Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 60 : Anh chọn rất đúng

Trong lúc đang hát, nghe được thanh âm thông báo của hệ thống mà Hoàng Việt mừng thầm, tiếp tục ngân nga. “Ôi, mình chưa từng nghe qua giọng hát nào trầm bổng, ấm áp, mà lại cao vút đến vậy, chẳng lẽ cậu ta chính là chân mệnh thiên tử của đời mình sao.” Trong lúc chờ đến đoạn của mình, trong đầu Kiều Linh hiện lên vạn ngàn suy nghĩ, thật sự cô đã bị hút hồn bởi giọng hát của Hoàng Việt, Hoàng Việt quả thật đã làm cô hết sức bất ngờ, một người từ trươc đến giờ luôn luôn bình thường không có gỉ lạ tại sao trong một thời gian ngắn lại biến hóa nhiều đến như vậy, điều này làm cô nghĩ mãi mà không thể tìm ra câu trả lời. “...Và anh nói thật dịu dàng... rằng đã yêu rất lâu rồi... Nụ cười em, cho anh ngàn mơ ước...” Hoàng Việt trìu mến nhìn Kiều Linh, làm khuôn mặt cô càng ngày càng đỏ hơn, các học sinh phía dưới cũng nhận ra được Kiều Linh có gì đó lạ lạ, các thầy cô, các quan khách thì tinh ý hơn, đều thầm cười, nhớ lại tình yêu tuổi học trò ngày ấy của mình. Ca khúc chấm dứt, toàn trường không một tiếng vỗ tay, mọi người vẫn đang say mê trong khúc nhạc, vẫn còn đắm chìm trong tư vị khó tả của tình yêu tuổi thanh xuân, ai ai cũng mong muốn có một ngày được cùng người mình thương cùng cất lên bài hát này, để ít nhất là không còn gì phải vương vấn trước lúc chia xa. “Bốp...Bốp...Bốp” Sau vài giây tĩnh lặng, cuối cùng cũng không ngoài dự đoán của Kiều Linh và Hoàng Việt, thanh âm vỗ tay vang rền khắp sân trường, các bạn học sinh một mặt hâm mộ nhìn cả hai người, hai người này quả thật đúng là rất xứng đôi, một người đẹp trai học giỏi, một người xinh xắn dễ thương nhất khối, nếu như đôi này không thành một cặp vậy thì thật đúng là ông trời không có mắt. Bạn nữ MC rất nhanh bắt lấy cơ hội, lao nhanh ra sân khấu, sau đó vội nói: “Xin lỗi, các bạn có thể ở trên sân khấu giao lưu một chút với mọi người được không ạ, mình tin là có rất nhiều người muốn đặt câu hỏi cho hai bạn đấy, mọi người đồng ý không!” “Đồng ý, đồng ý!” Dưới sân trường vang lên tiếng hoan hô như sấm nổ. “Ách!” Hoàng Việt gãi gãi đầu, Kiều Linh cũng càng ngại ngùng, cũng không tiện từ chối, đành phải nán lại trên sân khấu. “Vâng, mình sẽ xuống dưới sân trường, bạn nào muốn đặt câu hỏi giơ tay ạ!” Rất nhanh, bạn nữ MC chạy ton ton xuống sân trường, điều thú vị đó chính là vị Giám Đốc Sở Giáo Dục Và Đào Tạo cũng giơ tay lên, rõ ràng là có điều muốn nói. Không ngoài dự đoán của mọi người, bạn nữ MC chạy ngay đến chỗ thầy, lễ phép nói: “Thưa thầy, thầy có câu hỏi gì muốn đặt cho hai bạn ạ?” Vị Giám Đốc Sở Giáo Dục Đào Tạo là một người có mặt mũi hiền lành, tuổi tác đã tầm 50, liền cầm lấy micro, hỏi: “À, tôi muốn hỏi là em Việt đã rèn giũa kỹ năng thanh nhạc như thế nào, tôi chưa