Tặc bà đụng độ đại ca
Chương 2 : Đối đầu với hotgirl
Sau ngày hôm ấy, có nghĩa là sau ngày nó cho hắn ăn gạch thì toàn trường đều nhìn nó bằng ánh mắt đầy ái ngại. Đơn giản thôi, chỉ là một đứa mới chuyển đến mà giám sấc sược đáp gạch vào đại ca thì không biết là sau này nó có yên ổn không, nhiều người nghĩ rằng chắc là nó mới đến trường nên mới không biết hắn-một đại ca đã làm nhiều người khiếp sợ. Sau này khi hắn về lại trường thì chắc nó sẽ không được toàn thây.
Nó vẫn cứ vậy, chẳng cần biết và chẳng cần quan tâm đến ai là đại ca hay tên đầu trùm đầu xỏ nào hết, cái mà nó quan tâm là mọi người đều phải công nhận nó là chị hai của trường giống như ngày nó còn ở trường cũ vậy. Nó vẫn nhớ khi còn ở trường cũ nó oai phong lẫm liệt biết bao, đi đến đâu thì mọi người đều gọi nó bằng hai chữ "chị hai" không thì cũng là "đại tỷ".
Vậy mà... Nó và đàn em của nó đổ dầu, châm lửa thiêu dụi phòng học nhạc làm tất cả đạo cụ của trường đều chở về cát bụi mà nó còn thản nhiên phun ra một câu:
- Ôi giời, sao mà phải căng! Xớm muộn gì thì cũng phải thay thôi, thay trước cũng đâu có sao! Cũ hết rồi.
Nghe vậy mà bà Hiệu Trưởng ôm tim xuýt ngất. Bà shock, khi nhà trường đã phải bỏ ra số tiền không hề nhỏ chút nào lên đến nhiềuuuu tỷ đồng để mua đạo cụ từ nước ngoài về mới được có hai ngày mà nó còn nói là "cũ hết rồi" mới sợ chứ. Và đương nhiên là nhà nó phải đền rồi, nhưng nhà nó giàu có điều kiện nên số tiền ấy chẳng đáng bao nhiêu. ( @@ trời đất, hàng tỷ mà nói là không đáng bao nhiêu )
Ngày hôm ấy khi bố mẹ nó nhận được tin thì lôi nó về mắng cho một chận te tua, họ không ngờ rằng đứa con gái "bé bỏng" của họ giám làm vậy. Ngày thường dù nó có quậy phá, nhiều nhất cũng chỉ có chọc phá giáo viên, học sinh trong trường và kéo bầy kéo lũ đi choảng nhau què giò đi bệnh viện thôi, còn lần này....
Nên ông bà đã đưa ra quyết định là cho nó nghỉ học ở trường cũ và tống nó qua Ánh Sáng mong rằng nó sẽ ngoan hơn vì ông bà nghĩ Ánh Sáng là "ánh sáng của cuộc đời" mà :v
Còn giáo viên, học sinh ở trường cũ thì vui mừng phát khóc nên đã mở Party linh đình kéo dài trong hai ngày một đêm. Bà hiệu trưởng già hôm trước bị nó làm cho đau tim thì hôm nay mắt cũng đẵm lệ:
- Ôi! Cái con ma nữ đó cuối cùng cũng đi khỏi trường này rồi, tương lai sáng lạn đã mở ra một "trang sử" mới :v
--------------------------
Liên miên xuy nghĩ lại nhiều "chiến công" khi ở trường cũ nên nó không nhìn đường, đầu cứ cắm gằm xuống chân nên đã tông cái rầm phải một đứa con gái mắt rất xanh và môi cũng rất đỏ làm hai người đập mông xuống đất.
