Tạo Thần
Chương 652
- Chậc chậc chậc...
Khí Linh Đan Lô chậc chậc, sau khi nó nhìn thấy cảnh tượng này, không kìm nổi mà nói:
- Ngươi lại dám vượt ải như vậy, hơn nữa còn xung kích thành công, đúng là... Không có đạo trời.
Khóe miệng Doanh Thừa Phong khẽ cười nhạt, rút khăn tay lau vết máu trên mặt.
Linh Sư vượt ải, đặc biệt là vượt ải sức mạnh tinh thần, đó là việc vô cùng quan trọng. Khi mỗi một Linh Sư gặp phải trở ngại, đều hết sức thận trọng, và chuẩn bị xong xuôi mọi thứ. Những dược liệu trợ giúp việc đột phá cảnh giới bày la liệt quanh người, lúc nào cũng có thể sử dụng.
Có thể nói, Linh Sư là bảo vật của mỗi một môn phái, khi bọn họ đột phá cửa ải cảnh giới, toàn bộ tông môn đều trợ giúp hết sức lực.
Có thể coi như vậy, số lượng Linh Sư cấp cao lại càng thêm ít.
Mà lần này Doanh Thừa Phong vượt ải đột phá cảnh giới thật sự như trò đùa, hắn chỉ thả số đông quỷ binh ra để bảo vệ bản thân mà thôi, còn về những đan dược cần thiết khi vượt ải, hắn không có lấy một viên. Nếu Linh Sư bình thường muốn thực hiện như vậy, thì khả năng thất bại sẽ rất lớn, thậm chí còn có khả năng sức mạnh tinh thần tan biến, biến thành người thực vật. Nhưng chẳng những Doanh Thừa Phong tùy ý thực hiện, hơn nữa còn đột phá thành công, thăng tiến Linh Sư Tử Kim Cảnh.
Biến hóa như thế, ngay cả với kinh nghiệm của Khí Linh Đan Lô, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, hắn lắc lắc đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn về nham thạch phía trước. Nếu có thể, thật sự hắn cũng không muốn mạo hiểm ở nơi đây. Nhưng mà, hắn lại có dự cảm, nếu như trong khoảng thời gian ngắn mà bản thân không ra ngoài được, chăc chắn sẽ hối hận không kịp.
Những Kỵ Sĩ Vương hao tâm tổn trí đưa hắn vào nơi đây, chắc chắn không phải hy vọng hắn yên ổn luyện công. Nếu hắn đoán không sai, những người này có mưu đồ, thừa dịp khi hắn mất tích, xác định người thừa kế mới cho Linh Vực Sơn Hà Đồ.
Một khi bọn họ thành công, cho dù hắn may mắn tìm được đường ra, kết cục cuối cùng vẫn như vậy, đó là Sơn Hà Đồ đổi chủ, bản thân hắn chỉ nhọc công vô ích. Sau khi sức mạnh tinh thần thăng tiến Tử Kim Cảnh, quả nhiên tăng lên rất nhiều.
Tuy rằng lúc này sức mạnh tinh thần trong trung tâm nhận thức còn rất vơi, nhưng sau khi sức mạnh tinh thần truyền vào đồ trang sức, lại khiến hắn kinh ngạc phát hiện! Hắn đã có thể nắm vững nhất cử nhất động trong khu vực xung quanh thân người 350 trượng.
Phạm vi càng lớn, đòi hỏi sức mạnh càng nhiều.
Mặc dù sau khi thăng tiến Tử Kim Cảnh, phạm vi chỉ tăng thêm năm mươi trượng, nhưng Doanh Thừa Phong cũng rất hài lòng. Hơn nữa, hắn biết rằng, sau khi cảnh giới bản thân được củng cố, khoảng cách này còn có thể được nâng cao nhất định.
Nếu đạt tới đỉnh cao Tử Kim Cảnh, có lẽ còn có thể cảm ứng được bốn trăm trượng cũng không biết chừng.
"Gừ..."
Đột nhiên, hai quỷ binh một lớn một nhỏ hiện ra sau lưng Doanh Thừa Phong.
Chính là quỷ binh Tử Kim Cảnh Song Đầu và Hắc Đao.
Chúng nó trừng mắt nhìn Khí Linh Đan Lô, sau đó đứng bên cạnh Doanh Thừa Phong.
Lúc này nếu có kẻ thù xuất hiện, trừ phi giết chết bọn chúng, nếu không chắc chắn chúng sẽ không để người khác tổn thương Doanh Thừa Phong. Khí Linh Đan Lô run run, có điều cùng sống chung lâu ngày với lũ tiểu tử hung bạo này, tuy nó vẫn sợ hãi, nhưng không đến mức hơi hù dọa liền trốn vào lò luyện đan.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Đa tạ các ngươi quan tâm, ta không sao.
