Tạo Thần
Chương 648
"Kít..."
Cửa phòng từ từ mở ra, Doanh Thừa Phong đảo mắt một vòng, liền nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp quen thuộc.
- Thừa Phong, vào đi.
Văn Đẳng mỉm cười nói.
Doanh Thừa Phong đi vào, chăm chú nhìn Văn Bồ, sau phút chốc, trên mặt hắn nở một nụ cười, nói:
- Văn tỷ, quả nhiên tỷ không thay đổi, vẫn là Văn tỷ trước đây.
Đôi mi thanh tú của Văn Đẳng nhíu lại, nói:
- Ý gì vậy?
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Hôm nay đột nhiên tỉ dẫn người đến, suýt chút nữa dọa chết tiểu đệ.
Đương nhiên những lời này của hắn cũng khoa trương một chút, thật ra trước khi hắn tiến vào Linh Tháp, không nhìn thấy hơn một trăm Kỵ sĩ Tử Kim Cảnh ở trước quảng trường, tất nhiên sẽ không quá dao động.
Văn Đẳng than nhẹ một tiếng, nói:
- Vì ngươi mà tỷ tỷ đã kéo dài thời gian quá nhiều, cho dù là Thánh nữ điện hạ cũng không thể kéo dài hơn, cho nên đành phải đến đây.
Doanh Thừa Phong thu lại nụ cười, nói:
- Văn tỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Văn Đẳng suy nghĩ một lát, nói:
- Thừa Phong, ngươi còn nhớ cái lần gặp ta ở tháp Truyền Thừa không?
Doanh Thừa Phong gật đầu liên tục, nói:
- Tiểu đệ mãi mãi không quên.
Ánh mắt hắn lướt khắp người Văn Bồ, đột nhiên nhớ lại những ngày đối mặt Ác
Long Đầu Ảnh, bất giác trong lòng nổi lên một luồng nhiệt.
Khuôn mặt xinh đẹp của Văn Bồ hơi đỏ lên, tức giận liếc hắn một cái. Nàng có thân phận tôn quý, ở trong Thánh giáo Quang Minh, làm gì có người nào dám nhìn nàng bằng ánh mắt như vậy. Nhưng, khi Doanh Thừa Phong nhìn chăm chú, trong nội tâm nàng vẻ thẹn thùng lại vượt xa sự tức giận.
Tuy nhiên, nàng thu lại tinh thần rất nhanh, nói:
- Thừa Phong, ngươi cũng biết, vì sao ta phải đến tháp Truyền Thừa chứ?
Doanh Thừa Phong lập tức lắc đầu thành thật nói:
- Không biết.
Văn Đẳng trầm giọng nói:
- Một ngàn năm trước, Linh Vực đã từng là mảnh đất thuộc Thánh giáo. Lúc ấy tổ tiên Linh Tháp chân nhân là một trong những Kỵ Sĩ Vương của Thánh giáo đời trước, ông ấy lập nhiều công lao cho Thánh giáo, cho nên được Giáo Tông ban thưởng.
Cổ họng Doanh Thừa Phong hơi chấn động, hắn càng thêm khâm phục sự mạnh bạo của
Giáo Tông Quang Minh.
Trên trái đất cổ đại, cũng có chuyện cắt đất phong hầu, nhưng những mảnh đất ban tặng làm sao có thể so sánh với toàn bộ Linh Vực.
Cho nên có thể biết, nhất định tổ tiên Linh Tháp chân nhân là một đại nhân vật rất phi phàm, nếu không thì không thể được ban thưởng như thế.
Văn Phổ than nhẹ một tiếng nói:
- Vị tổ tiên Kỵ Sĩ Vương đại nhân hào hoa phong nhã, vốn có tiền đồ xán lạn.
Nhưng đáng tiếc là trong cuộc chinh chiến thảo phạt Ác Long, ông và thủ hạ bị mất tích. Ngay cả vị trí của Linh Vực Sơn Hà Đồ cũng thay đổi rất lớn, từ đó biến mất khỏi danh sách của Quang Minh.
