Tạo Thần
Chương 273
Doanh Thuận Phong ngẩng đầu nhìn trời, sắc mặt khẽ biến.
Hắn vốn đã cho rằng chắc chắn đàn sói sẽ là bên giành chiến thắng, nhưng không nghĩ tới số lượng bầy ong lại nhiều đến vậy.
Người áo đen lạnh lung nói: -Ta đã giao chiến với bầy sói mấy lần rồi, đã hiểu quá rõ mánh khóe của bọn chúng. Dưới sự chỉ huy của Lang Vương, việc đàn sói bộc phát rống lên như vậy chỉ có thể đủ để phát ra một lần. Còn có, sau khi bầy sói nuốt thi thể của ong đoạt mệnh, mặc dù có thể kháng độc, nhưng khi dược tính hết, lại có thể dễ dàng ngủ một giấc. Ha ha, ta đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi. Hôm nay, ta sẽ diệt sạch bầy sói này.
Trong giọng nói của y mơ hồ lộ ra một tia thâm độc, làm cho người ta không rét mà run.
-Lê-eeee-eeez
Theo thanh âm hung bạo, quỷ dị này vang lên, là vô số ong độc không hề e dè xông về phía đàn sói.
Đàn sói ở phía dưới, từng con sói hoang đi đứng như nhũn ra, chỉ một lát sau đã bị đàn ong tấn công tán loạn, lộn xộn, mặc cho âm thanh gào thét của Lang Vương có cuồng bạo thế nào đi chăng nữa cũng không thể tái lập được đội hình chống cự hiệu quả giống như lúc nãy nữa.
Doanh Thuận Phong nhìn thấy như vậy, tâm chìm xuống.
Lang Vương tuy thông minh, nhưng dù sao cũng chỉ là loài vật, bất kể thế nào cũng không thể so sánh với tâm tư của con người được.
Vị áo đen họ Lý kia, tốn tâm tư nuôi dưỡng hai bầy ong đoạt mệnh, lúc đầu xuất kích, chỉ xuất ra một bầy. Tuy rằng bầy ong số lượng lớn, nhưng cũng không phải là đối thủ của đàn sói.
Nhưng khi bầy ong này bị chết gần hết cũng chính là lúc chúng thành công dẫn dụ bầy sói xuất ra đòn sát thủ. Hơn nữa, chúng lấy thi thể của mình làm mồi dẫn, làm cho cả bầy sói đều lâm vào một trạng thái buồn ngủ.
Vì thế, khí thế của bầy sói đã bị gảm xuống, đối mặt với bầy ong đông đúc lại đang chuẩn bị ùn ùn lao xuống tấn công kia, rốt cục đàn sói cũng không thể tiếp tục chống cự được nữa.
Chỉ mới chống cự được một lát, ngoại trừ những con sói hoang đã ngã xuống đấy không dậy nổi này ra, rốt cục cũng có mấy con sói hoang kẹp lấy đuôi bắt đầu bỏ chạy rồi.
Có con thứ nhất, sẽ có con thứ hai, bởi vì cái gọi là "binh bại như núi đổ" không chỉ áp dụng cho cuộc chiến của con người, mà còn thích hợp với tất cả các loại sinh vật.
Đàn sói nhanh chóng tan rã, chúng tháo chạy về bốn phía.
-Ngaoooo
Tiếng kêu thê lương của Lang Vương vang vọng trong không trung, nhưng giờ phút này cũng không thể xoay chuyển được cục diện bại trận lúc này nữa rồi.
Doanh Thuận Phong ngưng mắt nhìn về phía xa, ở giữa thung lũng, một con sói màu đen to lớn như con nghé con đang ngửa đầu hú dài. Xung quanh nó, có hơn chục con sói có hình thể hơi nhỏ hơn một chút đứng hộ vệ.
Bọn chúng cũng không chạy trốn như những con sói hoang bình thường khác, mà là há rộng cái miệng lớn dính đầy máu lên trời, không ngừng tru lên những tràng dài.
Tiếng tru của những con sói hoang còn lại chẳng qua là có một chút tác dụng kinh hãi, nhưng tiếng tru của chúng lại mang theo chút bất lực.
