Thần ma chi mộ

Chương 204 : Sinh nghi

Triệu Thụy giết chết bốn gã ác đồ bọn người Đao Ba, đem thi thể bọn họ chôn đơn giản ven đường, sau đó đánh xe về nhà. Đương ngồi trên xe theo đường cũ trở về, thì thấy một chiếc xe cảnh sát kéo còi chói tai,vội vàng đi qua. Triệu Thụy phỏng chừng, cảnh sát khẳng định là hướng đến nhà xưởng kho hàng phía tây đã bị nổ. Một vụ nổ mãnh liệt như thế, đem một kho hàng lớn nổ thành đất bằng phẳng, tuyệt đối thuộc về vụ án đặc biệt lớn, cảnh sát khẳng định sẽ tiến hành toàn diện điều tra. Triệu Thụy nghĩ tới đây, đột nhiên thản nhiên cười cười, vài tên hung thủ gây nổ trong vụ án này đã bị hắn diệt trừ, cảnh sát tới điều tra, cũng chỉ là uổng phí khí lực mà thôi. Về đến nhà, đem quần áo thay đổi, hắn lúc này không vội trở lại trường học mà đi tìm Vân Liên. Vân Liên sớm đã trở lại trường học, hiệu trưởng cùng chủ nhiệm của Vân Liên đang hỏi đông hỏi tây nghe ngóng tình huống từ Vân Liên. Cơ hồ tất cả mọi người đều cảm thấy kì quái, rõ ràng rất nhiều người đều chứng kiến Vân Liên bị người ta bắt cóc, như thế nào mới qua không tới một giờ, tự mình quay về? Phải biết rằng, bọn họ đang chuẩn bị báo án Nhưng mặc kệ hiệu trưởng cùng chủ nhiệm lớp đưa ra vấn đề gì, trên mặt Vân Liên luôn mang theo thần sắc hoảng sợ bất an, cắn môi dưới, không nói lời nào. Mặc dù nàng đã an toàn, nhưng vết thương trong lòng, thật không phải dễ dàng biến mất. Điều này làm cho hiệu trường và chủ nhiệm lớp đang muốn biết tình huống rất nóng lòng, bất quá Vân Liên bình an trở về nên bọn họ cũng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm Vạn nhất Vân Liên nếu có điều gì không hay xảy ra, trường học của bọn họ sẽ lãnh trách nhiệm rất lớn. Lúc Triệu Thụy đi vào phòng làm việc. Hiệu trưởng nhanh mắt là người đầu tiên thấy hắn, vội vàng hướng hắn vẫy vẫy tay, hình như ý muốn bảo hắn chiếu cố Vân Liên. “Ân, Vân Liên vừa mới trở về, suy nghĩ có chút không yên định. Ngươi trước tiên mang nàng về nhà, an ủi một chút, thế nào?” Với yêu cầu như vậy, Triệu Thụy tự nhiên sẽ không chối từ. Gật gật đầu đáp ứng. Kéo bàn tay nhỏ bé của Vân Liên, ra khỏi phòng làm việc, đi vào sân trường. Triệu Thụy làm bộ cái gì cũng không biết, cười tủm tỉm hỏi: “Vân Liên, có bị thương không?” Vân Liên lắc lắc đầu. Sau đó chậm rãi tới gần hắn. Do do dự dự rồi ôm lưng hắn. Mặc dù nàng không thích Triệu Thụy, sợ rằng Triệu Thụy sẽ đoạt đi mụ mụ vốn sủng ái nàng. Nhưng hiện tại bây giờ nàng đã xem triệu Thụy là người duy nhất có thể chiếu cố nàng, nàng đang cần một người có thể an ủi bảo vệ nàng. Triệu Thụy cười cười, đem thân thể có chút gầy nhỏ của nàng ôm vào trong ngực. Sau đó vỗ nhẹ nhẹ lưng nàng. Ôn nhu nói: “Không có việc gì, có thúc thúc ở đây, đừng sợ hãi.” Vân Liên rất khó có lúc ôn thuận như một con mèo nhỏ thế này, ôm cổ của Triệu Thụy, ghé đầu vào vai hắn, trong mũi ngọc nhỏ nhắn ừ một tiếng. Nghe được thanh âm nhu hòa của Triệu Thụy, cảm thụ được hơi thở của hắn trong lòng nàng không hiểu sao lại sinh ra một cảm giác an toàn, nỗi sợ hãi trong bất an trong lòng cũng chầm chậm giảm bớt. Không biết