Thần Y

Chương 187

Thần Y Tác giả: Hành Xích Đạo Chương 187: Thằng béo chết tiệt, không ngờ hắn cũng dám đến Nhóm dịch: ShenYi Nguồn: metruyen - Ai hu à! Trần Du kêu nhẹ một tiếng, âm thanh nghe cảm động lòng người! - Xin lỗi, xin lỗi! Diệp Thanh vội vàng xin lỗi, không ngờ vì Trần Du cúi người mà để cho cặp nhũ hoa của cô ấy được thoải mái lộ ra, rủ xuống một cách tự nhiên, vô cùng mê hoặc người khác, mùi hương từ cơ thể tỏa ra khiến cho phái mạnh phải ngẩn ngơ… Diệp thanh lúc đó hơi thở liền gấp gáp, tim đập mạnh! Cái cô Trần Du này, có bộ ngực đẹp mê hông đến như vây cơ mà! Đúng thật là giờ mới nhìn ra. Cái hành động nhỏ nhặt ấy làm sao qua mắt được người đẹp yêu tinh Ninh Não Nhi đâu, cô ấy chư ý quan sát Diệp Thanh kĩ lắm mà, thế là liền quay đầu lại đằng sau cười trêu Diệp Thanh: - Diệp Thanh, đẹp nhỉ? -… Diệp Thanh lúc đó liền có chút xấu hổ, đỏ mặt, cái cô Ninh Não Nhi này đúng thật là, người ta chỉ có nhìn chút thôi mà, đâu có cần phải nói ra như vậy chứ, làm cho người ta còn có thể làm gì được nữa đây? - Ok chúng ta đi thôi… Trần Du liền ngồi vào trong xe rồi nói. Cô gái chân dài sexy này có đôi môi mọng xinh xinh gợi cảm, trên gương mặt nhỏ đáng yêu, khiến cho bất kì ai dù gặp một lần cũng đều muốn được cắn vào! - Mệt phải quản hai người, hai người ngồi sau muốn làm gì thì làm, miễn là đừng có ồn ào quá là được hiểu không! Ninh Não Nhi ghen tị hứ một tiếng rồi khởi động xe chạy luôn! Trần Du cũng trong ngượng ngùng mà định thần lại, rồi sau đó tựa đầu vào thành ghế hướng lên phía trươc nói khẽ vào tai của Ninh Não Nhi: - Nếu chúng em ở phía dưới này làm chuyện đó chị không ngại chứ? - Hứ, nhạt nhẽo! Ninh Não Nhi được một trận đỏ mặt, tim đập loạn nhịp, bĩu môi nói. - Vậy chị cố nhịn đi nhé! Trần Du dung tay cấu nhẹ một cái rồi nhỏ nhẹ nói true khẽ vào tai Ninh Não Nhi! Ninh Não Nhi tránh cổ sang một bên, không có thích thú gì mắng cho cô ả lưu manh kia, đừng có lôi tôi vào nghịch ngội như cô… Trần Du nói: Làm chuyện ấy đi nữa,trên xe nhé! Sao anh không có chút động lòng là sao? Vừa dứt lời Diệp Thanh không đỡ được liền ho liên tục “khụ khụ khụ…”, ho đến đỏ mặt tía tai. - Cái cô Trần Du này thật là không có ngại ngần gì cả, cái gì cũng có thể nói ra được, lại còn trên xe nữa đúng là không hiểu sao cô ấy lại có thể nghĩ ra được cơ chứ… Diệp Thanh trong bụng nghĩ thầm. Ninh Não Nhi cười lớn, đến mức suýt nữa thì lạc tay lái, mắng yêu: - Đi chết đi! Cái đồ đàn bà háo sắc, cho dù cô có muốn đi chăng nữa thì chưa chắc người ta đã muốn đâu! Phải không Diệp Thanh. Nói rồi quay cổ lại hướng về phía sau dò xét Diệp Thanh. Diệp Thanh:… Trần Du lập tức cười phá lên: Chị Não Nhi, có ai hỏi như chị không? Cho dù người ta có muốn đi chăng nữa nhưng bị chị hỏi như thế cũng thành không muốn rồi! Diệp Thanh khịt khịt cái mũi, như không giấu được sự xấu hổ của mình, cái cô Trần Giai này cũng thật là, nói trúng phóc trong lòng anh đang nghĩ gì, nói thật chứ nếu ma hai người đẹp các cô thật sự muốn ấy thì cứ lái xe đến một khách sạn nào đó rồi đi lên lầu, chẳng lẽ anh lại có thể phản kháng được sao? Hứ, chỉ nói mà không làm là đủ biết các cô đang trêu người rồi! Chẳng có gì thú vị cả! - Được rồi được rồi, đừng trêu Diệp Thanh nữa! Cô xem để người ta phải ngượng ngùng thế kia rồi kìa! Ninh Não Nhi tập trung lái xe, liếc qua gương chiếu hậu nhìn Diệp Thanh rồi nói. Trần Du đáp: - Là chị làm cho người ta ngượng đấy