Tia nắng ngọt ngào
Chương 1
Học kỳ này, Trần Dã Vi phát hiện số lần gặp ai đó đột nhiên tăng vọt. Dĩ nhiên cô rất bằng lòng với sự thay đổi này. Ai đó vừa cao nhòng vừa gầy gò, nhìn đằng sau chỉ thấy toàn xương với xương, tóc rủ khuất mặt nhưng chỉ cần một nụ cười thoảng qua trong lúc nghiêng đầu trò chuyện cùng bạn bè lại có sức sát thương vô hạn. Nụ cười của ai đó sáng chói nhưng phảng phất nét ngây thơ.
Trông thấy ai đó nhiều lần, Trần Dã Vi bỗng thấy rất có duyên với anh. Học kỳ này học trên giảng đường, tìm chỗ ngồi kế tiếp nhau không phải chuyện dễ. Cô và bạn mình luôn đi học sớm để vừa tránh kẹt xe vừa dành chỗ trước trong giảng đường. Và chỉ năm phút trước khi giờ học bắt đầu, cô và bạn mình mới chịu xuất hiện. Sau này bạn bè biết cô để ý một anh chàng đẹp trai nên luôn dành sẵn chỗ cho cô, "Cậu không thấy mình và anh ta có duyên quá ư?" Trần Dã Vi nói với bạn mình, cô chỉ người ngồi phía trước.
"Ừm." Bạn cô gật đầu.
"Cậu biết anh ta tên gì không?"
"Lát nữa tan học ở lại một chút. Mình dò hỏi dùm cậu."
Đến giờ tan học, Trần Dã Vi nhìn người bạn "sẽ dò hỏi dùm" của mình bằng ánh mắt khâm phục. Bạn cô hỏi một sinh viên nam quen, biết anh chàng đó tên gì không? Sinh viên nam này cũng thuộc dạng nhiều chuyện. Anh ta hỏi bạn của Trần Dã Vi, hỏi làm gì? Bạn cô hiên ngang đáp: "Tại mình mê trai!" Giọng bạn cô lảnh lót khiến ai không mê trai cũng phải thẹn thùng thay.
Đúng lúc ai đó ra ngoài hóng gió, sinh viên nam lập tức hỏi người bạn ngồi kế bên. Bạn anh ta cũng lắc đầu không biết. Anh ta bèn nhoài người xem tên họ ghi trên sách vở của ai đó. Quả nhiên, anh ta thấy ngay một cái tên được viết bằng nét chữ rồng bay phượng múa... Lý Thao Vũ.
Rốt cục Trần Dã Vi đã biết được tên của ai đó. Từ nay trở đi, cô không còn phải gọi anh chàng đẹp trai này anh chàng đẹp nọ nữa. Nhiều việc và người dần trở nên rõ ràng hơn. Không biết có phải do tâm lý hay không, từ lúc hay tên anh, cô thấy xác suất biết thêm nhiều thứ về anh tăng cao. Cô chỉ nhắc đại một hai câu trong lúc họp nhóm cũng khiến bạn bè rối loạn. Một cô nàng xinh đẹp trong nhóm hét to, "Bữa trước, một cô nàng bên trường nhân văn mới sang tìm mình, xin số anh ta đấy!"
Trần Dã Vi mừng rơn, "Vậy cậu có không?"
"Dĩ nhiên rồi! Ông xã mình quen anh ta mà."
Trần Dã Vi chìa tay về một anh chàng. Anh chàng đó liền ngoan ngoãn lục lọi di động, đưa số điện thoại cho cô. Trần Dã Vi còn tranh thủ hỏi người quen về Lý Thao Vũ. Qua đó, cô biết anh không có bạn gái. Tuy nhiên dựa theo tình hình thực tế mà xem, quá nhiều cô nàng đang ước mơ có được Lý Thao Vũ!
***
Tối đến, Trần Dã Vi nằm trên giường, lưỡng lự nhìn điện thoại. Gọi điện cho anh thì phải mở lời như thế nào đây? Suy nghĩ hồi lâu cũng không biết làm thế nào. Cuối cùng, cô buồn phiền nhắn một mẫu chuyện cười cho anh.
Không ngờ ai đó lại hồi âm, "Ai vậy?"
Trần Dã Vi sung sướng tột độ, "Ấy hả?"
Ai đó cũng trả lời, "Không phải."
Trần Dã Vi nhắn tiếp, "Tình cờ quá, số điện bạn mình chỉ khác cậu có một con số."
Lý Thao Vũ bất giác mỉm cười nhìn điện thoại. Lẽ nào ai đó nghĩ bản thân nói dối giỏi lắm? Ngay tin nhắn đầu tiên, anh đã cảm thấy số điện thoại khá quen.
Lý Thao Vũ vờ như vô tâm, hỏi bâng quơ bạn anh, "Số điện thoại của Trần Dã Vi là số mấy?" Quả nhiên kết quả y hệt suy nghĩ của anh. Do đó, anh mới nhẫn nại tiếp tục nhắn tin.
Cũng từ hôm đó, dù không có việc gì, anh và cô vẫn thường xuyên nhắn tin cho nhau. Trước đây trong điện thoại Lý Thao Vũ không có truyện cười, còn bây giờ thì đầy tràn.
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
11 chương
54 chương
65 chương