Tan biến thời không
Chương 9 : Câu hồn đoạt phách.
Sáng hôm sau, trong thời gian thể dục buổi sáng đã có người không cẩn thận bị trật khớp mắt cá chân, được sĩ quan Arnold đỡ một tay tới phòng y tế. Sau khi người này trở về, vẫn còn mang theo vẻ mặt thơ thẩn, chết mê chết mệt, thân hình không chút nhúc nhích, kể cả cơm cũng chẳng thèm ăn.
Biểu hiện khác thường như vậy chỉ có một lời giải thích duy nhất, đó là Triệu Lập không có nói sai, nữ quân y kia chính là một tuyệt sắc mỹ nữ. Nếu như không phải, thì sẽ không xuất hiện tình huống như vậy !
Vì thế, trong cùng một ngày, liền có thêm mấy người bị thương trong khi huấn luyện .Và sau đó, số người bị quân phạt lại càng gia tăng, do thất thần không nghe rõ mệnh lệnh.
Trật tự từ trước đến nay bị rối tung hết cả lên, có người sau khi nằm phòng y tế về được một lúc lại mắc chấn thương tiếp, có người trong một ngày ba lần đến phòng y tế.
Mấy ngày nay Triệu Lập không có cảm giác gì, sau khi trải qua một đêm tu luyện, thì ngày hôm sau hình bóng của quân y đã phai nhạt đi rất nhiều. Cũng không còn lực sát thương chết người nữa. Bất quá, nhìn những đồng đội chung quanh của mình, trong đó có vài người vụng về lấy cớ tới phòng y tế. Trong lòng Triệu Lập nhịn không được, than thở : "Đúng là hồng nhan họa thủy, hại nước ương dân mà ! "
Tới ngày thứ ba, sĩ quan huấn luyện Arnold rốt cuộc không thể chịu đựng được, chạy tới phòng y tế, đem mấy tân binh đang nằm trị liệu, nhưng ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào nữ quân y gần đó, đá văng ra khỏi phòng, lớn tiếng ra lệnh cho bọn họ về đơn vị.
Trong phòng chỉ còn lại có Arnold và nữ quân y, Sĩ quan Arnold nhịn không được nói : "Christine, xin cô đó, đừng có tiếp tục trêu đùa những tên nhóc kia nữa ! "
" Nhưng mà tôi cũng cần phải tu luyện nữa ! " Gương mặt xinh đẹp của nữ quân y lộ vẻ vô tội : "Bằng không thì tôi làm thế nào bây giờ ?!"
" Cô không thể ra ngoài xã hội tu luyện sao ?! " Arnold liếc mắt nhìn thấy vẻ mặt làm cho ai cũng mềm lòng của cô, vội vàng đem ánh mắt của mình dời đi nơi khác .
" Tu luyện ở ngoài xã hội sao ?! Có mấy ai có thể chịu đựng cho được ?! " Nữ quân y rất là bất đắc dĩ kể lên nỗi ủy khuất của mình : " Nếu như vậy sẽ làm cho xã hội đại loạn mất ! " Christine liên tiếp nói ra những lý do như vậy, làm cho người khác nhịn không được muốn che chở cho cô.
" Vậy cô đi tìm ai đã hoàn thành huấn luyện mà tu luyện vậy !" Cẩn thận nhìn bản ghi chép về Triệu Lập hai ngày nay ở trên bàn, Arnold không dám quay đầu liếc nhìn cô một chút.
" Việc ấy cấp trên không cho phép ! " Nói lên lời này, nữ quân y càng thêm ủy khuất : " Họ sợ sẽ làm ảnh hưởng tới sức chiến đấu, gây ra nội chiến, bất lợi cho sự đoàn kết trong quân đội !"
