Tam đế ký
Chương 20 : trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết
Vô song phát hiện vấn đề thú vị: dùng tay và đôi mắt dẫn ra tinh thần lực sẽ hiệu quả hơn chỉ “nhìn chằm chằm” hoặc không nhìn.
Có hai thí nghiệm.
Để tránh nhân phát hiện, vô song thực hiện trong nhà. mà thực ra có kẻ thấy cũng không sao, tu hành giả ai chẳng tu hành pháp thuật. chỉ là hắn “ám ảnh” vị sư huynh thân hình cường tráng râu ria ngồm ngoàm kia thôi.
Vô song đặt nhánh cây trên đất. hắn nhắm mắt lại, tập trung tinh thần. dĩ nhiên không gặp trở ngại nào, nhánh cây dễ dàng bị nhấc lên cao.
Tiếp theo, hắn mở mắt ra, nhìn trực tiếp vào nó. lần này vô song nhạy bén phát giác được nhánh cây cách mặt đất xa hơn, bay nhanh hơn. phải biết, “số lượng” tinh thần vô song dùng lúc mở hai mắt này còn ít hơn khi nãy nữa.
“tu luyện tinh thần lực đem đến phản xạ giác quan và độ nháy bén của não bộ còn tốt hơn một chút chỉ tu luyện linh lực bình thường nhỉ. sau này không biết có thành thiên tài iq 500 không ?”, vô song tán thưởng.
“tuy nhiên, phản xạ cơ bắp nhanh chậm vẫn là phải nhờ vào linh lực hộ thuẫn. không biết linh hồn bên ta có thay đổi biến chất gì chăng ?”
Thí nghiệm tiếp theo.
Vẫn là nhánh cây nãy đặt trên đất. vô song tâm niệm cho tinh thần lực từ trong vòng xoáy đen mà hắn tạm gọi là “thức hải” tỏa ra. hắn đủ bộ phận như mắt, miệng, ngón tay, bàn tay, chân, sợi tóc,…dẫn phát ra tinh thần lực.
Kết quả, hắn thấy tất cả bộ phận đều có thể dùng được nhưng tay và mắt là thích hợp nhất.
Điều này này không đúng với linh lực.
Vô song chưa giải thích được các kết quả trên. dù sao hắn còn “gà mờ” lắm. lại chẳng ai chỉ dạy nữa.
Vô song còn một thắc mắc lớn hơn: tu hành tinh thần công sinh ra thứ “tinh thần lực” này. thế nó có gì khác với tu chân giả chỉ chuyên tu mỗi công pháp bình thường ?
Theo hắn biết thì tu luyện giang tiền lộ tới tứ trọng tức luyện khí trung cấp, tu chân giả sản sinh ra “tinh thần lực” giống mình nha.
Trầm mê nghiên cứu tu luyện tinh thần lực, dù đầu óc và linh hồn đau đớn tột cùng như bị xay ra nhưng vẫn để vô song cực kỳ yêu thích.
Đến ngày nào đó vô song hoảng sợ phát hiện tu vi bản thân bị ngưng trệ không tiến. hắn đành phải cuống quít vận giang tiền lộ mong sớm đột phá luyện khí nhị trọng.
Dù sao tu vi, linh lực vẫn là cột trụ căn bản.
…
Cách thế giới nơi vô song ở rất rất xa.
Trong tinh không vô tận xuất hiện hai bóng người mờ ảo, từ giọng nói có thể nghe ra là một nam một nữ.
Hai bậc đại năng này liều mạng chiến đấu với nhau theo kiểu ngươi không chết thì là ta vong, làm cho tinh không xung quanh bị tàn phá dữ dội.
Sóng xung kích lan đi khắp nơi, thời gian, không gian, thậm chí vận mệnh nhân quả của sinh linh nơi ấy đều bị bẻ cong.
Vô số phép tắc lan truyền qua các khe hở tiến vào vô số giới, khiến cho muôn vàn sinh linh rơi vào trầm luân, khổ không thể tả.
Trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết. chính là đạo lý này.
May mắn những thứ này cách vô song quá xa, lại trải qua tầng tầng lớp lớp ngăn cách, bảo hộ,…nên khi lan tới cũng không đủ tạo nên một tràng hạo kiếp cho vĩnh hằng giới nơi hắn ở.
Bất quá nó cũng làm cho giới này rung động rất nhẹ, đủ hù một phen những lão quái vật tu vi cao thâm sống ngàn năm vạn năm.
“vĩnh hằng giới rung động ?”, một vị tiên tử dung mạo tuyệt trần nhíu mày, dừng ngắm hoa.
“có đại năng đánh nhau ?”, một lão tăng quần áo đam bạc ngưng quét rác, ngẩng đầu nhìn trời.
“ta đã ngủ bao lâu rồi ?”, dưới đáy đại dương sâu thẳm có một bộ xương ngồi trên ngai vàng lẩm bẩm.
“giới này ngày càng bất ổn a.”, lão quái vật chấn thiên cảm thán. vô thanh trầm mặt, không hiểu hắn ta nói gì.
“…”
“chết tiệt ! là tên nào dám phá đám lão phu ? ra đây đánh với ông đây ngàn hiệp xem nào !!!”
Một lão già mặt dính khói đen kịt, tóc tai bù xù, thở hổn hển chạy ra khỏi động phủ. hắn tức giận chửi mắng, nước bọt văng tung tóe khắp nơi.
Kẻ này tu vi đem so với hai vị đại năng kia chỉ là con sâu cái kiến, thậm chí còn không bằng. nhưng tông chủ phục vô hy nếu ở trước mặt hắn cũng phải cúi đầu hạ người, không dám hó hé, khiếp sợ tột độ.
Nếu vô tuấn biết ông lão thô bỉ, nước bọt văng tung tóe này là sư phụ tương lai của mình không biết hắn cảm giác thế nào.
…
Cùng lúc đó, vô song mở mắt ra, đau khổ nhìn xem khối linh thạch cuối cùng cạn kiệt năng lượng.
Hắn cảm thấy tu vi của mình chỉ kém một tia nữa thôi là đột phá đến luyện khí nhị trọng rồi. vô song rất không cam lòng a.
Hắn buồn chán mở cửa ra khỏi nhà, định tìm đến lưu hành đường nhìn xem có nhiệm vụ mới nào thích hợp hay không, sẵn tiện ghé qua xem thúy mi thế nào.
Đúng lúc này, một bóng người đi đến trước mặt vô song.
“nhị ca, muội nè.”
Vô song cười. hắn rất vui. rất ấm áp. tâm tình bực dọc lúc nãy bỗng nhiên tan biến hết.
Tiểu muội đã trừ vẫn đeo mặt nạ ra thì tay chân, đầu tóc đều đã trở lại bình thường. da dẻ nàng trắng trẻo nõn nà. ánh mắt còn sáng ngời hơn trước.
Quan trọng là tu vi của nàng đột phá, luyện khí kỳ nhị trọng. hơn nữa căn cơ còn rất vững chắc.
Viên ngọc thô đang dần được mài giũa để phát huy hết vẻ đẹp quý giá vốn có của nó.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
129 chương
800 chương
81 chương
27 chương
227 chương
501 chương
4 chương