Tạo Thần
Chương 761
- Cây mây mặt quỷ
Bá Vương kêu lên thất thanh
Ở trận quyết đấu, cái tên cây mây mặt quỷ hung mạnh kia đã để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Tuy nói cho cùng tên này cũng chết, nhưng thực lực cường đại mà nó bày ra lại khiến cho bất cứ kẻ nào cũng không dám khinh thường
Chỉ có điều, cho dù là Bá Vương hay là Doanh Thừa Phong, cũng không ngờ là, sẽ gặp bộ tộc cây mây mặt quỷ một lần nữa ở tại đây
Tuy nhiên, ngay lúc nhìn thấy cành mây đó, trong lòng bọn họ cũng hiểu ra một chuyện, tên này, có lẽ vì chính mình mà đến đây
- Rống
Quái thú Ngưu Đầu hô lên một tiếng, thanh âm của hắn vang vọng cả trời đất
Sau đó, chuỳ lớn từ trên đỉnh đầu hắn hung hăng đập về phía ngầm. Từ trước đến nay cũng không tự xưng là sắc bén, nhưng có thể đạt đến trình tự bảo bối thánh binh Thiên Kỵ thì vĩnh viễn không thể nhìn bằng con mắt bình thường
Cây mây gắt gao quấn quanh người của Quái thú Ngưu Đầu ầm một tiếng gãy ra. Mà cây chuỳ lớn kia vẫn chưa dừng lại, vẫn như trước đập xuống, cuối cùng hưng hăng đập vào mặt đất
Lúc này uy năng của thánh binh Thiên Kỵ đã được phóng thích hết ra ngoài. Tất cả cây mây lan tràn trên mặt đất đều biến thành bột mịn chỉ sau một búa
Lạnh lùng hút thanh khí từ dưới đất lên, dường như là các cây mây mặt quỷ đang kêu rên vì cành mây bị tổn hại
- Cừ thật
Doanh Thừa Phong và Bá Vương cùng nhau gật đầu một cái, cao thủ có được thánh binh Thiên Kỵ trong tay quả nhiên không dễ đối phó
Tuy nói Bá Vương có thể nắm chắc sẽ đánh được người này, nhưng nếu phải liều chết một trận không trả giá một chút thì không được
Hai mắt hơi giương lên, Doanh Thừa Phong đột nhiên kêu lên
- Cẩn thận, chúng nó đến đấy, lần này số lượng rất nhiều
Vừa dứt lời, từ mặt đất truyền đến vô số tiếng nổ, hơn một trăm cành mây đi ra từ dưới đất, hướng tới Doanh Thừa Phong, Bá Vương và cả Quái thú Ngưu Đầu kia nữa
Một cành mây lúc trước chỉ là thử mà thôi, cả trăm cành mây quấn quanh công kích mới là sát thủ thực sự
- Rống
Quái thú Ngưu Đầu mặt biến sắc, hô to
- Bọn người kia từ đâu xuất hiện vậy, từ khi nào mà linh chi thực vật cũng có thể tham gia tranh đoạt Ngọc Tuỷ Thấu Cốt vậy
Doanh Thừa Phong và Bá Vương trao đổi ánh mắt với nhau. Cây mây mặt quỷ này rõ ràng là xông vào bọn họ, còn Quái thú Ngưu Đầu kia chỉ xui xẻo bị dính líu vào thôi
Tuy nhiên lúc này bọn họ cũng không thể giải thích
Hàn quang trong tay chợt loé lên, rìu lớn và Han Băng trường kiếm đồng thời tách ra vạn ánh hào quang