Chân mày Doanh Thừa Phong giương lên, nói:
- Sao lại như vậy?
Văn Phổ trầm tư một lát, nói:
- Nói một cách đơn giản, Linh Vực đã biến mất trong con mắt của Quang Minh, chúng ta bị mất liên hệ với ông ấy, không thể tìm thấy ông ấy nữa.
Doanh Thừa Phong sợ hãi nói:
- Chuyện này là sao?
Văn Phổ cười khổ nói:
- Con Ác Long mà ông ấy trấn áp là một trong những hậu duệ hùng mạnh nhất trong
Long Tộc, tuy ông ấy trấn áp thành công, nhưng lại chọc giận Long Hoàng đại nhân. Vì thế Long Hoàng đại nhân cách không thi triển thần lực muốn hủy diệt
Linh Vực.
Cũng may là Quang Minh Chi Thần ra tay, giao phong với Long Hoàng đại nhân. Kết quả...
- Trong đôi mắt của nàng hiện lên vẻ kích động và sợ hãi, nói:
- Ảnh hưởng từ cuộc chiến của hai vị đại nhân đánh bay Linh Vực vào trong không gian hư vô, từ đó tách rời khỏi Quang Minh.
Doanh Thừa Phong nghe mà trống mắt líu lưỡi, hắn không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc cần phải có sức mạnh cường đại như thế nào mới có thể làm được việc này.
Văn Đẳng lắc lắc đầu, nói:
- Sau khi mất liên hệ với Linh Vực, Thánh giáo Quang Minh cũng không ngừng tìm kiếm, rốt cục một năm trước suy tính được phương vị mà Linh Vực có thể tồn tại và phái ta đến đây.
Nàng dừng một chút, nói tiếp:
- Tất cả mọi việc sau này ngươi đều đã biết.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, Văn Cao nhận lệnh tìm kiếm Linh Vực, và tìm được tháp Truyền Thừa. chắc chắn nàng lấy được tín vật nào đó trong tháp Truyền
Thừa, cho nên Thánh giáo Quang Minh mới có thể tập trung vào phương vị của Linh
Vực, và mang theo đội quân hùng hậu từ trên không giáng xuống.
Văn Cao chậm rãi nói:
- Vị tổ tiên Kỵ Sĩ Vương đại nhân và Ác Long đồng quy vu tận, nhưng ông ấy để lại một tòa tháp Truyền Thừa, tìm kiếm nhân tài có thể kế thừa sở học cả đời của ông ấy. Linh Tháp chân nhân biết được việc này, cho nên cố ý kéo dài đến nay.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong hơi thay đổi, giờ hắn mới hiểu, thảo nào sau khi Linh
Tháp chân nhân đạt được thực lực cường giả Tước Vị cũng không tới Thánh Vực, mà canh giữ ở trong Linh Tháp.
Bởi vì ông sợ Thánh giáo Quang Minh phát hiện hành tung của mình trong Thánh
Vực, dẫn tới hiểm họa ngoài dự liệu. Nhưng điều đáng tiếc chính là, rốt cuộc tháp Truyền Thừa cũng bị Thánh giáo Quang Minh phát hiện, và sai người đoạt lại
Linh Vực Sơn Hà Đồ.
Khẽ sờ túi không gian trên người, Sơn Hà Đồ thần kỳ đang ở trong đó.
Vật ấy vô cùng quý báu, chính là thần khí cần thiết để thống trị Linh Vực, bất cứ kẻ nào đạt được, tuyệt nhiên sẽ không chịu giao ra, Doanh Thừa Phong cũng không phải ngoại lệ.
Nếu có người muốn giành Sơn Hà Đồ trong tay hắn, thì nhất định hắn sẽ liều mình phản kháng.
Văn Bồ dịu dàng nhìn hắn, nói:
- Thừa Phong, ta biết ngươi đã lấy được vật kế thừa sau cùng, cho nên sau khi trở về đã báo cáo việc này với Thánh nữ điện hạ, Điện hạ cũng đồng ý cho ngươi thời gian để trưởng thành. Chỉ cần ngươi có thể thăng tiến Tước Vị, là có thể danh chính ngôn thuận kế thừa Linh Vực Sơn Hà Đồ, trở thành chủ nhân của Linh
Vực.