Từng tiếng động giống như tiếng đao trong gió tán loạn trong không trung, hơn chục con sói đen dũng mãnh tạo thành một lưới dao sắc bén có một không hai. Con ong nào dám tới gần, đều bị xé thành những mảnh nhỏ trong nháy mắt.
Doanh Thuận Phong hai mắt sáng ngời, trong lòng kinh ngạc.
Trong đàn dơi có sự tồn tại của những con huyết dơi dị thường, trong đàn sói cũng giống như vậy có loài linh thú tồn tại, vậy bầy ong đoạt mệnh thì sao?
Vì sao cho tới bây giờ vẫn không nhìn thấy con ong biến dị nào xuất hiện?
Tuy nhiên, nếu ba loại sinh vật hùng mạnh này cùng xưng hùng trong giới sinh vật, vậy thì trong bầy ong này nhất định cũng có những con ong đầu đàn hùng mạnh nhất.
Trong đôi mắt của những con sói lớn ánh lên tia sáng tức giận, dường như là tức giận vì tiếng kêu của mình không thể thúc giục được ý chí chiến đấu của đồng bọn.
Tuy nhiên, lúc này chúng cũng chẳng thể quan tâm được nhiều như vậy.
Sau khi bầy sói toán loạn rút lui, những con sói dẫn đầu như bọn chúng đã trở thành mục tiêu công kích của bầy ong.
Dưới sự chỉ huy của tiếng sáo, vô số ong đoạt mệnh hưng phấn dũng cảm lao đến chỗ những con sói đầu đàn. Tuy rằng những con sói thủ lĩnh tạo thành một lưới dao vô cùng sắc bén, sức lực của những con sói thủ lĩnh đó cũng có hạn, sau khi giằng co tầm nửa giờ, rốt cục cũng có một con sói thủ lĩnh tỏ ra mệt mỏi, đao gió từ trong miệng của nó phóng ra chậm một khắc, do đó tạo kẽ hở cho bầy ong độc nhảy vào bên trong.
Lang Vương vẫn đang trầm tĩnh quan sát kia bỗng há miệng ra, một dải ánh sáng từ trong miệng nó thoát ra, nhanh như chớp bay ra bên ngoài theo lỗ hổng kia.
Một dải ánh sáng này vô cùng sắc bén, tốc độ lại nhanh cực kì, bất cứ con ong nào chặn đường đi của nó đều bị nổ tung xác.
Doanh Thuận Phong nhíu mày, con Lang Vương thủ lĩnh có ba trăm năm tu luyện này quả là hùng mạnh.
Chỉ với một hơi đao gió này cũng đủ để sánh với con Huyết bức Vương có hơn nghìn năm tu luyện của đàn dơi rồi.
-Ha ha, bọn sói thủ lĩnh có vẻ đã mệt mỏi rồi, chỉ cần tấn công them một lần nữa, là có thể giết hết được bọn chúng. Người áo đen tuy rằng từ trước đến giờ vẫn giữ bộ dáng lạnh lùng, nhưng giờ phút này, trong lời nói của y rốt cục cũng xuất hiện một tia cảm xúc kích động.
Vì mưu đồ muốn lấy da lông của con Lang Vương này đã tồn tại ở trong lòng y suốt ba năm trời, mắt thấy sự việc sắp thành công, cho dù là y có định lực, có điềm đạm, chắc chắn đến mấy cũng không thể tránh được có chút thất thố.
Cừu Nhân Nghĩa hừ lạnh một tiếng, đột ngột lên tiếng: -Lý huynh, nghe nói trong bầy ong đoạt mệnh có thai, có một loại ong chúa màu xanh, tính tình đặc biệt hung hãn, uy lực vô cùng lớn, không biết có thể thả ra để cho đệ được mở rộng tầm mắt hay không?
Người áo đen trầm ngâm một lúc, nói: -Cừu huynh yên tâm, con òn chúa màu xanh sẽ có lúc phải dùng đến, nhưng không phải là lúc này.
