Thần mộ " tru ma"

Chương 174 : Khiếu long chấn thiên

Nhìn về phía xa, một đạo bạch quang rất nhanh từ phương đông bay tới làm đám đông thanh niên cao thủ đều ngạc nhiên. Rõ ràng là cô ả rắc rối của Thần Phong học viện. Cô ta đang cưỡi một con bạch hổ nhanh chóng chạy về phía này. Bây giờ có rất người trong Thần Phong học viện đã biết được thân phận thật của Tiểu Bảo chủ, chỉ có đều chẳng ai dám nói ra. Sau lưng Tiểu Bảo chủ là một con Phi long đang đuổi theo, đương nhiên Phi long không thể nhanh bằng hổ vương Tiểu Ngọc, nhưng vẫn truy đuổi không ngừng. Tiểu Bảo chủ người mặc bạch y, trên đầu quấn một vòng khăn, y phục tung bay trên không trung, tóc bay phấp phới, giống như tiên nữ hạ phàm. Mặc dù cô ta hét lớn nhưng lại chẳng tỏ vẻ gì là kinh hãi cả, không ngừng quay lại cười kẻ đang đuổi ở phía sau. "Ái ôi! Phượng Hoàng tỷ tỷ, Long Vũ tỷ tỷ ở phía trước cần phải chuần bị thật kỹ lưỡng. Một lão già thối của Lăng gia lại tới rồi, lão quái vật này vô cùng lợi hại..." Thì ra Tiểu Bảo chủ vẫn theo sau đám thanh niên cao thủ, tuy nhiên không dám lại gần, chỉ sợ bị Mộng Khả Nhi phát hiện ra sẽ nói chị gái của nàng bắt nàng ta trở về hoàng cung của Sở quốc. Nàng đứng ở phía xa theo dõi trận đại chiến kịch liệt, nhìn thấy mà thích thú đến nỗi chân tay múa may. Khi trận chiến sắp tới hồi kết thúc, nàng ta phát hiện ra từ phương đông có một con Phi long bay tới, liền hiếu kỳ chặn lại. Kẻ đang tới tuổi tác tương đương với Lăng Tử Hư, tướng mạo cũng giống nhau, tên là Lăng Tử Ngôn, là một thành viên quan trọng của Lăng Gia, là huynh đệ thân thiết của Lăng Tử Hư và cũng là thúc thúc ruột của Lăng Vân. Lão ta nhanh như chớp bay tới để tiếp ứng cho đám người Lăng Vân. Lão ta ở trên không trung cũng cảm nhận được cuộc đại chiến, biết được Lăng Tử Hư đang rơi vào trạng thái cuồng bạo. Lão ta lòng nóng như thiêu như đốt vội vàng thúc Phi long bay nhanh về phía trước, nhưng không thể ngờ rằng Tiểu Bảo chủ lại cười hì hì cưỡi hổ vương Tiểu Ngọc chặn ngay trước trước mặt lão. Trong lúc cấp bách, lão ta vung một chưởng về phía Tiểu Bảo chủ, thét lên trong không trung: "Lão phu Lăng Từ Ngôn có việc cần phải làm. Tiểu nha đầu mau mau tránh ra." Sức mạnh đáng sợ cuồn cuộn lao về phía trước. May mà hổ vương Tiểu Ngọc sớm đã cảm nhận được sự nguy hiểm, nhanh chóng tránh ra. Tiểu Bảo chủ biết được lợi hại, cưỡi Tiểu Ngọc nhanh chóng chạy trốn về phía trước, vừa chạy vừa thét lên: "Lão già chết bầm nóng nảy quá. Tuy nhiên lão tới muộn rồi! Lão già xấu xí trông giống ngươi ở phía trước mặt đã phát điên rồi, bây giờ đang tự tiêu diệt..." Lăng Tử Hư nghe lời nói của Tiểu Bảo chủ gầm lên giận dữ, nhanh chóng đuổi tới phía trên trận đại chiến. Đông Phương Phượng Hoàng cưỡi kim sắc thần điêu tiến về phía trước mặt Tiểu Bảo chủ, trách cứ nói: "Ngươi sao lại chạy tới đây? Sao đột nhiên lại kéo tới đây một quái nhân như vậy?" "Không phải là quái nhân cái gì đâu, đó là một lão quái