Tam đế ký

Chương 19 : linh sư giả hạ cấp

Người xưa quan niệm cơ thể mỗi chúng sinh tồn tại trong đại vũ trụ đều là một tiểu vũ trụ riêng biệt. tiểu vũ trụ này cũng được sắp xếp chia thành hai phần gồm phần xác và phần hồn hay nhục thể và linh hồn. Tinh thần là gì ? Có người nói nó chỉ đơn giản là linh hồn. có kẻ lại bảo nó là tổng hợp của ý chí, phán đoán, năm giác quan, tình cảm, trí tuệ, trí nhớ. nhiều ý kiến khác nhau. Tri thức tinh thần là những gì thuộc về trí thức, ngộ tính, cảm quan, sự hiểu biết, cách nhìn nhận về các khái niệm nhân sinh quan, thế giới quan của một chúng sinh đối với các lý sự diễn ra trong đại vũ trụ. Tất thảy những điều này “đóng gói” lại trong không gian tiểu vũ trụ, tạo nên một thế giới đầy hình ảnh, âm thanh, sắc màu và cảm xúc sống động gọi là “thức hải”. Tóm lại có thể hiểu vắn tắt thức hải là vùng không gian ý thức, tồn tại trong não, chứa tinh thần công kích. thức hải càng lớn chứng tỏ càng mạnh về tinh thần lực. Những thứ trên là tri thức kiếp trước của vô song. hắn không biết hiện tại có thay đổi chăng. Giờ phút này, vô song ngồi xếp bằng trên giường. hai mắt hắn nhắm nghiền, gương mặt co dãn liên tục. mồ hôi chảy ướt hết quần áo. Vô song mơ một giấc mơ kỳ lạ. Hắn nhìn thấy cha mẹ ở địa cầu. hắn ôm chầm lấy họ. Hắn nhìn thấy bạn bè cũ thời phổ thông. mọi người trò chuyện rất vui. Hắn nhìn thấy phụ thân vô thanh, đại ca vô tuấn, tiểu muội vô thúy mi. Phụ thân vô thanh nằm trong vũng máu, giữa bụng có con quái vật đỏ thẫm không ngừng cắn xé. đại ca vô tuấn thân hình to lớn rực rỡ như thần linh đang liều mạng chiến đấu với quỷ dữ, bảo vệ một người. cạnh đó không xa, thúy mi hai mắt vô thần, phía sau nàng mọc ra đôi cánh như thiên sứ. Là tâm ma. Vô song mơ hồ bước đi. hắn đi ngàn dặm vạn dặm cũng không biết con đường phía trước có gì. cứ đi mãi. nhân sinh mịt mờ. Có giọng nói vang lên. “lời hứa ngày ấy, liệu ngươi vẫn còn khắc ghi trong tim ? một ngày nào đó không xa, cơn ác mộng này sẽ phải chấm dứt.” “rốt cuộc người đang lo sợ điều gì ? tương lai của ta đã thay đổi từ sau cuộc gặp gỡ định mệnh với người…” Vô song cắn răng đau đớn. não bộ của hắn, ý thức của hắn, linh hồn trong hắn giống như bị thả vào cối xay, liên tục nghiền nát xay nhuyễn. Rất đau khổ. rất sợ hãi. rất u tối. Không ! ta không thể chịu thua ! Vô song tiếp tục bước đi về phía trước, không quay đầu lại. tại sao phải đắn đo? tại sao phải sợ hãi ? Rắc. Trong đầu vô song xuất hiện một vòng xoáy như lỗ đen muốn thôn phệ, nuốt chửng vạn vật. … Vô song mở mắt. tóc tai bù xù. quần áo bên ngoài đã sớm ướt như nhúng nước. May mắn quá. Cuối cùng hắn cũng vượt qua tâm ma, nhập môn tinh thần công thành công, mở ra thức hải. Trước vô song đã có nhiều sư huynh sư tỉ chọn lựa môn tinh thần công này nhưng ít người vượt qua được chướng ngại “tâm ma”. nhẹ thì đau đầu nhứt óc cả tháng liền. nặng thì tẩu hỏa nhập ma, điên điên khùng khùng. Chẳng qua