Tà tu
Chương 36 : tử quan thành
Lý Tinh nghe nàng nói đến trợn mắt, nữ nhân này đúng là lợi hại chỉ mấy câu đã chọc giận toàn bộ người ở đây.
- Vân Phi sư tỷ chúng ta có đi không ?
Lần này một tiêu của hắn là vị sư tỷ trước mặt, nàng đi đâu hắn sẽ đeo đến đó.
- Nguyệt Ngôn sư tỷ nói không sai, muốn trở thành cường giả nhất định phải trãi qua nguy hiểm, ta quyết định nhận nhiệm vụ lần này.
- Đệ ủng hộ tỷ.
Lý Tinh nói xong ánh mắt khiêu khích liếc nhìn Triệu Phong, nhất định phải kéo tiểu tử này xuống nước.
- Triệu gì đó có đi hay không ? nếu người không đi cũng không sao ta có thể giúp người hái mấy góc ám nguyệt thảo.
- Người đang khích ta sao ? kế này của người vô dụng.
- Bớt xàm, người có đi hay không ?
- Hừ ngay cả người cũng đi tại sao ta lại không dám.
Triệu Phong suy nghĩ một lúc quyết định tiếp nhận nhiệm vụ, dù sao cũng không chỉ mình hắn chạy đến Ám ma sâm lâm.
Mấy tên kim đang còn lại sắc mặt vô cùng khó coi, ngay cả tụ nguyên cảnh cũng dám đi, kim đan như bọn hắn làm sao có thể ở nhà.
- Nếu mọi người đã quyết định, 3 ngày sao chúng ta sẽ xuất phát.
Lý Tinh rời Vũ điện đi một mạch tới trận viện, nơi này so với đan viện, vũ viện thì nhỏ hơn mấy phần nhưng lại vô cùng nguy hiểm, nghe nói đệ tử trận viện thường bài trận lung tung, 10 người tiến vào thì có tới 8 người dính trận, hắn tìm một tên gần đó hỏi chỗ của Lưu Diệu, tên kia vừa nghe hắn hỏi ánh mắt trở nên cảnh giác.
- Người tìm Lưu sư tỷ làm gì ?
Lưu Diệu ở bên trong trận viện có địa vị rất cao, nàng không những xinh đẹp lại còn có tạo nghệ trận pháp thuộc hàng thứ nhất của đại giáo, nữ nhân như vậy nhất định sẽ có vô số hộ hoa sứ giả.
- Ta là người của đan viện, mấy hôm trước Lưu sư tỷ có thỉnh sư phụ ta vài viên đan dược hôm nay ta đến đưa đan dược cho sư tỷ.
Lý Tinh lấy ra tính vật của nàng đưa cho tên kia xem.
- Người đi theo ta.
Hai người đi đến trước một biệt viện, bên trong trận viện đúng là có không ít trận pháp, chỉ gần một dặm đường hắn đã mất nữa giờ để đi.
- Lưu sư tỷ ở bên trong chỉ có người mang tính vật của sư tỷ mới có thể tiến vào.
Tên kia dùng ánh mắt đố kị nhìn Lý Tinh sao đó xoay người rời đi.
- Tổ sư nói không sai muốn kéo phiền phức chỉ cần đi bên cạnh mỹ nhân là được.
Lý Tinh lấy ra tính vật để trước người, cánh cửa tự động mở ra, biệt viện này nhìn qua cũng bình thường nhưng lại tạo cho hắn một cảm giác không đơn giản, Lý Tinh bật chân thị chi nhãn quét một vòng mày kiếm khẽ nhíu.
- Tam quan trận.
Trong vòng 1 trượng vuông có thể bài ra ba trận pháp, tài nghệ của nữ nhân này đúng là có thể xưng hai chữ thiên tài, nếu là người bình thường nhất định sẽ mất vài giờ để phá trận nhưng hắn có chân thị chi nhãn chỉ cần đi vòng qua là được.
Lý Tinh vận vô ảnh bộ phóng lên một cái cây gần đó sao đó lại tiếp tục phóng qua cây khác, một lúc sao hắn đã đến trước cửa phòng.
- Là Lý sư đệ sao ? ta còn tưởng là có trộm vào nhà.
Cửa phòng mở ra một nữ tử xuất hiện trước mặt Lý Tinh, trên người nàng vận một bộ y phục màu tím, dáng người cân đối, gương mặt thanh tú môi mỏng má hồng, nhất là đôi mắt sáng kia càng tô điểm thêm vẻ đẹp trí tuệ của nàng.
- Lưu sư tỷ muốn gặp tỷ thật không dễ.
- Hì hì, vào trong nói chuyện.
Lý Tinh theo nàng tiến vào đại sảnh, ánh mắt liên tục đảo qua tứ phía.
- Nơi này ta không có bài trận, đệ không cần tìm.