Tuy Doanh Thừa Phong không chồng tinh thần lực, Bá Vương cũng không sử dụng lực bí văn của rìu, nhưng sự sắc bén của hai bộ thánh khí này cũng còn hơn xa so với đại chuỳ kia
Những nơi mà búa quang và kiếm quang đi qua, từng cành mây đều bị gãy, từ chỗ đó mà nứt ra, lại toát ra làn khói trắng nhè nhẹ và rịn ra một loại axit khủng bố có thể hoà tan kim loại
- Bảo vệ
Quái thú Ngưu Đầu hét lớn một tiếng, hắn cũng không lập tức rời khỏi. Bơỉ vì hắn biết, chỉ cần hắn trọng kích những Phù Lực trước ngực, là có thể bị truyền ra ngoài ngay. Một khi đã bị truyền ra ngoài chẳng khác nào đánh mất tư cách thăng cấp cả
Hắn cất dấu thực lực, đau khổ chịu đựng tình cảnh hiện tại, dù có thể nào cũng không thể dễ dàng từ bỏ
Trên người Quái thú Ngưu Đầu hiện lên một tầng áo giáp mầu vàng đất thật dày. Áo giáp đó dường như có rất nhiều tầng, từng tầng từng tầng cộng lại, bao vây lấy thân thể hắn vô cùng chặt chẽ
Cao thủ hệ thổ (đất), sức tấn công của họ có lẽ không đủ, nhưng ở một đạo phòng ngự lại có ưu thế hơn. Lúc này, Quái thú Ngưu Đầu phát ra uy năng của thánh khí trên người, bao lấy người hắn thành một xác rùa lớn có thế nào cũng không thể đánh tan cái lớp dầy đó được
Gần như cùng lúc đó, chuỳ lớn cũng tiến tới đỉnh đầu hắn, từng đạo quang lớn từ chuỳ lớn buông xuống, bảo vệ lấy toàn bộ thân thể hắn
Từng cành mây quấn lên, quấn quanh quái thú đầu lớn như một cái bánh chưng. Nhưng cành mây dường như cũng không có cách xử lý nào tốt hơn đối với hệ thống phòng ngự hệ đất dày đặc này. Tuy đã hạn chế hành động của bọn họ nhưng trong nửa khắc cũng đừng mơ có thể làm gì được hắn
- Ha ha, chúng ta lại gặp nhau rồi
Đất vỡ ra, một gương mặt hoa cỏ đầy quỷ dị từ dưới đó đi lên
Nó từ dưới nền đất đi lên mà không hề bị cành mây tấn công. Chúng nó giống như những đầu trăn lớn bao quanh Doanh Thừa Phong và Bá Vương. Cành mây thô to, mang đến áp lực cực lớn cho người khác
Sắc mặt Doanh Thừa Phong và Bá Vương khẽ biến hoá. Bọn họ cảm nhận được sự hùng mạnh từ chính đối phương, dường như khiến cho người ta không thể vui vẻ mà chống lại sự uy áp hùng mạnh đó
- Cao thủ Vương Cấp, không ngờ ngươi lại là cao thủ Vương Cấp
Doanh Thừa Phong hoảng sợ nói
Cao thủ Vương Cấp là nhân vật tương đương với nhóm Vương Kỵ Sĩ
Cho dù Doanh Thừa Phong và Bá Vương có tự tin đến đâu, cũng không dám nói có thể chống lại cao thủ như vậy
- Ha ha, mấy tháng ngắn ngủi không gặp, nhãn lực của ngươi dường như tốt hơn đấy.
