Tam đế ký
Chương 29 : dị biến hoàng mao thú
“yêu thú tấn công ?”
Huynh muội vô song và thúy mi vừa ra khỏi cửa phòng thì bắt gặp trần hiển minh chạy đến. vô thúy mi sắc mặt trở nên khó coi, vừa định nói gì thì vô song lập tức chớp lời:
“trần sư huynh, yêu thú đến rồi, chúng ta mau tập hợp lại thôi !”
“ừ, ta biết rồi. đi nhanh lên thôi.”, trần hiển minh cau mày.
Trần hiển minh vội vã tế phi kiếm lên bay vút đằng trước. thúy mi còn tính nói gì thì vô song đã lắc đầu, nháy mắt bảo nàng đi thôi.
“lát nữa dù xảy ra chuyện gì, ta và muội cũng cố gắng không được tách rời. ngoài ra, chú ý tránh ở quá gần trần sư huynh.”, hắn truyền âm dặn dò.
Phàm nhân sợ hãi chạy vào nhà đóng cửa trốn, không dám hó hé tiếng nào. chỉ có đám trẻ con là khóc lóc um sùm lên. mẹ ôm con che chở trong lòng, cha đứng gần cửa cầm vũ khí phòng hờ.
Ai nấy cũng đều cầu nguyện trời đất, mong các vị tiên nhân thành công đánh đuổi yêu thú bảo vệ bọn họ…
Lúc này, các đệ tử giang tiền tông nương theo tiến hô hoán chạy đến phía đầu thôn thì thấy có một bầy tinh tinh đen yêu thú từ trong rừng cây chui ra, số lượng rất đông.
Bầy tinh tinh này kích thước lớn gấp cỡ ba bốn lần nhân loại tiêu chuẩn, con nào con nấy mắt đỏ hoe, răng nhanh sắc nhọn, miệng mồm chảy đầy dãi. chúng nó hò hét lên rồi điên cuồng lao vào tấn công hơn mười tên đệ tử giang tiền tông có mặt.
Cạnh đó còn có xác vài phàm nhân vô tội nằm ngổn ngang trên đất.
“lạ nhỉ. theo ta biết thì loài hắc vương tinh này sống ở rất xa khu dân cư phàm nhân…”
“…sao tự nhiên giờ chúng lại có mặt ở đây ? lúc trưa khu vực này đâu có bóng dáng con nào.”, bộ kinh phong nghi ngờ. tuyết đao trên tay hắn giống như phủ một lớp băng mỏng, chặt đứt tay một con tinh tinh dữ tợn tính lao vào.
“có kẻ âm thầm nhúng tay.”, nhiếp vân rút kiếm hoắc kiếm ra, lạnh lùng nói.
“đúng vậy, quanh thôn trường an này đã rất lâu không có bóng dáng bán yêu, dù là con hạ cấp.”, trần kiều ân nhướng mày.
“trời ơi, lão mù !”
Thúy mi hoảng hốt phát hiện lão mù nằm dưới gốc dừa, xác hắn đang bị ba bốn con tinh tinh gương mặt dữ tợn chia nhau cắn xé.
“hỏa thần hình !”
Thúy mi hét lên một tiếng. linh lực rực cháy bao phủ lấy cơ thể nàng, mái tóc biến thành màu đỏ rực, nước da cũng đỏ ửng lên.
Thúy mi lao vụt tới bốn con tinh tinh ấy, bàn tay co lại thành trảo, hỏa diễm toát ra từ các đầu ngón tay hình thành năm móng vuốt lửa dài ngoằng như năm thanh kiếm.
“đám súc sinh các ngươi !”, thúy mi nổi giận.
Mười vuốt lửa hai bên tay không ngừng công kích với tốc độ kinh hồn, quỹ tích biến ảo liên tục, xé xác đám tinh tinh thành trăm mảnh, nhanh chóng thiêu đốt cơ thể chúng thành tro. linh lực rực cháy tiếp tục lan ra, lao vút về phía những con tinh tinh cạnh đó tạo nên một trận đồ sát, lấy ít thắng nhiều !
