Thần Ma Hệ Thống
Chương 1235 : Vô lực!
Trong lòng Mị Ảnh cả kinh phát động dị năng nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.
Oanh!
Nương theo một tiếng nổ vang thật lớn, lối vào đã xảy ra nổ mạnh, lực đập vào khủng bố thổi quét về hướng Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng thối lui với tốc độ quá nhanh nên không bị cuốn vào lực nổ tung kia, chỉ có chút khối vỡ bắn về phía hắn liền bị hắn tiện tay vỗ ra đánh bay những khối vỡ kia.
Sau khi bụi mù tán đi, sắc mặt Nhạc Trọng vô cùng khó xem phát hiện lối đi thông dưới đất đã bị sụp xuống, vô số thi thể làm tắt nghẽn thông đạo kia. Với khả năng của hắn nếu muốn rửa sạch nơi này cũng cần tiêu phí không ít thời gian.
Nhạc Trọng nhìn thông đạo bị sụp đổ khẽ cau mày:
- Quả nhiên người thông minh trên thế giới này không ít!
Oanh! Oanh!
Đúng lúc này trong ngục giam thứ nhất đột nhiên xảy ra tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, sóng xung kích cường đại hướng khắp bốn phương khuếch tán, đem thật nhiều vật chất thổi bay, cả ngục giam đều có chút chấn động.
Nhạc Trọng bị sóng xung kích chấn động, quần áo bay tung phần phật, dưới chân lảo đảo.
Bạch Y xuất hiện trên màn hình báo cáo:
- Chủ nhân, kho năng lượng của ngục giam này đã bị nổ bạo. Nếu đối phương đã chặt đứt nguồn cung cấp năng lượng như vậy cả ngục giam hoàn toàn rơi vào trạng thái không năng lượng, dù lấy được điện não trung ương cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì!
Ngụy Điền hành sự tàn nhẫn, hoàn toàn chặt đứt ý đồ Nhạc Trọng muốn dùng Bạch Y nắm giữ ngục giam trong tay.
Phanh!
Nhạc Trọng phẫn nộ oanh một quyền lên vách tường, đem vách tường chấn đến dập nát, lúc này trong lòng hắn tràn ngập giận dữ. Không thể nắm giữ ngục giam trong tay cũng mang ý nghĩa hắn không thể lợi dụng lực lượng của ngục giam cứu vớt nạn dân bên ngoài.
Bầy ong vượt qua trăm vạn kia nhất định sẽ đem mấy vạn nhân loại hút thành thây khô.
Nhạc Trọng cưỡng chế cơn phẫn nộ trong lòng, xoay người phóng về hướng kho vũ khí.
Không thể khống chế ngục giam, hắn cũng phải vơ vét sạch sẽ vũ khí đạn dược của nơi này.
Bên trong ngục giam có hai Thu Hoạch Giả, trung ương điện não của hai Thu Hoạch Giả đã bị phá hỏng, lâm vào trong tê liệt.
Nhạc Trọng kiểm tra một thoáng, vẫn đem hai Thu Hoạch Giả cùng toàn bộ trang bị trong ngục giam thu vào giới chỉ.
- Đó là trực thăng võ trang hạng nặng!
Nhạc Trọng lấy hết vũ khí trong kho sau đó rời đi, từ xa đã chứng kiến trực thăng võ trang từ phương xa bay tới. Số lượng đã vượt qua hơn trăm, rậm rạp làm người sợ hãi.
- Không tốt! Chẳng lẽ bọn hắn muốn đem toàn bộ nhân loại nơi này giết sạch sao?
Nhạc Trọng nhìn hơn trăm trực thăng võ trang trong lòng dâng lên tia dự cảm bất tường.
Nhạc Trọng nhanh chóng đi tới chỗ canh giữ tù binh, đem một đồng hồ ném cho Mị Ảnh:
- Mị Ảnh, cô mang theo đứa bé này trốn đi, mau rời khỏi ngục giam. Đám súc sinh kia đã điều trực thăng võ trang đến đây, đoán chừng là muốn san bằng nơi này thành bình địa!
Sắc mặt Mị Ảnh trắng bệch nhìn Nhạc Trọng hỏi:
- Vậy còn anh?
- Tôi tận lực bám trụ chúng nó tranh thủ thời gian cho cô chạy! Đừng nói nhảm, đi nhanh lên!
Nhạc Trọng lưu lại một câu, thân hình chợt lóe nhanh như quỷ mị biến mất tại chỗ.
- Đừng đi! Mang chúng tôi đi với!
- Van cầu hai vị cứu chúng tôi đi! Mang chúng tôi cùng đi!
- …
Những tù binh kia vừa nghe được có hơn trăm trực thăng võ trang đang bay tới bên này, sắc mặt mỗi người đại biến nhìn Mị Ảnh cầu xin.
- Đừng gào, những người đáng thương kia khi bị đưa vào trại tập trung đám người các ngươi cũng không có nửa điểm mềm lòng! Hiện tại là báo ứng của các ngươi!
Mị Ảnh lạnh lùng liếc mắt nhìn đám tù binh kia, dẫn theo đứa bé nhanh chóng chạy ra ngoài, chỉ mấy lần chớp động đã biến mất, chỉ lưu lại đám tù binh đầy vẻ tuyệt vọng.