vật của Lăng gia, tên là Lăng Tử Ngôn, có lẽ là huynh đệ của lão già đang phát điên ở phía dưới." Lúc này Lăng tử Ngôn đã nhìn thấy tình hình ở phía dưới, mắt lão ta như muốn nổ tung ra, cưỡi Phi long nhanh chóng lao về phía trước. Sau khi tới được mặt đất, lão ta nhảy khỏi lưng Phi long, xông qua cản lực lớn, bước qua dòng sức mạnh cuồn cuộn, tới phía trước Lăng Tử Hư, ôm chặt lấy lão đang phát cuồng, lo lắng hỏi: "Nhị ca, huynh sao thế này?" Đám người trên không trung sợ hãi. Lão già này có thể bình yên tới bên cạnh Lăng Tử Hư mà luồng khí cuồn cuộn mạnh mẽ đó không thể làm gì được lão, điều này thật khiến người ta kinh ngạc. Thế hệ già của Lăng gia rốt cuộc có mấy huynh đệ? Sao đều lợi hại như vậy? Lãnh Phong nói: "Anh em ruột thì hình như có ba huynh đệ. Bố của Lăng Vân là anh cả, Lăng Tử Hư là anh hai còn Lăng Tử Ngôn là út." o0o Đúng trong lúc này, chân phải của Lăng Tử Hư nổ tung ra. Một luồng sáng chói mắt phát ra, năng lượng đáng sợ cuồn cuộn, lan tỏa khắp không gian. Lăng Tử Ngôn bị chấn động đến độ máu mồm hộc ra, Lăng Tử Hư nằm ngửa mặt lên trời không ngừng gầm rú. Đông Phương Phượng Hoàng nói: "Mọi người xem! Phía đông lại có một con Phi long đang bay tới, hay là chúng ta hãy tản ra đi?" Đám đông gật đầu đồng ý. Lăng tử Ngôn đã tới rồi, ai có thể dám khẳng định phía sau không phải là một lão quái vật đáng sợ nữa chứ. Một ma pháp sư dùng ma pháp bao phủ lấy thi thể của Long kị sĩ đã chết nhấc lên. Trừ Đông Phương Phượng Hoàng và Tiểu Bảo chủ ra, tất cả mọi người đều nhảy lên lưng Á long. Đến tận lúc này mọi người mới cảm thấy có gì đó không ổn. Mộng Khả Nhi bị trọng thương đã biến mất. Trong toàn bộ trận đại chiến, Mộng Khả Nhi là người đầu tiên giao đấu với Lăng Tử Hư sau đó là chém lão già Tứ Giai đại thành cao thủ. Tất cả mọi người đều biết nàng ta đã bị trọng thương, đều nhìn thấy nàng ta được Thần Nam dìu ra bên ngoài trận chiến, nhưng bây giờ nàng ta đã không thấy tăm tích đâu, đều này khiến cho người ta không thể nào hiểu nổi. Tiểu Bảo chủ cười hì hì nói: "Các ngươi không phải tìm nữa! Mộng Khả Nhi tỷ tỷ đã trở về trước rồi, có lẽ tỷ ấy bị thương quá nặng, vội vàng trở về trị thương. Vừa nãy ở phía xa ta nhìn thấy tỷ ấy bay về phía Tội Ác chi thành. Tuy nhiên thật là kỳ lạ, tỷ ấy không hề dùng gia bảo Ngọc Liên đài mà lần này hình như là túm lấy một dải khăn tử kim bay đi. Bảo bối của Khả Nhi tỷ tỷ đúng là rất nhiều, khi trở về ta nhất định phải xin tỷ ấy một hai món." Đám đông như bừng tỉnh, thúc Á long nhanh chóng bay về phía Tội Ác chi thành. Khăn tử kim? Thần Nam giật mình. May mà Tiểu Bảo chủ đứng ở phía xa, nếu như đứng gần một chút nhất định sẽ bại lộ hết. Lần này mười mấy vị thanh niên cao thủ đã giết được Lăng Vân và giết được một cao thủ cao cấp Tứ Giai đại thành cảnh giới, lại còn khiến cho Lăng Tử Hư một tuyệt thế cao thủ bị rơi vào trạng thái điên cuồng, nổ tung một chân một tay. Cho dù lão ta có còn sống thì võ công