Tạo Thần

Chương 492

" Ầm ầm..." Từng đạo sấm sét vang dội ầm ầm giống như phát ra trong hư vô, khiến hang động xuất hiện đột ngột có vẻ quỷ dị khó lường hơn. Doanh Thừa Phong trông măt liu lươi nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn mơ hồ phát lạnh. Đây là loại sức mạnh chỉ có trong truyền thuyết. Sức mạnh không gian. Không có căn cứ để xé rách không gian, cho dù là vào kiếp trước khoa học kỹ thuật phát triển rất nhanh, cũng không thể làm dược việc này. Nhưng lúc này Doanh Thừa Phong đã được tận mắt chứng kiến. Đó cũng không phải sự vận chuyển thông qua việc sử dụng sức mạnh trận đồ kết nối thiên địa, đây là cảnh tượng quỷ dị được tạo thành do một người nào đó xé rách không gian ở một khu vực nào đó. Như vậy, người này phải có thực lực hùng mạnh đến mức độ nào mới có thể thực hiện được việc này. "Hô..." Một ngọn gió khẽ vang lên, một lão già nhảy ra từ trong hư vô. Lão A Nhĩ Pháp Đặc, không ngờ sau khi cái lão không biết đã sống bao nhiêu năm trên đời thi triển thủ đoạn đồng quy vu tận lại trở về từ trong không gian bị lão ta xé rách. Hơn nữa, lão còn dẫn theo tên quỷ binh Tử Kim Cảnh. Tuy nhiên, lúc này thân thể của quỷ binh Tử Kim Cảnh đã thu nhỏ hơn một nửa so với trước, hơn nữa ánh mắt của nó vô cùng uể oải, tuy rằng không đến mức chết ngay, nhưng thực lực giảm mạnh, khí tức trên người lại suy nhược đáng sợ, hùng mạnh hơn quỷ binh Hoàng Kim Cảnh không đáng là bao. Mà tình hình của lão A Nhĩ Pháp Đặc cũng không khá hơn là bao so với quỷ binh Tử Kim Cảnh. Trên người của lão loang lổ vết máu. Trên bảo giáp Tử Kim Cảnh hùng mạnh chông chât vêt thương, hằn lên vệt trắng thấy rõ, có một số vết thương gần như xuyên qua bảo giáp. Trủy thủ trong tay lão lại lộ ra một tia sáng mờ khác thường, tia sáng này lại có vẻ quỷ dị, ngược lại khiến uy năng của thanh Linh Binh này suy yếu không ít. Khác biệt lớn nhất chính là khí tức của lão cũng vô cùng rối loạn, mặc dù không tụt khỏi cấp Tử Kim Cảnh, nhưng sức mạnh kém xa lúc ban đầu. Tất nhiên Doanh Thừa Phong phải trợn mắt há miệng, nhưng lão A Nhĩ Pháp Đặc vừa trở về từ không gian quái dị lại càng hoảng sợ. Tuy nhiên, phản ứng của hai người đều rất nhanh. Doanh Thừa Phong không do dự liền bay ngược về phía sau. Hắn cố gắng kéo xa khoảng cách với hai nhân vật nguy hiểm này. Lão A Nhĩ Pháp Đặc tức giận hừ một tiếng, trủy thủ trong tay hơi nhoáng lên, lập tức một đạo hắc khí xuất ngược bay lên, giống như linh xà đuổi theo Doanh Thừa Phong. Tuy rằng hắn không biết người thanh niên này. Nhưng người này đã đến nơi này, đương nhiên sẽ không để hắn trốn thoát. Ánh mắt Doanh Thừa Phong không thay đổi, nhẹ nhàng vung tay lên, một đạo hàn quang chợt bắn nhanh ra, chính là trường kiếm Hàn Băng. Có thể phóng thích cái lạnh giá vô tận, huyền băng lốm đốm giống như trời mưa từ bốn phía ngưng tụ lại công kích lên linh xà màu đen. Mỗi một cổ băng hàn có thể tập kích từ dưới lên, tốc độ linh xà màu đen liền chậm lại một phần, dường như là bị cổ hàn băng dần dần đông cứng lại. Khi Doanh Thừa Phong thối lui đến lối vào căn phòng bí mật, linh xà màu đen nổ ầm một tiếng, biến mất vô ảnh vô tung. "A." Lão A Nhĩ Pháp Đặc kinh sợ ồ lên, nhìn vào ánh mắt của Doanh Thừa Phong, lập tức sắc mặt kinh ngạc. Tất nhiên nhãn lực của lão có thể nhận biết, Doanh Thừa Phong chẳng qua chỉ là một Bạch Ngân Cảnh nho nhỏ thôi. Ở trong linh vực thông thường, cấp bậc Bạch Ngân Cảnh cũng có thể coi là lão đại trấn thủ một phương. Nhưng, đối