Lịch sử tiến hóa của củi mục
Chương 1 : Này này này… đây là mơ sao?
Ta bị những tiếng bước chân đánh thức. Trợn to mắt liền phát hiện mình đang ngồi trên đồng cỏ, một thân hình cao từ 6 đến 7m đang nhìn chằm chằm ta, không nhanh không chậm đi tới.
Này… Đây là con người sao? Nhìn qua có tứ chi, có đầu , có cả khuôn mặt. Nhưng nếu thật là con người, cái dáng người thật dị dạng lại vô cùng lớn, làm sao lại có người phát triển thành cái dạng này a~.
Hơn nữa…. người trần truồng…. không có tiểu xx ( >.< )
A a a… đây là cái loại gì!!!
Thứ này trông giống như người khổng lồ trong manga [ Attack on Titan ] a! Ta nhất định là đang nằm mơ đi! Nhất định đi! Còn chưa có tỉnh mộng a!!!
Ta một lần nữa nhắm mắt lại, dùng sức xoa xoa hai má: “ Tỉnh, tỉnh đi! Tỉnh đi!
Mở mắt lại, cảnh trước mắt…. vẫn như trước, thứ duy nhất thay đổi là nụ cười trên mặt tên khổng lồ đang từng bước tới gần kia.
Dựa theo một số tình tiết, kế tiếp hẳn là như vậy –
Hừ… Năng lực của người khổng lồ có là gì với ta. Ta nheo lại đôi mắt quyến rũ tràn đầy ánh sáng tuyệt mỹ, trong mắt tản ra một loại ánh sáng ngoan lệ: Ở TK 21, ta chính là sát thủ đệ nhất thế giới, coi mỗi một tính mạng đều như rơm rạ, ta chỉ cần vung tay lên là có thể lấy đến. Ta từng một mình cùng nhóm buôn lậu thuốc phiện Gold Tringle ở rừng mưa nhiệt đới một tháng, cuối cùng giết hết bọn họ trong 1 lần; cũng từng dùng khuôn mặt tuyệt đẹp cùng mỹ nhân kế lẻn vào Italia Mafia, cuối cùng ám sát được lão đại rồi trở về. Như ta dùng quyền đánh viện dưỡng lão Nam Sơn, chân đá nhà trẻ Bắc Hải,…
Nhưng!
Nghĩ đến trước khi ta xuyên không, ta chính là hàng thật giá thật củi mục a! Suốt ngày ôm máy tính ở trước ngực ăn ăn ngủ ngủ rồi lại ăn. Một người bình thường lại ngớ ngẩn như ta xuyên đến thế giới người khổng lồ, đại khái là cả chết thế nào cũng không biết a!
Không! Ta rất rõ mình sẽ chết như thế nào bởi vì người khổng lồ đang chạy đến trước mặt ta, ngay lúc ta đang cố gắng nhận thức hiện thực.
Không thể nào…
Vãi nước tiểu a a a a a!!!! (=.=)
Khi tên khổng lồ nâng tay lên muốn bắt được ta, bản năng sống thúc giục tứ chi ta cần chạy về một bên, người khổng lồ liền nắm lấy không khí, nó mạnh tay nện về phía ta, ta bị văng mạnh ra, ngã ở một bên.
Đau muốn chết.
Tên người khổng lồ thấy chưa bắt được con mồi, liền xoay người hướng về phía ta đánh tới. Ta dùng sức chống đỡ sự đau đớn, dùng toàn lực chạy trốn. Người khổng lồ cất bước đuổi theo, tiếng bước chân nặng trình trịch khiến cho tim gan người ta run sợ. Khoảng cách giữa nó và ta ngày càng gần, ta có thể nghe được rõ ràng tiếng thở dốc cùng mùi quái dị phát ra trên người nó.
Toàn thân ta căng thẳng, ra sức chạy trốn. Trái tim ta điên cuồng nhảy lên, ngực đau đớn đến mất đi tri giác, đầu óc trở nên trống rỗng, hình ảnh duy nhất chính là hình ảnh ta bị titan cắn nuốt vài phút sau.
Trong lòng dần tuyệt vọng, chân ta cũng mềm ra không có khí lực. Đột nhiên, chân ta khuỵu xuống, oanh oanh liệt liệt té ngã.
A a a! Việc khoa trương, giả tạo như vậy lại phát sinh trên người ta!! Thượng Đế có phải hay không không muốn ta sống a!! Cư nhiên sập bẫy tại lúc này!
Lại rớt nước tiểu a a a a a a a !!!