Cừu Nhân Nghĩa khóe miệng hơi nhếch, cũng không thúc giục nữa, chỉ có điều tròng mắt hơi chuyển động, không biết trong lòng đàn tính toán điều gì.
-Lê-eee-eezz
Tiếng sáo lại một lần nữa vang lên dồn dập, bầy ong đoạt mệnh liều mình lao xuống ngày càng đông, chúng lao thẳng vào mạng lưới đao gió của đám sói thủ lĩnh.
Rốt cục, con sói thủ lĩnh có sức mạnh hơi yếu kia cũng không thể tiếp tục duy trì được nữa, há to miệng thở phì phò, lại không cách nào phun ra được đao gió hùng mạnh khiến cho người ta sởn tóc gáy kia nữa.
Vì thế, vô số ong đoạt mệnh chen nhau lao xuống, xông vào trong vòng vây của đám sói thủ lĩnh, giống như là sóng biển, bao trọn hơn chục con sói thủ lĩnh.
Vào thời khắc này, Lang Vương rốt cục bạo phát.
Nó ngửa đầu lên, đồng thời bộ lông trên người cũng dựng đứng hết lên.
Từ trên người nó, tản ra một loại khí tức chết chóc.
-Ầm
Một vòng sóng mà mắt thường có thể nhìn thấy được, từ trên người của nó khuếch tán ta. Một vòng cuộn sóng hình tròn này, uy năng hùng mạnh vô cùng. Hễ con ong đoạt mệnh nào mà bị cuộn sóng đó tấn công đều dừng lại một chút, sau đó liền hóa thành một đám bụi tan biến vào hư không.
Tuy rằng chỉ là một đòn trong nháy mắt, nhưng bầy ong đông đúc cũng đã bị giảm đi nhiều.
Số lượng bầy ong lần này ít hơn so với bầy ong lúc trước rất nhiều, sau khi trải qua cuộc chiến với đám sói thủ lĩnh lúc nãy, số lượng ong bị ngã xuống không ít. Giờ phút này bị Lang Vương dẫn dụ, chỉ một đòn công kích trong một phạm vi nhỏ đã đánh chết được mấy ngàn con, lập tức khí thế của bầy ong bị giảm đi nhiều.
Doanh Thuận Phong hít một ngụm khí lạnh. Trong lòng hắn lúc này, trình độ của con sói thủ lĩnh này đã tăng lên một bậc.
Mà hai người đang đứng trên sườn núi cao phía xa kia tâm tư lại khác nhau. Cừu Nhân Nghĩa cười to nói: -Lý huynh, chẳng lẽ huynh không biết Lang Vương vẫn còn một chiêu như thế kia sao?
Trong mắt của người áo đen họ Lý lóe lên hung quang, y hung hăng nói: -Đây cũng là lần đầu tiên bức Lang Vương đến tình trạng như này, hừ, không biết thì làm sao, dù sao hôm nay nó cũng trồn không thoát được đâu. Y vung tay lên, trầm giọng nói: -Cừu huynh, bây giờ huynh có thể ra tay, giết bọn sói thủ lĩnh trước đã.
Cừu Nhân Nghĩa tuy trong lòng khó chịu, nhưng cũng biết rằng phải hợp tác thì mới cùng có lợi được.
Duỗi tay ra, vung lên, một dải ánh sáng giống như tia chớp từ trong tay áo của y bắn ra.
Đồng thời, thân hình y chợt lóe, nương theo dải ánh sáng kia vọt về phía bầy sói.
Hễ là nơi y đi qua, bầy ong đoạt mệnh đều dạt sang một bên tránh đường, dường như trên người y có tồn tại một thứ gì đó khiến chúng sợ hãi.
Lúc gần tiếp cận được vị trí của chục con sói thủ lĩnh, Cừu Nhân Nghĩa dừng lại.
Mà trước mặt y, dải ánh sáng kia lại không hề dừng lại mà vẫn bay nhanh về phía trước. Nháy mắt xuyên vào mắt của một con sói thủ lĩnh.
Những con sói thủ lĩnh đó đều có thực lực rất hùng mạnh, ngay cả khi so sánh với người luyện võ, cũng không chút thua kém.