từng nghe qua giọng ca nào xuất sắc đến vậy, nếu em đi theo con đường ca hát, tôi sẽ là người đầu tiên mua album của em!” “Vâng, một câu hỏi rất hay, bạn Việt có thể trả lời cho thầy Quang được không ạ?” Hiển nhiên, tên của vị quan chức này đã được giới thiệu từ lúc khai mạc buổi lễ. Hoàng Việt đón lấy micro từ Kiều Linh, sau đó bẽn lẽn nói: “Dạ, vâng thưa thầy, thật ra em chỉ là tự học thôi ạ, có lẽ là do thiên phú đi!” Mọi người ở dưới cũng ậm ừ tin tưởng, nếu không có thiên phú tuyệt đối không thể nào trui luyện ra giọng ca xuất sắc đến vậy. “Đinh! Kí chủ nhận được 124381 tích phân!” Hệ thống lại thông báo làm Hoàng Việt mừng hết chỗ nói, hắc hắc, xem ra lần này trúng mánh thật rồi á! “Vâng, đã có câu hỏi cho bạn Hoàng Việt, có ai có câu hỏi cho Kiều Linh không ạ, lần này xin mời một bạn học sinh ạ... À, mình đã lựa được một bạn rồi... mình sẽ đi tới ngay!” Bạn MC ra vẻ rất hoạt bát, năng động, lập tức đi xuống chỗ một học sinh nam, sau khi trao micro, bạn học sinh nam này liền hỏi: “Em có một câu hỏi, không biết chị Kiều Linh có phải có tình cảm với anh Hoàng Việt nên mới chấp nhận cùng anh ấy hát chung ca khúc này không ạ?” “Ách...” Hoàng Việt nghe xong câu hỏi, lòng cũng phải bồn chồn, nhìn sang người thương, lúc này Kiều Linh cũng có vẻ rất bối rối, cô lập tức nói: “Xin lỗi, câu hỏi này mình không thể trả lời!” Đám đông cười ồ, cái này coi là không trả lời cũng như trả lời đi, hẳn là chắc chắn có tình cảm rồi, ha ha. Riêng ở đây, chỉ có một người khuôn mặt khó coi nhất, không ai khác ngoài tên Hữu Phú, không thể nhịn nổi nữa, không thể nhịn nổi nữa, hắn liền đi ra khỏi trường, bỏ về, dù cho tiết mục sau cùng là do hắn biểu diễn. Cũng bởi thế, sau khi các tiết mục biểu diễn hoàn tất, trong điểm số của thành phần ban giám khảo, các đại biểu, các quan chức, Hoàng Việt đúng là không có một đối thủ xứng tầm, tuy rằng thực chất là hát song ca, nhưng vẫn tính cho là hạng nhất đơn ca, cũng không có ai than phiền vì điều này, mọi người đều nhất trí Hoàng Việt hoàn toàn xứng đáng với ngôi vị đó. “Đinh! Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, nhận được 2000 tích phân!” “Hừ, hệ thống ngươi keo lắm!” Nói thì nói vậy, hắn cũng không quá để ý đến chút tích phân cỏn con này, cho dù hệ thông có hào phóng lắm thì đối với hắn hiện tại cũng chỉ là muối bỏ biển mà thôi. “Ta ra mục tiêu để khích lệ ngươi thôi, đừng quá chú tâm đến đích đến, mà hãy coi trọng trong quá trình đó ngươi đạt được những gì kìa!” Đứa bé trai bĩu môi nói. “Hừ!”” Dĩ nhiên, hạng nhất tốp ca không ai khác ngoài nhóm của Kiều Linh, còn hạng nhì đơn ca là bé Minh Phụng với tổng điểm trung bình lên đến 9 điểm. Nhưng như vậy không có nghĩa là mọi chuyện đã chấm dứt, Hoàng Việt chắc chắn rằng số điểm tích phân mình có thể đạt được sẽ càng