Tà tu
Chương 127 : Đột phá
Hà Côn là người gần Triển Minh nhất cũng là người đầu tiên lên tiếng.
- Các vị đạo hữu, mấy năm nay lão phu nhàn vân cởi hạc mai mắn tìm được hai đệ tử ưng ý, hôm nay có cơ hội gặp mặt hi vọng các vị đạo hữu có thể giúp lão phu chỉ điểm một hai, Phùng Quang, Phùng Khôi còn không mau ra mắt các vị tiền bối.
Hai tên đệ tử Vô Phong giáo từ phía sao lão bước ra, cả hai đều là huyền cấp hạ phẩm đan sư.
- Tham kiến Triển tông sư.
Triển Minh đánh giá hai tên đệ tử trước mặt vài lần, cả hai đều là huyền cấp đan sư hàng thật giá thật đúng là có thể xưng một tiếng thiên tài nhưng so với đệ tử thánh cung thì không có gì đáng nói.
- Kế tiếp.
Lần lượt từng tên đệ tử bước lên chào hàng, phần lớn đều là đan sư huyền cấp chỉ có một ít là hoàng cấp thượng phẩm.
Lý Tinh nhìn một lúc lại cảm thấy nhàm chán, còn tưởng sẽ dụ được vài cái linh căn cao cấp không ngờ lại gặp được một đám đực rựa.
- Sư huynh sao ở đây lại có ít nữ đan sư như vậy ?
- Sư đệ có điều không biết, Mộc trưởng lão nổi tiếng là ưu ái nữ đồ hơn nam đồ nên phần lớn nữ đồ luyện đan đều muốn tiếng vào chỗ của Mộc trưởng lão.
- Mộc trưởng lão ? là sư phụ của Mạn Vân sư tỷ sao ?
- Đúng vậy.
Lý Tinh nhớ lần đầu hắn tiến cung đã bị một đám lão đầu tranh giành, trong số đó có một mỹ phụ vô cùng xinh đẹp làm cho hắn nhớ mãi không quên.
- Nếu lão tử được chọn sư nhất định sẽ bái nàng làm sư… e hèm như vậy linh căn của lão tử không phải sẽ bị nàng thu mất sao ?
Lý Tinh càng nghĩ càng cảm thấy không ổn nếu như để mấy linh căn chạy vào thánh cung sao này có muốn lấy ra cũng không phải là chuyện dễ, nhất định phải tìm cách ngăn cản.
Lý Tinh trầm ngâm một lúc, giọng nói tràn đầy kinh thường.
- Đám nữ nhân đó nhờ ưu ái của trưởng lão để đi lên thì có gì hay nếu để bọn biết đệ mang đan mệnh không biết có bỏ sư phụ của mình mà đến tìm đệ bái sư…
- Bốp…
Lý Tinh còn chưa dứt lời thì chung trà trong tay lão đầu nào đó đã rơi xuống, giọng nói trở nên kinh hoàng.
- Tiểu hữu à không… Lý công tử vừa nói đến đan mệnh sao ?
Lý Tinh thành thật gật đầu.
- Không sai, sư phụ nói tiểu bối mang đan mệnh trong người nhưng không biết có cùng loại với đan mệnh mà tiền bối đã nói không.
- Liễu tông sư đã nói chắc chắn là không sai nếu không làm sao người lại thu nhận một đệ tử trẻ tuổi như vậy.
Mấy lão đầu khẽ liếc nhìn nhau đều thấy được vẻ nóng rực trong mắt đối phương.
Đan mệnh chính là mệnh vì đan mà sinh ra, người mang đan mệnh tất thành đan đạo người ở gần đan đạo cũng có thể ngộ đan đạo, một người lên trời gà chó đều thăng thiên đây mới là điểm đáng sợ của đan trung chi mệnh.
- Lý công tử lần này người đến đây là để chiêu đồ sao ?
- Đúng vậy, ta đến giúp sư phụ chiêu đồ còn có tứ sư tỷ cũng nhờ ta để ý vài hạt giống tốt.
Triển Minh nghe hắn nói thầm kêu hỏng bét, lão còn muốn lợi dụng chuyện Tống Dung thu đồ để kiếm thêm chút đỉnh, bây giờ thì xong hết rồi.
Mỗi lần thánh cung chiêu đồ trưởng lão, chấp sự đều có thể tuyển thêm đồ đệ nhưng muốn trở thành đệ tử chân truyền của trưởng lão là chuyện khó như lên trời nên đa số các đại giáo, đại tộc đều đánh chủ ý vào chấp sự thánh cung.