- Auuu.... uuuuuu! Đứa nào chắn đường của bà thế hả? - nó ôm lấy cái mông mà xuýt xoa. Đứa con gái kia cũng bị đập mông xuống dướivđất nên hét:
- Đứa điên nào tông phải tao thế, có tin là tao cho đi chầu Diêm Vương không ( giống nó phết :v )
- Là bà mày đây, mày là con nào mà dám chắn đường của bà hả - nó hất hàm hỏi đứa con gái kia, lúc này con bé kia mới nhìn thấy cái mặt của nó thì có chút giật mình, vì ngay trước mặt, không phải là đứa con gái dám đáp gạch vào đại ca hay sao. Nhưng nét mặt của ả cũng không có chút gì gọi là biến sắc vì ả ta đã "tu luyện" thành công bộ môn "mặt sắt quyền" nên không hề để lộ biểu hiện ra ngoài. Cái môi đỏ chót như mông khỉ khẽ chu lên:
- A! Thì ra là mày, cái đứa không có người dạy bảo dám đáp gạch vào Khánh đại ca của tao đây mà.
- Ủa, liên quan đến mày hả, vậy cái thằng đại ca mà mày nói là thằng hôm nọ hả, vậy thì có liên quan gì đến mày không? - nó hất hàm.
- A, con này mày ngon! Để hôm nào đại ca về lại trường rồi thì cái mặt xấu xí của mày có còn được nguyên vẹn hay không, xấu mà cứ thích ra vẻ.
Con ả khẽ đảo mắt, cái môi đỏ chót cũng chu theo làm nó mém sặc. Ả dám chê nó xấu ư? Từ trước đến giờ chưa ai nói nó như vậy, mà nói cho đúng thì nó là đệ nhất mỹ nhân a~ , ai cũng công nhận vậy mà ả này.... Chắc cô ta bị lé. Nó khẽ bĩu môi rồi nhìn chằm chằm lên mặt của cô ta và xét:
- Ừ tôi xấu xí đấy, nhận xét của những người mù. Sao cô không nhìn lại cái mặt của cô đi, xấu xí phải gọi bằng cụ.
- Cái gì hả? Mày dám nói lại không?
Con ả đen mặt hét thẳng vào nó làm tụi học sinh tò mò liền tụ tập vào chỗ nó ngày càng đông để xem kịch. Nó chề dài cái môi ra rồi lại nhìn Ả ta mà phán xét:
- Chẳng nhẽ không phải hay sao? Xem cái mặt của cô kìa, sao mà bẩn thế! Toàn thứ gì xanh xanh đỏ đỏ dính trên mặt thôi, eo ơi kinh chết đi được ý. Ê! Lại còn có cả bụi bấu trắng phếu cả mặt kìa - vừa nói nó vừa đưa ngón tay miết một đường lên trên mặt ả ta rồi nhìn vào ngón tay mà săm soi đồng thời búng cái móng tay dính "bụi" cái tách và nói tiếp:
- Eo ơi kinh quá, cô lâu lắm rồi chưa rửa mặt đúng không? Thảo nào mà bẩn bám cả lớp dày như xi măng :v
- HAHAhA HAHAHA.
Cả sân trường bật ra tiếng cười lớn, thậm chí nhiều người lăn cả xuống mà ôm bụng cười sặc xụa. Ả ta nghiến răng nghiến lợi run lên bần bật, trên mặt ả là một vệt da đen đen nhìn không giống với những vùng da khác, chứng tỏ là mặt của ả chát cả cân phấn.
- Mày.... Mày....
- Tao làm sao???
- Hừ.... Mày cứ đợi đó đi, nhất định mày sẽ không xong với tao đâu
Rồi ả chạy vụt đi vì nếu ả lại thêm lúc nữa thì chỉ có mang nhục và đương nhiên cái chiêu "mặt sắt quyền" của ả ta nay đã bị nó làm cho hết hạn sử dụng. Thấy ả đi, nó khẽ nhún vai rồi nhảy chân sáo về lớp, lúc đầu nó cảm thấy hôm nay là một ngày chán thật a~ , nhưng nhờ có ả ta mà tâm trạng của nó được vui hơn một chút, nhưng nó đâu biết sau này sẽ còn có rất nhiều chuyện vui hơn.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
50 chương
23 chương
15 chương
59 chương
11 chương