Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 367 : Hẹn Một Tháng Nữa
"Ha ha... không sai!" Hoàng Việt cười to, lần này một chưởng của hắn đã phần nào đỡ được chưởng lực của Dương Siêu Quần, tuy rằng hắn cũng chịu chút thương thế, nhưng mà vẫn là phản được một ít lực lượng về cho đối phương.
Mọi người vừa nghe được lời Hoàng Việt nói từ xa, lúc này Thanh Phong chưởng môn, 5 người của Ngũ Nhạc Kiếm Phái ai nấy đều kinh hãi, thiếu niên này rốt cuộc là người nào, bọn họ vốn cho rằng kẻ chủ mưu sau tất cả vụ việc này là một cao thủ gì đó ẩn thế cơ, nhưng đây chỉ là một thiếu niên trẻ tuổi, hơn nữa trông chiêu thức Càn Khôn Đại Na Di mà thiếu niên này vừa thi triển, rõ ràng không phải là mới tu luyện đến sơ thành, mà là ít nhất cũng phải là tầng 3, tầng 4, rốt cuộc tại sao thiếu niên này lại có thể luyện được môn công phu đỉnh tiêm này chứ?
"Không phải Dương Siêu Quần bị mất trộm Cửu Dương Thần Công sao?" Thanh Phong chưởng môn lẩm bẩm, có chút khó hiểu, hay là, Dương Siêu Quần mất một lúc hai bộ công phu?
"Đúng... Hẳn là hắn cũng luyện được Cửu Dương Thần Công!" Rất nhanh, Thanh Phong chưởng môn liền xác định được suy nghĩ của mình, đúng thật là nếu thiếu niên này luyện được Cửu Dương Thần Công, Càn Khôn Đại Na Di có thể thăng lên tầng cao rất nhanh, có điều mới chưa đầy 1 tháng, đã đạt tới cảnh giới tầng 3 tầng 4 của Càn Khôn Đại Na Di, đúng là khó mà tưởng tượng nổi.
Dương Siêu Quần lúc này quét mắt nhìn kỹ lại Hoàng Việt, vẫn là cảm thấy rất quen, không phải hắn không nghĩ tới đối phương có thể từng gặp mình, nhưng mà hắn cũng không cho rằng có người có thể làm ra chuyện như giả trang thành Ngang Phong Mậu mà hắn không phát giác, dù sao giọng nói hay cơ mặt, những thứ này nếu dùng vật dụng hóa trang, hắn chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra được rồi.
"Tiểu tử, nói đi, mục đích của ngươi là gì? Mau trả lại công pháp cho ta!" Dương Siêu Quần có chút do dự, mới vừa rồi, hắn cũng không dễ dàng đả bại được tên này, nếu ngày hôm nay không giết được hắn, nếu kết làm kẻ thù, sợ rằng mình sẽ ăn không ngon ngủ không yên, dù gì nếu không có thân pháp đỉnh tiêm, đối phương cũng khó mà trộm được công pháp từ tay mình, vì vậy Dương Siêu Quần cho rằng, muốn bắt được Hoàng Việt hẳn là sẽ rất khó, trừ phi đối phương muốn tử chiến với mình, như vậy thì hắn có thể diệt cỏ tận gốc.
Hoàng Việt lúc này cũng không muốn hoàn toàn giao thủ chính diện với Dương Siêu Quần, hắn còn cần thời gian, vì vậy lên giọng uy hiếp bảo: "Ta biết ngươi đã đột phá, tuy nhiên ngươi giữ không được ta, nếu như sau này ta muốn lấy tính mạng người thân của ngươi, ngươi nghĩ điều đó khó sao?"
Dương Siêu Quần vừa nghe nói vậy, lông mày khẽ nhíu, đúng, thật sự đây mới chính là điều hắn sợ, đối phương đã có thể dễ dàng trộm đi công pháp từ người mình, nói rõ có nhiều cách để hắn có thể giết chết con trai của bản thân, thậm chí cho dù chính mình đứng ra bảo hộ, đối phương nếu muốn vẫn là có thể làm được, lúc này, Dương Siêu Quần không thể làm gì hơn, là xướng nước, tìm cách thương lượng với đối phương: "Ngươi muốn thế nào?"
"Rất đơn giản, một tháng sau, cử hành đại hội Võ Lâm, chọn ra Minh Chủ mới, dĩ nhiên, là cuộc chiến giữa ta và ngươi, khi đó, nếu ta thua, ta thề sẽ không đặt chân lên Thiên Đảo nửa bước, ngược lại, nếu ngươi thua, đáp ứng làm hộ vệ cho ta, thế nào?"