" Vậy cô cũng đừng gây thêm phiền phức cho tôi chứ ! " Sĩ quan huấn luyện Arnold tuy rằng nhìn cao lớn thô kệch, thanh âm nói chuyện rất lớn, thế nhưng lúc này lại đáng thương như một con mèo bị con chuột khi dễ vậy ! : " Lúc trước tôi nhận huấn luyện một trăm người, cuối cùng loại bỏ bảy mươi bốn người. Đứng đầu trong bảng xếp hạng đào thải. ! Cô muốn tôi làm sao bây giờ ?! "
" Anh trực tiếp huấn luyện mà còn bị đào thải hả ! " Christine điềm đạm dáng thương, giống như chịu biết bao nỗi tủi thân, nhìn Sĩ quan Arnold nói chuyện, phảng phất như hắn chính là thủ phạm gây cho nàng nỗi tủi thân như thế vậy !!!
" Có thể chứ sao không, Câu Hồn Đoạt Phách của cô nếu toàn lực thi triển, thì ngay cả tôi cũng không phải đối thủ. Thử hỏi những tên ngu ngốc này làm sao có thể chống lại sự hấp dẫn chứ ? " Arnold không ngớt lời kêu khổ : " Tên vương bát đản nào có thể nghĩ ra cách tu luyện như thế chứ ??? Vậy mà cấp trên còn đồng ý ?"
" Ta cũng không có toàn lực thi triển mà, ai bảo bọn hắn không kiềm chế được ham muốn cơ chứ ! " Hiện tại Christine đã đã khôi phục lại giọng điệu bình thường, làm cho sĩ quan Arnold mới dám nhìn nàng nói chuyện.
" Cứ làm như thế, thì thành tích của tôi sẽ kém nhất ! " Nhìn qua cửa sổ, thấy đám tân binh đang luyện tập kia, Arnold nhịn không được lại bắt đầu than vãn : " Ít ra cũng chờ mười ngày, nửa tháng rồi làm được không ! "
" Ai bảo bọn họ chấp nhận sự đào tạo của quân đội ?! Ngay cả sự hấp dẫn của sắc đẹp mà cũng không thể chống lại, sao có thể trở thành sĩ quan ? " Christine biết nàng làm như vậy không sai ! : "Ta vì phụng mệnh làm việc, thuận tiện tu luyện một chút, anh chỉ cần làm tốt công tác của mình mà thôi ! "
" Cô rốt cuộc từ đâu tới ? " Sĩ quan Arnold nhịn không được gầm hét lên : " Toàn bộ công tác giảng dạy của tôi, đều bị cô phá hủy sạch sẽ !"
" Toàn bộ sao ?! Chưa chắc ! " Christine ngồi trên ghế, đem đùi phải vắt qua chân trái, làm ra một tư thế mê người. Arnold nhìn thấy vậy, ánh mắt nhìn chằm chằm một cái, rồi chuyển ánh mắt đi chỗ khác.
" Cậu nhóc ngày trước không phải vẫn bình thường sao ?!" Kết quả của Triệu Lập hiển thị trên màn hình máy tính, sĩ quan Arnold đương nhiên biết nữ quân y xinh đẹp này nói tới ai.
Nói tới Triệu Lập, cũng làm cho sĩ quan Arnold hết sức kinh ngạc. Ban đầu tưởng rằng Christine cố ý hấp dẫn, hơn nữa người trẻ tuổi như Triệu Lập chưa bao giờ nhìn thấy nữ quân y này, chắc chắn sẽ không kìm chế được hấp dẫn. Nhưng không nghĩ tới, ngày hôm sau Triệu Lập liền trở lại bình thường, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Chẳng thể trách trong bản khảo nghiệm tâm lý có nói một điều, đây là người biết mình làm gì, muốn làm gì, ý chí cực kỳ kiên định. Điều này làm cho sĩ quan Arnold cực kỳ tán thưởng.
" Anh muốn hỏi ta từ đâu tới sao ?! " Christine quân y thay đổi tư thế ngồi hấp dẫn, liếm liếm cặp môi hồng xinh của mình, hướng về phía Arnold cúi người về phía trước. Làm cho sĩ quan Arnold có thể nhìn thấy phong cảnh bên trong cổ áo nàng : " Anh muốn bởi vì dò hỏi bí mật quân sự mà ngồi tù sao ! " Một động tác hấp dẫn, thanh âm ngọt ngào, nhưng lời nói lại ẩn chứa ý cảnh báo.