Nhạc Trọng phát động tốc độ cao nhất nhanh như viên đạn đi tới trên một ngọn núi nhỏ gần bên ngục giam thứ nhất. Tay hắn lật ra, một điện từ pháo có kính ngắm hiện ra trong tay hắn.
Nhạc Trọng quỳ rạp trên mặt đất nhìn Bạch Y hỏi:
- Bạch Y, có thể cướp đoạt quyền khống chế trực thăng không?
Nếu Bạch Y có thể nháy mắt cướp đoạt được quyền khống chế hơn trăm trực thăng võ trang kia, như vậy lực lượng của Nhạc Trọng sẽ tăng thêm vài phần.
Bạch Y dập nát ảo tưởng của Nhạc Trọng:
- Không được! Đối phương đã phá hỏng điện não trung ương khống chế trực thăng, đang sử dụng hình thức điều khiển bằng tay! Tôi không thể cướp được quyền khống chế chúng!
- Vẫn chỉ có thể dựa vào chính mình!
Nhạc Trọng nhắm điện từ pháo lên bầu trời, tập trung một chiếc trực thăng, ba giây sau bóp cò.
Một đạo quang mang điện từ pháo chớp động, trực tiếp bắn trúng cánh quạt trực thăng, đem cánh quạt oanh bay.
Mất đi cánh quạt, trực thăng lập tức không thể khống chế, lảo đảo rơi xuống đất, oanh một tiếng phát ra tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, phạm vi một cây số vuông hoàn toàn bị ngọn lửa cắn nuốt, hiển nhiên trong trực thăng chuyên chở thật nhiều bom năng lượng khủng bố.
Nhạc Trọng một kích đem trực thăng phá hủy, giống như chọc phải tổ ong vò vẽ, ba mươi trực thăng lập tức hướng bên này bay tới.
Từng đạo quang mang điện từ pháo không ngừng hướng Nhạc Trọng oanh tới.
Mất đi điện não trung ương điều khiển, độ chuẩn xác của các chiến sĩ lập tức giảm mạnh, nhưng hỏa lực hung mãnh vẫn làm Nhạc Trọng không thể không thay đổi vị trí.
Sáu mươi chín trực thăng còn lại vẫn tiếp tục bay về hướng ngục giam.
Trong một trại tập trung, một mặt tường đột nhiên nổ tung, Ngô Hằng áo quần rách rưới, hai mắt đỏ đậm lao nhanh ra.
Thật nhiều Hấp Huyết Phong bay tới chỗ Ngô Hằng, nhưng vừa đến gần đã bị một cỗ lực lượng thần bí đè ép, vô số dịch thể từ trong người chúng bắn ra.
Ngô Hằng cất tiếng cười điên cuồng, trong mắt tràn ngập hưng phấn:
- Ha ha ha ha! Ta đã thức tỉnh trở thành Thần chiến sĩ ngũ giai, ta vô địch, ha ha! Cả thiên hạ đều là vật trong bàn tay của ta!
Tiếng cười to càn rỡ của Ngô Hằng kinh động Mị Ảnh đang chạy trốn, nàng vừa trốn vừa quay đầu liếc mắt nhìn Ngô Hằng, trong mắt chớp động kinh dị:
- Thần chiến sĩ ngũ giai, hắn làm sao có thể thức tỉnh thành Thần chiến sĩ ngũ giai?
Trong quá trình bị vận chuyển tới trại tập trung, Mị Ảnh từng cẩn thận đánh giá Ngô Hằng, nàng thấy thế nào cũng không giống như một cao thủ, nhưng lúc này hắn trở thành ngũ giai cường giả, điều này làm trong lòng Mị Ảnh tràn ngập kinh dị.
Nhưng tuy trong lòng kinh ngạc mà Mị Ảnh vẫn điên cuồng bỏ chạy, nàng hiểu rất rõ uy lực trực thăng võ trang, cho dù là cường giả ngũ giai nếu bị chúng ném bom mưa bão vẫn sẽ bị vẫn lạc.
Trong tiếng cười điên cuồng của Ngô Hằng, nhóm trực thăng võ trang đã bay tới ngục giam thứ nhất.
Vừa bay vào ngục giam thứ nhất, nhóm trực thăng võ trang hạng nặng lập tức đem vô số bom năng lượng ném xuống dưới.
Oanh! Oanh! Oanh!
Trong từng tiếng nổ mạnh thật lớn, ngục giam lập tức bị vô số bom năng lượng bao phủ, toàn bộ mọi thứ bên trong đều bị cắn nuốt. Một trăm ngục tốt còn sót lại trong ngục giam bị sóng xung kích xé thành dập nát trong cơn tuyệt vọng.
Ngô Hằng nhìn thấy ngục giam cao hơn hai mươi thước bị trực thăng võ trang liên tục ném bom hoàn toàn vỡ nát, sắc mặt tái nhợt, không còn chút vẻ hung hăng càn quấy xoay người cất bước chạy như điên.
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
62 chương
38 chương
39 chương
158 chương
501 chương
42 chương
286 chương
61 chương