Tam tiểu thư

Chương 16

Sáng hôm sau, bọn nó đã đến trường rất đúng giờ và hiện đang ngồi ăn ở căn-tin. Hana và nó đang ăn rất là nhiệt tình trong khi đó, Jul chỉ nhâm nhi cốc trà nóng và đọc "Đắc nhân tâm". Cả bọn đang yên đang lành thì đột nhiên, từ đâu xuất hiện ra một con nhỏ vừa lùn vừa đầu gấu và đám đàn em gần mười đứa đằng sau. Con nhỏ đó không ai khác chính là - Trịnh Thuỳ Dung hay còn gọi là Beth, chị hai của cái trường GOD này. Beth khinh khỉnh nhìn bọn nó rồi dùng tay đập mạnh lên bàn khiến nó và Hana đang ăn phải giật mình ngước lên. Hài lòng vì lấy được sự chú ý của đối thủ, Beth kiêu ngạo, tự nhiên như ruồi ngồi xuống chiếc ghế trống. - Sao hôm qua bọn mày dám cho tao leo cây? - Ả hỏi. - Bọn này không rảnh để tiếp chó. - Nó khinh bỉ không thèm nhìn ả mà đáp. - Con khốn. Chắc tao phải dạy cho bọn mày biết thế nào là lễ độ. Bọn mày, đánh bọn nó nhập viện cho tao. - Ả ra lệnh rồi thản nhiên ngồi ra sau xem kịch. Nhận lệnh của ả, đám đàn em nhanh chóng bao vậy bọn nó rồi xông vào đánh nhưng chưa kịp đụng vào người ai thì đã bị tặng cho một cước bay ra xa. Nó và Hana sung sức đánh rất nhiệt tình, trong khi đó thì Jul đã chuồn đi mất tiêu. Sau khi nhiệt liệt chiến thắng với vài vết xước trên người thì nó mới nhận ra, Jul đã không cánh mà bay. Khẽ thở dài một tiếng, nó ngán ngẩm rồi cùng Hana đi đến chỗ Beth. - Bây giờ mày muốn thế nào? Đánh hay bị đánh? - Hana hùng hổ nói. Ả chẳng thèm đáp trả Hana mà đấm thẳng về phía cô. Do quá bất ngờ nên Hana không kịp né nhưng lúc đó, nó đã nhanh chóng dùng tay đỡ hộ cô. - Phản xạ tốt đấy. - Ả khinh khỉnh nhìn nó. - Cảm ơn. - Nó trả lời một cách đùa dỡn. Xong, nó dùng tay đáp trả lại bằng một cú móc nhưng ả đã nhanh chóng chặn lại. Ả dùng chân đá vào bụng khiến nó lùi vài bước ra sau. Nó thích thú nhìn ả, định xông vào đánh thì chợt. Hana chen vào. Cô tức giận đánh một cách cực kì nghiêm túc và khiến ả phải khó nhọc đỡ đòn. Sức lực của ả dần cạn kiệt, Hana nhanh chóng giơ chân lên cao và "rầm". Chiếc sàn nhà bên cạnh ả vỡ vụn. Mọi người trong căn - tin trầm trồ, ngạc nhiên nhìn cái lõ to đùng dưới sàn nhà. Ai ai cũng sợ đến xanh mặt nhìn cái lỗ rồi nhìn Hana và rút ra một kết luận: " Không nên trêu tức Hana nếu bạn muốn sống." Beth run sợ, ả xanh mặt liếc nhìn lỗ hổng trên sàn rồi nhìn Hana, miệng cầu xin. - Lần sau tôi sẽ không gây sự nữa. Hãy tha cho tôi lần này đi. - Chết đi. Sau cú trượt vừa rồi, Hana tức giận một lần nữa. Cô định bụng sẽ không trượt như lần trước nữa. Mỗi lần nữa, Hana giơ chân cao lên và hạ xuống nhưng chưa kịp hạ, cô đã bị nó đánh bất tỉnh. Thấy mình được cứu, ả vui mừng cảm ơn nó và nguyện theo nó suốt đời. - Được thôi. Với điều kiện, cô không được bắt nạt kẻ yếu và sẽ không phản bội bọn tôi. - Nó lạnh giọng nói. - Vâng! - Beth trả lời. - Bây giờ thì biến đi trước khi Hana tỉnh. - Nó nói. - Vâng. - Beth trả lời. Xong, nó dìu Hana ra phòng y tế. Từ trong một góc căn-tin, hai chàng trai đang hướng ánh mắt thích thú về phía bọn nó. - Mày thấy hai con bé kia thế nào Tony? Tao là tao thích con bé vừa bị đánh bất tỉnh kia rồi đấy. - Tao thích con còn lại. - Tony trả lời. - Cá xem ai tán được hai ẻm trước không? - David nói. - Chơi luôn. AI thua thì phải mặc váy chạy quanh trường. Okay? - Tony nhếch mép nham hiểm nói. - Okay. - David mặt nham hiểm không kém trả lời. _ To be continue _