"Ta thua?" Dương Siêu Quần tuy rằng coi trọng đối phương, nhưng hắn vẫn là cảm thấy lời nói của thiếu niên này quá ngông cuồng, tuy rằng đối phương có chút thực lực, nhưng có thể đánh bại được hắn sao, cùng lắm là có thể chạy thoát nổi thôi, một tháng tuy không ngắn nhưng muốn trong một tháng tăng tu vi lên để có thể ngang hàng với hắn là không thể nào, nhất là muốn đột phá đến mức có thể đả bại hắn, chắc chắn phải bước qua ranh giới giữa Hậu Thiên hậu kỳ và Bán Bộ Tiên Thiên, vì vậy không chút do dự, Dương Siêu Quần liền đáp ứng: "Tốt, nhớ kỹ lời ngươi nói!"
Nói rồi, hắn bước tới vị trí 5 tên chưởng môn Ngũ Nhạc Kiếm Phái, hừ lạnh một tiếng, sau đó phất tay ra hiệu cho Dương Siêu Phong cùng đám cao tầng Minh Giáo rời đi.
Hoàng Việt lúc này, thì đang nhìn về Thanh Phong chưởng môn, quả thật người Thái Sư Phụ này làm hắn rất bất ngờ, không hiểu tại sao lần này ông ấy lại xuất hiện ở đây, cũng may là mình tới kịp.
Tuy rằng Hoàng Việt cũng rất muốn đi đến nhận người, nhưng hắn và Thanh Phong chưởng môn cũng chỉ có giao tình vài tuần, tuy rằng rất hợp ý nhưng hắn cũng không tính ở Thiên Đảo lâu, vẫn là không nhận thức thì tốt hơn, còn về 5 người Ngũ Nhạc Kiếm Phái, cũng vì mình mà bọn họ ra nông nỗi này, coi như lần này mình xử lý những gì mà mình gây ra vậy.
Đang chuẩn bị rời đi thì Hoàng Việt liền nghe lời của Thanh Phong chưởng môn nói: "Đa tạ thiếu hiệp cứu giúp!"
Xem ra Thanh Phong chưởng môn cũng không muốn giữ mình lại, Hoàng Việt khẽ nhìn về Dương Siêu Phong, lúc này đối phương vừa rời đi vừa nhìn hắn bằng một ánh mắt rất ghen tị, mới mấy tháng trước thôi, hắn còn là đệ nhất thiên tài của Thiên Đảo, nay vừa mới bị bại bởi Ngang Phong Mậu, đã có một thiếu niên khác cường đại hơn hoành không xuất thế, rốt cuộc mấy tên này là làm sao tu luyện? Dương Siêu Phong không ngừng gào thét trong lòng, hắn không cam tâm a...
Hoàng Việt ngồi lên xe máy, nhìn Thanh Phong chưởng môn, trao cho đối phương một ánh mắt yên tâm, sau đó rẹt ga chạy đi, lúc này hẳn là trên Thiên Đảo không còn ai dám ngăn cản hắn chạy xe máy nữa rồi, ngay cả Dương Siêu Quần còn không dám hò hét nữa mà, à, dĩ nhiên là vẫn còn những kẻ chưa biết hắn là ai, nhưng tin tưởng không bao lâu sau, tất cả mọi người đều sẽ biết rằng tại Võ Lâm Trung Nguyên, có một vị thiếu hiệp đi xe mô tô dám khiêu chiến Minh Chủ Võ Lâm Dương Siêu Quần.
Có lẽ, lúc nãy mới vừa rồi, Dương Siêu Quần cũng có thể nhận ra Hoàng Việt không giống người Trung Hoa, nhưng chắc là hắn cũng chỉ hơi nghi ngờ thôi, chứ nếu có người nói cho hắn, trong giới giang hồ Việt Nam có một thiếu hiệp có thể đỡ được vài chiêu của cao thủ Bán Bộ Tiên Thiên, hẳn là hắn chắc chắn sẽ không tin, còn bây giờ, Hoàng Việt chỉ việc tìm gì đó để làm trong một tháng này, có lẽ là quay lại Đại Việt thành, chờ đợi ngày này tháng sau, khi Đại Hội Võ Lâm tổ chức, sau đó nhẹ nhõm đánh bại Dương Siêu Quần, cải biến cách cục của Thiên hạ, dương danh của Việt Nam trong Võ Lâm Trung Nguyên là được rồi ấy nhỉ?
Hẳn là tin tức động trời này, cũng sẽ mang đến cho Hoàng Việt vô vàn tích phân, theo Hoàng Việt nghĩ, bây giờ cũng là lúc, mình tổng hợp tất cả những công pháp, sáng tạo ra một bộ công pháp mới dành cho người Việt Nam, từ số lượng tích phân tích lũy được nhờ sự kiện này, hắn sẽ hối đoái những công pháp mạnh nhất trong Võ Lâm, sáng tạo ra một vài bộ công pháp cho người Việt, phổ biến cho người Việt, nếu có thể, thì làm tiêu ký gì đó để chỉ có người mang bộ Gen của nước Việt mới có thể sử dụng, có lẽ khi làm được điều đó, Hoàng Việt chính là đệ nhất công thần của đất nước mình.
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
268 chương
23 chương
3 chương
13 chương