Tận thế bắt đầu từ đâu
Chương 6 : xung đột ở siêu thị
Trên đường chạy ngó qua cửa kính thì không biết bao nhiêu tang thi đứng ra cản bị chiếc xe buýt đụng đâm nát.
Nhanh chóng gần mười phút chiếc xe buýt đã chạy tới một khu siêu thị cỡ trung. dừng lại bước xuống hắn nhanh chóng phân công từng người.
“tất cả chuẩn bị chạy vào siêu thị kiếm vật tư, nhớ lấy được bao nhiêu thì lấy , còn cô nhớ ở trên xe chuẩn bị khởi động xe. tôi và vương tân sẽ phụ trách giải quyết tang thi xung quanh siêu thị với bên trong.”
Vương tân cũng nắm rìu cứu hỏa nhảy xuống.
Bọn diệp lục đều gật đầu đáp ứng hắn giao việc, lúc này diệp lục với mấy người còn lại liếc nhìn nhau, thoáng thấy sự sợ hãi trong mắt lẫn nhau.
Bước tới cửa siêu thi hắn phát hiện siêu thị đã bị chặn cửa ra, có lẽ do vẫn có người sống đã dùng vật ngăn tang thi đứng lại bên ngoài cửa.
Nhìn qua siêu thị hắn, lập tức chạy ra một hướng khác tới cửa xoay cửa siêu thị hắn nói vương tân:
“mập ngươi dùng rìu phá hư chỗ này”
“được à!! xem vương tân ta đây.”
“a….aaaaaa.”
Vương tân vung một búa bổ vào cửa kính, một tiếng vang loảng xoảng vang lên rất lớn, mảnh thủy tinh nhanh chóng vỡ ra thành từng mảnh.
cửa xoay siêu thị được làm bằng kính thủy tinh, nên rất dễ dàng phá hư, cho nên hắn không dám chọn lựa nơi này làm nơi trú ẩn.
Đạp qua các mảnh vỡ thủy tinh bước vào trong siêu thi ập vào mắt hắn là các ngăn kệ đầy thức ăn, và các đồ linh tinh khác.
Vũ phàm liếc nhìn qua mấy đầu tang thi đang lảng vang trong siêu thị hắn trầm giọng nhìn qua nói mấy ngườidiệp lục , tố nhã , nguyệt thương.
“nhanh chóng lấy vật tư di chuyển ra xe buýt, ưu tiên là nước uống. còn tang thi tôi sẽ giải quyết.”
Mấy người họ gật đầu nhanh chóng chạy vô siêu thị vận chuyển vật tư.
Lúc mấy người diệp lục vận chuyển vật tư, thì tố nhã đang chuẩn bị lấy thêm vật tư thì nàng thấy vài đạo thân ảnh thì hét lên.
“a….có người
Đi đầu là nam tử đầu trọc khuôn mặt dữ dằn, trên mặt kéo dài vết sẹo to tay cầm một thanh đao .
Hắn là cường minh trước tận thế là một tên côn đồ mọi tiểu đệ đều gọi hắn là cường trọc, cướp của , chém lộn, hắn đều đã làm qua thậm chí hắn đã từng giết chết vài người trong lần tranh đấu địa bàn.
Theo sau hắn là bốn năm người đều là tiểu đệ của hắn kẻ thì cầm dao găm người thì cầm gậy bóng chày ,trong khi tận thế xảy ra bọn hắn đang ở quán bar gần siêu thị.
khi tận thế bắt đầu hắn thấy tang thi cắn giết rất nhiều người, sợ hãi trốn trong quán bar nhưng không được bao lâu thì lại hết lương thực.
Vì đã từng giết người qua một lần , lại thêm cơn hắn trở nên điên cuồng , kéo theo đàn em qua siêu thị này kiếm vật tư thì gặp đầu tiên là tố nhã.
Nhìn qua tố nhã tràn đầy thanh xuân đẹp đẽ, hắn và bọn đàn em đều dùng ánh mắt dâm đãng nhìn qua nàng.
“hắc hắc… cô nàng này thật xinh đẹp à.”
“rốt cuộc cũng được vui vẻ à”
“tụi mày nhìn xem nó ngực to chưa kìa”
Bọn đàn em của tên cường trọc phát ra tiếng cười ô uế bình luận về tố nhã.
“a…lưu manh, khốn khiếp các ngươi nói cái gì”
Tố nhã lần đầu gặp cảnh bị người khác đùa bỡn lưu manh nên rất tức giận chửi.
Vũ phàm nghe tiếng tố nhã chửi bên này hắn chợt chạy qua, liếc nhìn qua đám người cường trọc mắt hắn trở nên lạnh lùng sắt bén, thậm chí là âm độc vô tình.
Trong tận thế này pháp luật không còn có lý, cho nên tại mỗi người trong lòng họ đều biết mình hoặc là sẽ bị tang thi giết hoặc là bị kẻ mạnh hiếp đáp. đều sẽ bộc phát ra nội tâm hắc ám nhất của mình, giết người, cưỡng hiếp, thậm chí là ăn thịt người.
Vũ phàm hắn không lo về tang thi nhưng cái hắn lo chính là gặp những người sống sót khác. kiếp trước của hắn , hắn đã chứng kiến qua rất nhiều mặt trái của tận thế, muốn nói lý trong tận thế này điều kiện là nắm đấm của ngươi phải đủ cứng và to.
Cường trọc nhìn qua vũ phàm bước tới thấy hắn cầm kiếm trên tay thì hai mắt bắn ra luồng quang mang tham lam. hắn cười mẩy nhìn vũ phàm ra lệnh.