Nàng dừng lại một chút, nói:
- Khi đó, ngươi gia nhập Thánh giáo, cũng rất tốt cho Điện Thánh nữ chúng ta.
Doanh Thừa Phong gật đầu liên tục, hắn không có cảm giác gì đối với Điện Thánh nữ, hơn nữa hắn cũng hiểu, tất nhiên Văn Bồ muốn tốt cho hắn, nhưng Thánh nữ điện hạ ra tay giúp đỡ, hẳn là dìu dắt mình, đợi sau khi hắn hùng mạnh sẽ phục vụ cho bà ta. Tuy nhiên, tất cả những việc này đều rất bình thường, không thân thích cũng chẳng quen biết, tất nhiên không thể có người vô duyên vô cớ tương trợ.
- Văn tỷ, đa tạ!
Doanh Thừa Phong chân thành tha thiết nói.
Văn Bồ cười dịu dàng, nói:
- Ta và ngươi như chị em, còn khách khí làm gì.
- Văn tỷ, nếu đã như vậy, vậy thì chuyện Kim Đào và hơn một trăm Kỵ sĩ Tử Kim
Cảnh nghĩa là sao?
Thần sắc Văn Phổ liền ảm đạm, nói:
- Tuy Thánh nữ điện hạ đã cố gắng giấu diếm, nhưng có rất nhiều người chú ý việc này, dưới áp lực vô cùng lớn, chúng ta kéo dài một năm, là thỏa hiệpvới những người đó.
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mặt, nói:
- Bọn họ là ai?
Khi hắn nói những lời này, trong giọng nói ẩn chứa hàn ý u ám.
Trong lòng Văn Cao rùng mình, vội vàng nói:
- Thừa Phong, tu vi hiện nay của ngươi quá thấp, nhất định không được đối địch với bọn chúng.
Doanh Thừa Phong bật cười khanh khách, nói:
- Tỷ, xem tỷ kìa, tiểu đệ sẽ không tự tìm đường chết, chỉ muốn biết, rốt cuộc là ai muốn giành lấy bảo vật trên người tiểu đệ mà thôi.
Linh Vực Sơn Hà Đồ đã rơi vào tay hắn, đương nhiên hắn coi như đó là vật của mình.
Đối với người muốn đoạt lấy bảo vật của hắn, chăc chắn hắn sẽ không khách khí.
Văn Đẳng than nhẹ một tiếng, nói:
- Bên trong Thánh giáo Quang Minh, có hơn một trăm Kỵ Sĩ Vương đại nhân, nhưng kế thừa Linh Vực, cũng không đến mười người. Mỗi một Kỵ Sĩ Vương đại nhân kỳ vọng nhất, khẩn thiết nhất, chính là giành được mảnh đất Linh Vực.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ biến, nói:
- Thực lực những Kỵ Sĩ Vương đại nhân như thế nào?
- Rất mạnh.
Văn Đẳng nghiêm nghị nói:
- Sự cường đại của bọn họ, vượt xa tưởng tượng của ngươi rất nhiều.
- So với Linh Tháp chân nhân thì như thế nào?
Văn Bồ nhấp nhẹ môi, nói:
- Linh Tháp chân nhân chỉ là cường giả Tước Vị, cho dù gia nhập Đoàn kỵ sĩ
Thánh giáo, tối đa cũng chỉ có thể đạt được danh hiệu Kỵ Sĩ Trưởng, thì làm sao có thể so sánh với Kỵ Sĩ Vương đại nhân chỉ huy hàng triệu kỵ sĩ.
- Hàng triệu...
Doanh Thừa Phong hít một hơi khí lạnh. Hiện giờ hắn đã biết, mỗi một kỵ sĩ chính thức ít nhất đều là cường giả Tử Kim Cảnh, mà hơn một triệu cường giả Tử
Kim Cảnh tạo thành Đoàn kỵ sĩ sẽ có thế lực to lớn đến mức nào.