" Tôi mặc kệ cô là người nào tới, nhưng cô có thể hạ thủ lưu tình, để cho tỉ lệ đậu của tôi cao hơn được không ?!" Nói tới đây, sĩ quan huấn luyện Arnold trong mắt của những tân binh là Sứ Giả Địa Ngục giờ đây lại giống như một tên ăn xin, vẻ mặt cực kỳ đáng thương.
" Ta cũng không có biện pháp nào cả !" Christine nhíu mày, ngón tay bạch ngọc gõ gõ lên bàn nói : " Ai bảo những người anh được phân bố giảng dạy đều là những sĩ quan tương lai, nhưng lại kém cỏi như vậy ! Muốn trách, thì trách người phân phối binh sĩ huấn luyện mà thôi ! "
Không đợi sĩ quan Arnold nói thêm cái gì nữa, Christine đã ngăn lời hắn : " Ít nhất, những người đậu vào đều là những người có kỹ năng tốt, không phải sao ?!"
Đối với cái điều này, sĩ quan Arnold không chút phủ nhận, hơn nữa còn lấy làm vinh dự. Mặc dù binh sĩ dưới tay hắn đào tạo có tỷ lệ rớt cao, nhưng những người đậu vào đều là những người ưu tú nhất. Nếu không thì hắn cũng sẽ không được phân công huấn luyện một số lớn binh sĩ như vậy.
" Những tên đáng chết này, ngay cả huấn luyện mà cũng để bị thương, đợi sau khi hoàn thành huấn luyện đội ngũ, sẽ giúp những tên này dễ chịu một chút !" Ở trong này không có cách nào đòi lại công đạo, sĩ quan Arnold đành đem sự phẫn nộ trút xuống những người tân binh kia. Vừa mới huấn luyện quân đội vài ngày, bọn hắn chưa biết địa ngục sau này sẽ ra sao .
Giống như lời sĩ quan Arnold nói, có một số người thực sự hơi quá đáng. Vụng về diễn kịch, hơn nữa lại không thích hợp, làm cho bọn họ vừa mới bắt đầu bị thương, là sĩ quan Arnold hiểu rõ ngay. Theo sau đó là một loạt biện pháp trừng phạt làm cho người ta kêu cha gọi mẹ. Người bị trừng phạt không ngừng kêu khổ, nhưng không ai đồng tình với bọn họ cả. Ai bảo bọn họ đùa giỡn quá trớn như vậy, đây là thời gian huấn luyện đội ngũ, làm sao lại có thể bị trật mắt cá chân ?!
Bất quá, Adams bị trừng phạt hai lần nhưng không có chút nào giác ngộ cả. Hắn ở trong xã hội công tác vài năm, tu luyện Cự Lực Thuật cũng có tu vi sâu dày, hơn nữa, hiện tại đã đạt đến nhị cấp, thể lực so với tân binh bình thường cách xa một khoảng rộng. Chỉ cần nằm nghỉ ngơi một chút, miệng liền bô bô nói dóc :
" Các ngươi chưa có nhìn thấy, nữ quân y kia thật là tình nhân trong mộng của ta, đời này ta chỉ cưới mỗi nàng mà thôi !" Vẻ mặt của Adams ở trước mặt mọi người đã nói lên sự si tình của hắn : " Trời ạ ! Ai có thể nói cho ta biết tên của nàng , ta sẽ cảm tạ hắn cả đời !"
" Christine !" Triệu Lập ở ngay bên cạnh, thật sự không chịu nỗi lời nói kinh tởm của hắn : " Adams, nữ quân y gọi là Christine, bất quá, ta cũng không cần ngươi cảm tạ ta cả đời, hiện tại chỉ cần ngươi câm miệng là tốt rồi !"