chứ! Cô ấy cười cười nói nói, thoải mái, đương ngồi nghiêm chỉnh lại liếc nhìn Diệp Thanh một cái rồi nhoẻn miệng cười! Hê hê!, Trần Du cười một tiếng, buông chiếc váy dài che một mảng đùi ra, để cho nó tự nhiên bay theo sự chấn động của xe, thế là vô tình vô ý, động và diệp Thanh... Dọc đường, Diệp Thanh khổ không nói lên lời, trong lòng ôm hận, chị Não Nhi , làm sao mà lái xe cứ động tí là phanh gấp rồi lại quẹo gấp như thế chứ, làm cho Trần Giai toàn lợi dụng áp sát vào mình, như thế này ai mà chịu được chứ? Cũng may, đường cũng không dài lắm, chỉ tầm hai mươi phút là đến đích! Khách sạn Tử Tinh! Đây là một trong những khách sạn lớn bốn sao của trung tâm thành phố Phù Liễu, bên trong nội thất rực rỡ huy hoàng, Diệp Thanh cũng là lần đầu tiên đến những nơi như thế này! Sau đó, Não Nhi đưa Diệp Thanh và Trần Giai lên lầu ba khách sạn Tử Tinh, phòng ăn Trung Quốc, chọn một phòng ăn lớn rộng rãi và đẹp, rồi sau đó đi vào trong phòng chuẩn bị gọi món. Qua chừng mười hai phút sau, tất cả những cô gái đã khác đã đến, tổng cộng có mười hai người, thêm cả Diệp Thanh vào là mười ba người! - Nào, chúng ta mỗi người gọi một món, hôm nay là bác sĩ Diệp mời, đứng có khách sáo, cứ mạnh tay mà gọi đi nhé! Ninh Não Nhi cười nói. Trần Du cũng nói thêm vào: - Đúng đó, người ta muốn mời bao nhiêu người đẹp như chúng ta đi ăn cũng còn khó nữa là!... Theo đó, mọi người cười nói bắt đầu gọi món! Mỗi người thoải mái gọi, người gọi một món, người gọi hai món, thế là gọi đầy một bàn mười bảy mười tám món, cà thái túc túc thập nhất, tài hồng vận nhũ kí bính, gian nam bat hỉ điệp, hồng tiêu hợp ti sí, kim hỉ bạch tươc hà, hắc ngưu tử lạp, thiên bảo thủ tê cáp, bảo bô bách linh cô quy bì bát trân áp... Chỉ nghe tên các món ăn cũng đủ làm người ta phải chảy nước dãi! Diệp Thanh cũng lười đi gọi món, bao nhiều người đẹp thế này, lại còn phải để anh đến gọi món sao? Chỉ cần ăn là được rồi, dù sao anh cũng không có quá quan trong trong chuyện ăn uống. Món ăn ở nhà hàng này cũng không tồi, không được một lúc các món ăn được đem lên đầy mộ bàn, nhiều đến mức nhìn chắc nghĩ là ăn không hết! Não nhi đứng dậy nâng cốc: - Chén này là chúc mừng chúng ta, tiệm SPA chăm sóc sắc đẹp cho các chị em phụ nữ chúng ta kinh doanh đã phát triển thêm một tầng mới, chúng ta cùng nâng cốc nào!... - Cạn chén! - trăm phần trăm nào! Mọi người đều nâng chén, gương mặt cười rạng rỡ, Diệp Thanh nhìn thấy như trăm hoa đua sắc vậy, thế là có cảm giác hoa mắt chóng mặt như là vừa uống rượu xong vậy! Thế là đột nhiên bên ngoài có tiếng gõ cửa, Não Nhi chưa kịp chạy ra mở cửa thì người nọ đã tự động mở cửa đi vào! - A ha ha, đúng là không mời mà ngâu nhiên gặp mặt Ninh tiểu thư à, chúng ta lại gặp nhau rồi! Người đó là một người đàn ông trung niên béo mập, đỉnh đầu hơi hói một chút, bước vào, liền cười to! - Lại là cái lão béo này?! Còn dám đến đây?!... Diệp Thanh nheo mắt lại, cái tên này không phải là kẻ mà hôm ở Đại Hội Đường Dân Tộc nói chuyện với mình và Ninh Não Nhi về việc mua bán phương thuốc làm đẹp da kia sao, lại còn uy hiếp mình nữa chứ? - A ha, ông hoàng, đúng là khéo quá! Khéo quá đi!. Ninh Não Nhi bĩu môi miễn cưỡng cười nhạt nói, hiển nhiên là cô ấy cũng không có cảm tình tốt đẹp gì với ông ta! - Ài dà dà, như thể là chúng ta có duyên vậy nhỉ, phục vụ, lấy thêm một cái ghế nữa ra đây! Lão mập này cứ làm như hắn là chủ nhân bao hết cái phòng này rồi vậy!