không ai nói vô song nghe thôi. hắn cả ngày ru rú trong nhà ít lui tới kẻ khác nên thiên hạ người ta cũng chẳng quan tâm hắn sống chết thế nào. “chờ đã, thứ đồ chơi này…?”, vô song ngạc nhiên. Vô song tâm niệm vừa động, “xuất hiện” ở trong đầu mình. đây là thủ đoạn đơn giản, tu chân giả mở ra thức hải với tinh thần lực là làm được. Cái “thức hải” này quá lạ nha. Vô song nhìn ra sao cũng thấy nó không giống thức hải kiếp trước của mình. trông nó như hình vòng xoáy như cơn bão ấy. lại màu đen u ám như lỗ đen vũ trụ hắn học trong môn vật lý ở địa cầu vậy. Có cho đồ vật vào trong được không ? ây…thử mới biết được. … Mật thất giang tiền tông. Một lão bà lưng còng tóc bạc phơ đang ngồi trên ghế, nhâm nhi uống từng ngụm trà. tông chủ phục vô hy cung kính đứng bên cạnh. Lão bà bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt tỏa sáng. “có chuyện gì vậy mẫu thân ?”, phục vô hy ngạc nhiên. “trong tông môn có thêm tiểu bối tu luyện thành công tinh thần công. hơn nữa còn hình thành ngã dị lực. nhân tài đáng bồi dưỡng a. cũng không biết là bạn hay kẻ thù.”, lão bà cảm thán. “tinh thần công, ngã dị lực…linh sư giả ?”, phục vô hy vừa vui mừng vừa sầu lo. Hắn tâm lý như mẫu thân, không biết tên đệ tử này có phải kẻ thù trà trộng vào không. “ừ. bất quá mới là linh sư giả hạ cấp thôi. hơn nữa ngã dị lực còn sơ khai, năng lượng bất ổn.”, lão bà cúi đầu tiếp tục uống trà. Linh sư giả nơi đây quý hiếm nhưng ở quê nhà mình, miêu hân gặp qua không ít. đâu xa, bản thân nàng cũng là linh sư giả đây. công pháp tinh thần công do chính nàng chủ động lấy ra đặt vào tàng kinh các. … Tinh thần công trong ngọc giản có ba tầng, vô song đoán mình đang ở tầng một, phải chăng còn những tầng khác phía sau ? Không ai chỉ dạy nên vô song dĩ nhiên phải tự mò mẫm lấy cả đêm. Hắn hiểu ra một số thủ năng lực mới của mình. Đầu tiên là tạo ra màn cách âm. Vô song vung tay một cái. vòng xoáy đen trong đầu hắn có thứ năng lượng vô hình tràn ra. hắn gọi nó là tinh thần lực, chả biết đúng không. tinh thần lực này hòa trộn với linh lực trong cơ thể tạo thành khối cầu bao phủ bên ngoài hắn, bán kính tối đa cỡ 2 tới 3 mét. Khối cầu này vô hình, không có tính công kích. phòng thủ vật lý cũng khá yếu so mới màn linh lực phòng hộ. bù lại nó có tính cách âm rất tốt. Vô song nhìn một vị sư tỉ xinh đẹp đi ngang qua. hắn hét lên thật to “ta yêu ngươi !”. vị sư tỉ này thấy vô song mở miệng ra nhưng không nàng nghe gì. “ây,…tội nghiệp a. một là đệ ấy bị câm bẩm sinh. hay là hắn quên uống thuốc…”, nàng đi tiếp không so đo với kẻ tật nguyền. Vô song vui vẻ nhìn sư tỉ kia đi về trước, bỗng chốc lộ ra bên kia một vị sư huynh thân hình cường tráng, râu ria ngồm ngoàm. Hắn cười khà khà nhìn vô song, nháy mắt một cái: “ta nghe rồi nha. cưng quá đi !” Ngọa tào ! Vô song sợ quá quay đầu chạy một mạch về nhà, lòng khiếp đảm không thôi. Đồng thời hắn cũng cảnh tỉnh mà bất cẩn quá đi mất. có