Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 180 : Jack
Sáng sớm hôm sau, hôm nay là thứ 2, cũng là ngày đi học trở lại, mọi người vừa trải qua kỳ nghỉ Tết, nên ai nấy đều có chút lười biếng, không khí lớp học cũng rất rôm rả, tất cả kể lể với nhau rằng Tết này bọn họ đi những đâu, có gì thú vị.
“Linh à, nghe nói cậu đi Luân Đôn cùng Hoàng Việt và Hiểu My phải không?” Ngọc Minh hỏi cô bạn thân.
“Ừ... Nhưng chuyến đi này không vui là mấy!”
“Thế nào, bộ Hiểu My dám nhúng chàm Hoàng Việt với cậu sao?” Ngọc Minh ngạc nhiên.
“Không phải vậy, nhưng mà xảy ra nhiều chuyện không hay lắm!” Kiều Linh nghĩ lại mà vẫn còn sợ đây, cô bị bắt vào hầm chứa dành cho gái mại dâm, vả lại những người bắt cóc đó cũng rất đáng sợ, còn chuyện Hoàng Việt bắn người nữa a!
Hiểu My ngồi dưới nghe thì cũng thấy mắc cười, cô thì thật sự phải cảm ơn chuyến đi này, vì nó mà chị em cô có được 100 tỷ đồng để tha hồ tiêu xài, tuy rằng ba mẹ giữ phần lớn nhưng cô cũng vì vậy mà mua được rất nhiều son, túi xách, giày dép đó a!
Lúc này, trong cặp của Kiều Linh và Hiểu My, mỗi người đã có một khẩu súng đặc chế, phòng ngừa trường hợp tương tự xảy ra, dù rằng Việt Nam hoàn toàn khác với Luân Đôn, nhưng có lòng phòng bị vẫn hơn đó à...
Hoàng Việt nghe vậy, trong lòng lại thầm mắng mình, đúng là mấy ngày hôm nay mình quá lơ là, làm biếng, tuy rằng mới đột phá, hắn cũng đã cố gắng củng cố nhưng cũng không tránh được có chút muốn xả hơi, dù gì mình cũng đã căng thẳng một đoạn thời gian dài, nhưng nếu cứ như vậy, đến lần sau, nhất là khi đối đầu với Sơn Rồng Xanh, bảo hộ Hiểu My và Kiều Linh sẽ khó mà chu toàn đó a...
Vào hai tuần sau, lớp học sẽ diễn ra kì thi giữa học kì II, dù gì mọi người cũng đã bước vào học kì II khá lâu rồi, Hoàng Việt mừng thầm, sau kì kiểm tra này hẳn là hắn sẽ giao thuốc tăng trí lực cho Kiều Linh được rồi a! Cô nàng chắc chắn sẽ rất thích.
Giờ đây, ở trường học mọi người đã biết thầy Quân và cô Lan bắt đầu relationship rồi, nói cách khác chính là bọn họ đã hẹn hò, tuy rằng có tiết chế nhưng nếu tinh ý quan sát vẫn có thể thấy bọn họ nhìn nhau bằng ánh mắt trìu mến.
Hoàng Tuấn và Bảo Thy cũng vậy, tuy rằng giờ đây cả hai học khác lớp nhưng vào giờ ra chơi vẫn cùng nhau đi xuống căn tin cùng bọn Hoàng Việt, Bảo Thy nói thật trông cũng rất xinh, cô là học sinh xinh gái nhất của lớp 12A3, vóc người cũng khá chuẩn, cô chỉ thua kém Ngọc Minh và Thảo Ly đôi chút, nhưng quả thật rất hợp tính với thằng bạn tốt của Hoàng Việt.
“Tuấn à, mày cũng nhanh lắm đó!” Giờ ra chơi, đám bạn Hoàng Việt cùng xuống căn tin ăn sáng, uống cafe, Hoàng Việt ngồi giữa Hiểu My và Kiều Linh, đối diện chính là cặp đôi Hoàng Tuấn.
“Việt, cậu càng ngày càng giỡn dai đó nha!” Bảo Thy cười sằng sặc, quả thật cô cũng không bất ngờ mấy khi Hoàng Tuấn tỏ tình mình, thật ra cô cũng có chút tình cảm với cậu trai hiền lành này từ lâu rồi, chỉ chờ cậu ta chủ động là mình sẽ nhích luôn, không ngờ mọi chuyện lại diễn ra nhanh như vậy.
“Cũng nhờ có mày cả!” Hoàng Tuấn cười hề hề, có vẻ rất tinh ý, Hoàng Việt nghe mà trong lòng bồn chồn, chẳng lẽ nó đã biết tất cả rồi sao??
“Tao làm gì mà nhờ tao!”
“Nhờ tấm gương của mày, nên tao được học hỏi, haha!”
Kiều Linh cũng khúc khích cười, lúc này cô nói thêm: “Minh Anh à, cậu cũng đến lúc nên tìm bạn gái rồi đó!”
“Ách...” Minh Anh khá chột dạ, chẳng lẽ nói cô đang ghen tị với Hoàng Việt vì được hai cô bạn mình để ý quan tâm sao?