với những cao thủ hàng đầu như lão, nhân vật cấp này chỉ coi như phiền toái một chút, hoàn toàn có thể giơ tay giết chết. Nhưng, anh chàng trẻ tuổi trước mặt lại không như vậy. Tuy rằng Linh Binh trong tay hắn bị thương tổn rất nghiêm trọng, nhưng dù sao vẫn là linh binh Tử Kim Cảnh, phối hợp với sức mạnh hắc ám của lão, tuy rằng chỉ tiện tay phóng ra một kích, nhưng cường giả Bạch Ngân Cảnh bình thường cũng không thể chống đỡ. Tuy nhiên, điều thật sự khiến hắn cảnh giác là, khi người này thối lui đến lối vào căn phòng bí mật thì lập tức ngừng lại. Không ngờ hắn trấn thủ lối vào, mơ hồ có được phong thái của một cường giả giữ ải, vạn người không qua được. Lạnh lùng cười. Lão A Nhĩ Pháp Đặc nói: - Anh bạn trẻ, ngươi muốn vây khốn lão phu sao. Miệng lão nói chuyện, tai cũng dựng thẳng lên nghe ngóng động tĩnh chung quanh. " Có lẽ, ở sau lưng tên tiểu bối, phía ngoài căn phòng bí mật, có nhân vật nào đó đủ sức chiến đấu với mình mới khiến cho hắn có can đảm như vậy." Tuy nhiên, lão cũng không nghe được động tĩnh gì, cũng không cảm ứng được có cái gì có thể uy hiếp được khí tức của lão. Nhưng, ngay sau đó, sắc mặt của lão lại thay đổi. Bởi vì lão đã nhìn thấy, trong căn phòng bí mật này, ngoại trừ tên trẻ tuổi đứng chắn lối vào, vẫn còn vài con tiểu lang. Những con tiểu lang này đều là thể năng lượng ngưng tụ mà thành, nhưng lại không phải quỷ binh ở nơi này. Chúng nhe răng trợn mắt, hung dữ nhìn lão, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nhào lên cắn lão. Khi nhìn đám tiểu lang, lập tức sắc mặt của lão A Nhĩ Pháp Đặc trở nên âm trầm. - Huynh đệ A Nhĩ Pháp Đặc là do ngươi giết? Hắn nhìn Doanh Thừa Phong, trong ánh mắt tràn đầy sát khí. Trong lòng Doanh Thừa Phong thầm than, tại sao sau khi nhìn thấy tiểu lang thì từng người thuộc gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc, đều phán đoán chắc chắn như thế. Hắn lặng lẽ cười, nói: - Có phải là ta giết hay không, có khác nhau sao? - Đúng vậy, không khác gì nhau. Lão A Nhĩ Pháp Đặc cười gằn nói: - Không cần biết ngươi là loại người gì, chịu chết đi. Lão sải bước về trước, đột nhiên trủy thủ trong tay cuồn cuộn hắc khí, lại lần nữa biến ảo thành một thanh cự kiếm, đâm tới ngực Doanh Thừa Phong. Nhát đâm này đâm thẳng tới, không có chút màu mè hoa mỹ. Nhưng, nhát đâm đơn giản lại mang đến cho Doanh thừa Phong cảm giác nguy hiểm mãnh liệt không thể hình dung. Dường như lúc này hắn đã bị bao vây dưới bàn tay của lão già, bất kể hắn tránh né hoặc đón đỡ như thế nào, đều không cách nào tránh được nhát kiếm xuyên thủng ngực này. Hít sâu một hơi, Doanh Thừa Phong không hề hoang mang, hắn chậm rãi mở miệng quát khẽ: - Nổ! Một hơi Hỗn Nguyên nổ, Doanh Thừa Phong không do dự phóng thích ra tuyệt kỹ bí mật hệ ánh sáng. Đột nhiên thân thể hắn bành trướng lên. Chỉ trong chốc lát. Vô số máu thịt nổ tung, hóa thành mưa máu đầy trời, xen lẫn ánh sáng vô cùng rực rỡ, oanh kích về phía trước. Mà cùng lúc đó, trong đầu Doanh Thừa Phong biến mất linh khí cửu mệnh mão vốn dĩ đã bị khiếm khuyết từ trước. Sắc mặt của lão A Nhĩ Pháp Đặc đại biến, lão cảm ứng được nguy cơ trí mạng, đó là cảm giác có thể lấy mất mạng già của lão. Tuy rằng hắn nghĩ không ra, rõ ràng chỉ là một tiểu tử Bạch Ngân Cảnh, làm sao có thể khiến lão có cảm giác khuếch trương như vậy. Nhưng lúc này, lão vẫn lựa chọn cách lui về sau. Chỉ có điều. Ngay lúc lão lui về phía sau, máu thịt đầy trời đã đập vào mặt. Cảm ứng được sức mạnh