Nhưng lúc này chúng lại đang trong tình trạng kiệt sức, thì làm sao có thể chống cự được thần binh Linh Vũ được xưng là vô địch được.
Tròng mắt của Lang Vương nhíu lại, phát ra một tia sắc bén, linh hoạt, tru lên.
Nhưng trong tiếng tru này dường như lại tràn ngập một loại cảm giác tuyệt vọng
Bầy sói vốn đang đứng xung quanh nó, sau khi nghe được tiếng tru này, lập tức dạt ra rồi chạy về bốn phía.
Cừu Nhân Nghĩa có chút ngơ ngác, lúc đang phân vân không biết có nên tiếp tục truy kích hay không, chợt nghe người áo đen la lớn: -Cừu huynh, đừng để ý đến chiêu này của chúng, chỉ cần giết Lang Vương là được rồi!
Hừ lạnh một tiếng, Cừu Nhân Nghĩa vung tay lên, dải ánh sáng kia lập tức lao nhanh tới, nháy mắt đã bay tới dưới cổ của Lang Vương, và xẹt qua.
Lập tức, một trận mưa máu giữa không trung rơi xuống, trên cổ con sói kia có một cái lỗ lớn đầy máu.
Cừu Nhân Nghĩa kinh ngạc quay đầu, y và người áo đen cùng ngơ ngác nhìn nhau, bao gồm cả Doanh Thuận Phong đang lặng lẽ ẩn nấp ở chỗ này cũng đều có chút khó có thể tin.
Thủ lĩnh Lang Vương này có sức mạnh cường đại như vậy, vậy mà vì sao vừa mới giao thủ đã trở nên yếu ớt không thể chịu nổi một chiêu như vậy?
Nếu không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy lúc nãy Lang Vương vừa phóng ra một đòn công kích khủng bố như thế, thì cho dù thế nào cũng không dám thừa nhận thân phận của đối phương rồi.
-Ta biết rồi! Người áo đen đôi mắt sáng ngời nói: -Một chiêu công kích vừa rồi, đã làm cho nó bị tiêu hao phần lớn sức lực nên nó không thể chống cự tiếp được nữa!
Cừu Nhân Nghĩa bừng tỉnh gật đầu, nhìn Lang Vương đang nằm trong vũng máu, cười gằn nói: -Cũng tốt, một khi đã như vậy, ta cũng đỡ phải tiêu hao khí lực.
Lúc y đang định điều khiển Linh Vũ thần binh để tiêu diệt hoàn toàn Lang Vương, thình lình nghe thấy người áo đen nói: -Khoan đã.
Cừu Nhân Nghĩa không hài lòng, nói:
-Sao thế!
-Cừu huynh đã quên ước định giữa chúng ta rồi sao! Người áo đen trầm giọng nói: -Trên người Lang Vương thì răng nanh là của huynh, những thứ còn lại đều là của ta, trong đó bao gồm cả huyết nhục của nó.
Cừu Nhân Nghĩa hừ lạnh một tiếng, cổ tay vung lên, Linh Vũ thần binh đang bay lượn giữa không trung kia lập tức được thu lại vào trong tay áo của y.
Người áo đen cười hài lòng nói: -Không phải Cừu huynh muốn chiêm ngưỡng ong đầu chúa xanh của ta để mở mang kiến thức sao, hãy để ý nhìn cẩn thận.
Nói rồi y nhẹ nhàng vung tay lên, năm con ong đoạt mệnh lớn từ trong tay áo của y bay ra.
Năm con ong độc này vừa xuất hiện, không khí trong không trung lập tức có cảm giác lạnh lẽo hơn.
-Đi thôi. Người áo đen khẽ quát một tiếng.
Năm con ong độc kia khẽ xoay một vòng giữa không trung, sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của những người trong cuộc, chúng quay đầu, không ngờ lại lao về phía Doanh Thuận Phong đang ẩn nấp.
Truyện khác cùng thể loại
45 chương
55 chương
60 chương
11 chương
22 chương
193 chương
511 chương
72 chương