Evil’s world " thế giới của ác quỷ"

Chương 1 : Trở về quá khứ

Khi đó nó vẫn là một con nhóc 12tuổi -Huhuhuhuhuhu mẹ ơi !!! - nó -Trả lại mẹ cho tôi !! Trả lại đây – nó -Mấy người mang mẹ tôi đi đâu – nó đã gào thét điên cuồng trong đám tang của mẹ nó. -Mấy người không có quyền mang mẹ tôi đi đâu hết - Nó gào trong tuyệt vọng để rồi nó không còn cảm thấy gì hết Khi tỉnh lại nó chỉ thấy một màu trắng và xung quanh là những ánh mắt lo lắng của mọi người. Mọi người trong dòng họ đều nhìn nó bằng một ánh mắt sót sa cho một con bé mà từ nay me nó đã không còn ở bên cạnh nó. Không còn được nghe những lời động viên quan tâm của mẹ nó. Sự thật là mẹ nó đã ra đi thật rồi -Tôi muốn ở một mình – nó nói nhưng papa và hai anh có vẻ vẫn không nghe thấy - Em hãy bình tĩnh lại đi- anh hai nó chấn an - Đúng đó ! Em hãy bình tĩnh lại đi mọi việc còn có cách giải quyết mà –Đến lượt anh ba nói - Mọi việc còn có cách giải quyết ! VẬy thì mang mẹ trở lại đi !!- nó nói nhưng khuông mặt không chút cảm xúc - Không làm được chứ gì !- Nó cười nhưng khôn hiểu sao những giọt nước mắt cứ thế mà rơi -Biến đi ! Biến hết đi – nó dùng hết sức lực của mình mà gào lên và trong tuyệt vọng nó rút hết những cây kim , những thứ được gắn vào người nó mà vùng chạy Nó chạy thật nhanh ra khỏi bệnh viện, trời bắt đầu mưa nhưng có vẻ nó không quan tâm đến điều đó! Nó chạy , chạy , chạy và chạy . Nó chạy đi thật xa. Thật xa nơi mà nó không muốn trở về! Để rồi nó không đủ sức để chạy nữa , nó ngồi bật xuống đất! Nó bắt đầu cảm thấy lạnh , ngày càng lạnh để rồi nó ngất đi !Nó chỉ kịp nhìn thấy ai đó hét lên và chạy lại chỗ nó rồi sau đó nó không còn cảm nhận được điều gì hết! Nó nhìn thấy một màu trắng , ánh sáng đó làm nó phải nhíu mày nhưng nó kịp nhìn thấy bóng ai đứng đằng xa,với bảng tính tò mò nó bước tới và nó thấy mẹ nó đang đứng đó. Đang đứng trước mặt nó! Nó tiến lại gần đưa tay ra rồi chạm vào mẹ nó nhưng vừa chạm vào mẹ nó biến mất!! Để rồi nó chợt tỉnh lại ! TRở về với hiện thực, cái hiện thực mà nó không bao giờ muốn nghĩ đến Thế là nó đã ở trong bệnh viện được gần 1 tuần rồi. Cũng là thời gian kinh khủng nhất đối với nó . Dù ở đâu hay đang làm gì nó đều thấy mẹ nó đang ở cạnh nó .