ánh sáng khổng lồ ẩn chứa trong máu thịt, trong lòng của lão càng hoảng sợ. Đến đây, rốt cuộc lão đã hiểu được sự sợ hãi của mình ở nơi đâu. Một cường giả Bạch Ngân Cảnh hùng mạnh tu luyện công pháp hệ ánh sáng, kích nổ toàn bộ thân thể, vậy phải có bao nhiêu sức mạnh. Đặc biệt là khi đối phó với người tu luyện công pháp hệ hắc ám, càng tăng thêm thương tổn. Nhanh chóng vung múa trủy thủ trong tay tạo thành một cái khiên đen thật lớn. Bảo giáp rách trên người lại lần nữa phun ra lỗ sáng màu đen mãnh liệt, và tán phát khí tức hắc ám vô cùng cường đại, mặc dù cổ khí tức này kém xa so với lúc đỉnh cao, nhưng cũng không thể khinh thường. Tuy nhiên, tất cả những phòng ngự này không thể chống lại hoàn toàn bạo nổ hỗn nguyên. Trong khi máu thịt văng tung tóe. Khiên đen vỡ vụn, hắc quang biến mất, máu thịt còn sót lại oanh kích vào mặt lão già thật mạnh. Kêu gào thảm thiết một tiếng, trên người của lão A Nhĩ Pháp Đặc toát ra một làn khói trắng nhè nhẹ, những nơi bị máu thịt bắn trúng đều có thêm từng lỗ nhỏ lồi lõm. Đặc biệt là ở trên đầu và mặt của lão, giống như hố trũng trên bề mặt mặt trăng, nhìn rất ghê rợn. - A! Lão A Nhĩ Pháp Đặc gầm rú, oán độc nhìn về phía trước. Trong lòng của lão vô cùng buồn bực, song phương vừa mới đối mặt. Người thanh niên này liền thi triển thủ đoạn tự kích nổ mãnh liệt nhất. Mình với hắn chưa hề gặp mặt, rốt cục là có thâm thù đại hận gì mà có thể khiến người này không màng hậu quả như vậy. Lão híp mắt nhìn về phía trước, tuy lão biết rằng, sau vụ nổ đó thì chắc chắn người kia không còn lại gì, nhưng lão muốn tìm kiếm manh mối trong đám máu thịt nát bét đó. Nhưng mà, ngay sau đó, lập tức ánh mắt của lão trợn tròn. Hắn nhìn thấy rồi, người trẻ tuổi kia không hề hóa thành một đống máu thịt, mà vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào lão. Lão A Nhĩ Pháp Đặc nhất thời mê muội, lão đã hiểu ra, ở trên người người này chắc chắn có bảo vật gì đó, cho nên mới có thể chịu chết thay hắn. Khi lão A Nhĩ Pháp Đặc đang định mở miệng chửi rủa và băm vằm tên này thành trăm ngàn khúc, thì đột nhiên ánh mắt của lão ngẩn ra. Bởi vì lão lại nhìn thấy, người thanh niên này giơ tay lấy ra một thanh linh khí giống như đang làm ảo thuật vậy. Hắc Chướng Kỳ. Lão chắc chắn không xa lạ gì đối với linh khí này, Hắc Chướng Kỳ, đây chính là một bảo vật Bạch Ngân Cảnh trong gia tộc. Vốn dĩ bảo vật này chỉ có thể coi là một loại bảo vật tầm thường, nhưng sau khi phát hiện quỷ binh Tử Kim Cảnh, đây chính là một loại bảo vật vô cùng hữu ích. Nhưng bảo vật này bị mất tích cùng với cái chết của tiểu A Nhĩ Pháp Đặc, nhưng bây giờ lại xuất hiện ở đây, trong tay người thanh niên này. Tiếng gầm gừ của lão tràn ngập bi ai phẫn nộ. Lão A Nhĩ Pháp Đặc giơ tay ném quỷ binh Tử Kim Cảnh ra xa. Hắc khí vờn quanh người lão, lại lần nữa vọt tới phía Doanh Thừa Phong. Lúc này, hắn giống như một con hô điên, trên người tràn ngập khí thế liều mạng. Tiểu A Nhĩ Pháp Đặc là tương lai hy vọng của gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc, là người nổi bật trong thế hệ tiếp theo mà lão yên tâm ban thưởng danh hiệu gia tộc. Cũng là mầm mống tương lai của gia tộc có hy vọng thăng tiến Tử Kim Cảnh. Nhưng, hai mầm móng như vậy lại bị hủy trong tay người thanh niên này, tất nhiên khiến hắn căm thù đến tận xương tuỷ. Cho dù phải trả giá lớn hơn nữa, lão cũng muốn bắt sống tiểu tử này, Lăng Trì xử tử, hút lấy hồn phách, khiến hắn vĩnh viễn không được siêu sinh.