Thái tử phi siêu cấp ác bá
Chương 2
“Hiện giờ bổn cung sẽ cho ngươi biết thể lực của bổn cung được hay không.” Nam tử nở nụ cười tàn ác, một tay trút xuống cái yếm cuối cùng trên người nàng.
“A…” Tô Duyệt Duyệt chợt cảm thấy trên người lạnh lẽo, cúi đầu nhìn mới thấy toàn thân trần trụi đã bị hắn đè chặt phía dưới.
Nam tử say khướt nhìn thân thể trắng noãn mềm mại phía dưới, tinh lực bị men rượu làm tăng thêm mấy phần, khiến cơ thể của hắn nổi lên một trận dục hỏa, trong nháy mắt bụng dưới căng cứng bị bó chặt trở lên khó chịu. Không thể chờ đợi, hắn nhanh chóng cởi hết toàn bộ y phục trên người.
“Chà, dáng người thật đẹp nha!” Một chút thẹn thùng cũng không có, ngược lại Tô Duyệt Duyệt vì dáng người tráng kiện của hắn mà không ngừng kêu lên.
Căn bản nam tử không thèm quan tâm phản ứng của nàng, hiện tại chỉ muốn theo bản năng phát tiết hết dục hỏa, rất nhanh chặn lại những lời cảm thán của Tô Duyệt Duyệt, cũng đồng thời tách hai chân nàng ra, chính mình chịu đựng chĩa vào nàng.
“Mẹ kiếp, anh đang làm cái gì hả?” Tô Duyệt Duyệt cảm giác được da thịt tiếp xúc với thứ đấy của hắn, ngay lập tức hít một hơi, cũng chán nản bản thân tại sao lại có thể phân tâm nghiêm trọng như thế.
“Bổn cung chứng minh cho ngươi xem.” Hơi nóng nồng nặc mùi rượu từ nam tử thở xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, sau khi nói xong còn tà ác dùng phân thân bên dưới trêu chọc.
Mặc dù Tô Duyệt Duyệt rất thích loại cảm giác này, nhưng đã trải qua rất nhiều quá trình huấn luyện chuyên nghiệp, cộng với vẻ mặt khác lạ của nam tử phía trên, nhìn thoáng qua tưởng là uống say, nhưng thực ra là do trúng xuân dược, nếu không thì thân thể hắn làm sao có thể nóng rực như vậy.
Tô Duyệt Duyệt nhìn gương mặt tuấn tú đáng thương kia, than nhẹ: “Không ngờ người đẹp trai như vậy cũng sẽ bị hãm hại, coi như bổn cô nương cứu anh một lần đi.”
Con ngươi đang mê mang của nam tử chợt thanh tỉnh một chút, tiếp theo lại bị xuân dược đánh úp lại, không thể chờ đợi chuẩn bị động thân.
“Này này, ta nói giúp ngươi là cái khác nha.” Tô Duyệt Duyệt cảm nhận được hắn chuẩn bị đi vào, sợ hãi đẩy hắn ra, cũng nhanh nhẹn điểm mấy huyệt trên thân thể nóng rực của hắn.
Chỉ thấy cả người nam tử đang bị dục hỏa tra tấn chợt chấn động, sau đó mệt mỏi thả lỏng.
“Này, anh đẹp trai, tôi nói anh muốn đè cũng không cần đè lên người tôi có được hay không?” Tô Duyệt Duyệt bị cả người hắn nặng nề đè phía dưới, chỉ hi vọng tay mình không bị hắn làm gãy.
“Ngươi có thể giải xuân dược?” Nam tử chậm rãi chống nửa người lên, tròng mắt mang theo kinh ngạc nhìn khuôn mặt nhỏ bé phía dưới hỏi.
Tô Duyệt Duyệt liếc mắt nhìn hắn một cái, tay không ngừng đẩy lồng ngực vững chắc, hi vọng đẩy được hắn ra, “Anh có thể đứng lên trước được không hả? Anh đừng quên nơi đó của anh còn chưa xuống đâu đấy.”
Nàng có thể cảm nhận được phía dưới của nam tử đụng chạm vào bắp đùi của mình.
Hai tròng mắt sâu thẳm lần nữa khôi phục, trở nên lạnh như băng, nhanh chóng lật người dậy, nhặt áo bào dưới đất lên, nhanh chóng mặc chỉnh tề, ánh mắt lạnh một lần nữa dừng trên người Tô Duyệt Duyệt.
Tô Duyệt Duyệt cũng nhanh chóng mặc y phục, chẳng qua là y phục cổ mặc quá phức tạp, nàng phải mất thật nhiều thời gian mới mặc xong.
“Tiện nhân không biết xấu hổ, ngươi lại dám bỏ thuốc bổn cung.” Nam tử không đợi nàng nói chuyện, trực tiếp bước lên chế trụ cổ của Tô Duyệt Duyệt.
“Anh… Anh nói… Cái… Gì hả? Buông tay…” Tô Duyệt Duyệt liều chết nhìn khuôn mặt âm lãnh của hắn, không biết mình khi nào thì chọc giận khiến hắn lại muốn động thủ giết người.