là do ảnh hưởng của tâm ma chưa hoàn toàn khỏi hẳn chăng ? từ nay phải cẩn thận hơn rồi. Bất quá sư huynh cường tráng râu ria ngồm ngoàm lúc nãy tu vi rất khủng bố a. Vô song khẳng định rằng trước ấy hắn chỉ thấy vị sư tỉ xinh đẹp trên con đường đó thôi. tên kia cố tình xuất hiện chăng ? Thủ đoạn thứ hai là truyền âm. Lúc nãy là cách âm còn bây giờ là truyền âm. Sáng sớm. Lần này vô song chọn thí nghiệm là chú chim nhỏ đang rỉa lông say sưa trên cành cây cách hắn cỡ 8 đến 10 mét gì đấy. hắn quay mặt đưa lưng đối diện chim để nó không thấy miệng hắn cử động. Vô song hét lên một tiếng thật to, âm thanh ẩn chứa phần lớn tinh thần lực và một ít linh lực đều không có tính công kích tránh làm bị thương nó. Con chim lập tức hoảng hốt bay đi mất dạng. Để chắc ăn, hắn làm thí nghiệm với mấy con nữa. tội nghiệp đám chim. cuối cùng vô song đúc kết là mình có thể truyền âm đi tối đa bốn trượng tức hơn mười mét. Thủ đoạn thứ ba là khống chế vật. hắn có thể cách không cầm, nắm, bóp, xé, quăng đi, dìm xuống đất,…những vật không quá nặng. không dùng linh lực, vô song ôm tối đa là thùng nước 40 cân tức 20 kg. dùng linh lực, hắn mạnh hơn nhiều. bây giờ dùng tinh thần lực, có thể đứng cách một khoảng, "nhấc lên" tối đa ba thùng. giống nội công trong phim kiếm hiệp võ thuật vậy. "nếu bao phủ ngoài cơ thể linh lực, lại phối hợp tinh thần lực có thể ôm lên trực tiếp thùng nước nhiêu kí ta ?", vô song thắc mắc. linh lực muốn cách không nhấc lên vật như tinh thần lực, tu vi đòi hỏi phải trên luyện khí nhất trọng. cụ thể bao nhiêu hắn chưa biết. Bất quá vật càng nặng, cách hắn càng xa thì càng khó khống chế, tinh thần theo đó hao tổn. Ví như làm toán vậy. làm liên tục nhiều bài toán hóc búa trong mấy giờ liền sẽ đau đầu ghê gớm. Về sau tu hành tiến bộ, vô song tin tưởng “sức mạnh” này sẽ tăng trưởng lên, mình sử dụng càng dễ hơn. ngầu quá đi chứ. Thủ đoạn thứ tư là tinh thần công kích, công kích vào tinh thần cùng với linh hồn đối phương theo trong ngọc giản ghi chép. không biết dùng với hồn ma hiệu quả chăng. Hắn không có đối tượng thí nghiệm, đành tội nghiệp đám chim tiếp vậy. bạo hành động vật a. Vô song cố gắng hạ thấp xuống khả năng tổn hại lũ chim nhưng vẫn có một con té xuống chết. hắn bỏ thời gian ra đào đất, chôn xác chim. Đời là vậy. giết kẻ xấu không nương tay. giết yêu ma độc ác cũng thế. nhưng tùy tiện giết kẻ vô tội dù là giống loài nào lại là chuyện khác. Bất quá vô song cũng không biết bản thân sau này sẽ biến thành thế nào. hiền cũng được, ác cũng được, giả nhân giả nghĩa cũng tốt. Kiếp trước ở xảo vân tông, vô song nửa chính nửa tà. kiếp sau trên biển thành hải yêu, hắn nhớ mang máng mình chỉ là tên “công tử bột” nào đó, ít ai chú ý. Năng lực thứ năm là tinh thần lực quan sát, tác dụng như thần thức kiếp trước. Vô song có thể cảm nhận từng cọng cỏ lay động, từng con ruồi con muỗi xung quanh. hắn có thể “nhìn” xuyên qua nhiều thứ, “quan