tăng cao hơn nữa, khi có rất nhiều học sinh quay clip lại, mà thật ra trong lúc mọi người livestream thì đoạn clip này đã được đăng tải lên mạng rồi, sau khi có càng nhiều người coi, số điểm tích phân hắn đạt được sẽ càng phất nhanh như diều gặp gió. Mang tâm trạng vui vẻ chào tạm biệt Hoàng Tuấn, sau khi xin phép thầy chủ nhiệm nghỉ mấy hôm, Hoàng Việt về nhà, hắn phải chuẩn bị cho chuyến đi đến Hải Phòng, từ đó lần theo manh mối tìm ra bé Thu. ... "Hức...híc...huhu...!" Lúc này, trong góc kín của một quán cafe, một cô gái đang nhìn chằm chằm lấy màn hình điện thoại, nước mắt lã chã rơi, không ngừng nức nở, khiến cho khá nhiều khách nhân ngồi chung quanh chú ý. “Em gái, có chuyện gì sao, có cần người tâm sự không?” “Không cần, đừng làm phiền tôi!” Cô gái này không ai khác ngoài bé Thu, lúc vừa rồi, cô ta vừa mới trông thấy clip Hoàng Việt và Kiều Linh song ca từ trên facebook của Hoàng Việt, dĩ nhiên là do một người bạn của hắn tag hắn vào, bé Thu đương nhiên sẽ không dùng nick facebook cũ, hiện tại cô không muốn nói chuyện với ai, càng không muốn nói chuyện với Hoàng Việt, cô không dám đối mặt với cậu ta, nghĩ đến quá khứ cùng với thành tích học tập bết bát của mình, cô cảm thấy mình thật sự không xứng đáng với chàng trai này. “Người ta là học sinh giỏi, xinh xắn, lại còn hát hay, Việt à, anh chọn đúng lắm, em chúc anh hạnh phúc!” Lẩm bẩm vài tiếng, cô cố miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nhưng trong lòng thật sự vẫn rất chua xót. ... Về đến nhà, trong khoảng thời gian đạp xe đi đường, Hoàng Việt lại thu về hơn ba trăm ngàn tích phân, lúc này số điểm tích phân của hắn đã lên đến hơn một triệu bốn trăm ngàn điểm, hắn quyết định phải thử rút thưởng để tìm kiếm may mắn. Không phải là hắn đam mê cờ bạc, mà là thật sự ăn ngon ngọt rồi hắn cứ muốn nếm mãi, lần trước chỉ tốn 100 ngàn tích phân đã rút ra thuốc Gen trung cấp trị giá 1 triệu tích phân, hắn cho rằng vận khí mình hẳn là cũng không quá kém, mà đứa nhóc kia cũng đã nói rằng nó sẽ không can thiệp, tuy nó có hơi chút tinh nghịch nhưng lời nói hẳn là có thể tin được. “Hệ thống, rút thưởng cao cấp cần bao nhiêu tích phân?” Hoàng Việt thắc mắc hỏi. “Thưa kí chủ, rút thưởng cao cấp cần 10 triệu tích phân!” Hệ thống nói xong làm Hoàng Việt hết hồn, thì ra rút thưởng cao cấp yêu cầu cao đến vậy, hèn chi Linh Điền Không Gian lại có quyền năng lớn như thế, mà cho tới bây giờ hắn vẫn chưa sử dụng hết những chức năng của nó, Hoàng Việt ưng ý nhất là nó có thể tạo thành một không gian độc lập, lại còn có thể cho phép hắn tiến vào. “Linh Điền Không Gian là vật phẩm rất cao cấp, sau này kí chủ sẽ hiểu, ngươi phải nói là vận cứt chó mới lấy được đấy!” “Hắc hắc, được rồi, bắt đầu rút thưởng trung cấp đi, cho ta rút 5 lần!” Hoàng Việt liền ra lệnh.