Tà tu

Chương 100 : Hoàn thành nhiệm vụ

Câu nói này cũng quá độc đi, nam nhân chân chính như hắn làm sao có thể không được, Lý Tinh ngẩn cao đầu. - Ít nhất cũng ba canh giờ. - Lâu như vậy? Hai nữ tử thoáng kinh ngạc, theo các nàng nhớ hình như Liễu sư tỷ chỉ treo hai cái vấn đề đan dược. Lý Tinh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của hai nàng, đầu ngẩn đụng trời xanh. - Cũng không lâu lắm, lúc phong độ cao còn có thể cày xuyên đêm. - Cày cái gì? - Chết mẹ, lộn lời… ừ thì… á nếu không tin hai vị sư tỷ xem thứ này. Lý Tinh lấy ngọc bài của nhiệm vụ bảng đưa cho hai nàng, ngọc bài có ấn kí của chấp sự nên chắc chắn không thể làm giả. - Người có thứ này sao không lấy ra? Muội muội lại hung hăng trừng mắt Lý Tinh. - Hai người cũng không có nói. Lý Tinh ủy khuất nhìn hai nàng, đôi mắt ngây thơ chớp mấy cái. - Á… có tin ta chém người không? - Muội muội không được manh động, muội vào báo cho Liễu sư tỷ một tiếng, ta ở đây canh chừng hắn. - Hừ. Lý Tinh nhìn bà cô kia rời đi liền quay sang tám chuyện với lục y tỷ tỷ. - Không biết tỷ tỷ xưng hô thế nào ? Nữ tử im lặng đứng bên cạnh, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Lý Tinh. - Tiểu đệ Lý Tinh là đệ tử mới nhập cung sao này xin nhờ sư tỷ chỉ giáo. - Tiểu đệ chỉ mới tới đây lần đầu, tỷ có thể dẫn đệ đi tham quan một chút được không ? - Vị tiểu cô nương lúc nãy thật sự là muội muội của tỷ sao ? - Y phục của tỷ mua ở đâu vậy ? chỉ đệ với. - Cút. Cuối cùng lục y nữ tử cũng mở miệng, hai mắt lạnh lùng nhìn Lý Tinh, bảo kiếm cũng sắp rời khỏi vỏ. Lý Tinh cuối đầu ngoan ngoãn đứng một bên nếu nữ nhân trước mặt không phải nguyên anh kì thì hắn đã dùng lý luận mạnh mẽ để trấn áp nàng. Liễu Tuyết Nghiên nghe sư muội nói có người giải quyết được hai vấn đề đan dược của nàng vẻ mặt thoáng ngạc nhiên, trước khi treo lên nhiệm vụ bảng nàng đã từng hỏi qua sư phụ nhưng chỉ nhận được một câu trả lời mơ hồ. - Đợi khi con hiểu được, đan thuật của con sẽ tiến thêm một bước. Với thiên phú của nàng chỉ cần nữa năm là có thể giải quyết bình cảnh nhưng nàng lại không còn nhiều thời gian. - Muội cảm thấy tên này rất không đáng tin, sư tỷ đừng hi vọng quá nhiều. - Ta biết. Hai người đi đến đại môn thì thấy một nam một nữ im lặng đứng đó, nữ nhân hung hăng nhìn nam nhân, nam nhân thì e thẹn cuối đầu, ủy khuất đứng một bên. - Sư tỷ chính là hắn, có phải nhìn rất không đáng tin không ? Liễu Tuyết Nghiên nhìn thấy Lý Tinh ánh mắt lóe lên chút hi vọng, thiên phú của nam nhân này nàng đã từng nhìn thấy không chừng có thể giúp được nàng. Lý Tinh đột nhiên ngẩn đầu, hai mắt sáng lấp lánh. - Liễu sư tỷ chúng ta lại gặp mặt. Hắn hưng phấn chạy đến trước mặt nàng nhưng đối mặt hắn là ánh mắt lạnh nhạt đủ để dập tắt mọi hưng phấn của nam nhân. - Đến thư phòng. - À, được. Sư phụ của nàng không cho nam nhân vào bên trong nên hai người đi đến thư phòng bàn luận. - Hai vị tỷ tỷ lần sao muội sẽ đến thăm hai người. Lý Tinh nũng nịu hô một tiếng sao đó vận vô ảnh bộ chạy đi. Thư phòng cách nơi này chỉ vài dặm, Lý Tinh chưa ngắm rõ mỹ nhân thì đã tới nơi. Thời gian này thư phòng khá yên tĩnh chỉ có vài tên đang ngồi đọc thư tịch, Liễu Tuyết Nghiên tìm một chỗ trống ngồi xuống. - Thanh nguyên đan sai ở chỗ nào ? - Đan phương không sai nhưng cách luyện chế có chút không ổn. - Không ổn chỗ nào ? - Nhiệt độ cao, thu đan chậm. Thanh nguyên đan lợi ích ở chỗ thanh thuần nguyên hồn nếu nhiệt độ quá cao cộng thêm việc để đan dược trong lò quá lâu dẫn đến đan hương tiêu thất, chất lượng đan dược không