sát” nhưng vật không quá nhỏ cỡ ruồi muỗi. phạm vi trong vòng bán kính vài trượng quanh người. Tất nhiên có thể nhìn xuyên qua quần áo, thậm chí xuyên vào nội tạng trong cơ thể. Cuối cùng là điều mà vô song chờ đợi bấy lâu nay: phi kiếm tấn công. có một chút tựa tựa như năng lực khống chế vật ở trên nhưng công phu hơn nhiều. Có giảng sư bảo chỉ dùng linh lực thôi cũng khống chế phi kiếm được rồi nhưng nếu phối hợp với tinh thần lực thì hiệu quả sẽ đề thăng to lớn. Vô song lấy ra xích hạt, tức bọ cạp đỏ, tên hắn đặt cho cây phi kiếm hai ông bà lão đưa. lý do gọi xích hạt, vì hắn cung bọ cạp thôi. Phi kiếm, trường thương, thuẫn hộ thể,…giống như này đều được gọi chung là pháp khí. tu chân giả cảnh giới cao hơn sẽ dùng pháp bảo. Pháp khí, pháp bảo chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm, gồm nhiều chủng loại đa dạng. chúng có thể là vũ khí tùy thân mang bên người của tu sĩ, tăng sức chiến đấu. cũng có thể có khả năng đặc thù, công dụng hỗ trợ hoặc bảo vệ tính mạng. Vô song nhìn không ra xích hạt là pháp khí hay pháp bảo, phẩm chất là gì. Ban đầu hắn phân vân nên đem ra xài không, sợ tiền bối cao thâm nhìn ra đồ tốt nào đó sẽ cướp mất. cuối cùng quyết định dùng thẳng vậy. có một số thứ chỉ nên làm, không nên nghĩ. nghĩ nhiều đôi khi vô dụng. Vô song quán thâu linh lực kèm với tinh thần lực vào thân kiếm. các đường vân khắc trên kiếm lóe sáng lên. Hắn tiếp tục khống chế xích hạt bay lên, quay qua quay lại,…cuối cùng cho nó xông thẳng vào tảng đá to trên đường với tốc độ nhanh khủng khiếp. Bành. Kiếm đâm xuyên qua lớp đá, đi thẳng xuống dưới đất một đoạn mới ngưng lại. “khó điều khiển quá. trong tiểu thuyết thấy chúng nó bay vèo vèo mà !” Vô song điều khiển xích hạt bay về. hắn đoán tu vi mình còn qua thấp nên dùng xích hạt mới miễn cưỡng như vậy. “đến bao giờ mới đạp phi kiếm bay lượn tiêu sái ? à, phải mua loại phi kiếm dài to mới đạp bay được.”, vô song than thở. Lời này nếu để chư vị sư huynh sư tỉ tu cao hơn nghe được sẽ đập hắn một trận cho hả dạ. muốn đạp phi kiếm bay, tu vi ít nhất phải là luyện khí ba tầng. Cuối cùng, vô song tổng kết sáu “siêu năng lực” mới của mình: cách âm, truyền âm, khống chế vật, tinh thần công kích, tinh thần quan sát cùng với phi kiếm tấn công. mỗi loại phải dùng tinh thần lực hay linh lực, phải dùng cái nào nhiều cái nào ít,..để hắn tìm tòi đúc kết một phen. Những ngày sau, vô song vừa chuyên cần tu luyện, vừa lấy phi kiếm ra tập tới tập lui. tiếc rằng hắn chưa mở được túi trữ vật hai ông bà lão đưa. ... Lúc này tại hỏa ngục, thúy mi điên cuồng tu hành, đột phá hỏa thần công tầng hai. nàng dung nhan ngày càng tàn phá, biến thành bộ dáng xấu xí kinh tởm. Nhìn đống linh thạch đại ca nhị ca đưa cho, thúy mi trong lòng ấm áp, nuốt vào đan dược, tiếp tục vận công. Mỗi người chúng ta có bao giờ tự nghĩ, bản thân mình đang nỗ lực vì ai ? Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào