Tà Thiếu Dược Vương
Chương 840
Những thứ này tuy rằng đều nhớ, tuy nhiên Nhậm Kiệt lại biết rõ, bây giờ không phải là thời điểm nghiên cứu cẩn thận những chuyện này. Bởi vì thân thể hắn đã hoàn toàn bị phá hủy, chỉ có thánh hồn còn kiên trì, nhưng cũng đã sắp bị vây khốn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cho dù thánh hồn không bị tan biến, cũng sẽ bị vây khốn trấn áp hoàn toàn.
Nếu như vậy, thì không biết phải đợi đến ngày nào năm nào mới có thể thấy lại ánh mặt trời.
Thời khắc này hoàng đế biểu hiện sự cường đại của hắn, mượn lực lượng của ngọc tỉ Hỗn Độn Chí Bảo, với đại đạo thiên địa của bản thân cảm ngộ thành Thánh đè ép, đây là một lực lượng vô địch.
"Chết tiệt, sớm nói cho ngươi biết, ngươi còn là đưa tới cửa, một khi đã như vậy, bổn gia chủ mà từ chối thì bất kính!" Mà lúc này, ở thời điểm nguy hiểm nhất này, Nhậm Kiệt không để ý tới gì khác, lại vô cùng vui vẻ.
"Ông..." Ngay sau đó, trong thánh hồn Nhậm Kiệt thúc giục một cổ lực lượng huyết mạch đặc thù, nhất là sau khi hoàn toàn hủy diệt Vẫn Thánh Cốc, chiết xuất tinh túy dược tính cuối cùng, giống như tinh túy dược tính của tinh hoa máu huyết, phối hợp với một số lực lượng tồn tại bên trong bản thân Nhậm Kiệt, trong nháy mắt kích phát ra một số lực lượng đặc thù.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Ngay trong nháy mắt này, vốn hoàng đế đang cười vui vẻ không thôi, chuẩn bị kết thúc cuối cùng... đột nhiên cảm nhận được lực lượng dao động một cách khó hiểu, trong phút chốc lại có một loại lực lượng từ chỗ cốt lõi nhất quấy rầy hoàng đế, mà lực lượng đại đạo thiên địa của hoàng đế vận chuyển cũng bị ảnh hưởng của cổ lực lượng này.
Rất yếu, rất kỳ diệu, trong nháy mắt kích phát lập tức truyền đến một loại cảm ngộ đặc thù. Loại cảm ngộ đó, là cảnh tượng lúc hoàng đế thành Thánh... Điều này cho dù là sư phụ truyền lại cho đồ đệ, cũng không thể có, bởi vì những thứ này căn bản không thể truyền bằng lời nói, nhưng bị loại lực lượng đặc thù này ghi chép lại, cuối cùng bị Nhậm Kiệt kích phát sáp nhập vào trong thánh hồn của mình.
Nhậm Kiệt giống như là chạy tới tuyệt lộ, từ trên vách đá rơi xuống, không đường có thể đi sẽ phải ngã rơi chết người, ở khoảnh khắc cuối cùng đó, lại đột nhiên được một sợi dây kéo một cái, thân thể bay lên phía trên, hơn nữa hắn cũng nhìn thấy một con đường ở trước mặt.
Hắn không có khả năng đi con đường này, nhưng hắn nhờ có con đường này mà không đến mức ngã chết, rồi những điều từ lâu hắn không có biện pháp nghĩ thông suốt hết thảy, vào giờ khắc này rộng mở thông thoáng.
"Ầm..." Nhậm Kiệt cảm giác thánh hồn của mình vào giờ khắc này, lại có một lần lột xác khó tin, thế giới này lập tức trở nên rõ ràng như vậy, Hỗn Độn Chí Bảo cũng biến thành rõ ràng, lực lượng hỗn độn cũng khó mà cản trở hắn.
Trong nháy mắt, thánh hồn của hắn có thể cảm nhận được tồn tại ở ngoài phương thiên địa này, mà còn có thể dẫn động lực lượng ở ngoài thiên địa.
Lực lượng thật khổng lồ, thật đặc biệt!
Trong nháy mắt, cổ lực lượng này bị điều động, điên cuồng xoay tròn.
Trong tiếng nổ ầm ầm, vốn lực lượng đại đạo của hoàng đế cuối cùng muốn tiêu diệt Nhậm Kiệt, hủy diệt thánh hồn kia, giờ khắc này cũng bị đánh bay ra ngoài. Thánh hồn chủ đạo, lực lượng điên cuồng xoay tròn, thân thể Nhậm Kiệt trong nháy mắt liền ngưng tụ hoàn thành. Mà trên thân thể hắn, mỗi một điểm lực lượng đều hơi lóe sáng, giống như có một vị tồn tại vô cùng cường đại ẩn núp trong đó, hình thành trận pháp vô cùng to lớn, hấp thụ lực lượng vô tận.