giảm nhưng hiệu quả thanh thuần cũng không nhiều. - Hỏa dương đan thì sao ? - Vấn đề này rất đơn giản, thể chất nữ tử vốn có tính âm hàn nên luyện hỏa dương đan hiệu quả sẽ không cao, trước khi sư tỷ luyện đan chỉ cần dùng chân hỏa bao bọc nguyên lực là được. - Đa tạ. Liễu Tuyết Nghiên giơ ngọc thủ xin xắn đến trước mặt Lý Tinh. - Ngọc bài. - À. Lý Tinh lấy ngọc bài đưa cho nàng, rất ngoan ngoãn phối hợp. Liễu Tuyết Nghiên lấy ra ngọc bài của mình truyền điểm cống hiến cho đối phương sao đó rời đi. Lý Tinh nhìn bóng lưng mỹ nhân dần biến mất, nhìn ngọc bài trên bàn, vẻ mặt dại ra. - Cái đéo gì vừa xảy ra vậy ? - Người bị trúng mị thuật của nha đầu kia. Đỉnh linh lười biếng mở miệng, giọng nói hả hê. - Sao người không nhắc ta ? - Bây giờ người đuổi theo không chừng còn kịp. - Đệch, người giỏi. Lý Tinh không có thời gian cải nhau với tên nhám chán này, hắn lập tức vận vô ảnh bộ đuổi theo mỹ nhân. - Liễu sư tỷ chờ đệ với. Liễu Tuyết Nghiên vừa rời thư phòng thì nghe tiếng Lý Tinh, nàng khẽ nhíu mày, giọng nói lạnh nhạt. - Chuyện gì ? - À… Không hiểu sao mỗi lần nhìn thấy bộ dáng lạnh nhạt của nàng tâm trạng hưng phấn của hắn lại tuộc dốc không phanh, tiểu long cũng biến thành tiểu trùng. - Không có gì… Liễu Tuyết Nghiên xoay người tiếp tục bước đi. - Nếu sao này sư tỷ có chuyện cần giải quyết có thể đến tìm đệ bất kì lúc nào, đệ sẽ giúp miễn phí. Mỹ nhân thoáng dừng lại. - Đa tạ. - Hì hì không có gì, giúp đỡ sư tỷ là… a lão tử còn chưa nói hết mà, hài... Lý Tinh đau khổ nhìn mỹ nhân rời đi, hắn tốn bao nhiêu công sức cuối cùng chỉ đổi lấy hai chữ đa tạ, đúng là thất bại thảm hại. Liễu Tuyết Nghiên trở về phòng, ánh mắt đảo qua căn phòng đơn sơ, phòng của nữ nhân thông thường được bài trí cẩn thận theo sở thích của mỗi người nhưng căn phòng trước mặt chỉ có một chiếc giường, một chiếc bàn, một bộ trà, một cái cửa sổ tất cả đều dùng màu đen để tô lên. - Cuối cùng con vẫn không đợi được. Tống Dung nhìn đệ tử mình thương yêu nhất, chuyện gì làm được thì nàng đã làm, có những chuyện nàng cũng không thể giúp chỉ đành bất lực đứng nhìn đệ tử dần sa ngã. - Đệ tử đã không còn nhiều thời gian. - Nhưng con cũng không cần làm như vậy. - Đệ tử biết bản thân đang làm gì. Liễu Tuyết Nghiên nở nụ cười nhạt nhìn vị sư phụ luôn che chở cho nàng. - Tuyết Nghiên sẽ không để sư phụ thất vọng. - Con vẫn không thay đổi. Tống Dung nhìn ánh mắt kiên quyết của đệ tử, nàng đã nhìn thấy ánh mắt này một lần, nữ nhân đó từng vứt bỏ tất cả để đi theo con đường mà trái tim lựa chọn nhưng cuối cùng nàng thất bại, mất đi tất cả ngay cả sinh mệnh của mình. - Ta có thể giúp con kéo dài thêm một năm. - Nhưng ngày đó sẽ đến chỉ là chậm hơn một chút. - Khi nào con đổi ý thì đến tìm ta. Tống Dung tiến lại bên cạnh Tuyết Nghiên, ngọc phong lên xuống theo từng bước chân, khóe môi nở nụ cười miễn cưỡng. - Ta không thể giúp con thay đổi số mệnh nhưng tên tiểu sắc tử con vừa gặp không chừng có thể. Liễu Tuyết Liên nhìn theo bóng lưng yểu điệu của sư phụ, trong đầu hiện lên hình ảnh của một nam nhân, hắn không lớn hơn nàng nhưng đan thuật của hắn khiến cho nàng không thể với tới. - Hắn là ai? Thiên tài trẻ tuổi của đan cung nàng đều nhận biết nhưng nam nhân này nàng chỉ vừa gặp hai lần ngay cả tin tức của hắn cũng chưa từng nghe đến. - Tiểu Như, Tiểu Hà. - Công chúa. Hai nữ tử canh cửa tiến vào, vẻ mặt nghiêm túc khác hẳn lúc gặp Lý Tinh. - Giúp ta điều tra nam nhân lúc nãy. - Lại là tên biến thái đó sao? Công chúa điều tra hắn làm gì? - Người không cần biết. - Tuân lệnh.