Lưu Diệu đánh giá nam nhân trước mắt vài lần, vẻ mặt không tốt nhìn đối phương, nàng mất hai ngày để bài tam quan trận thử hắn vậy mà tên này lại leo tường tiến vào, thật muốn đánh hắn một trận.
- Lý sư đệ tìm ta có chuyện gì?
- Lần trước mai mắn chứng kiến tạo nghệ trận pháp của sư tỷ nên lần này đến đây xin sư tỷ chỉ giáo.
- Đệ đang trêu chọc ta đúng không?
- Trận pháp lần trước là do đệ mai mắn đã từng học qua nếu không trong thời gian ngắn như vậy làm sao có thể phá được.
- Vận khí của đệ đúng là tốt thật.
Lý Tinh cười trừ bắt đầu thi triển kế hoạch.
- Lưu sư tỷ gần đây đệ tìm được một bộ huyền cấp trận pháp nhưng có vài chỗ không hiểu có thể xin sư tỷ chỉ giáo không?
Lưu Diệu cầm lấy thư tịch ánh mắt đảo qua một vòng, vẻ mặt thoáng kinh ngạc.
- Trận pháp này vô cùng huyền diệu chắc chắn không phải huyền cấp hạ phẩm.
- Đệ cũng nghĩ như vậy, đệ đã thử bài trận vài lần vẫn không thành công.
Lý Tinh nhìn nàng chăm chú quan sát thư tịch khóe miệng khẽ cong lên, bên trong thư tịch không chỉ có kiến thức huyền cấp trận pháp mà còn pha thêm một chút địa cấp, thiên cấp ngay cả tác giả như hắn cũng không hiểu mình đang viết thứ gì thì làm sao nàng có thể xem hiểu.
- Những thứ này nhìn qua tuy không liên quan gì nhau nhưng ẩn sâu bên trong lại có một ý nghĩa khác, nhất thời ta còn không nghĩ ra.
- Nếu như vậy đệ sẽ tạm thời để thứ này ở đây khi nào tỷ tìm ra được thì gọi đệ.
- Thật sao?
- Dù sao đệ cũng không chủ tu trận đạo chỉ là nhất thời muốn tìm hiểu.
Lưu Diệu gật gật đầu nàng chợt nhớ ra nam nhân trước mặt còn là một vị đan sư.
- Vậy ta không khách sáo.
- Mấy ngày nữa đệ cùng các vị sư huynh đi thí luyện khi nào trở về đệ sẽ đến tìm tỷ.
- Tốt.
Lý Tinh rời trận viện trở về phòng mình, ba ngày kế tiếp hắn chủ yếu tu luyện truy tinh kiếm quyết cũng vô ảnh bộ, hiện tại hắn cơ bản đã kết hợp được chân thị chi nhãn vào trong chiến đấu.
Ba ngày sao mọi người tập trung ở trước đại môn, lúc Lý Tinh đến nơi thì đã thấy Vân Phi, Triệu Phong, Cổ Thông đứng đó.
- Cổ sư huynh, Vân Phi sư tỷ.
- Lý sư đệ.
Cổ Thông gật đầu xem như chào hỏi, Vân Phi tính tình dễ gần bị Lý Tinh kéo qua một bên nói chuyện, nữa canh giờ sao Tử Yên, Cao Dương cùng đến chỉ còn lại Lâm Nguyệt Ngôn.
- Nữ nhân này lúc nào cũng đến muộn.
Cao Dương bất mãng hừ một tiếng, bản thân hắn là đệ tử nồng cốt địa vị có thể so ngang với Lâm Nguyệt Ngôn, tại sao hắn lại phải chờ nàng.
- Chỉ đợi một lúc cũng không chịu được sao? Tâm tình như thế này làm sao có thể trở thành đệ tử nồng cốt của bổn giáo?
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, Lâm Nguyệt Ngôn xuất hiện trước mặt mọi người.
- Nguyệt Ngôn sư muội nói như vậy có hơi quá đáng không? Dù sao ta cũng là sư huynh của muội.
- Người bất quá chỉ tu luyện trước ta vài năm, cảnh giới lại không hơn ta, hai tiếng sư huynh này người xứng sao ?
- Người…
- Mọi người đừng tranh luận nữa chúng ta mau đi thôi.
Tử Yên đứng một bên lên tiếng, chuyến đi này nguy hiểm vô cùng lớn nếu xảy ra mâu thuẫn nội bộ chắc chắn sẽ thất bại.
Đoàn người đi tới Đông Lăng Thành sử dụng truyền tống trận tiến vào một thành thị nằm cạnh Ám ma sâm lâm.
- Hôm nay chúng ta sẽ ở lại Tử quan thành dò la tin tức, ngày mai sẽ tiến vào Ám ma sâm lâm.
- Được.
Tử quan thành là thành trì lớn nhất vùng phụ cận Ám ma sâm lâm, đa số tu luyện giả đều chọn nơi đây làm chỗ giao dịch vật phẩm.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
33 chương
100 chương
46 chương