“thằng nhóc thanh kiếm của mày nhìn được đấy, biết điều thì đưa cho tao. cộng thêm con đàn bà này cũng sẽ phục vụ cho bọn tao, nếu không thì coi chừng lão tử ném mày cho tang thi ăn đấy.”
“haha… đại ca nói chí phải”
Bọn đàn em đều nhìn qua vũ phàm cười nhạo , bọn hắn không hề lo sợ chỉ là một tên nhóc học sinh thì làm nên trò trống gì.
Tố nhã hai mắt đầy hoảng sợ nhìn qua vũ phàm mà nói:
“ vũ phàm chúng ta nên làm gì bây giờ”
Vương tân cùng mấy người diệp lục nghe tiếng cười nói bên này nhanh chóng chạy qua căng thẳng nhìn bọn người cường trọc.
Cường trọc nhìn thấy nhiều người thì chợt nhíu mày khó chịu, nhưng rất nhanh hai mắt hắn lại hiện lên vẻ dâm đãng khi thấy nguyệt thương cùng hai nữ sinh còn lại.
“haha… vậy mà còn mấy con đàn bà khác nữa, lần này tụi mày cũng sẽ được vui vẻ hết đấy”
“à…đại ca vạn tuế””
Cường trọc cùng lũ đàn em cười ô uế bình luận các nữ trong đoàn của vũ phàm.
Vương tân bước tới gần vũ phàm lo hắn hỏi hắn:
“vũ phàm ta nên làm gì với bọn hắn, ta nhìn thấy bọn hắn đều là côn đồ trong chúng ta không đánh lại được đâu”
Vũ phàm không nói nhìn qua mấy người cường trọc, rút ra thanh kiếm hắn bước tới tâm niệm kỹ năng tăng tốc chợt thân ảnh hắn biến mất trước mắt.
Cường trọc nhiều lần vào sinh ra tử đều luyện thành một cảm giác, hai mắt hắn co rút lại khi thấy vũ phàm biến mất ngay trước mắt.
Chợt hắn thấy tay cầm đao nhẹ đi, ngước xuống hắn thấy cánh tay đã bị vật gì đó cắt đứt rơi lìa trên mặt đất.
“a a a a a…tay của tao…””
Cường trọc nằm rạp xuống ôm chặt cánh tay đứt, hai mắt hai như nứt ra thống khổ hét lên.
“a…đại ca , tay của ngươi làm sao vậy”
“đại ca…”
Chợt một đạo thân ảnh xẹt qua bốn năm tên đàn em của cường trọc thì hai kẻ đã đứt yết hầu máu bắn ra khắp nơi. những kẻ may mắn hơn thì chỉ bị đứt tay hay đứt chân như cường trọc.
“a…. hắn là ma quỷ à””
“không làm ơn tha cho tôi…”
Nhìn thấy thân ảnh của vũ phàm đứng trước mặt cường trọc liền biết mình đã đá trúng thiết bản.
“không vị đại ca này, ta sai rồi làm ơn hãy tha cho ta.”
Cường trọc mắt tràn đầy sợ hãi nhìn qua vũ phàm , cúi người xuống van xin tha thứ. nhưng khi hắn cúi người xuống thì rút ra trong áo khoát một con dao. hai mắt hắn đầy hung tợn thầm nghĩ:
“đợi mày tiến lại gần tao sẽ đâm chết mày , vì dám cắt đứt tay của tao”
Vũ phàm tiến tới gần cường trọc , biết là vũ phàm đã tiến tới gần. cường trọc lấy tốc độ nhanh nhất bật dậy tay kia cầm dao đâm về hướng vũ phàm.
“tiểu tử đi chết đi”
“xoẹt”
Vũ phàm lách người vung kiếm lên chặt đứt cánh tay còn lại của cường trọc.
“a…aaaa….không vị đại ca này ta sai thật rồi làm ơn đừng giết ta”
Nhìn thấy việc mình giết không được vũ phàm ,cường trọc ngã bệch ra trên mặt đất cầu xin, lần này là hắn thật sự sợ hãi.
Hai mắt vũ phàm bắn ra một vệt lạnh lẽo tàn khốc, lần nữa vung kiếm thì xẹt ngang qua cổ cường trọc nói.
“rác rưởi như ngươi cũng đòi giết ta”
Bị lưỡi kiếm chém ngang qua cổ cường trọc không có chết liền , máu từ cổ hắn phun ra như suối , trong hai mắt hắn tràn đầy oán độc và hối hận.
Nhìn qua những tên còn lại đang nằm trên mặt đất hắn nhấc kiếm bước tới.
“a a a a a….”
“không ngươi đừng qua đây!”
“làm ơn đừng giết tôi”
Rất nhanh từng tiếng la hét đã ngừng bặc, bọn vương tân mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn qua vũ phàm.
Hắn giết tất cả bọn côn đồ với vẻ mặt bình thản dường như với hắn việc giết người cũng như việc giết chết một con kiến không đáng quan ngại vậy.
Vương tân mặt mũi tái mét nhìn qua các thi thể của cường trọc, riêng các nữ sinh như tố nhã thì các nàng lại không chịu nổi cảnh tượng máu me như thế khom người xuống bắt đầu nôn thốc tháo ra.
“vũ phàm ngươi vừa giết người đấy.” vương tân mặt mũi tràn đầy không dám tin nhìn qua vũ phàm nói
Trên mặt vẫn còn vương vấn một tia máu lấy tay quét đi vũ phàm chậm rãi nói:
“… “
“tận thế bắt đầu mặt trái nhân tính của nhân loại sẽ dần xuất hiện, ngươi nên làm quen đi, nếu ta không giết chúng thì người chết ngược lại là chúng ta”
Main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm
Truyện khác cùng thể loại
507 chương
70 chương
26 chương
126 chương