Tối ngày hôm đó, Hoàng Việt và Kiều Linh lại hẹn hò nhau, quả thật hấp dẫn thể xác khiến họ cứ muốn bên nhau mãi không rời, do không phải là lần đầu tiên nên Kiều Linh không phải cảm thụ cảm giác đau đớn nữa, mà là cảm giác sung sướng khó tả bằng lời.
“Anh thật là khỏe quá!” Mặc quần áo vào rồi, Kiều Linh nũng nịu nói với Hoàng Việt, người sau cười hề hề, dĩ nhiên rồi, mình không trâu bò thì còn ai trâu bò nữa đây...
“Anh yêu em!”
“Em cũng yêu anh!”
Hai người nằm ôm nhau, cùng tỉ tê những lời ngọt ngào, quả thật men say tình yêu là liều thuốc tốt nhất cho tâm trạng.
Hoàng Việt đôi lúc cũng nghĩ tới, nếu như đổi thành là mình và Hiểu My thì không biết sẽ như thế nào, chắc chắn là một trải nghiệm hoàn toàn khác, đừng nhìn Hiểu My bên ngoài thì bạo dạn, thật ra cô ta rất rụt rè, đã đưa ra điều kiện muốn làm chuyện ấy phải kết hôn, không như Kiều Linh, cô nàng có cá tính rất mạnh và sống cũng rất thoáng, làm Hoàng Việt cũng phải bất ngờ.
Tuy rằng cả hai rất muốn trải qua một đêm trọn vẹn cùng nhau nhưng Kiều Linh còn là học sinh a, không được đi chơi qua đêm, nên sau khi ôm ấp một lát thì hai người cùng rời khỏi khách sạn, khách sạn này hoàn toàn an toàn, Hoàng Việt đã nhờ hệ thống kiểm tra xem có camera quay lén hay không, mà nếu có người dám làm trò này với hắn thì hắn nhất định sẽ cho khách sạn này phải đóng cửa.
Về đến nhà, Hoàng Việt dành cả đêm tu luyện, phục dụng Minh Ngọc Sâm, theo hắn dự tính, rất có thể tầm 1 tháng sau có thể đột phá đến Minh Kính hậu kỳ, vì sau khi đạt đến Minh Kính trung kỳ cao giai, dược lực hắn có thể hấp thu từ Minh Ngọc Sâm đã tăng lên gấp đôi, nếu đạt tới Minh Kính hậu kỳ, tốc độ tu luyện của hắn ít nhất cũng phải tăng thêm gấp năm, sáu lần là ít...
Một ngày đi học của Hoàng Việt cứ thế thanh thản trôi qua, mấy ngày hôm nay, hắn cũng có gọi cho tên Thành ở Vũ Hán, đối phương nói rằng mọi chuyện vẫn ổn, chỉ là ông ta không biết mình đã bị nhiễm Virus Corona hay chưa, hiện nay số người nghi nhiễm Virus đã rất cao rồi, lên tới gần 10 ngàn người, tốc độ lan truyền của bệnh dịch quả là đáng sợ.
Tối thứ tư, như thường lệ, Hoàng Việt nằm trên giường, chat chít cùng Kiều Linh và Hiểu My, tiện thể mở youtube xem có gì hot không?
“Ồ... Ca khúc mới, Jack, ai đây nhỉ!” Hoàng Việt thấy trên giao diện chính của youtube đề xuất một bài hát mới cho hắn, thường là những bài hay mới sẽ hiện lên trên giao diện chủ, hơi tò mò, Hoàng Việt click vào xem.
“Anh Lính à... thú vị đấy!” Từ nhỏ, Hoàng Việt cũng khá thích với việc làm lính, nhưng dĩ nhiên không phải là lính cảm tử, hắn còn muốn sống lâu lắm a!
Tựa đề ca khúc là Hồng Nhan, mà lại đóng vai anh Lính, xem ra có nhiều mâu thuẫn à, càng làm Hoàng Việt dấy lên hứng thú, chắc hẳn là anh Lính này đi lính sau đó bị bồ đá chăng, hắc hắc...
“Ồ... giai điệu hay đấy chứ!” Hoàng Việt thầm khen.
“Và dòng thư tay em gửi trao anh ngày nào... Giờ còn lại hư vô em gởi anh đây lời chào...” Lời nhạc của ca khúc vang lên, giọng hát này phải nói là tinh tế, Hoàng Việt rất có cảm tình.
“Hay!” Hoàng Việt tạm pause, sau đó gửi link qua cho Kiều Linh và Hiểu My luôn.
“Đọc ráp khá tốt!” Thường thường, nhạc bây giờ hay chèn đoạn rap giữa ca khúc, Hoàng Việt cũng không thấy lạ, bây giờ hắn đang phiêu theo giai điệu bài nhạc, nhìn thì thấy ca khúc này đã có hơn 200 ngàn view rồi.
“Nhưng nếu anh say như thế này thì ai xem... Người ta sẽ nói anh tệ với những thứ mà em đem.” Hoàng Việt tâm đắc nhất với câu này trong bài hát, đúng vậy, nếu sau khi bị đá mà quỵ lụy, người ta sẽ chẳng phải nghĩ cô gái ấy rất tệ sao...
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
268 chương
23 chương
3 chương
13 chương