- Vậy Lý công tử có muốn chiêu đồ không ?
- Ta sao ? Tu vi của ta còn thấp hơn đệ tử của tiền bối thì làm sao có tư cách để chiêu đồ.
- Lý công tử không cần khiêm tốn tuy tu vi của người còn thấp nhưng tiền đồ không ai có thể sánh được, có thể đi theo công tử chính là vinh hạnh của đám tiểu bối.
- Lão đầu này thật biết nói chuyện a.
Lý Tinh thầm khen một tiếng, trước khi đến đây đúng là hắn có ý muốn thu vài cái linh căn nhưng đáng tiếc lại không tìm được cái nào vừa ý.
- Chuyện này ta sẽ trở về hỏi sư phụ xem ý kiến của người thế nào.
- Vậy lão phu sẽ đợi tin tốt của công tử.
Triển Minh nhìn mọi chuyện ngày càng đi xa tầm tay của lão, ánh mắt thoáng đảo qua chỗ Lý Tinh.
- Thời gian cũng không còn sớm, ta cùng sư đệ còn có chuyện phải giải quyết thứ lỗi không thể cùng với các vị đạo hữu tiếp tục luận bàn.
Lý Tinh nhìn Triển Minh chuẩn bị rời đi, hắn cũng chào tạm biệt mấy lão đầu.
- Triển tông sư, Lý công tử đây là chút quà mọn của lão phu xin hai vị đừng chê.
Hà Côn lấy ra hai túi trữ vật một cái đưa cho Triển Minh, cái còn lại đưa cho Lý Tinh.
- Chuyện này…
Lý Tinh nhìn túi trữ vật trước mặt bộ dáng có chút do dự, nhận quà như thế này có quá lộ hay không ? ít nhất cũng phải tìm một nơi yên tĩnh chỉ có hai người thì sẽ thích hợp hơn.
Triển Minh nhận lấy túi trữ vật, giọng nói vẫn thản nhiên như chưa có gì.
- Sư đệ đây là thành ý của các vị đạo hữu, đệ không nên từ chối.
- Đệ biết rồi.
Lý Tinh thu túi trữ vật của Hà Côn lại thu thêm mười mấy lão đầu còn lại mỗi người một túi trữ vật sao đó thì rời đi.
- Lần này lão tử phát tài rồi.
Trong mấy mười mấy cái túi trữ vật đều có không ít nguyên thạch, linh dược, đan dược… tính sơ qua cũng hơn 100 viên thượng phẩm nguyên thạch.
Hai người vừa rời khách điếm thì Triển Minh quay qua nhìn Lý Tinh.
- Lý sư đệ mấy ngày nữa toàn bộ đan sư ở đế thành sẽ tổ chức bàn luận ở Vạn dược các, đệ có muốn đi không ?
- Mấy vị sư huynh có đi không ?
Triển Minh khẽ nhíu mày.
- Ta cũng không rõ, lần trước chỉ có ta cùng ngũ đệ tham gia, mấy hôm nay ngũ đệ đang bế quan chỉ sợ không thể đi được.
- Vậy tam sư huynh thì sao ?
- Ta phụ trách chiêu đồ cho sư phụ nên không thể không đi.
- Vậy đệ sẽ đi cùng sư huynh.
Cơ hội tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua được, lần này chỉ gặp mười mấy lão đầu đã thu được hơn 100 viên thượng phẩm nguyên thạch nếu như hôm đó nhân phẩm của hắn bạo phát thì không chừng năm nay không cần phải luyện đan kiếm sống.
Vừa xác định thời gian gặp mặt xong, Lý Tinh liền tìm cớ chuồn đi, hắn còn phải giải quyết một vần đề vô cùng quan trọng chính là đột phá.
Sao khi đại chiến 3 canh giờ với Ám Nguyệt thì nguyên lực bên trong cơ thể hắn đã đạt đến tình trạng bão hòa có thể đột phá bất cứ lúc nào.
Lý Tinh rời đế thành tiến vào một khu rừng gần đó, hắn không đột phá bên trong thánh cung là vì lần này không chỉ có mình hắn đột phá mà Vũ tỷ cùng tiểu nha đầu cũng độ kiếp bước vào kim đan.
- Lý Tinh vô địch.
- Tham kiến chủ nhân.
- Hai người chia ra canh giữ không cho bất kì ai tiếp cận nơi này.
- Tuân lệnh.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
33 chương
100 chương
46 chương