Thần vương vạn giới
Chương 38 : Độ kiếp
Sau khi giáo huấn Mã Hồng Tuấn một trận tơi bời thì Lăng Thần mới tha cho.Trong cơ thể từng dòng linh khí cứ liên tục hấp thụ vào trong đan điền chỉ mấy chốc sẽ đột phá Độ Kiếp lập tức ngồi xuống tu luyện.Cùng lúc này Minh Nguyệt đang bình tĩnh trò chuyện với Tiểu Vũ và Trữ Vinh Vinh các nàng chợt cảm thấy thiên địa đang bị hắn hấp thụ một cách nhanh chóng lập tức đứng dậy sắc mặt nghiêm trọng.Tiểu Vũ thấy hành động của nàng hơi lạ hỏi
“Minh Nguyệt tỷ có chuyện gì vậy.”
“Huynh ấy sắp phải độ kiếp.Tỷ phải đến hộ pháp giúp huynh ấy.”
Nàng nghiêm túc nói lập tức triệu hồi hai thanh kiếm bên hông của mình.Tiểu Vũ cũng hiểu được độ kiếp là cái gì nhưng Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh thì đang mơ hồ không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả.Mã Hồng Tuấn thấy hắn không làm gì cả liền lẻn trốn chỗ khác lẩm bẩm nói
“Nếu đại nhân đang tu luyện vậy ta cũng không có gì để ở lại đây cả.”
Bầu trời bỗng trở nên tối dần đi mọi người nơi đây rất hoang mang đang yên đang lành bây giờ trời lại đổ mưa vậy đồ đang phơi làm sao mà khô được.Phất Lan Đức và Triệu Vô Cực thấy màn quỷ dị chạy tới thấy hắn đang tu luyện.
Ầm ầm.
Sấm chớp liên tục vang lên.Chỉ mấy giây sau, Minh Nguyệt đã chạy tới chỗ hắn phát hiện đúng như những gì mình dự đoán hắn đang định độ kiếp tại chỗ.Độ kiếp là thứ rất cần thiết ở việc tu tiên nếu ngươi không độ kiếp thì sẽ không thể nào tiến tới cảnh giới tiếp theo được chỉ mãi mãi dậm chân tại chỗ.
Lăng Thần bình tĩnh tạo tu luyện.Vô số tia sét đánh xuống cơ thể hắn, Trữ Vinh Vinh và mọi người chạy tới lo sợ khi thấy có người lại đi hứng chịu những tia sét mạnh mẽ này.Hắn đau đớn quằn quại vốn nghĩ có Long Giáp thì việc tấn thăng chắc chắn sẽ dễ dàng nhưng như vậy thì còn gì là hay nữa không cảm nhận việc Minh Nguyệt độ kiếp cực kì khó khăn còn mình thì lại dễ dàng như vậy.Sao có thể biết được nó đau đớn đến mức nào.
“Cầm cự cho ta.”
Hắn gằn giọng nói liền vận dụng Hỗn Độn Đế Vương Quyết giống như trước đây mình từng làm.Từng tia điện đều bị hắn hấp thụ một cách nhanh chóng, sức mạnh của hắn đang ngày càng mạnh hơn lúc đầu.
Rốnggggggggg
Từ trên bầu trời xuất hiện giao long gào hét trên bầu trời.Minh Nguyệt nhìn khuôn mặt khiếp sợ run lẩy bẩy nói
“Đó…..Đó là Thánh Long Lôi Kiếp.”
“Thánh Long Lôi Kiếp nó có nguy hiểm không tỷ.”
Tiểu Vũ nhìn biểu hiện của nàng lo sợ nói.Mọi người ai nấy cũng cực kì căng thẳng trước mắt là vị Phong Hào Đấu La trẻ tuổi nhất vậy mà đang hấp thụ trong sấm sét đầy nguy hiểm này nếu là bản thân hắn thì có khi chạy mất dép chứ nói chi là tu luyện.Minh Nguyệt nước mắt lăn dài hướng tới Lăng Thần nói
“Dừng…..dừng lại đi phu quân.Huynh sẽ chết mất.”
Tiểu Vũ giật mình trong lòng đau xót tột cùng khi thấy nam nhân mà mình yêu thương lại gặp nguy hiểm thầm nghĩ
“Hóa…..Hóa ra huynh ấy không cho ta tu luyện là vì cái này.”