nhất định cũng không thể như trước được. Mười mấy vị thanh niên cao thủ suýt chút nữa thì giết chết được tuyệt thế cao thủ. Kết quả của trận đại chiến này vô cùng đáng khinh ngạc, tin rằng nếu như truyền đi nhất định sẽ kinh động cả giới tu luyện. Đại lục yên ổn lâu nay, gần đây rất ít có đại chiến diễn ra giữa các tuyệt thế cao thủ. Những năm gần đây dường như không có truyền ra việc tuyệt thế cao thủ nào bị giết hoặc bị thương nên trận chiến ngày hôm nay nhất định sẽ gây nên một làn sóng lớn. Một tuyệt thế cao thủ đã bị trọng thương gần chết, rõ ràng sẽ phải khiến cho rất nhiều lão quái vật giật mình. Tuy nhiên trận chiến này, đám thanh niên cao thủ cũng phải trả một cái giá đắt. Nhiều người bị trọng thương, một Long kị sĩ bị tử thương, hai con Á long bị đánh chết, khiến cho tâm trạng của những thanh niên cao thủ có phần buồn rầu. Cùng đi với nhau nhưng không trở về cùng. Sau khi Á Long hạ xuống long trường của Thần Phong học viện, vô số thanh niên vây lại. Chuyện này đã không còn là bí mật, lúc mọi người bắt đầu hành động, Mộng Khả Nhi đã sắp xếp người tạo thế lực cho mười mấy vị thanh niên cao thủ của Tội Ác chi thành. Kết quả lần công thẩm Lăng Vân trước đây khiến cho mọi người đều cảm thấy quá nhân từ với Lăng Vân. Cho dù những người trong giới tu luyện lúc đó đều không đại náo ở Thần Phong học viện nhưng sau khi mọi chuyện kết thúc mọi người đều cảm thấy vô cùng bất mãn, đều nghĩ rằng không thể thả Lăng Vân về. Lần này, Mộng Khả Nhi tổ chức thanh niên cao thủ đi giết Lăng Vân và trước khi diễn ra việc này đã bố trí cận thẩn. Khi bọn họ vừa rời đi xong đã có người âm thầm tuyên truyền những tin có lợi, tạo thế lực cho những thanh niên cao thủ. Tất cả mọi người trong Tội Ác chi thành đều biết Thần Nam và Mộng Khả Nhi hai người sống sót ở vùng đất chết dẫn theo người thân của những người đã chết và bạn bè đi tìm ác ma Lăng Vân để báo thù. Bây giờ mọi người đều vô cùng thương cảm cho bảy anh hùng đã chết, vô cùng tôn trọng Mộng Khả Nhi và Thần Nam, vô cùng căm ghét Lăng Vân. Lúc biết được bọn họ đích thân đi báo thù, tất cả đều tỏ thái độ ủng hộ. Lãnh Phong, Khải Văn và Long Vũ từ trên mình Á long nhảy xuống, nhìn thấy vô số học sinh của Thần Phong học viện đã đợi ở đây từ trước đều vô cùng cảm động. Tất cả mọi người đều giống như đang chờ những anh hùng, đợi họ trở về. Khi những học sinh của Thần Phong học viện biết được những thanh niên cao thủ đã thành công giết chết được Lăng Vân, lập tức dấy lên những tràng hoan hô vang dậy. Cả Thần Phong học viện như sôi sục, có thể thấy rằng hành động giết Lăng Vân lần này là niềm vui của rất nhiều người. Những hành động độc ác thật, giả của Lăng Vân đúng là khiến cho mọi người đều căm hận. Tên hung thủ của vùng đất chết cuối cùng đã bị tiêu diệt. Tin tức nhanh chóng lan đi khắp Tội Ác chi thành, vô số người đều vỗ tay vui mừng. Một canh giờ sau, ở phía đông vọng tới một tiếng thét dài, từ xa tới gần. Cuối cùng, hai con Phi long xông vào bầu trời Tội Ác chi thành, một tiếng gầm phẫn nộ vang vọng khắp Tội Ác chi thành. "Mấy tên tiếu bối kia! Cút ra cho ta! Lão phu Lăng Tử Ngôn tới rồi đây!" Tất cả mọi người ở Tội Ác chi thành đều xôn xao. Rất nhiều người trong giới tu luyện đều biết rằng Lăng Tử Ngôn là em trai của Lăng gia tông chủ, là một trong ba kẻ đứng đầu trong Lăng gia, tuy nhiên những người tu luyện ở đây dường như không hề sợ hãi. Vô số những tiếng chửi rủa đã vọng lên trên bầu trời. "Hừm! Lại là người nhà Lăng gia!" "Một lão già đáng chết! Lăng gia đúng là không có một kẻ nào tốt cả!" "Ai gia! Con điểu già từ đâu tới? Kêu gào cái gì thế?" "..." Rõ ràng sau sự kiện Lăng Vân, tất cả những người trong giới tu luyện đều ghét Lăng gia, cho dù là một cao thủ tuyệt thế sắp bước vào Ngũ Giai cảnh giới hay đã bước vào cảnh giới Ngũ Giai đi chăng nữa, mọi người đều xem thường. Lăng Tử Ngôn ở không trung không hề bối rối. Nhìn những người trong giới tu luyện ở khắp các đường phố đang ngửa cổ lên trời mắng chửi, lão có vẻ hơi băn khoăn. Đồng thời lão nghĩ tới Tội Ác chi thành là một vùng đất đặc biệt, tương truyền có rất nhiều cao thủ tiền bối võ công đã đạt tới cảnh giới khó mà tưởng tượng được ẩn cư tại đây, lão ta lập tức có vẻ nao núng. Lúc này, từ Thần Phong học viện vọng tới một tiếng rồng gầm động trời. Một con cự long lượn vòng trên không trung, thân mình dài chừng mấy chục trượng, giống như một đám mây đen che lấp mặt trời, nhanh chóng lao về chỗ này. Con Phi long của Lăng Tử Ngôn sợ hãi run lên bần bật, không ngừng lẩy bẩy suýt nữa thì sợ hãi mà bỏ chạy. Xem ra thực lực tài chính của Lăng gia đúng là khiến người ta phải kinh ngạc. Tất cả những nhân vật quan trọng khi đi đều cưỡi Cự long, điều này không phải tầm thường, nhưng lúc này khi đứng trước một Cự long kị sĩ thì rõ ràng cũng tầm thường mà thôi. Phi long run lẩy bẩy, suýt nữa khiến Lăng Tử Ngôn mất mặt. Rõ ràng những người của Thần Phong học viện đều bất mãn với hành động của lão ta, phái người tới dọa lão, trực tiếp dùng Cự long để uy hiếp Phi long. Thần Phong học viện từ khi thành lập trường tới giờ, đã có hàng nghìn năm lịch sử, uy danh vang dội khắp đại lục, mỗi đời đều xuất hiện tuyệt thế cao thủ. Những nhân vậy thành danh từ nơi này mà ra nhiều không đếm xiết, rất nhiều tướng quân của các quốc gia đều từng tu luyện ở đây, lại còn cả những hoàng tử công chúa cũng là học sinh ở đây. Có thể nói đây là một tòa thánh viện, không có ai dám coi thường. Lăng gia là một trong Thập đại tu luyện thế gia, mặc dù Lăng Tử Ngôn là một trong ba kẻ đứng đầu của Lăng gia, đã là một Ngũ Giai tuyệt thế cao thủ, nhưng dám ở trong phạm vi thế lực của Thần Phong học viện to tiếng, lập tức khiến cho người của Thần phong học viện cực kỳ bất mãn. Phó đang phiền lòng vì mất người học trò cưng là Tiêu Phong, nghe thấy tiếng Lăng Tử Hư đang gào thét trên không trung, liền sai người cưỡi Cự long bay đi để bắt lão ta câm mồm lại. Cự long màu đen làm dấy lên một trận cuồng phong, giống như một đám mây đen bay tới đỉnh đầu của Lăng Tử Hư. Con Phi long ở phía dưới sợ hãi không ngừng run rẩy. Đây giống như một hành động vô lễ. Cự long kị sĩ cưỡi Cự long bay trên đầu của Lăng Tử Hư. Từ trên cao hét xuống: "Kẻ nào làm ổn ở đây! Dám coi Tội Ác chi thành của ta không còn có người sao?" Lăng Tử Hư nghe xong trong lòng vô cùng tức giận, hận một nỗi không thể lập tức tìm được hung thủ để báo thù cho anh trai, trong lòng tức giận đùng đùng. Lại thêm đối phương dám vô lễ, trong lòng lão càng phẫn nộ. Tuy nhiên cuối cùng lão cũng cố nén cơn giận trong lòng, hơn nữa hành động lúc này của lão đúng là có phần coi thường những người tu luyện trong Tội Ác chi thành. Lúc này người ta đã khiêu khích mà lão cũng chẳng có cách nào để giải thích. Lăng Tử Hư cố gắng ôn tồn nói: "Lão phu là Lăng Tử Ngôn, vừa nãy có phần nóng vội, nếu có gì thất lễ xin được lượng thứ." "À! Thì ra là tiền bối của Lăng gia. Tới Tội Ác chi thành của ta có việc gì sao?" Tứ Giai Cự long kị sĩ là một người trung niên, mặc dù gọi Lăng Tử Hư là tiền bối nhưng không hề có thái độ tôn trọng lão ta. Mọi người trên khắp các ngả đường của Tội Ác chi thành đều nhìn thấy tình hình trên không trung. Tất cả đều kêu lên: "Kẻ cưỡi con rồng con có cánh kia chẳng coi trời đất ra gì nữa. Người của Lăng gia đúng là ngông cuồng..." "Vừa nhìn con điểu gì này là biết chẳng phải hạng tốt đẹp gì." Vì Lăng Vân mà tất cả những người trong giới tu luyện của Tội Ác chi thành đều có ánh mắt thù địch với người nhà Lăng gia. Lăng Tử Ngôn nghe những lời mắng chửi, vẻ mặt tái đi, nhưng không thể nói được điều gì, tránh khiến cho đám đông phẫn nộ, khiến cho có người nói ra những lời càng khó nghe. "Nửa khắc trước, ở chỗ cách Tội Ác chi thành chừng hơn trăm dặm, cháu lão phu là Lăng Vân đã bị giết chết, huynh trưởng thì bị người ta ngầm hạ kỳ độc, bị đám thanh niên vây lại tấn công, đánh tới trọng thương. Ta đã đuổi theo tới đây, muốn đòi lại công bằng cho họ." Lăng Tử Ngôn sử dụng ngôn công chí cao, âm thanh truyền xuống phía dưới một cách rõ ràng, làm rất nhiều người đều nghe thấy cuộc đối thoại. Trên không trung, Cự long kị sĩ vẫn chưa nói gì, ở dưới đã náo loạn. Mọi người không những không đồng tình mà còn nhất tề nói: "Lăng Vân đáng bị lăng trì, chết như vậy còn dễ dàng cho hắn ta quá." "Đáng chết! Đáng giết!" Tin tức Lăng Vân bị giết đã truyền khắp Tội Ác chi thành cùng với sự trở về của mười mấy thanh niên cao thủ. Tuy nhiên mọi người đều không biết chuyện một Ngũ Giai cao thủ cũng bị đánh trọng thương tàn phế. Lúc này phàm là những người nghe thấy tin này đều vô cùng kinh ngạc. Tất cả mọi người đều biết rất rõ sự đáng sợ của tuyệt thế cao thủ thế mà mười mấy thanh niên cao thủ đã đánh trọng thương tuyệt thế cao thủ. Điều này khiến cho tất cả mọi người đều há hốc miệng kinh ngạc. Đây đúng là tin tức khiến cho mọi người giật