"Bùng... Phốc..." Biến cố bất thình lình này hoàng đế hoàn toàn không nghĩ tới, hắn không nghĩ tới bản thân lại sinh ra loại biến hóa này, càng không nghĩ tới đại đạo của mình vốn muốn tiêu diệt Nhậm Kiệt, lại trở thành sợi dây cứu mạng cho Nhậm Kiệt đi ra một bước cuối cùng, chỉ dẫn con đường phía trước cho hắn.
Càng không nghĩ tới là, sau khi Nhậm Kiệt bước ra một bước này lại kinh khủng như vậy. Lúc trước mình chỉ cảm nhận được một chút xíu lực lượng ở ngoài phương thiên địa này, hắn lại giống như nước lũ cuồn cuộn, chênh lệch đâu chỉ ngàn vạn lần.
Cho nên chỉ trong thời gian ngắn, hoàng đế đã bị chấn bay ra ngoài, vốn thân thể vẫn chưa hoàn toàn chữa trị, khôi phục lại lần nữa vỡ vụn, chỉ có nửa thân trên coi như còn tốt, nhưng hoàng đế hắn cũng đành phải chấp nhận như thế.
"Bùng... Bùng... Ầm..." Đây là Nhậm Kiệt trực tiếp xuyên thấu phương thiên địa này, hấp thu lực lượng ở ngoài thiên địa. Vào giờ khắc này thiên địa đều chậm rãi cách xa, huống chi chỉ là Hỗn Độn Chí Bảo sinh ra trong thiên địa, căn bản không có biện pháp thừa nhận cổ lực lượng này công kích, trong nháy mắt bắt đầu sụp đổ vỡ vụn.
- Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy? Nhìn biến hóa của Nhậm Kiệt, hoàng đế điên cuồng gào thét, sau đó định liều mạng công kích lần nữa.
- Cút! Nhậm Kiệt đã ngưng tụ thân thể, thánh hồn ngưng tụ uy lực, lực lượng vô tận ngoài thiên địa tràn vào, trong nháy mắt Nhậm Kiệt lên tiếng, ẩn chứa lực lượng đại đạo vô tận đè ép xuống. Trong tiếng nổ ầm ầm, không đợi hoàng đế công kích, thân thể hoàng đế lại lần nữa bị chấn bay ra.
Nhậm Kiệt thì dường như không hề để ý tới hoàng đế, ngẩng đầu nhìn lên tinh không vô tận. Giờ khắc này, thánh hồn của hắn đã xuyên thấu phương thiên địa này. Nhưng Nhậm Kiệt cũng không có nhân cơ hội để tăng lên chính mình, bởi vì hắn xuyên thấu phương thiên địa này, mới biết một vài thứ.
Mà xem như lần nữa phương thiên địa này cho hắn sinh mạng, để hắn có cơ hội đạp đất thành Thánh, Nhậm Kiệt sẽ không vứt bỏ, bởi vì nơi này còn có thân nhân của hắn, người yêu của hắn, bằng hữu của hắn, tất cả những người quan tâm tới hắn.
- Để bổn gia chủ nói cho ngươi biết, chân chính thành Thánh là như thế nào, là cải tạo lại thiên địa! "Ầm..." Lại lần nữa đánh bị thương nặng hoàng đế, Nhậm Kiệt đang ở trong vầng hào quang bao phủ lần nữa lên tiếng, thanh âm truyền đi khắp phương thiên địa này.
Ngay sau đó, Nhậm Kiệt tự mình dẫn động lực lượng ở ngoài thiên địa, trừ bắt đầu tạo lại Thánh thể, ngưng tụ lực lượng của Thánh nhân, thì dẫn vào trong phương thiên địa này.
Tiên giới đã không còn sót lại chút gì, vốn là một số mảnh vỡ thế giới tách rời thế giới này, liền dung nhập vào trong đại thế giới này. Bầu trời trở thành cao, linh khí không ngừng trở nên nồng đậm, mặt đất đang biến đổi thành dầy hơn, trở nên vô cùng rộng lớn.
Phương thiên địa này đang nhanh chóng bành trướng, giống như lần nữa khai thiên lập địa.
Ở bên ngoài đại thế giới trước đây, bắt đầu sinh ra thế giới vô tận, nhanh chóng sinh ra mặt đất mênh mông, núi rừng sông hồ, tinh tú ngưng tụ. Dưới tác dụng của lực lượng này, hỗn độn khí lại lần nữa xuất hiện, sinh vật hỗn độn cũng mơ hồ từ từ hình thành.