“Ngươi đừng giả vờ, tiện nhân ngươi lại dám thủ đoạn hạ độc thủ với bổn cung.” Nam nhân hồi tưởng lại mình bị trù tính, trong nháy mắt hai tròng mắt đỏ rực, tay cũng không tự chủ tăng thêm lực đạo.
“Khốn kiếp…” Tô Duyệt Duyệt thấy hắn bị mất không chế, vội vàng điểm huyệt của hắn, cũng nhân lúc hắn thả lỏng lại điểm thêm vài huyệt nữa để hắn không thể động đậy.
Lúc này nam tử không thể nhúc nhích được, lần nữa nhìn nàng đầy kinh ngạc, hỏi: “Ngươi biết võ công?”
“Anh đẹp trai, không nghĩ anh đẹp trai như thế, nhưng đầu óc lại đần độn như vậy, nếu như tôi thật sự muốn tính kế anh, vậy sao tôi lại cố gắng hết sức giải cứu anh?” Tô Duyệt Duyệt mở to miệng thở hổn hển, trợn mắt nhìn hắn một cái, phân tích.
“Ngươi dám nói thuốc không phải do ngươi hạ? Bổn cung chỉ uống chén trà kia mới có thể đối với ngươi có dục vọng như thế.” Nam tử liếc nhìn chén trà trên bàn, lạnh giọng quát.
Tô Duyệt Duyệt đi tới bên cạnh bàn, cẩn thận cầm chén trà lên nhìn, giọng nói mang theo sự kinh ngạc: “Hả? Thật sự có thành phần xuân dược, không nghĩ rằng thật sự bị bỏ thuốc.”
Không thể nào! Chủ nhân của thân thể này lại là một dâm phụ, nếu không thì tại sao lại bỏ thuốc nam nhân để có thể phát sinh quan hệ đây?
“Ít giả bộ với bổn cung, tiện nhân, bổn cung tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.” Nam tử tức giận nhìn chằm chằm nàng, cũng cố gắng dùng nội lực để giải trừ huyệt đạo, nhưng chính là cố gắng như nào cũng không thể phá giải.
Tô Duyệt Duyệt thấy hắn không ngừng muốn giải huyệt, vì vậy tốt bụng nhắc nhở hắn, “Anh đẹp trai, anh không cần uổng phí sức lực, điểm huyêt này là bí truyền của chúng tôi, người ngoài không thể giải được, anh ngoan ngoãn chờ một canh giờ đi. À, ở nơi này thì chính xác là nửa canh giờ.”
Tô Duyệt Duyệt không sợ hãi cẩn thận quan sát toàn bộ gian phòng, bài biện cổ kính, thoạt nhìn tưởng như những ngôi nhà của hội nhà giàu, nơi này chẳng lẽ là khuê phòng của chủ nhân thân thể này.
Tô Duyệt Duyệt đi tới gương đồng, trên mặt tràn đầy kinh ngạc, nhỏ giọng nỉ non: “Không nghĩ người này lại giống mình như đúc, chẳng lẽ là kiếp trước của mình sao?”
Nam tử kia hít một hơi, tâm tình dần dần bình phục, cũng bắt đầu quan sát cử chỉ lạ thường của Tô Duyệt Duyệt, đối với nàng cũng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ sâu sắc.
Một lúc sau, Tô Duyệt Duyệt quay về trước mặt nam tử kia, chăm chú nhìn hắn nói từng chữ từng chữ rõ ràng” “Dù anh có tin hay không, nhưng tôi nói cho anh biết tôi không bỏ thuốc, bởi vì người bỏ thuốc là chủ nhân của thân thể này, không phải tôi.”
Nam tử nghi ngờ nhìn nàng, không hiểu ý của nàng là gì.
“Chỉ cần anh đảm bảo sẽ không động thủ lần nữa, tôi sẽ giải huyệt đạo cho anh.” Cuối cùng vẫn là Tô Duyệt Duyệt không đành lòng nhìn hắn đứng lâu như vậy, chính nàng cũng đã nếm thử qua cảm giác khi bị điểm huyệt, toàn thân đông cứng, không thể cử động, thời gian như ngừng lại.
“Được, bổn cung không động thủ với ngươi, mau giải huyệt.” Nam tử thỏa hiệp gật đầu đồng ý.
Tô Duyệt Duyệt thở dài một tiếng, trực tiếp điểm trên người hắn hai cái, sau đó vội vàng lui về phía sau một bước dài, cảnh giác nhìn hắn. Nàng nhớ rõ ràng hắn lúc nãy giận dữ thiếu chút nữa là bóp chết nàng rồi…
Lúc nam tử có thể cử động đột nhiên cửa phòng kêu một tiếng, bị người bên ngoài đẩy ra, chỉ thấy một nam nhân tuổi ngũ tuần, thân khoác long bào, phía sau có mấy tùy tùng rối rít xông vào khuê phòng.
Truyện khác cùng thể loại
127 chương
58 chương
9 chương
50 chương
54 chương
56 chương
8 chương