như thế nào,Vân Liên cảm giác được thanh âm và khí tức này tựa hồ có chút quen thuộc phảng phất không lâu trước đây, bản thân nàng đã được cảm thụ Vân Liên đột nhiên kinh ngạc, thanh âm và khí tức của Triệu Thụy cùng với người mang mặt nạ bạc thần bí mười phần tương tự! Vân Liên giật mình xoay thân thể lại, từ trong lòng triệu Thụy thoát ra. Đôi mắt to đen nhìn chằm chằm Triệu Thụy, ra sức đánh giá. “Làm sao vậy” “Triệu thúc thúc, người mới vừa rồi đi chỗ nào vậy?” Vân Liên nháy nháy con mắt, nhỏ giọng tức giận hỏi. “Còn có thể đi đâu? Đương nhiên là đi tìm ngươi.”Triệu Thụy cười vuốt vuốt đầu nàng. “Vậy người đi nơi nào tìm ta vậy?” Vân Liên trong lòng càng thêm sinh nghi, lại hỏi tiếp một câu. Bất quá, nàng dù sao tuổi cũng còn nhỏ, trong lòng có cái gì hoài nghi, đều xảy ra trên mặt, vừa thấy hiểu ngay. “Ở phụ cận a!” Triệu Thụy cười cười, tùy tiện nói mấy cái địa danh lừa bịp. “Phải không?” Vân Liên chu cái miệng nhỏ nhắn, trong mắt sự hoài nghi vẫn nồng hậu, không quá tin tưởng lời hắn nói, ngược lại tin vào trực giác của mình hơn. Bất quá, hoài nghi thì hoài nghi, trong lòng nàng cũng phát giác ra vài phần thân cận, ác cảm với Triệu Thụy,cũng dần dần tiêu tán Bởi vì, nếu như Triệu Thụy thật sự là Ngân diện nhân, thì hắn cũng là người đã cứu nàng một tính mạng. Triệu Thụy biết Vân Liên lòng nghi ngờ chưa hết, nhưng hắn cũng chẳng muốn giải thích, trực tiếp dẫn nàng về nhà nghỉ ngơi. Kho nhà xưởng phía tây nổ mạnh, làm khiếp sợ cả Đông Hồ, ngay cả thị trưởng Đông Hồ cũng đích thân đến. Sau khi đến, cũng không khỏi kinh hãi. Đây chính là vụ án lớn nhất có thể ảnh hưởng đến tiền đồ của hắn! Vì vậy, hắn vội vàng ra chỉ thị, yêu cầu cảnh sát nhanh chóng phá án Thị trưởng tự mình chỉ thị, Đông Hồ cảnh sát nào dám chậm trễ, vội vàng triệu tập cảnh sát tinh anh, lập tức tiến hành điều tra án này. Trải qua cẩn thận điều tra, cảnh sát Đông Hồ phát hiện, trước lúc phát nổ, từng có bốn gã khả nghi xuất hiện chung quanh nhà xưởng. Tiến thêm một bước điều tra nữa, phát hiện bốn người này ngoại hiệu gọi Đao Ba, Thốc Ưng, Đại Phi, Lương Tam đều là những tên tội phạm nổi tiếng! Phát hiện này làm cho cảnh sát Đông Hồ rất là giật mình, vội vàng triệu tập toàn bộ lực lượng, lập tức tiến hành lùng bắt bốn người này. Song, lùng bắt vừa mới bắt đầu, thì có tin tức truyền đến, nói là bọn Đao Ba bốn người bị người ta đánh chết, tại bên đường quốc lộ ngoại ô phía tây, phát hiện thi thể bị chôn của bọn họ. Đông Hồ cảnh sát nhận được tin tức này, nhất thời không có đầu mối, không biết bọn Đao Ba bốn người tại sao đột nhiên bị giết, càng không biết, bọn họ tại sao muốn hủy đi một cái kho hàng vứt đi từ lâu! Bởi vì, vô luận từ bất cứ xem xét từ một góc độ nào, cái kho hàng kia cũng không có tác dụng gì. Đông Hồ cảnh sát không khỏi cảm thấy mờ mịt không hiểu, tiến độ phá án lâm vào trạng thái đình trệ. Mà ngay tại lúc này, Vân Phương ở xa cũng biết Vân Liên bị bắt cóc, sau đó lại nghe được tin bình yên trở về. Mặc dù điều nghiên còn hai ngày thời gian mới chấm dứt, nhưng là nàng lo lắng cho sự an toàn của nữ nhi, nên