Điểm này, chỉ cần suy nghĩ một chút, sẽ khiến người ta phải hãi hùng sởn tóc gáy. Tuy nhiên, cũng chỉ có cường giả cấp này, mới có tư cách thống lĩnh Linh
Vực.
So sánh một chút, trong mắt bọn họ, một Linh Sư Hoàng Kim Cảnh như hắn, e là chỉ như con kiến mà thôi.
Nhìn sắc mặt trắng bệch của Doanh Thừa Phong, Văn Đẳng an ủi:
- Thừa Phong, ngươi cũng không cần phải quá lo lắng, có Thánh nữ điện hạ nói giúp ngươi, cũng không phải là không có cơ hội.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, tùy ý lên tiếng:
- Ừm.
Văn Cao hài lòng cười tươi, Doanh Thừa Phong có thể trấn định nhanh như vậy, khiến nàng rất vui mừng:
- Chúng ta trì hoãn đã hơn một năm, vốn dĩ cho rằng khoảng thời gian này không thể đủ. Nhưng, không ngờ rằng chẳng những ngươi thăng tiến đỉnh cao Hoàng Kim
Cảnh, hơn nữa còn trở thành một vị thợ rèn Thiên Chi.
Nàng vui sướng nói:
- Có lẽ là do Quang Minh Chi Thần ban ân, cho ngươi cơ hội kế thừa Linh Vực.
Doanh Thừa Phong khẽ cười khổ, Văn Bồ chỉ nói là có cơ hội, nhưng có nhiều Kỵ
Sĩ Vương đại nhân thèm thuồng như vậy, chỉ sợ cơ hội này cũng không lớn lắm.
Văn Đẳng tiếp tục nói:
- Kim Đào đại nhân là cận thần của Giáo Tông đại nhân, hắn đã thông qua bí pháp, bẩm báo chuyện của ngươi với Giáo Tông đại nhân, mà ta cũng dùng bí pháp bẩm báo tình hình của ngươi với Thánh nữ điện hạ, mời Điện hạ ra mặt can thiệp.
Nàng khẽ mỉm cười, nói:
- Chỉ cần Giáo Tông đại nhân đồng ý cho ngươi sát hạch trong Điện Linh Khí, ngươi sẽ có cơ hội được phong Linh Sư Tước Vị, một khi được phong, sẽ có thể kế thừa Linh Vực trước thời hạn, những người khác không thể cướp đoạt được nữa.
Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời, nói:
- Ta phải làm thế nào?
- Không cần làm gì hết, ngươi chỉ cần tĩnh tâm ở ẩn, chờ đợi Giáo Tông đại nhân triệu tập là được rồi.
Văn Đẳng mỉm cười nói:
- Đương nhiên, khi sát hạch ở Điện Linh Khí, nhất định ngươi phải có đủ thực lực, chứng minh ngươi thật sự có tư cách thợ rèn Thiên Chi.
Ánh mắt của nàng vô cùng nghiêm túc, nói:
- Đây là cuộc sát hạch số mệnh, một khi được thông qua, chính là trời cao biển rộng, nhưng một khi thất bại, sẽ không được những trưởng lão nghiêm khắc thừa nhận, như vậy nhất định ngươi phải giao ra Linh Vực Sơn Hà Đồ, đồng thời từ nay về sau sẽ mất đi tư cách kế thừa.
Doanh Thừa Phong gật đầu thật mạnh, ánh mắt của hắn kiên định tự tin. Nếu bắt hắn giao chiến với Kỵ Sĩ Vương, có lẽ hắn sẽ giao ra Sơn Hà Đồ để bảo vệ tính mạng. Nhưng, kỳ thi sát hạch trình độ luyện khí của hắn thì... Ai sợ ai, có bản lĩnh thì cứ đến đây.
Truyện khác cùng thể loại
117 chương
48 chương
161 chương
37 chương