"Em nghĩ xem, anh sẽ đồng ý hay không?" Du Lãng Tuân bình tình nhìn về phía Phan Lộ Lộ, nâng ly cà phê nhấp một ngụm. "Ừm... có?" Phan Lộ Lộ gãi đầu, trong con mắt của cô, Du Lãng Tuân chưa bao giờ phản đối bất cứ yêu cầu gì, hoặc cùng lắm chỉ đi khuyên nhủ và đưa ra lời khuyên, hắn là một người luôn luôn ủng hộ cô. "Nếu anh không đồng ý, có khi ba mẹ em còn ghét anh hơn." Du Lãng Tuân trầm mặc đáp, đôi mắt lóe lên vài tia cảm xúc không rõ "Đừng vượt quá giới hạn là được." "Em biết rồi mà..." Lộ Lộ run run khóe môi, từ trước tới giờ cô không thể hiểu nổi Du Lãng Tuân, dù là Kuro trước kia hay là Jam Lanhusxon của bây giờ. Không hiểu sao bọn họ vẫn có thể hòa hợp được. Du Lãng Tuân thể hiện tình cảm rất mơ hồ, đôi khi nó khiến Lộ Lộ cảm thấy... bản thân là tự đa tình mà thôi. Haizz, bỗng nhiên muốn thấy cảnh tượng Du Lãng Tuân đánh ghen ghê ! Cô muốn tìm hiểu mặt khác của hắn như thế nào. Nghĩ vậy thôi, nhưng Lộ Lộ không phải mấy cô nàng kiêu kỳ rảnh hơi đi thử thách tình cảm của người yêu đâu, lỡ như Du Lãng Tuân giận thật cô cũng chẳng biết làm thế nào. Mỗi khi hắn giận dữ đều rất đáng sợ, cô đã trải nghiệm điều này một lần. "Có mua gì thêm để mang trên đường đi không?" Du Lãng Tuân ân cần hỏi. "Để xem... Em muốn mua ống len mới cho máy chụp hình, cái cũ đã bị trầy rất nhiều rồi." Lộ Lộ suy tư một chút, vì có quá nhiều chuyện xảy ra nên bây giờ cô vẫn chưa mua được món đồ đó. "Đi cùng." Du Lãng Tuân mỉm cười, tay phải nắm lấy bàn tay của Lộ Lộ, bộ dạng vô cùng thân mật, gần gũi. "Ừ." Lộ Lộ đỏ mặt mỉm cười, dường như tâm hồn của cô đã hoàn toàn hòa nhập với thân thể này, trở nên lãng mạn và nồng nhiệt của tuổi thanh xuân tươi đẹp. Bọn họ như trở lại những năm tháng trước kia, cùng nhau hẹn hò, mua sắm, ăn uống, dạo quanh thành phố tấp nập người qua lại. "Còn thiếu gì nữa không?" Du Lãng Tuân mỉm cười nhàn nhạt hỏi. "Để xem, chắc là không đâu. Chúng ta đi ăn trưa thôi! Đã trễ lắm rồi." Lộ Lộ mở điện thoại lên coi giờ, hiện tại đã 1 giờ kém 10 rồi, ai dè cô lại cảm thấy đói như vậy. "Anh biết được một quán ăn..." Du Lãng Tuân chưa kịp dứt lời thì bị một giọng nói cắt ngang qua. "Lộ Lộ?" Lộ Lộ ngạc nhiên quay đầu, trước mắt cô là Quan Thượng Phong và Quan Tiết San cũng đang mua sắm chuẩn bị đi đâu đó. "San San, hè tính đi đâu mà mua nhiều quần áo mới thế?" Lộ Lộ rất mừng khi gặp được San San, trong lòng có chút xấu hổ khi mải lo hẹn hò với Du Lãng Tuân mà quên mất nhắn tin với bạn thân, ngay cả khi ra viện cũng chưa từng nhớ tới San San. Haiz, cô đúng là một người bạn tồi tệ mà! May là San San cũng không quá để ý chuyện đó. "He he, lâu quá không gặp cậu. Tớ chuẩn bị đi du lịch Hàn Quốc ấy mà, hè này bên đó tổ chức chương trình ca nhạc lớn lắm, tớ không thể bỏ lỡ được." đôi mắt San San tràn ngập phấn khởi "Lúc đầu tính rủ Lộ Lộ mà sợ cậu bận nên thôi, không ngờ lại đi hẹn hò với bạn trai a~~ Biệt âm vô tín mấy bữa nay hóa ra là đã có người khác rồi, đúng là mê trai bỏ bạn mà!" "Ha ha..." Lộ Lộ mỉm cười gượng gạo, cô quả thật không thể phủ nhận lời trỉ trích của San San. Quan Thượng Phong từ nãy giờ đứng một bên im lặng đột nhiên mở lời "Đã tình cờ gặp mặt thì cùng ăn trưa không?" "Phải đó, phải đó! Đi chung nha Lộ Lộ? Tớ biết được tiệm bán cơm chiên kim chi ngon lắm đó!" San San hào hứng tiếp lời. "Ừ." Lộ Lộ thoải mái đồng ý, quay sang nhỏ giọng với Du Lãng Tuân "Quán mà anh nói để bữa sau ăn đi. Anh phải để lại ấn tượng tốt với San San đó, ở thế giới này cô ấy là người bạn thân nhất của em." "Anh biết rồi." Du Lãng Tuân siết chặt lòng bàn tay, không biết là đang suy nghĩ chuyện gì. • • Lộ Lộ và San San một bên trò chuyện đủ thứ về những chuyến du lịch sắp tới, trong lòng Lộ Lộ âm thầm cảm thán. Quả nhiên là con nhà giàu có khác, hè toàn đi du lịch nước ngoài, còn Minh Nhạc Y kiếp trước chỉ đi công viên nước hay mấy bãi biển lân cận vào ngày hè cũng cảm thấy xa xỉ rồi. Vừa ăn xong, San San liền kéo tay Lộ Lộ vào phòng vệ sinh trò chuyện. "Lộ Lộ, cậu không biết anh họ tớ thích cậu sao?" San San chớp mắt hỏi. "Ể?" Lộ Lộ hơi sửng sốt, cô không nghĩ rằng San San lại hỏi như vậy, bất quá cô vẫn thành thật trả lời "Cậu nói thế thì chắc là vậy thật. Nhưng mà... tớ có bạn trai rồi thì biết làm sao được?" Lộ Lộ nhún nhún vai "Đàn ông mà, hôm nay thích người này mai lại thích người khác thôi. Đây cũng chẳng phải ngôn tình sướt mướt gì, anh trai cậu vừa giàu có vừa đẹp trai, thiếu gì người theo?" "Nhưng mà..." San San cảm thấy lời của Lộ Lộ khá hợp lý, nhưng mọi chuyện cứ như vậy sẽ ổn sao? Dù gì Quan Thượng Phong cũng là anh họ của cô, ưu tiên quan tâm hơn người khác là chuyện bình thường. "Cậu không cảm thấy để anh trai cậu theo đuổi tớ... rất mất giá sao? Càng đẹp càng có giá, tốt nhất nên khiến bản thân lựa chọn người khác chứ không để người khác lựa chọn chính mình." Lộ Lộ nói ra một câu cực ký uyên thâm. "..." San San dùng đôi mắt cá chết nhìn Lộ Lộ, cô cảm thấy thật bực bội nhưng không thể phản bác. San San quyết định mặc kệ bọn họ, Quan Thượng Phong muốn làm gì thì làm. Cô đây còn phải bồi dưỡng tình cảm với người yêu!