Lúc này Song Đầu và Hắc Đao mới thoải mái, cái đầu to lớn của Song Đầu lại không ngừng ủi ủi Doanh Thừa Phong, biểu đạt sự thân thiết và nhớ nhung. Nhẹ nhàng cười, Doanh Thừa Phong đẩy đầu nó ra, cười mắng:
- Đừng ồn nữa, ta còn muốn bế quan một lần nữa.
Khí Linh Đan Lô hơi giật mình, kinh ngạc nói:
- Ngươi muốn làm gì, muốn liên tục đột phá hai cảnh giới chỉ trong một ngày sao?
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nói:
- Nếu sức mạnh tinh thần đã đạt đến Tử Kim Cảnh, thì để chân khí cũng đạt tới mức đó luôn.
Khí Linh Đan Lô nghiêm nghị nói:
- Ta khuyên ngươi hãy tạm nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng, vội vàng đột phá như vậy, xác suất thất bại sẽ rất lớn.
Tuy nó biết bộ phận nội tình của Doanh Thừa Phong, đặc biệt khen ngợi thiên phú tu luyện của hắn. Nhưng điều này không có nghĩa nó sẽ qua loa cho xong chuyện đối với một số sự việc.
Doanh Thừa Phong mỉm cười nói:
- Yên tâm, trong lòng ta biết rõ.
Bất kể là rèn luyện chân khí, hay là ngưng luyện sức mạnh tinh thần, tu sỹ đều có một mức độ.
Khả năng chịu đựng của một người chỉ có thể nhiều đến như vậy, nếu ép bức thân thể quá nhiều, thì sẽ phản tác dụng.
Tinh thần lực của Doanh Thừa Phong vừa mới đột phá, căn cơ còn chưa vững. Trong tình huống như vậy, hẳn phải giấu tài, tĩnh dưỡng mấy tháng, mới có thể tiến hành chuẩn bị đột phá cảnh giới chân khí.
Nếu không nghỉ ngơi mà tiếp tục xung kích chân khí, sẽ tạo thành gánh nặng to lớn cho thân thể, một khi thất bại, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi. Khí Linh Đan Lô hung hăng dậm chân, như thể muốn la mắng. Nhưng, sáu ánh mắt hung ác liền nhìn nó chằm chằm, lập tức cánh tay giơ lên giữa không trung của nó nhẹ nhàng buông xuống, cười nói:
- Này, ngươi vội vàng như vậy, sẽ không tốt cho thân thể, nếu như thất bại, sẽ thương tổn bên trong, thậm chí ngay cả sức mạnh tinh thần vừa mới thăng tiến Tử Kim Cảnh cũng sẽ tụt xuống Hoàng Kim Cảnh.
Nó tận tình khuyên bảo, bởi vì nó nhìn thấy tia hy vọng trên người Doanh Thừa Phong, để đạt được những tâm nguyện nào đó, nó có thể từ bỏ một số nguyên tắc.
Nhưng mà, lời khuyên của nó không thể đả động trái tim của Doanh Thừa Phong.
Hắn nhẹ nhàng vung tay lên, những quỷ binh trung thành bảo vệ.
Chúng nó phân tán rất đều, bao quanh Doanh Thừa Phong, dù là giọt nước cũng không lọt.
Xét về thực lực của hơn một ngàn quỷ binh Hoàng Kim Cảnh, trừ phi là có rất đông cường giả Tử Kim Cảnh, nếu không cho dù là Đại trưởng lão gặp phải, cũng chỉ có nước đi đường vòng mà thôi.
Doanh Thừa Phong lại khoanh chân ngồi xuống, lúc này đây, hắn không vận chuyển sức mạnh tinh thần, mà nhập ý thức vào trong đan điền.
Chân khí của hắn đạt đến đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh, lúc này thoáng vận chuyển, đan điền liền có cảm giác ngập tràn ra ngoài rất kỳ lạ.
Lấy một bình ngọc ra, Doanh Thừa Phong nuốt một ít đan dược.
Những đan dược này đều do hắn trả giá cao mua được trong hội giao dịch, có tác dụng quan trọng đối với việc nâng cao chân khí và khi đột phá.
Sau khi nuốt đan dược, lập tức hóa thành nước bọt tiến vào trong bụng.
Ngay sau đó, trong bụng cuồn cuộn dòng nhiệt vô tận. Hắn rất quen thuộc những dòng nhiệt này, đó chính là cảm giác chân khí lưu chuyển.
Đối với hắn, xung kích cửa ải đã là một quá trình tương đối quen thuộc rồi.
Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, hắn từ một tên tiểu tử có chân khí cấp thấp, lại nhảy lên tới đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh, giờ phút này lại khiêu chiến Tử Kim Cảnh, giấc mộng cả đời của rất nhiều người.
Trong những ngày tháng tựa như ảo mộng này, hắn nhiều lần vượt qua cửa ải đột phá cảnh giới, tất nhiên phải vô cùng thành thạo.
Dòng nhiệt do dược lực biến thành cuồn cuộn, từng lớp từng lớp ào ạt đổ vào đan điền, sau đó quét lên phía ngoài đan điền.
