Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 263 : Nhìn bằng hai mắt

Trong chớp mắt, cú đá của Hiếu Long đã kề sát người Hoàng Việt, lập tức, Hoàng Việt còn cố ý rướn người tới, cho cú đá của hắn chạm vào bụng mình, trái với suy nghĩ của mọi người là sau khi Hoàng Việt trúng đòn sẽ nằm ôm bụng ngã quỵ, ngược lại, cơ bụng Hoàng Việt như một cái lò xo, phản chấn lại lực đạo của đối phương, làm Hiếu Long lập tức bay ra hai ba mét. “Cái quái gì?” Ngay cả Vũ Nam đang ở một góc nhìn xem cũng phải bật thốt lên, thằng nhóc này là quái thai sao, ở phương diện Luyện Thể, cho dù là hắn cũng không thể ngạnh kháng một đòn của Hiếu Long mà không phòng thủ à... “Ồ...” Đám đông khán giả xì xầm bàn tán, quá đáng sợ, ngay cả Hạo Nhiên Đại Tông Sư cũng đứng bật dậy, cực kỳ bất ngờ, ban đầu ông vốn cho là Hoàng Việt quá tự đại, tuy rằng có chút bản lĩnh nhưng tâm tính không quá tốt, xem ra lần này là ông nhìn lầm, liếc nhìn xem Hoàng Quân Đại Tông Sư bên cạnh, Hạo Nhiên Đại Tông Sư thấy người đồng liêu của mình vẫn bình thản ngồi, lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm, xem ra không quá ngạc nhiên với kết quả này đây. Nhưng lúc này, người ngạc nhiên nhất không ai ngoài Huỳnh Liên, không, chính xác hơn là người xúc động nhất không ai ngoài Huỳnh Liên, cô vốn tưởng rằng Hoàng Việt sẽ bại là chắc rồi, dù gì hắn cũng chỉ mới chưa đầy 20 tuổi, còn rất trẻ, thua Hiếu Long đến hơn 10 tuổi, nhưng quả thật Hoàng Việt làm cô quá bất ngờ, không biết hắn tu luyện kiểu gì, hay vốn dĩ sở trường của hắn chính là Luyện Thể. Các chưởng môn của các môn phái cũng phải đổ mồ hôi lạnh, đây là Vân Việt phái chứ không phải Long Việt phái sao, Long Việt phái vốn nổi danh về Luyện Thể, nay sở trường của môn phái mình lại không thắng nổi sở đoản của môn phái khác à, phải biết thể chất của phái Vân Việt từ trước đến nay vốn là rất yếu đó a. Chỉ có Vân Du Chưởng Môn cùng các đệ tử của Vân Việt phái là không có bao nhiêu bất ngờ, còn nhớ lần trước bọn họ đã xem Hoàng Việt dùng thể công làm cho Tường Lam sư huynh phải ôm chân rên rỉ trong lần khiêu chiến lần trước đó à. Còn người lãnh đủ khi giao chiến với Hoàng Việt, Hiếu Long của phái Long Việt, giờ đây hoàn toàn mộng bức, không biết mình đối đầu với ai, lúc này niềm tin của hắn hoàn toàn bị dao động rồi, chẳng lẽ phái Vân Việt mới là môn phái Luyện Thể số 1, mình bái sư học đạo phái Long Việt là sai lầm rồi sao? “Có ngon thì cứ đứng yên nữa đi!” Lau bụi đất bị dính trên người sau màn chạm đất vừa rồi, Hiếu Long tiếp tục lao tới, điên cuồng tấn công vào Hoàng Việt, người sau vẫn bình chân như vại, như thể muốn để cho Hiếu Long đấm bóp mình, mà quả thật đúng là vậy, Hiêu Long không ngừng quyền đấm cước đá nhưng vẻ mặt Hoàng Việt vẫn thản nhiên như không, ngược lại còn tỏ ra rất thoải mái. “Đáng sợ quá!” “Thế này còn đánh gì nữa!” “Còn không mau đầu hàng!” Đám đông khán giả nói ra nói vào, riêng chưởng môn Huy Long của phái Long Việt lúc này giận đến tím tái, hai mắt nhìn Hoàng Việt như muốn rút gân tróc xương. “Đinh! Kí chủ nhận được 13 tỷ tích phân!” Hệ thống thông báo làm Hoàng Việt cười to, khiến cho tất cả mọi người đang quan chiến cho rằng hắn đang khinh bỉ Hiếu Long đây, tên này cũng quá ác rồi chứ, đả kích người có cần dùng cách như thế này không, mấy tuyển thủ khác cũng phải đổ mồ hôi hột, xem ra không thể chọc giận thằng nhóc này được rồi a... Chịu đấm ăn xôi cũng không phải là tính cách của Hoàng Việt, hắn cũng chán đùa bỡn với tên này, liền