Ta hoảng sợ quay đầu, tên khổng lồ đã gần tới. Nó thấy ta té ngã trên mặt đất thì trên mặt lộ ra một nét tươi cười vui sướng đến ghê tởm, hai chân nó quỳ xuống đất, mở rộng miệng hướng ta cắn tới. Tái kiến, thế giới này….
Nói đến cùng là con người trước khi chết sẽ theo bản năng hồi tưởng lại quãng đời mà mình đã sống. Ta nghĩ đến mình ở thế kỷ 21 vừa thi xong kỳ cao đẳng, nhịn không được rơi lệ đầy mặt.
Thật vất vả trải qua kỳ thi cấp 3 đáng sợ, vậy mà lập tức sẽ đi gặp thượng đế.
Thời điểm ta hoảng sợ, ưu thương hồi tưởng lại nhân sinh, bỗng hai đạo bóng đen xẹt qua. Không đợi ta phản ứng xong, tên titan đã trúng một kích sau gáy, suy sụp ngã xuống đất, thi thể bắt đầu bốc một hơi hư thối. Đầu titan rơi ngay dưới chân ta. Ta tận mắt thấy con quái vật to lớn kia ngã xuống đất, trong lòng tột đỉnh rung động.
Còn đang trong lúc ta khiếp sợ, hai đạo bóng đen nhanh nhẹn rơi xuống đất.
Thần a!!
Trong đó một người quay đầu lướt mắt lườm ta một cái, bên môi phun ra một tiếng
“ Shì…..”
Đợi chút, có phải hay không là ta nhìn nhầm! Cái người cuồng khốc, bá đạo kia.
Là trưởng binh Levi a!!!!!!!!!!
Đây là cái kiểu gì? Binh trưởng Levi đã cứu ta sao?!!
Lúc này, hai con ngựa chạy vội tới, binh trưởng Levi phi thân lên ngựa, trực tiếp giục ngựa mà đi, giơ lên một đạo khí phách mãnh liệt
Rất…. rất đẹp trai
Ta dang ngẩn người, tên còn lại hướng về ta chạy tới: “ Này…. Petra, ngươi không sao chứ?
“ Không có việc gì?…”
Đợi chút.
Người nọ thấy ta không bị thương nặng, lôi kéo ta lên ngựa: “ Petra, ngươi cùng cưỡi một con ngựa với ta đi, ngựa của ngươi hẳn đã mất….”
Gì?!
Ta cúi đầu xem phục sức trên thân mình, hoảng sợ phát hiện chính mình vậy mà lại mặc đồng phục của binh đoàn trinh sát.
Vươn tay, bàn tay thon dài trắng nõn dính đầy bùn đất cùng vết máu lại thập phần có lực…. Rõ ràng không phải ta.
Ai có thể nói với ta đây là cái tình huống gì a!!!
Trên thực tế….. Ta không chỉ xuyên không mà còn xuyên đến trong thân thể Petra.
Lần này đi viễn chinh ở ngoài tường thành, cánh phải bên Petra cơ hồ toàn diệt. Petra cùng đại đội phân tán, bị titan truy đuổi, chạy trối chết, trong quá trình ngã xuống núi lại hôn mê bất tỉnh…… Sau đó……. Sự tình sau đó hẳn mọi người đều biết.
Người mang ta lên ngựa là Eld Jinn, là tân binh cùng khóa với ta, vừa mới gia nhập binh đoàn trinh sát. Đây là lần đầu tiên chúng ta ra ngoài viễn chinh. Mà Levi lúc này còn chưa thành trưởng bin, nhưng đã là binh đoàn trinh sát tiền bối, tuy rằng quân hàm không đặc biệt cao nhưng đã được mọi người ở dưới công nhận là lãnh đạo trung tâm.
Căn cứ theo kịch tình phát triển, ta cùng Eld dần trưởng thành trở thành binh đoàn trinh sát tinh anh, bị Levi tuyển nhập vào ban tác chiến, sau đó bị nữ titan toàn diệt.
Đùa sao?
Ai muốn luôn nỗ lực hơn vì để bị titan giẫm chết a, hỗn đản!
Ta cẩn thận hồi tưởng lại trí nhớ của Petra, phát hiện Petra sinh sống trong một gia đình bình thường ở thành Rose, nàng trưởng thành luôn thuận buồm xuôi gió, cũng không có trải nghiệm qua việc tường thành sụp đổ với rất nhiều titan đáng sợ tràn vào, cũng không có phải đau xót cho người thân bị titan ăn thịt. Còn về phần vì sao muốn gia nhập binh đoàn thì vì…. Kỳ thật hoàn toàn vì Petra từ nhỏ có “ Nên vì sự tự do của nhân loại mà dâng lên mạng sống.” cao thượng, lý tưởng a.