Rất mạnh !
Đám đệ tử luyện khí kỳ đang chiến đấu cũng phải ngoái sang nhìn, vẻ mặt kinh ngạc tột độ.
“lực lượng, tốc độ, thân pháp, linh lực…nàng mới là luyện khí kỳ nhị trọng sao ?”, hứa duy sợ hãi thán phục.
Phải biết rằng lũ tinh tinh này gọi là hắc vương tinh, nổi tiếng cơ thể rắn chắc da dày thịt béo. dù to xác nhưng tốc độ vẫn không kém.
Chúng rất ít khi leo cây, chỉ thường săn bắn dưới mặt đất. thực lực con yếu nhất cũng không dưới tu chân giả luyện khí nhị trọng tích lũy lâu năm. nhục thể càng là mạnh mẽ a.
“vị sư muội này linh lực căn cơ rất tốt.”, trung niên nhân vi đại bảo cảm thán.
Bất quá mọi người cũng chỉ là nhìn một chút thôi. ai cũng có đối thủ sống còn trước mặt.
“thúy mi ! bình tĩnh lại !”, vô song la lớn lên. lúc chiến đấu mà không giữ được tâm trí sẽ rất nguy hiểm.
Hắn dùng linh lực hắc ám bao phủ cơ thể, phóng thích tinh thần lực quan sát ra phạm vi vài trượng quanh người rồi tế xích hạt ra lao về một con tinh tinh gần đó.
Vân kiếm lóe sáng lên, dễ dàng đâm xuyên qua tim hắc vương tinh.
“còn tốt, xích hạt đối phó được đám này.”
Vô song trước nay chưa có cơ hội đem xích hạt thực chiến, không biết đẳng cấp của nó rốt cuộc là gì. bây giờ nhìn thấy kết quả, hắn giảm bớt phần nào lo lắng.
Lại có một con hắc vương tinh bước vào phạm vi tinh thần lực của vô song, bị hắn một kiếm xuyên đầu.
Gần đó, trần kiều ân lấy ra một đóa hoa hồng.
Nàng dùng thân pháp rất kỳ lạ vừa tránh né đám tinh tinh công kích vừa niệm khẩu quyết làm cho những cánh hoa tách ra, giống như bay lượn theo làn gió, lao tới tấn công vào đôi mắt đám tinh tinh. vẻ đẹp những cánh hoa lay động lòng người.
“đôi mắt.”, vô song nghĩ thầm.
Tự nhiên hắn cảm thấy bản thân khá ngốc, hà tất phải đem so cứng đối cứng với lũ tinh tinh này ?
Đằng xa, trần hiển minh đang giao chiến với con hắc vương tinh to nhất bầy. hắn nhìn vô song một cái, cười khẽ.
“tinh thần lực…linh sư giả sao. thú vị lắm.”
....
Vô tuấn ngồi nấp trong bụi cây, khẽ rên nhẹ.
Cơ thể hắn giờ đây đẫm máu, mình đầy thương tích.
Đan dược còn lại rất ít, không đủ trị khỏi thương tích, nhất là chỗ cánh tay trái. linh lực trong cơ thể gần như cạn kiệt.
Tính cách hắn lạnh lùng trước giờ. ngay cả hiện tại thê thảm như vậy, vô tuấn cũng chỉ khẽ cắn răng, không hề than vãn.
“tên khốn lê xuân tính, sẽ có một ngày ta bắt ngươi phải trả giá đắt gấp trăm lần. còn sư phụ, ngài gặp chuyện gì chăng ?”
“rồi nhị đệ với tam muội nữa. hai đứa nó có gặp nguy hiểm gì không ?”
Vô tuấn lâm vào nguy cơ sinh tử nhưng điều hắn lo lắng nhất vẫn là an nguy hai em mình. có thể thấy hắn là một người anh tốt cỡ nào.