mình, khiến cho cả giới tu luyện vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nói chung tâm trạng gì cũng có. "Người nhà Lăng gia vô cùng vô sỉ, nghe nói Lăng Vân lần này không lập tức phải chết chính là do Lăng Tử Hư dùng vô số tiền của để mua chuộc nhiều danh túc tiền bối." "Hây! Cuối cùng vẫn không thoát được cái chết, Lăng Tử Hư cũng bị liên lụy theo..." "Lăng gia lần này tổn thất nặng nề, một tuyệt thế cao thủ bị trọng thương, giống như mất đi một trụ cột..." "Hì hì... Lăng gia lần này thật là mất mặt. Tên tiểu bối lộ ra mặt độc ác trước mọi người bị giết, tuyệt thế cao thủ tiền bối thì kém cỏi, bị vài hậu bối đánh thành tàn phế, thật là mất mặt quá." Lăng Tử Hư thính lực rất lợi hại, những lời bàn luận ở bên dưới làm sao không nghe thấy chứ. Lão ta giận dữ mặt đỏ bừng bừng, nhưng không thể nào có thể trút ra được, chỉ biết nắm chặt quyền lại phát ra tiếng kêu răng rắc. Thần Nam, Long Vũ, Khải Văn đều nghe thấy lời của Lăng Tử Ngôn. Sau khi mười mấy thanh niên cao thủ trở về, vẫn bị những học sinh của Thần Phong học viện vây chặt tại long trường. Đám người vẫn yêu cầu họ thuật lại quá trình giao đấu với Ngũ Giai tuyệt thế cao thủ. Lúc này đám người nghe thấy Lăng Tử Ngôn đã đuổi tới Tội Ác chi thành, muốn bắt mười mấy thanh niên cao thủ, lập tức đám đông đều giận dữ. Thần Nam không dấu được vẻ vui mừng, không sợ sự việc bị làm to chuyện, nói với mọi người: "Người của Lăng gia đã tới rồi, tất cả chúng ta hãy tới gặp hắn ta, đừng để hắn nghĩ rằng chúng ta sợ hắn." Lãnh Phong bình thường không thích nói cười liếc nhìn hắn, lập tức hiểu ý, nói với đám đông: "Tìm tất cả những Long kị sĩ tới, chúng ta cùng đi." Tiểu Bảo chủ lúc này mới lên tiếng, vỗ tay nói: "Hay! Mấy chục Phi long bay trên bầu trời, khung cảnh thật hùng vĩ!" Đám thanh niên lập tức tỉnh ngộ, tất cả mọi người đều mỉm cười. Những Long kị sĩ ở đó đều đi tìm rồng của mình, lại còn có người chạy đi tìm những Long kị sĩ không có mặt tại đó nữa. Lập tức Thần Phong học viện đầy tiếng rồng gầm động trời. Những tiếng rồng gầm lớn giống như tiếng sấm rền, ầm thanh vang vọng khắp Tội Ác chi thành. Hai mươi mấy con Á long, Phi long nhất loạt bay lên, giống như mây đen cuồn cuộn che lấp mặtt trời, nhanh chóng vây chặt lấy Lăng Tử Ngôn trên không trung. Đất trời nhìn đen một màu, mấy chục con rồng phương tây nối lại với nhau, chiếu lên mặt đất một bóng đen khổng lồ. Tất cả mọi người của Tội Ác chi thành đều sững sờ, đây là lần đầu tiên xảy ra một cảnh tượng hùng vĩ thế này. Tất cả đều ngửa mặt lên trời, há hốc miệng. Hai mươi mấy con rồng vỗ những đôi cánh khổng lồ, làm dậy lên một trận cuồng phong, nhanh chóng tiến lại gần Lăng Tử Ngôn. Trận cuồng phong mãnh liệt cuộn tới khiến có Phi long của Lăng Tử Ngôn lảo đảo, mấy chục tiếng rồng gầm khiến cho con Phi long lập tức run rẩy, phát ra tiếng kêu yếu ớt. Cho dù Lăng Tử Ngôn kinh nghiệm nhiều, kiến thức rộng, nhưng lúc này cũng trố mắt ra.