Hiện tại là năm 847, hóa ra Petra là tại kỳ huấn luyện thứ 103 vào năm này tốt nghiệp, gia nhập trinh sát binh đoàn lần đầu tiên tham gia viễn chinh ở ngoài. Mà đệ tử khóa 104 cũng đã tuyển nhận xong trong năm nay. Tình tiết chính là Eren, Mikasa, Armin ba người gia nhập kỳ huấn luyện binh đoàn lần thứ 104.
Tóm lại, cụ thể mà nói, ta đã trở thành Petra – một thành viên của binh đoàn trinh sát, cuối cùng đừng nghĩ có thể trở lại.
Nghĩ đến đây, ta không khỏi cảm thấy đau lòng.
Đến khi mà Eld mang ta đuổi theo đại đội, ta không chỉ hồi tưởng lại trí nhớ của Petra, sửa sang một chút lại những kỹ năng huấn luyện binh mà nàng nắm giữ. Dù là dùng lập thể cơ động hay là thủ pháp chém giết titan thì chỉ cần ta muốn nhớ lại là toàn bộ sẽ rành rành trước mắt. Nhưng liệu thân thể này sau khi đổi hồn còn có thể làm ra một loạt động tác như vậy sao?
Ta tỏ vẻ vô cùng hoài nhi.
Cánh phải vừa mới toàn diệt, Levi cùng Eld đến xem xét hiện trường, trong lúc vô ý nhìn đến ta liền thuận tay đem ta cứu. Nói như vậy cũng không phải đại đội sẽ phái người đến xem xét tình huống, lần này là tình huống đặc biệt.
Eld nói với ta: “ Không phải các ngươi gặp được loại dị thường sao? Bởi vì các ngươi liên tục phóng ra đạn mù màu đen nên chúng ta mới phái người đến xem xét.”
Loại dị thường? Ta vừa rồi chỉ hồi tưởng một chút trí nhớ của Petra, cũng không có cẩn thận hồi tưởng.
Mà khối thân thể này tựa hồ đang tận lực kháng cự việc nhớ lại đoạn trí nhớ kia. Đây là lần đầu tiên Petra thấy titan cắn nuốt nhân loại, cái cảm giác ấy nhất định khiến dựng tóc gáy và khắc cốt ghi tâm….. Bị bài xích là đương nhiên a…
Ta đang nỗ lực muốn nhớ lại chuyện đã xảy ra tại đoạn thời gian kia lại cảm thấy đầu đau kịch liệt, thân thể không tự chủ được phát run. Eld thấy thế liền bảo ta không cần nhớ lại, trước đuổi kịp đại đội rồi lại nói.
Levi ở phía trước đã biến thành một cái bóng đen nho nhỏ nhưng mà vẫn duy trì một khoảng cách nhất định với chúng ta. Dù gì thì công thức tính phối hợp trong sách cấp 2 cũng không phải là khoe khoang a.
Ta đang miên man suy nghĩ bỗng nhiên con ngựa dưới thân nhảy dựng lên, ta kinh hô một tiếng rồi ngã xuống ngựa rơi vào bên trong luồng cây. Eld tay chân luống cuống ý đồ muốn giữ lại con ngựa đang hoảng loạn, ta chống đỡ đứng dậy, vuốt đàu tự than thở mình xui xẻo.
Đang chuẩn bị quay đầu đi tìm Eld. Ta vừa ngẩng đầu lại phải đối diện với một đôi mắt to lớn trước mặt. Cái ánh mắt kia cách ta quá gần, ước chừng chưa đến nửa mét. Toàn bộ da đầu ta đều dựng lên.
Là titan! Ta lại gặp được titan!!
Ta rơi lệ nguyền rủa thể chất hấp dẫn titan của chính mình. Nói đến cùng thì cũng không phải bởi vì thân thể Petra mà là vì ta có duyên với titan đi! Bằng không khi cánh phải toàn diệt thì Petra đã bị cái tên titan kia nuốt vào bụng a!
Thanh âm của Eld ngày càng xa, tựa hồ như hắn không khống chế được ngựa, cũng không phát giác tình huống nguy hiểm bên ta. Ta cùng với con titan kia nhìn nhau hơn một giây, mồ hôi lạnh đã chảy đầy người.