Sinh vật hỗn độn mới, địa phương mới sinh ra phần lớn là vùng đất hoang vắng, nhưng sinh vật hỗn độn sinh ra, các loại sinh mạng bắt đầu sinh sôi nảy nở.
Nơi đó thời gian nhanh chóng ngàn vạn lần, hết thảy nơi đó đều trở về hỗn độn, tái diễn hồng hoang.
Thiên địa đang thay đổi, khi lực lượng tia sáng chung quanh thân thể Nhậm Kiệt chiếu xuống trong đại trận Nhậm gia phía dưới, mọi người ngạc nhiên phát hiện, thương thế mình hoàn toàn khôi phục, lực lượng cũng đều khôi phục rất nhanh, hơn nữa đầu óc lập tức trở nên rõ ràng, con đường của mình cũng biến thành càng thêm rõ ràng.
- Không... Không... Không... Mà lúc này, hoàng đế đã chật vật đến cực điểm, cả người đều sững sờ ở đó, nhìn hết thảy, không ngừng lắc đầu, không thể tin hết thảy đây đều là sự thật!
"Tại sao lại như vậy? Tại sao có thể như vậy?"
"Trước mình cũng thành Thánh, nhưng... nhưng vốn chưa từng đạt tới trình độ này, đừng nói là làm cho thiên địa bành trướng trở nên lớn ngàn vạn lần. Có một vài chỗ xuất hiện khí tức hỗn độn, bắt đầu lập lại hồng hoang, cho dù là lực lượng ở ngoài thiên địa đều bị dẫn động nhiều một chút!"
"Chênh lệch này quả thực quá lớn, tại sao có thể như vậy?"
- Sư tôn! Đây là... Cao Bằng nhìn cảnh vật chung quanh thân thể mình không ngừng biến hóa, đó là vì thiên địa này thời gian đang tăng tốc, đó là vì thiên địa này đang bành trướng. Vốn hắn cùng Cổ Ma còn đang cảm nhận trận chiến đấu giữa hai phương kia, nhưng không nghĩ rằng...
- Khai thiên lập địa, làm lại thiên địa, Thánh nhân... Thánh nhân... Cao Bằng hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, Cổ Ma cũng đã đứng ngẩn ở nơi đó, thân thể không ngừng run rẩy.
- Oa oa oa... Mau nhìn, những dược liệu kia như thế nào chạy tới... A... Lực lượng của ta như thế nào tăng lên? Đây là vật gì... Trong tinh cầu hình trái tim, Đan Diệu bọn họ cũng đang bị biến hóa của thiên địa này hù dọa cho cả kinh.
- Diệu Diệu! Lực lượng của ta tăng lên, đột phá, còn có cơ thể của ta, đây là chuyện gì xảy ra? Còn có, thiên địa này dường như đang biến thành lớn, đây là? Văn Thi Ngữ cũng cả kinh nhìn lên bầu trời, không dám tin hết thảy.
Lúc này Đan Diệu, Văn Thi Ngữ đột nhiên bốn mắt nhìn nhau, đối với biến hóa của thiên địa lần này, các nàng hoàn toàn không hiểu rõ, nhưng trong lòng đồng thời nghĩ tới một người, đó chính là nam nhân của họ, là Nhậm Kiệt!
Bởi vì thiên địa này đang biến thành lớn, trong tinh cầu bọn họ này có mây trăm ưc người bình thường, mấy ức tu luyện giả, tuy rằng cũng đều có chỗ tốt, nhưng còn xa không có chiếm được lớn như các nàng như vậy. Hơn nữa lực lượng này ôn nhu như vậy, làm cho các nàng có một loại cảm giác vô cùng thân cận, đối với thân thể các nàng lại càng rõ như lòng bàn tay, hết thảy đều nói rõ một chuyện: chỉ có Nhậm Kiệt mới có thể làm được.
Chỉ là trong mắt hai người đều lóe lên vẻ vô cùng kinh sợ: "Trời ạ! Đây là xảy ra chuyện gì, mới có thể phát sinh chuyện như vậy?"
Khác với Văn Thi Ngữ, Đan Diệu bọn họ chính là, người đi theo Nhậm Kiệt cùng nhau chinh chiến, tận mắt nhìn thấy hết thảy phát sinh, tuy rằng trừ Tề Thiên những tồn tại đạt tới Bán Thánh bọn họ ra, rất nhiều chuyện nguy hiểm, kinh tâm động phách chi tiết trong đó bọn họ không biết, nhưng lại biết một chuyện: gia chủ... đã thành Thánh!