Đan điền của hắn giống như đan dược sắp thành hình trong lò đan tiếp nhận sự công kích của dược lực và chân khí.
Tuy nhiên, nâng cao chân khí khó khăn không kém việc thăng tiến sức mạnh tinh thần. Sau nửa canh giờ, tai mắt mũi miệng của Doanh Thừa Phong lại rớm máu. Không chỉ có vậy, ngay cả làn da trên người cũng đỏ rực, thân thể hắn đã đến cực hạn, không thể tiếp tục kiên trì. Khí Linh Đan Lô lo lắng nhìn Doanh Thừa Phong, trong lòng thầm hận, tiểu tử này không nghe khuyến cáo của mình, cho dù có chết cũng đáng đời.
“Chỉ có điều, nếu hắn thật sự chết đi, vậy thì nguyện vọng của mình đến khi nào mới có thể đạt thành chứ.”
Nó đi tới đi lui, hơn nữa càng đi càng nhanh. Rốt cục nó ngừng lại, hơi liếc nhìn về phía bản thể.
Trong thế giới lò luyện đan mà nó cư ngụ, thật ra vẫn còn cất giữ ba viên đan dược.
Ba viên đan dược này chắc chắn là báu vật quý giá có một không hai, được ca tụng là sinh mạng thứ hai.
Cũng có nghĩa là, bất kể là ai, bị mắc bệnh gì hoặc là bị trọng thương không thể chữa trị, chỉ cần uống một viên đan dược, là có thể khôi phục lại như lúc ban đầu.
Loại đan dược này là do chủ nhân đời trước của nó thu thập vô số dược liệu quý hiếm, mất cả trăm năm mới luyện chế thành. Để ở bên trong lò luyện đan, sợ bị bọn đạo chích nhòm ngó. Nhưng việc không ngờ tới chính là, đã trải qua nhiều năm như vậy, lão chủ nhân đã sớm mất mạng mà nó lại có cơ duyên tồn tại đến nay. Nếu như không gặp được Doanh Thừa Phong, có lẽ nó sẽ trải qua cuộc đời tẻ nhạt. Nhưng, sau khi gặp được người này và chứng kiến thiên phú của hắn, Khí Linh Đan Lô lại do dự một chút.
Hồi lâu sau, nó chợt thở dài một tiếng, bàn tay nhỏ bé đặt lên nắp lò luyện đan.
Trong lòng nó gào rú, viên đan dược chí bảo này sẽ biến mất trong tay của ta...
Nhưng mà, ngay khi nó muốn lấy đan dược ra, sắc mặt đột ngột biến đổi.
Khí tức trên người Doanh Thừa Phong tăng vọt, trên người hắn tán phát khí thế cường đại khó có thể hình dung, và công khai truyền đi rất xa. Khí Linh Đan Lô trống mắt líu lưỡi nhìn Doanh Thừa Phong, trong lòng của nó chỉ có một ý nghĩ.
“Thành công rồi, không ngờ hắn lại thành công...”
Dùng thân thể uể oải để tiến hành đột phá chân khí, đây là một gánh nặng rất lớn đối với thân thể. Nhưng chẳng những Doanh Thừa Phong có thể chịu đựng như thường, mà bản thân hắn lại thuận lợi đột phá cực hạn, trở thành một Võ sư Tử Kim Cảnh.
Doanh Thừa Phong mở hai mắt, hắn cười dài, trong tiếng cười có sự đắc ý không che dấu được.
Ở trong đầu hắn có sự tồn tại của Trí Linh, mà có thể liên tiếp đột phá hai cảnh giới, cũng là kết quả tính toán từ trước của Trí Linh. Tuy nhiên, nhằm đột phá cửa ải chân khí một cách thuận lợi, Doanh Thừa Phong đã lén lút uống một giọt dung dịch Sinh Mệnh.
Tuy làm như vậy hơi lãng phí, nhưng lại giúp hắn tiết kiệm thời gian mấy tháng, bất luận như thế nào cũng đều có lợi.
Lúc này, hắn đã là một cường giả Tử Kim Cảnh chân chính.
Tuy nhiên, ngay khi hắn cười sảng khoái, phía xa chợt vang lên một tiếng gầm hung bạo.
"Gừ..."
Tiếng gầm này giống như bò rống, đinh tai nhức óc.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ biến, bởi vì hắn đã phát hiện, tiếng gầm rú không phải của một con, mà là vô số con.
"Ầm ầm."
Nơi đó truyền đến vô số tiếng bước chân giống như tiếng nổ, Doanh Thừa Phong nhìn chăm chú, bất giác hít một hơi khí lạnh, Hắc Chướng Kỳ chợt lóe lên, thu lại tất cả quỷ binh, mũi chân khẽ móc, đá lò luyện đan trở về túi không gian.
Sau đó, hắn xoay người chạy như điên.
Truyện khác cùng thể loại
117 chương
48 chương
161 chương
37 chương