Tiên thủ hạ vi cường!(1) Ta cắn răng một cái, mạnh mẽ rút ra lưỡi dao hướng về hai mắt của titan. Vốn định lần này trước tiên đánh úp, mắt của tên titan sẽ bị ta làm bị thương, ai ngờ đến titan hành động nhanh nhẹn kinh người, đầu co rụt lại, nhanh chóng né đòn đánh, đồng thời hai tay vung lên về phía trước, đem một mảnh lùm cây đảo đến không còn cái gì. Ta bất ngờ phòng ngữ không kịp, oanh oanh ngã xa vài mét.
(1): Trước động thủ nhằm giành thế chủ động.
Xong đời, cái tốc độ nhanh như vậy, chắc hẳn là loại dị thường….. Ta quỳ rạp trên mặt đất, gần như mất hết cảm giác cam đảm.
Không được! Không thể xin lỗi Petra muội tử như vậy! Ta còn chưa thực hiện được lý tưởng của nàng, ta còn chưa chém giết được một người khổng lồ nòa. Phải chết cũng muốn để titan làm đệm lưng a! Ta khẽ cắn môi cổ vũ chính mình, nỗ lực giơ lên lưỡi dao.
Đúng lúc này, titan đứng thẳng mình tại chỗ rừng cây, cúi đầu khinh miệt nhìn ta, ánh mắt kia cực cổ quái và cũng rất quỷ dị, loại dị thường đều là bộ dáng này sao?
Bốn phía đều là thảo nguyên, bên cạnh có một cây đại thụ nhỏ cao nhất cũng chỉ 4 mét. Trang bị lập thể cơ động…. Không thể sử dụng bình thường…..
Đầu ta cúi thấp, cố gắng tiến vào trong chỗ cây.
Trên cỏ có một vật gì đó! Ánh mặt trời sáng ngời chiếu khắp a, hỗn đản! Đứng chỗ kia chờ chết ư? Đương nhiên là chui vào rừng cây a!!!
Ta vừa tiến vào trong rừng cây, loại dị thường kia cũng theo vào được. Ta nghe thấy thanh âm nhánh cây bị bẻ gãy, trong lòng sợ hãi. Loại dị thường kia cư nhiên không ngừng đuổi theo ta.
Đừng đuổi theo ta! Ta không phải nước trong quảng cáo được bát a ca chụp a! Ta một bên chạy một bên ở trong lòng rơi lệ mắng.
Lập thể cơ đọng không ngừng mắc phải cành cây, làm chậm hành động của ta. Ta đang muốn rơi nước mắt chợt trong lòng nảy lên một cái chủ ý.
Thừa dịp loại dị thường còn cách ta xa, ta dùng dây thừng đem lập thể cơ động buộc trên mấy cây lao tương đối gần sau đó tim gan run sợ chờ titan đuổi theo.
Chỉ chốc lát, bước chân tên titan đã gần kề. Trong lòng ta cầu nguyện: “ Thần ơi! Xin cho tên dị thường này mắc mưu đi….”
Tai nghe thấy tên titan đã gần đến, bỗng nhiên bước chân kia dừng lại.
Không thể nào là dị thường loại tiến hóa thành phong cách như vậy hiện tại a~/. Chẳng lẽ là hiệu ứng hồ điệp?
Một đoạn lặng im, tim gan ta rung sợ, đứng ở nơi đó đợi.
Bỗng một tiếng nổ vang lên, dị thương loại từ trên trời rơi xuống, mẹ nó, quả nhiên không thẹn với danh hiệu dị thường! Cư nhiên dùng kiểu này đi lại aaa!
Chân tay ta nhất thời luống cuống, trông thấy loại titan dị thường chuẩn bị áp đến trên người ta, sợ tới mức hai tay ôm đầu, vì thế lưỡi dao bị ta vung bay ra ngoài…..
Loại dị thường rơi xuống đất xong lại không có động tác gì. Mặt ta trắng bệch lại….
Loại dị thường lấy tư thế ngồi xổm trước mặt ta. Mà ta vừa mới làm rơi lưỡi dao cắm vào cúc hoa của nó. (– >o< –)
Đợi chút, titan hình như không có cúc hoa đúng không?
Đại khái chính là cúc hoa đi.
Loại dị thường nhìn chằm chằm vào ta, biểu cảm trở nên âm trầm.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, loại dị thường kia đột nhiên nhảy dựng lên, bạn tiểu cúc bị cắm lưỡi dao hướng ta chạy đến! Ta kêu thảm thiết một tiếng: “ Thật sự xin lỗi a a a a a” Quay đầu bỏ chạy!
Đợi chút! Bình tĩnh lại! Loại dị thường chạy đến là việc mà ta đã đoán ra.