" Ồ, một cái tên thật đẹp !" Hoa si vẫn còn không ngừng than thở, nhưng liền bị một màn mãn thiên hoa vũ, giày bay tới tấp vào mình. Đại đa số mọi người không có gặp qua Christine, tự nhiên cũng không bị nàng hấp dẫn. Một ngày tập luyện mệt mỏi, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi, ai có thể chịu nỗi cái tên kia cứ thao thao bất tuyệt bài tình ca đó !!!
Sáng ngày thứ hai, mọi người tập hợp, sĩ quan huấn luyện Arnold vốn dự tính sẽ nghiêm khắc răn dạy và trách mắng một chút những tên gia hỏa tâm thần bị xao nhãn kia. Nhưng trong giây lát, hắn liền phát hiện ánh mắt của đội ngũ đã không còn nhìn về phía mình.
Bên tai truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng. Hắn đoán được người nào tới nơi này. Nhìn biểu hiện kém cỏi của những tân binh trước mắt này, sĩ quan Arnold không kiên nhẫn được mà nhắm hai mắt lại, vỗ vỗ ót của mình. Đúng là sợ cái gì, thì cái đó sẽ tới. Hôm qua mình mới dự tính đem những tân binh này tập luyện tới lúc mệt mới thôi, tốt nhất là lên giường mà ngủ ngay. Nói như vậy, bọn người này sẽ không còn tinh lực mà làm những chuyện tầm phào, nhưng thật không ngờ. Người tính không bằng trời tính !
Nữ quân y Christine nhẹ nhàng bước đến, đi tới phía trước đội ngũ tân binh. Có chút rụt rè hướng Arnold xin chỉ thị : " Huấn luyện viên, có thể cho Triệu Lập đi làm kiểm tra thân thể một chút được không ?" Loại nói chuyện không dám lớn tiếng này, đủ để làm cho bất kỳ một nam nhân nào cũng không thể từ chối.
Sĩ quan huấn luyện Arnold thiếu chút nữa hô to : " Christine, cô muốn làm cái gì ?!" Bất quá, lời này cũng không có nói ra. Ông sớm biết yêu nữ này sẽ không dễ dàng buông tha, bằng mọi giá phải thực hiện cho được nguyện vọng của mình. Ông cũng là người giảng dạy nhiều năm, tâm lý luôn có sự chuẩn bị kỹ.
" Triệu Lập, bước ra khỏi hàng !" Sĩ quan huấn luyện Arnold lớn tiếng ra lệnh, việc đã tới nước này, yêu nữ này đã bị mọi người nhìn thấy, có thể vượt qua được hay không, chỉ còn trông chờ vào biểu hiện của bọn họ mà thôi ! Yêu nữ nói không sai, làm một sĩ quan mà ngay cả vẻ đẹp cũng không thể chống cự nỗi. Nếu thật sự làm sĩ quan, sẽ làm cho ngàn quân thiệt mạng.
Nữ quân y bước đi vừa phải , mang theo Triệu Lập rời đi, nhưng cũng mang đi ánh mắt của mọi người. Dáng người xinh đẹp, hơn nữa còn mặc bộ quân phục, đem những chỗ nhạy cảm dễ khiến cho người khác phạm tội mà phơi bày ra bên ngoài. Thân hình yếu đuối, phối hợp với bước đi mạnh mẽ trong quân đội, làm ra một cỗ hương vị khác lạ, khắc sâu trong lòng .
Đưa mắt nhìn tuyệt thế mỹ nữ rời đi, tất cả mọi người nhịn không được đối với Triệu Lập có một chút hâm mộ. Thì ra, thân thể yếu đuối cũng là một loại may mắn, ít nhất tại thời khắc này, có thể đi theo mỹ nữ. Hơn nữa, còn được mỹ nữ ở bên cạnh tinh tế tỉ mỉ kiểm tra, mọi người nghĩ tới đây, trên người bốc lên một luồng lửa nóng.
" Mọi người, chạy bộ .... ! " Thanh âm giống như sấm nổ, vang bên tai mọi người. Tất cả giờ mới nhớ là lúc huấn luyện, không được thất thần. Mà vừa đúng ý của sĩ quan huấn luyện Arnold, tất cả mọi người sẽ bị phạt chạy bộ.