hét to: “Ya!!” Kém theo đó là một đá tung ra, ngay trúng bụng của Hiếu Long, làm hắn ngã xuống đất sùi bọt mép. “Trận đầu tiên, phái Vân Việt thắng!” Người Tông Sư chủ trì hô lớn, trong giọng nói còn không giấu được mấy phần ngạc nhiên. “Hoan hô!” “Hoan hô!” “Vân Việt muôn năm!” Hải Đường công tử cũng hò reo, các đệ tử của phái Vân Việt lúc này ai nấy mặt như nở hoa, Hoàng Việt đạt được thành tích tốt, mọi người cũng thơm lây a... “Tốt quá rồi!” Tường Lam đại sư huynh hô, lần trước khi hắn đá trúng người Hoàng Việt, cũng biết thân thể vị sư đệ này của mình rất cứng rắn, nhưng ngay cả hắn cũng không thể ngờ tới nó lại có thể cứng rắn đến mức ngạnh kháng đòn tấn công của Hiếu Long mà không chịu chút tổn thương gì. Lúc này, những tuyển thủ hạt giống có thể lọt vào Bán Kết cũng phải nhìn Hoàng Việt bằng hai mắt, ngay cả Vũ Nam cũng không thể quá xem thường Hoàng Việt, nhưng dĩ nhiên hắn vẫn cho là Hoàng Việt không thể chiến thắng được mình, phải biết Luyện Thể đến cảnh giới cao tuy tốt nhưng làm sao hữu ích bằng kình lực được chứ, nghe nói thằng nhóc Hoàng Việt này cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới nửa bước Hóa Kính mà thôi. Thật sự, Hoàng Việt cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới Ám Kình hậu kỳ cao giai đại thành, muốn đạt tới nửa bước Hóa Kính, hắn dự tính thì vẫn còn cần ba bốn ngày, dĩ nhiên nếu thi đấu với những thiên tài, có khi tiềm năng của mình được kích phát, có thể sớm đột phá cũng nên. Hoàng Việt quả thật cũng khá thích thú cảm giác khi được mọi người tung hô, nhất là khi hắn đã làm rạng danh môn phái Vân Việt, còn về tại sao môn phái Vân Việt của hắn lại có khả năng sở hữu công pháp Luyện Thể lợi hại như vậy ư? Thời gian sau này sẽ trả lời cho tất cả mọi người. Hoàng Việt nhẹ nhõm nhảy xuống đài, hướng về ba vị Đại Tông Sư chắp chắp tay chào, sau đó đi về đội ngũ của môn phái mình, ngồi xuống ghế, chuẩn bị quan sát trận chiến tiếp theo. Trận chiến tiếp theo, diễn ra giữa môn phái Nhất Việt của Vũ Nam và Công Mẫn của phái Mẫn Việt, sở dĩ các tên họ của những người thuộc môn phái thường có chữ của môn phái mình đó là do bọn họ đổi tên, đổi ngoại hiệu giang hồ sao cho khi mình hành hiệp có thể dương danh môn phái, giống như Huỳnh Liên, tên thật của cô ấy là Huỳnh Ngọc Băng Nhi, thay chữ Liên của phái Hồng Liên cho tên Băng Nhi của mình thôi. Vị Tông Sư chủ trì lập tức mời Vũ Nam của phái Nhất Nam và Công Mẫn lên lôi đài số 2, môn phái Mẫn Việt ở vòng loại vừa rồi xếp hạng thứ 5, cũng không phải quá cao, nên trận chiến này hẳn là không có gì hồi hộp, quả thật là vậy, Vũ Nam chỉ dùng không tới hai thành thực lực cũng có thể bức Mẫn Việt phải đầu hàng. Tuy rằng Hoàng Việt cũng để tâm quan sát, nhưng hắn vẫn chưa nhìn thấy thực lực chân thật của Vũ Nam thông qua trận đấu này được, Nhất Huyền Công của phái Nhất Việt thì hắn cũng có nghe qua, đây là một môn công pháp luyện chỉ pháp, dùng phương pháp tập trung kình lực lên đầu ngón tay để bức ra kình lực đả thương đối thủ, thậm chí Thiên Nhất của phái Nhất Việt mơ hồ đã có được nội lực hình thức ban đầu, một chỉ của hắn có thể ở khoảng cách xa làm cho gỗ nứt băng vỡ, nếu chỉ vào những chỗ yếu hại như yết hầu hoặc mắt, có thể khiến đối thủ mất đi chiến lực. Lúc này, ở bên đội ngũ phái Minh Việt, chưởng môn Minh Dương thở dài nhìn về Huỳnh Minh, người sau lúc này cũng ủ rũ, hắn chỉ là nửa bước Hóa Kính, trong khi đó nghe nói Huỳnh Liên năm nay 23 tuổi cũng đã đạt tới cảnh giới Hóa Kính rồi...