" Hắc Hắc, ta sắp không xong rồi, hic hic hu.." Tiểu Bạch bất ngờ quay đầu lại, khuôn mặt trắng méo mó, mắt rưng rưng nhìn Tiểu Hắc.
"Ngươi không phải lại lên cơn gì đó chứ, lại hết tiền rồi sao?" Còn dám mượn tiền sao? Trước lo trả đống nợ của ngươi đã.
"Không có đâu, ta vẫn còn tiền xài nha.."Oan quá oan quá.. ta không có dựa dẫm ngươi như vậy nha..
" Hắc Hắc, ta không nhìn thấy tuổi thọ con người nữa. Có phải.. có phải..ta sắp chết rồi không..? Hắc Hắc.. ta sống còn chưa có đủ đâu..Hắc Hắc, ngươi phải cứu ta, ngàn vạn lần không cho phép ngươi bỏ rơi ta.. Hắc Hắc.."
"Nói thừa, ngươi căn bản không sống. Ngươi, quá phiền phức. Nói cụ thể. Bằng không, ta bỏ mặc ngươi." Cái tên ngu ngốc này, ngươi mà chết được thì không ai sống có được không.
Sau đó trên đường có cảnh một tên lùn mặt trắng đi cạnh một người cao to da ngăm màu đồng không ngừng chỉ chỉ trỏ trỏ vào một bé gái mười mấy tuổi đang ở gốc cây rình một anh chàng đẹp trai nào đấy.
"Hắc Hắc ngươi thấy con nhóc đó chứ, ta chính là không nhìn thấy tuổi thọ của nó nha."
"Đúng là không có.."
"Hắc Hắc, xem ra ngươi cũng không xong rồi, ta ra đi cũng có bạn rồi."
"Nói nhảm đủ chưa, ngươi còn lảm nhảm sống chết nữa, ta liền bỏ mặc ngươi. Không phải những người khác đều nhìn thấy tuổi thọ sao?" Thật muốn đập cho tên ngu ngốc này một trận..
"Phải ha, Hắc Hắc, vậy là chúng ta không phải chết r...Ái đau.. Sao ngươi đánh ta"
Tiểu Bạch ai oán ôm đầu sưng to, mắt cún con rơm rớm bẻ cổ 45 độ ngẩng lên nhìn Tiểu Hắc.
"Đừng trách ta không nhắc trước."
Bạch mỗ biết sai, bẻ lại cổ, cúi đầu, liền đi theo sau.
Đâu đó trong công viên Bách Hoa thành phố X vang lên giọng nam đều đều, tha thiết mang chút gì đó cầu khẩn:
"Hạnh, anh thích em. Em có thể hay không là người yêu của anh. Anh tuyệt đối sẽ không phụ em."
"Bịch" Này
...
Truyện khác cùng thể loại
70 chương
106 chương
42 chương