Hắn mở mắt thấy hai lão bà của mình đang vì mình mà khuyên bảo mình nhưng đã đi đến bước cuối cùng rồi nếu như từ bỏ sẽ không thể nào mạnh hơn được nữa.Vì muốn bảo vệ những người thân của mình hắn bắt buộc phải trở nên mạnh hơn nữa nhếch miệng mỉm cười nói
“Minh Nguyêt, Tiểu Vũ cảm ơn hai nàng.Ta muốn trở nên mạnh hơn nữa để có thể đánh bại được tất cả các vị thần khác.”
Phá bỏ giới hạn x30 vạn.
Nói xong khẽ dùng ngón tay đâm thẳng vào điểm huyệt trên não của hắn.Lăng Thần sắc mặt nghiêm túc tuy phá bỏ giới hạn 30 vạn lần đối với hắn chả là thứ gì nhưng nếu dùng hơn nữa e rằng Đấu La Đại Lục này sẽ không thể chịu đựng thêm được nữa.
Rốnggggggggg
Giao long rống lên một tiếng liền bay xuống người hắn.Hắn tư thái tấn công chuẩn bị tiếp nhận đòn tấn công này lập tức triệu hồi toàn bộ võ hồn cũng như hồn hoàn của mình xuống để cố chống đỡ lôi kiếp.Minh Nguyệt vô lực ngã gục xuống biết mình đã không thể nào ngăn cản được hắn nữa Tiểu Vũ không nói gì chắp tay cầu nguyện.Hắn lao đến Thánh Long Lôi Kiếp kết quả là
Bùm.
Tiếng nổ vang lên giữa bầu trời khói bụi cũng bay tứ tung trong không trung.Minh Nguyệt chỉ mong nam nhân của mình có thể vượt qua lôi kiếp này lập tức dùng toàn bộ thực lực của mình tìm kiếm tung tích của hắn bất quá không thấy gì cả suy sụp khóc lớn
“Phu quân huynh ở đâu.Thiếp cầu xin huynh đấy.”
Đối với Tiểu Vũ Lăng Thần chính là là người mà nàng thân thuộc nhất, hắn là nam nhân đã dẫn nàng tiếp xúc với thế giới loài người luôn quan tâm đến nàng.Bây giờ hắn đã chết sống còn ý nghĩa gì nữa.
“Ta ở đây khụ khụ.”
Đột nhiên một giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên.Từ bên trong lớp đất chính là Lăng Thần đang nằm với vết thương lở loét.Minh Nguyệt nghe vậy bay tới ôm lấy hắn khóc lóc
“Phu quân huynh không sao chứ.”
“Không sao chỉ là sử dụng Phá bỏ giới hạn quá nhiều cộng với việc hấp thụ lôi kiếp có chút thương tổn.Nhưng ta đã tấn thăng được cảnh giới Độ Kiếp rồi ha ha.”
Hắn mỉm cười nói.Không ngờ liều mạng hấp thụ lôi kiếp cũng thu được những sức mạnh to lớn khác không những tấn thăng cảnh giới mà cơ thể cũng đã trở nên cứng cáp hơn trước rất nhiều lần.Nếu bây giờ có gặp Ngọc Hoàng cùng với các vị thần khác thì có thể dễ dàng đánh bại được bọn chúng.Tiểu Vũ chạy tới ôm chặt lấy hắn mừng rỡ
“Lăng Thần ca ca huynh bình an vô sự rồi.”
“Ừm ừm……Đau qua muội ôm chặt quá ta ngất luôn đó.”
Lăng Thần miễn cưỡng cười nhẹ nhàng nói.Nàng mới ý thức được hắn vẫn đang bị thương nên đỏ mặt đứng dậy ngượng ngùng nói
“Muội xin lỗi, muội không cố ý.”
“Không sao đâu.”
Hắn gượng gạo đứng dậy nói.Minh Nguyệt đỡ hắn đứng vững lo lắng nói
“Phu thân huynh nên nghỉ ngơi một chút đi.”
“Chỉ là vết thương nhỏ thôi.Lát nữa sẽ lành lại thôi.”
Hắn cười cười nói.Bị thương nhỏ thôi nên cũng không lo gì hơn nữa đang ở trong trạng thái Đại Thánh nên tầm 5 hoặc 10 phút sau vết thương cũng lành lại thôi.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
81 chương
15 chương
169 chương
70 chương