Ta nỗ lực bình tĩnh lại não dưới, dựa theo kết hoạch vừa nghĩ ra chạy theo hình vòng cung. Titan hùng hổ chạy theo ta. Ta thấy dây thừng đã vây quanh thân hắn nửa vòng, liền không tiếp tục chạy trốn, trở lại nhắm ngay dây thừng bắn về phía hắn. Cái sợi dây vừa vặn chui vào eo của loại dị thường. Bị buộc tròn lại, loại dị thường hai chân sập bẫy, ầm ầm ngã xuống đất. Ta cũng bị liên lụy, vinh quang ngã sấp xuống.
Tên dị thường này chỉ sập bẫy vì dây thừng và mấy cành cây áp trên người hắn. Hắn ra sức đem cái dây thừng đem hắn buộc chặt phá đi. Thời gian chính là sinh mệnh! Ta giãy dụa đứng lên nhảy đến trên người của loại dị thường, theo như bộ dáng trong trí nhớ chuẩn bị chặt bỏ phần thịt sau gáy của hắn. Nhưng là ta xem vỏ đao, đã không còn lưỡi dao!
Hiện tại trong tay ta chỉ có một cây đao phiến đem cắm trên mông loại dị thường. Ta thấy loại dị thường chú ý tới ta ở trên lưng nó, lại đi rút đao trên lưng nó đã không còn kịp. Ta nhất quyết giơ lên cái đao duy nhất trong tay, nhắm ngay gáy của dị thường loại, hung hang đâm xuống.
Ta cũng không nhớ được chính mình đâm bao nhiêu cái, đâm thẳng đến khi hai tay không còn lực, loại dị thường ở dưới đầu gối ta bắt đầu bốc hơi mới dừng tay. Nháy mắt ta liền thấy sắp chết mất, cả người lăn xuống từ trên lưng loại dị thường. Nhớ lại hết thảy vừa rồi, ta cũng không biết chính mình như thế nào làm được.
Bỗng nhiên cây cối bên người phát ra tiếng vang rât nhỏ, tựa hồ có cái gì đó. Thần kinh ta nháy mắt căng thẳng. Chẳng lẽ vẫn còn con titan khác?
Ta ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Eld cùng Levi đứng ở bên cây xem ta.
Sau một đường không có chuyện gì xảy ra. Ta gặp được loại dị thường cách mình rất gần, chính là cùng loại dị thường chiến đấu một thời gian. Eld cùng Levi đuổi tới lúc ta cưỡi trên người loại dị thường điên cuồng đâm vào cổ của nó.
Eld nói hắn rất áy náy, thiếu chút nữa hại ta bị loại dị thường giết chết. Ta nói với hắn là không có chuyện gì, chúng ta trong một ngày đều một mình cùng titan chiến đấu.
Levi còn lạnh lùng nói một câu “ Kỹ xảo huấn luyện quả nhiên quên sạch.” Nói làm cho ta sửng sốt.
Đuổi đến chỗ đại đội khi sắc trời đã muộn, mọi người chuẩn bị nghỉ ngơi hồi phục. Ta đang ở doanh địa nghỉ ngơi một chút đã bị kêu đi gặp đội trưởng Erwin.
Đột trưởng cũng không có gì thay đổi, vẫn một đầu tóc vàng ngắn gọn cùng ánh mắt cơ trí. Biểu cảm của hắn vô cùng nghiêm túc, mời ta ngồi xuống sau đó liền vào thẳng vấn đề: “ Phía trước cánh phải bắn đạn mù màu đen là chuyện gì xảy ra?”
Ta vừa nghe, nhất thời cảm thấy đau đầu. Làm người duy nhất sống sót ở cánh phải, ta phải làm chuẩn xác thiết thực phản ứng với tình huống hiện tại nhưn đoạn trí nhớ kia thực sự rất mơ hồ, khó có thể nhớ tới.
Thật ra lúc đó Petra tại vỏ đao chỉ còn hai lưỡi dao làm ta vô cùng để ý. Đủ loại dấu hiệu cho thấy cánh phải gặp được không phải dị thường loại mà Petra trải qua một phen khổ chiến ném tới sườn núi.
Dưới sự nghiêm túc của đội trưởng, ta nỗ lực nhớ lại.
Gãy chân tay….. Khu tàn…… Máu tươi văng khắp nơi…….. mặt tên titan xấu xí………..Binh lính than thở…..
Ở thành trì sau lưng titan, Petra thấy được….
“ Beast Titan!”
Không sai, ta nhớ ra rồi! Petra nhìn đến là Khỉ Khổng Lồ Titan.( Tinh tinh)
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
101 chương
107 chương
71 chương