Hắn tiếp tục lấy ra một viên đan dược nuốt vào, luyện hóa điều tức gần một canh giờ, tinh thần lực vẫn không ngừng lan tỏa giám sát động tĩnh bên ngoài.
“đây rốt cuộc là nơi đâu ?”
Vô tuấn đứng dậy, tìm kiếm xung quanh. hắn không thể trở về đường cũ, không dám tự nhiên bay lượn trên bầu trời, lại không có bản đồ chỗ này nên chỉ có thể thử mày mò.
Hắn bước đi chầm chậm về phía trước, tinh thần lực lan tỏa xung quanh, né tránh kinh động đám yêu thú vùng này.
Phải nói luôn là trước khi bị phái đến giang tiền lâm, vô tuấn đã đột phá luyện khí trung kỳ rồi. không hổ là biến dị linh căn.
Hai canh giờ sau.
Vô tuấn nghe thấy động tĩnh nhỏ.
Tinh thần lực cẩn thận quan sát, phát hiện phía trước xuất hiện hai con vật lớn hơn quả dưa hấu một chút, mình đầy lông vàng, mắt hình kim cương. chúng nó đang đùa giỡn với nhau.
Hoàng mao thú ?
Vô tuấn hai mắt tỏa sáng.
Loại này sư phụ phục vô hy nhắc qua nhiều lần với hắn. chúng cả đời chỉ ăn mộng thảo, uống nước trái cây tần thủ thiên mỗi sáng sớm, bộ lông giá trị không nhỏ.
Càng quan trọng hơn, ở đâu có hoàng mao thú ở đó sẽ có một loại thảo dược rất quý hiếm là vô sa ô. nếu cảm thấy nguy hiểm sinh tử, chúng nó sẽ chạy đến chỗ vô sa ô, phải là nguy hiểm sinh tử kìa.
Phập !
Vô tuấn trực tiếp tế ra phi kiếm đánh vào đầu một con hoàng mao thú. dù hắn đang trọng thương nhưng vẫn thừa sức đối phó hai đầu chỉ tương đương luyện khí nhị trọng này.
Tất nhiên, vô tuấn chỉ dùng phần chuôi kiếm, lại chỉ dùng lực vừa đủ đánh ngất nó thôi.
“tha mạng ! xin tiên nhân tha mạng cho ta !”, con còn lại la toáng lên.
“hả ? ngươi biết nói chuyện ?”, vô tuấn ngạc nhiên. bán yêu hạ cấp lại có thể nói tiếng người ?
“ta là cá thể biến dị. lại từng là sủng vật một vị tiên nhân khác…”, hoàng mao thú vội giải thích.
“tốt. ăn nó vào đi !”, vô tuấn lạnh lùng rút ra một viên tròn bắt hoàng mao thú ăn.
“cái này là…?”
“thuốc độc đó. ăn vào thì sau một thời gian ta sẽ cho ngươi thuốc giải. không ăn thì phải chết tại đây. lựa chọn đi.”, vô tuấn lạnh lùng nói.
Thực ra đây là kẹo viên hắn mua mấy ngày trước, loại có thể để nhiều ngày liền. hắn dụ hoàng mao thú thôi. bất quá nếu nó ăn vào tự nhiên lăn ra chết bất đắc kỳ tử thì vô tuấn cũng đành chịu…
“được. ta…ăn.”
Hoàng mao thú giọng buồn hiu nuốt vào viên “thuốc độc”.
“giờ dẫn ta đến chỗ vô sa ô đi. cảnh báo ngươi đừng giở trò.”
“độc trong viên thuốc này rất kinh khủng. ta từng ám sát nhị đệ của chính mình bằng viên thuốc này nên chứng rõ cảnh tượng ấy ghê gớm cỡ nào đó.”
Main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
129 chương
800 chương
81 chương
27 chương
227 chương
501 chương
4 chương