Mặt quỷ hoa cỏ dường như cũng không lập tức tróc nã ý tứ của Doanh Thừa Phong, mà chỉ lặng lẽ trào phúng
Vẻ mặt Doanh Thừa Phong ngưng lại, nói
- Nơi này là thung lũng thí luyện lớn, những người khác căn bản là không thể tiến vào
Hắn dừng một chút, nói
- Đừng nói là cao thủ Vương Cấp, cho dù là cao thủ cấp công tước cũng bị ngăn cấm. Vậy ngươi làm thế nào mà vào được
Cây mây mặt quỷ cất tiếng cười to nói
- Ngươi nói không sai, nơi này quả nhiên không cho phép cao thủ tước vị tiến vào, nhưng ta, cũng không hề vi phạm quy định này
Ý nghĩ của Doanh Thừa Phong thay đổi cực nhanh, nói
- Hình chiếu, ngươi là hình chiếu sao
Ở trận quyết đấu, cây mây mặt quỷ lợi dụng tâm lý âm u của trưởng Kỵ Sĩ, lấy hình chiếu thân để xuất hiện, Doanh Thừa Phong tuyệt đối không thể nào quên
- Sai rồi
Mặt quỷ chậm rãi lắc đầu nói
- Lúc này đây, ta đã phái ra một khối phân thân. Ha ha, vì đối phó với một tước vị, không ngờ ta cũng cần phải phái ra phân thân. Ngươi là người đầu tiên đó
Doanh Thừa Phong nở ra một nụ cười khổ, nói
- Ta có nên cảm thấy vinh hạn không đây
Tuy rằng cây mây mặt quỷ trước mặt chỉ là phân thân có được thực lực tước vị của cao thủ Vương Cấp, nhưng Doanh Thừa Phong và Bá Vương tuyệt đối sẽ không đối đãi như một cao thủ tước vị bình thường
Có một tước vị phân thân có ý chí chiến đấu của cao thủ Vương Cấp, tuyệt đối là một vị cao thủ khủng bố có cùng đẳng cấp
Huống chi cao thủ này vẫn là cây mây mặt quỷ, với sinh mạng hùng mạnh và sức chiến đấu xuất sắc mà được gọi là thực vật mạnh nhất
- Hẳn là ngươi cảm thấy vinh hạnh
Cây mây mặt quỷ cười ha hả
- Bây giờ ta đã tìm được ngươi, vậy ngươi sẽ đi theo ta chứ
- Đi
Doanh Thừa Phong kinh ngạc hỏi
- Đi đâu
- Thiên bẩm rèn của ngươi rất tốt, ta đã nhìn ra rồi, sắc phong ngươi làm đại sư riêng cho bổn toạ
Cây mây mặt quỷ ngạo nghễ nói
- Đây là cơ hội khó có được để cho ngươi có thể cống hiến sinh mạng cho bộ tộc cây mây mặt quỷ của chúng ta
Doanh Thừa Phong lắp bắp một chút, trong lòng dâng lên một cảm giác quái dị
Tuy hắn sớm đã biết, ở Thánh Vực địa vị rèn đại sư là rất cao, cũng là sự khao khát của các thế lực lớn
Nhưng điều khiến hắn không nghĩ tới là ngay cả cao thủ dị tộc cũng xao động vì cái thân phận này
- Ha ha, thưa vương giả tôn kính
Doanh Thừa Phong nháy mắt nói
- Ta hết sức vui vẻ cống hiến sức lực cho ngài, nhưng tiếc là, thánh giáo Quang Minh chắc chắn sẽ không đồng ý. Cho nên
Hắn tao nhã gật đầu một cái nói
- Ta chỉ có thể tiếc nuối nói một câu, cáo từ
Gần như cùng lúc này, hắn và Bá Vương đều đặt tay vào Phù Lực trước ngực
Một lực đánh mạnh mẽ phát ra, trào vào trong Phù Lục
Sau khi nhận được sự công kích mạnh mẽ này, Phù Lục lập tức bắt đầu sáng lên, đưa bọn họ rời đi
Tuy rằng bọn họ rất tin tưởng thực lực của chính mình, nhưng bọn họ cũng không phải là đồ ngốc
Ở lại đây chiến đấu với cao thủ tước vị có kinh nghiệm chiến đấu của Vương Cấp Hệ Thực Vật tuyệt đối không phải là lựa chọn sáng suốt
