Tắm rửa xong, Voldemort gọi Bute vào phòng, để hắn thiết kế quần áo cho Harry. Bute nhẹ nhàng đi vào phòng, đi sau hắn là sáu trợ thủ, chỉ có Bute có gan nhìn Harry, mấy trợ thủ đều cúi thấp đầu, sợ không cẩn thận nhìn chằm chằm Harry, khiến Voldemort khó chịu. Bute đã sớm cảnh cáo bọn họ. Bute là nhà tạo mẫu rất có kinh nghiệm, hắn đã thiết kế cho vô số quý tộc trong thế giới pháp thuật, nhưng công việc lúc này vẫn khiến hắn vô cùng áp lực. Thân là Tử Thần Thực Tử, hắn biết rõ Harry Potter có ý nghĩa thế nào với Voldemort. Không phải là người kế thừa, cũng không phải là người lên giường, mà chính là có ý nghĩa quan trọng hơn, không cái gì có thể thay thế được. Được chọn là người thiết kế quần áo cho cậu chủ Harry vào lễ nhận huân chương và khai mạc tượng ngày 15 tháng 12, chứng tỏ chủ nhân Voldemort vĩ đại coi trọng hắn, nhìn nhận thực lực của hắn, cũng cho hắn không ít áp lực: Nếu như hắn thất bại, danh tiếng của hắn sẽ bị mất sạch, cậu chủ Harry bị người ngoài phê bình, chủ nhân Voldemort vĩ đại tuyệt đối không tha cho hắn. Bởi vậy hắn tập trung tinh thần từng giây từng phút, làm mấy trăm bức họa phong cách khác nhau, cùng nhóm trợ thủ cẩn thận chọn 10 phong cách hoàn mỹ nhất, đưa lên cho chủ nhân Voldemort vĩ đại xem, kết quả khiến hắn vô cùng vui sướng, chủ nhân Voldemort vĩ đại rất thích những phong cách này, giữ lại toàn bộ. Đây chính là chuyện tốt nhất, nhưng cũng mang đến rắc rối cho Bute, hắn phải chọn một bộ thích hợp nhất để cậu chủ Harry mặc trong ngày 15 tháng 12. Merlin a, khi hắn nhìn thấy cậu chủ Harry, hắn có thể lập tức đưa ra quyết định, thật sự là quá may mắn! Dưới mắt của hắn, cậu chủ Harry là trong sáng thánh thiện, từ thân thể cho tới tâm hồn. Rất khó tưởng tượng trước đây chủ nhân Voldemort mỗi tối đều có người hầu hạ giấc ngủ lại cấm dục hơn một năm, thế nhưng sự thật xảy ra trước mắt, cậu chủ Harry là xử tử, theo ánh mắt ngây ngô và sự rụt rè đó có thể nhìn ra ngay; cậu chủ Harry lại hiền lành, dũng cảm, khiêm tốn, thông minh, khoan dung, công bằng, đủ loại phẩm chất tốt tập trung, tâm hồn tựa như thiên sứ, cho dù Bute không rõ vì sao thiên sứ lại ở trong nhà Slytherin. Sự trong sáng của Harry khiến Bute lập tức gạt 9 phong cách khác, chỉ để lại một phong cách hắn vốn nghĩ rằng không dùng được nhưng hắn và Voldemort đều rất thích, không ngờ hắn thật sự dùng tới. Đầu tiên chỉnh sửa mái tóc đen của Harry, sắp xếp theo tầng tầng rõ ràng, sau đó lấy ra kẹp tóc màu trắng tinh xảo kẹp lên tóc. Harry khẽ động, kim cương trên kẹp tóc lại tỏa sáng rực rỡ. Sau đó, hắn giúp Harry mặc vào quần áo đã được chọn. Sơ mi, quần dài, trường bào, áo choàng, bao tay, giày da, tất cả đều là màu trắng thuần, không hề có trang sức khiến kẻ khác hoa mắt, chỉ ở trên cổ áo dùng ngọc trai khảm thành hai mảnh lông chim trắng tinh, và măng – sét trên trường bào có một vòng trang sức màu trắng. Harry lẳng lặng đứng thẳng, vẫn không quen bị người khác nhìn chăm chú, đôi mắt to gợn sóng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Cậu giống như thiên sứ rơi xuống trần gian, tuy mất đi cánh chim, nhưng vẫn vô cùng thuần khiết. ” Làm sao vậy? Rất khó xem sao?” Harry luống cuống, rụt rè hỏi, cậu thật muốn bỏ đi. Cậu hạ hàng lông mi thật dài, lo lắng nhìn Voldemort, thẩm mỹ của Voldemort so với cậu tốt hơn rất nhiều, thấy Voldemort sững sờ, chẳng lẽ bộ dáng của cậu thật sự rất khó xem? ” Không, rất đẹp.” Rốt cục Voldemort hoàn hồn, vươn tay ra, Bute vội vàng đưa lọ nước hoa có hương thơm nhẹ nhàng đặt ở trên tay hắn, rồi nháy mắt với trợ thủ, đi ra ngoài, đóng cửa lại.