Nhất là thấy Nhậm Kiệt quát một tiếng chấn hoàng đế bay đi, sau đó lại cải tạo lại thiên địa, mỗi người đều vô cùng kích động, hạnh phúc không nói nên lời...
Thậm chí ngay cả bản thân mình đột phá, lực lượng tăng vọt, thân thể biến đổi cũng trở thành thứ yếu.
Cải tạo lại thiên địa, là đại sự giống như khai thiên lập địa. Có thiên địa bởi vì Thánh nhân khai sáng, ngay từ đầu đã vô cùng rộng lớn, có một số thì nhỏ hơn rất nhiều, giống như đại thế giới Táng Tiên, không đợi lớn lên phát triển, cũng đã đến gần hủy diệt. Mà thiên địa như vậy, một khi có Thánh nhân ra, thì có thể cải tạo lại thiên địa, thiên địa sẽ trở nên vô cùng to lớn, phát sinh biến đổi long trời lỡ đất.
Giờ này, phương thiên địa này đang trải qua biến hóa như vậy, Thánh nhân ra, cải tạo lại thiên địa!
Giờ khắc này, Nhậm Kiệt không có biểu hiện thánh quang, không có dùng thánh uy áp bức người ta quỳ lạy, thậm chí với người bình thường cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng người đứng ở đỉnh phong nhất của phương thiên địa này, thì đều cảm nhận được biến hóa của phương thiên địa này. Đại thế giới vỡ nát khôi phục, hỗn độn khí bắt đầu lượn lờ, ở ngoài đại thế giới khai sáng trước kia bắt đầu lập lại hồng hoang, đây là khởi đầu mới vô tận phồn hoa.
Mà lúc này, Nhậm Kiệt đứng ở nơi đó, ngắm nhìn bầu trời, cảm nhận con đường này. Thời khắc này thánh hồn của hắn cũng đang lột xác, giờ khắc này Nhậm Kiệt cười...
Trước kia nghe được rất nhiều thứ từ Thánh nhân luận đạo trong đoạn phim trong thức hải, thời khắc này đều một cách vô thức chảy xuôi trong lòng, một vài thứ của các Thánh nhân, cứ như vậy sáp nhập trong bản thân Nhậm Kiệt.
Thánh nhân ra, cải tạo lại thiên địa! Giờ khắc này dường như thời gian đã không tồn tại, khoảnh khắc như vĩnh hằng, vô cùng biến hóa ở trong đó.
"Ầm..." Đột nhiên, thiên địa trở nên vô cùng to lớn, bầu trời vũ trụ mênh mông bắt đầu chậm rãi khép kín, tạo thành hàng rào của phương thiên địa này, trở nên kiên cố gấp trăm lần, gấp ngàn lần, gấp vạn lần so với quá khứ.
- Chết tiệt! Nhậm Kiệt vốn đang ngắm nhìn bầu trời vô tận, thành tâm cảm thụ một đoạn hư không khác kia, không nhịn được mắng một câu. Chỉ sợ vĩnh viễn không có người nào nghĩ tới: sau khi thành Thánh, Thánh nhân cải tạo lại thiên địa lại nói ra một câu đầu tiên như vậy!
Bởi vì Nhậm Kiệt phát hiện, mặc dù thánh hồn của hắn vượt qua cảnh giới thành Thánh lúc ban đầu, đạt tới một độ cao mới, nhưng khi đối mặt với hàng rào phương thiên địa mình vừa mới làm lại này, cũng chỉ có thể bị ngăn chặn ở bên trong, hoàn toàn không có biện pháp tùy tiện dò xét tình huống bên ngoài. Đáng tiếc vừa rồi hết thảy cứ như vậy vận chuyển thúc giục, căn bản không có nghĩ nhiều, nếu không khẳng định Nhậm Kiệt sẽ không dễ dàng để cho hàng rào của phương thiên địa này nhanh chóng hình thành, khép lại như vậy.
Bởi vì trong mơ hồ, dường như Nhậm Kiệt đã cảm nhận được một vài thứ, cảm nhận được khí tức của mấy vị kia.
"Ôi!" Nhậm Kiệt chỉ có thể bất đắc dĩ thầm thở dài, tuy vậy cũng không có cảm giác tiếc nuối, chỉ là cười khổ bất đắc dĩ cảm thấy như có chút mua dây buộc mình. Chuyện đó ngược lại cũng không vội, giờ này phương thiên địa này đã được mình cải tạo lại, cũng là lúc nên kết thúc một vài chuyện...
Truyện khác cùng thể loại
3937 chương
419 chương
73 chương
46 chương
1780 chương
113 chương