Bọn họ tin là, đưa cuộc chơi này cho phần đông các cao thủ Vương Cấp khác ở bên ngoài mới là biện pháp tốt nhất
Hơn nữa, Phù Lục trong tay bọn họ cũng không ít, cho dù có lập tức rời khỏi trận đấu, cũng có thể tiến vào trong vòng bốn người
Nhưng ngay lúc hào quang của Phù Lục bắt đầu khuếch tán trên thân của bọn họ, linh lực trên bầu trời cũng trở nên rối loạn
Chỉ trong nháy mắt, lực lượng của Phù Lục liền bị phá hỏng kịch liệt, màu trắng loé ra chuyển thành ánh sang biến mất trong nháy mắt cuối cùng không còn tồn tại nữa
Doanh Thừa Phong và Bá Vương kinh ngạc nhìn lại, một lát sau Doanh Thừa Phong cười khổ nói
- Còn bốn tiểu tử kia nữa, chúng ta trúng kế rồi
Mặt đất rạn nứt ra, xuất hiện bốn tên cây mây mặt quỷ. Năm tên chúng nó ở vị trí tương đối xa nhau. Trong hư không vô số cành mây giằng co ở cùng một chỗ, hợp thành một tấm lưới lớn ở khắp mọi nơi. Mà chỗ khe hở của tấm lưới này cũng được bổ sung thêm lực lượng thần bí. Cho dù có lực lượng hùng mạnh cũng không thể đi ra khỏi không gian này
Hai người nhìn nhau cười khổ, vì hai người bọn họ không ngờ lại phái ra thêm năm vị cây mây mặt quỷ nữa. Hơn nữa một vị trong đó lại là phân thân Vương Cấp, đám người đó cũng thật là xem trọng hai người họ
Tuy nhiên, loại xem trọng này bọn họ không cần
- Ha ha, biết là các ngươi sẽ tìm thời điểm để chạy trốn mà. Tiếc là, các ngươi chạy không thoát đâu
Cây mây mặt quỷ Vương Cấp cười to nói
- Ta hỏi lại lần cuối, các ngươi có bó tay chịu trói không, hay để bọn ta ra tay bắt các ngươi
Nếu đổi lại là người thường, nó làm sao có thể cho đối phương cơ hội như vậy chứ
Nhưng xét đến Doanh Thừa Phong là một vị rèn đại sư, cho nên cây mây mặt quỷ vẫn hết sức ôn hoà hỏi lại lần nữa
Doanh Thừa Phong quay đầu nói
- Bá Vương, lần này không ra tay không được rồi
- Vâng chủ nhân. Ta sẽ toàn lực ứng phó
Đôi mắt Bá Vương chợt loé lên, sát khí trên người dần phóng thích
Doanh Thừa Phong cũng thở dài một tiếng, điểm nhẹ ngón tay, Hàn Băng trường kiếm lập tức phát ra âm thanh vù vù vang dội
- Hừ tên tiểu tử không biết nghe lời này, bắt chúng lại
- Vâng thưa vương giả
Bốn con cây mây mặt quỷ hô to một tiếng, chúng nó huy động vô số cành mây, hướng tới phía Doanh Thừa Phong và Bá Vương
- Ba ba ba
Ánh sáng của kiếm quang và búa giống như xe ngựa luân phiên giao hoà ở cùng một chỗ. Tuy rằng hai bộ thánh binh Thiên Kỵ này lần đầu hợp tác, nhưng vì có quan hệ của Trí Linh, cho nên phối hợp tương đối ăn ý
Ánh sáng của thần binh tạo thành hình tròn phòng ngự. Cho dù góc độ công kích thế nào, cũng không thể đánh tan được
Bốn cây mây mặt quỷ giận dữ, chúng nó liều mạng có gắng phát hết lực lượng. Nhưng có thế nào cũng không thể công phá được ánh sáng của kiếm và búa
- Ngu ngốc, đập vỡ cho ta
Một tiếng hét nổi giận rống lên, vô số cành mây giơ lên cao, giống như trường tiên (roi dài) đập xuống
Truyện khác cùng thể loại
479 chương
40 chương
712 chương
969 chương
8 chương
650 chương