Triệu Lập trong lòng cũng không vui vẻ như những người kia suy nghĩ, lại muốn kiểm tra thân thể sao !? Chẵng lẽ thân thể của chính mình xảy ra vấn đề ? Dọc đường đi hắn lo lắng, hay là thân thể của mình xảy ra vấn đề, hoặc là bí mật của bản thân che giấu nhiều năm cũng bị phát hiện sao ?!
Một đường lo lắng cuối cùng cũng đến phòng y tế, vừa vào cửa, loại mị hoặc của Christine liền đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung. Triệu Lập luôn luôn lo lắng cho mình, nhưng cũng không có phát hiện ra tình huống nào .
" Đến bên kia ngồi xuống !" Nữ quân y dù nói thế nào cũng là một sĩ quan, mệnh lệnh đưa ra phải chấp hành.
" Thời gian tu luyện Kiện Thể Thuật, cậu có cảm giác gì ?" Christine trực tiếp mở thiết bị ghi hình, bắt đầu bản ghi chép.
" Thực bình thường, cũng không có cảm giác gì đặc biệt , thưa trưởng quan .!" Sau khi nữ quân y vừa hỏi xong, Triệu Lập liền rõ ràng ngay, cái này không phải là kiểm tra thân thể bình thường gì, mà lá bản ghi chép có mục đích. Chính là không biết nhằm vào bí mật của mình hay là nguyên nhân không tu luyện công pháp nhất cấp.
" Một lần vận công mấy chu thiên ?" Đây đều là những vấn đề chung chung, nhưng Christine lại hỏi cực kỳ chi tiết.
" Chín chu thiên, thưa trưởng quan !" Càng là tình hình như thế, Triệu Lập lại càng không dám thả lỏng, thật cẩn thận tự hỏi nhưng lại không có lớn tiếng trả lời. Hắn cũng không muốn bí mật của mình trăm khó vạn khổ che giấu mấy năm nay bị đoán ra, cuối cùng lại bị biến thành chuột bạch, tuyệt đối không thể nào !
" Thả lỏng đi, binh sĩ " Christine phát hiện ra sự khẩn trương của Triệu Lập, tận lực làm yên lòng hắn : "Đó cũng không phải chuyện khó khăn gì cả, cũng không có gì lớn, chỉ cần cậu thả lỏng thôi ! " Giọng nói mềm mại, cực kỳ êm tai.
Triệu Lập cảm thấy xấu hổ, bản thân mình lại một lần nữa rơi vào trạng thái cảm giác thần hồn điên đảo này nữa. Tuy rằng đáy lòng cũng còn giữ một chút cảnh giác, nhưng phản ứng của thân thể cũng không thể kiềm chế được. Khẳng định có điều gì cổ quái, Triệu Lập không khỏi liếc mắt nhìn nữ quân y xinh đẹp một cái, chỉ thấy trên gương mặt nàng cực kỳ đáng yêu.
Cứ như vậy, Triệu Lập càng lúc càng khẩn trương, thân thể cứng ngắc, ngồi bó mình trên chiếc ghế. Nữ quân y lập tức phát hiện ra điều dị thường, khẽ thở dài một cái, sau đó hỏi : " Mỗi lần vận công một chu thiên cần thời gian bao lâu ?"
Giọng nói tựa hồ thay đổi một chút, Triệu Lập lại lần nữa phát hiện, không khí chung quanh đã khôi phục bình thường. Thoạt nhìn, hẳn là nữ quân y trước mắt mình chắc chắn có vấn đề. Hay nói cách khác, bản thân mình sẽ không xuất hiện loại trạng thái thiếu kiềm chế.
" Hai mươi phút, thưa sĩ quan ! "Vấn đề của sĩ quan hỏi không thể không trả lời, Triệu Lập thoáng nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó đem tình huống chân thật nói phóng đại ra mà trả lời.
Truyện khác cùng thể loại
347 chương
30 chương
208 chương
931 chương
456 chương
241 chương
30 chương