sớm về tới Đông Hồ. Sau khi xác định Vân Liên không có bị bất cứ thương tổn gì, Vân Phương tâm trạng lo lắng mới giảm. Nàng cảm tạ Triệu Thụy trong thời gian này đã chiếu cố Vân Liên, sau đó dẫn Vân Liên về nhà an ủi. Vân Liên bất luận kẻ nào cũng không nhắc tới quá trình mình bị bắt cóc, nhưng là đối với Vân Phương thì không có bất cứ giấu giếm gì, đem đầu đuôi gốc ngọn kể lại chi tiết Vân Phương nghe nữ nhi nói xong, sắc mặt không khỏi tái xanh, hãi hùng khiếp vía, trong lòng thầm kêu may mắn, nếu như không phải có người ra tay cứu giúp, chỉ sợ Vân Liên hiện tại đã bị nổ thành mảnh nhỏ Mặc dù tự thuật của Vân Liên, mới nghe tựa hồ có chút lạ lùng, nhưng Vân Phương lại hoàn toàn tin tưởng, không có bất cứ gì hoài nghi Bởi vì, Vân Liên tại trước mặt nàng chưa từng nói dối, quan trọng hơn chính là làm một đệ tử của cổ võ gia tộc, nàng biết có một số người quả thật có thể vượt quá lực lượng của thường nhân. “Vân Liên, con tại sao không nói cho cảnh sát thúc thúc nghe?” Nàng đau lòng vuốt ve lưng nữ nhi, hỏi một câu. “Bởi vì, con đáp ứng với Ngân diện nhân nọ không đem chuyện này nói cho người khác.” Vân Liên trả lời, đột nhiên do dự một chút, tiếp theo đem nghi hoặc của mình nói ra, “Được rồi, mẹ, con có cảm giác Triệu thúc thúc và Ngân diện nhân nọ có chút tương tự.” “Cái gì? Triệu lão sư?” Vân Phương kinh hãi, quả thực không thể tin. “Vâng!” Vân Liên lắc lắc đầu, tiếp tục nói, “Bất quá...... Bất quá...... Quần áo hình như không giống nhau.” “Quần áo có thể đổi lại, nha đầu ngốc.” Vân Phương cưng chiều vuốt vuốt đầu của Vân Liên, cười nói “Nhưng là...... Nhưng là...... Khí chất hình như cũng có một ít không giống nhau” Vân Liên ngẩng đầu lên, suy nghĩ một chút nói. “Khí chất của một người trong nháy mắt có thể thay đổi.” Vân Phương ôm lấy Vân Liên, thân thể này nhích lại gần, nàng trước kia cùng trượng phu là thành viên tu chân giả trong gia tộc, bởi vậy biết rất nhiều chuyện người bình thường không biết. “Đúng rồi. Thần bí Ngân diện nhân” Vân Phương trầm mặc lại, nàng trước kia còn không có cảm giác, hiện tại nghe Vân Liênvừa nói, quả thật có cảm giác rằng Triệu Thụy người này tựa hồ có chút thần bí. Triệu Thụy chỉ là một sư phụ trung học bình thường, hơn nữa lại vừa mới làm việc không bao lâu, tuổi cũng còn trẻ, nhưng từng làm cho Uy hổ bang hoành hành một thời lâm vào sợ hãi, lại quen biết với đại nhân vật trong giới chính trị là Mục Vĩnh Cường. Bất luận xét từ phương diện nào, đều có chút không tầm thường! Bất quá,Vân Phương cũng không thể xác định Triệu Thụy chính là Ngân diện nhân, nhiều nhất chỉ là trong lòng có chút hoài nghi mà thôi Bởi vì, con gái chỉ là nói tương tự, cũng không thập phần dám chắc,với lại trực giác của con gái cũng không phải là mười phần chuẩn xác. Vân Phương cân nhắc, trong đầu chỉ nghĩ đến Triệu Thụy và Ngân diện nhân mà Vân Liên đã nói. Cuối cùng, nàng quyết định mời Triệu Thụy đến nhà ăn một bữa cơm, một là hướng Triệu Thụy tỏ vẻ cảm tạ, mặt khác nàng cũng là muốn thử dò xét một chút chi tiết về Triệu Thụy. Xem thử Triệu Thụy đến cùng là có thân phận gì.