Tà thần thực tập sinh tại thế giới giả tưởng
Chương 147 : Hành động
Mái tóc nâu đen dài của Mariya Yuri tán loạn trên lớp ga trải giường, đôi mắt nâu linh động của thiếu nữ giờ lại vô thần nhìn lên trên trần nhà cổ xưa, hoàn toàn không còn tiêu cự.
Gương mặt tinh xảo lấm tấm mồ hôi, đôi lông mày tinh tế lúc trước hơi nhíu lại do đau đớn giờ cũng đã giãn ra rất nhiều sau khi nếm trải được trái cấm. Tuy vậy, Mariya Yuri vẫn không thể tránh khỏi có một loại cảm giác bi thương cùng bất lực bốc lên từ trong đáy lòng —
— Cuối cùng vẫn không thể tránh được.
Không giống với Erica hay Seishuuin Ena, từ nhỏ Mariya Yuri sinh ra trong một hoàn cảnh gia đình rất bình thường, với những nhân sinh quan và giá trị quan cũng rất chính trực. Kết hợp cùng gia cảnh tốt và tính tình hiền dịu bên ngoài nhưng lại mạnh mẽ trong nội tâm, Mariya Yuri mới có thể hình thành một loại tính cách ngoài mềm trong cứng như vậy.
Đáng tiếc, đối mặt với một vị Ma Vương hoàn toàn sẵn sàng lấy toàn bộ gia tộc của nàng ra làm con tin, thậm chí còn sẵn sàng lấy vô số tính mạng của những người vô tội — Nàng không có lựa chọn.
Chính trực, đạo đức, những gì mà thiếu nữ Yamato Nadeshiko này vẫn luôn cố gắng giữ chặt trong lòng của mình mười mấy năm nay... Tất cả đều theo động tác từ nhẹ nhàng đến thô bạo của thanh niên tóc đen trong vài tiếng vừa qua mà bị tàn phá thành vô số mảnh nhỏ.
Cũng giống như bộ trang phục vu nữ đỏ trắng mà nàng mặc khi đến pháo đài ma thuật này, hay là chính lòng tự trọng của Mariya Yuri. Cho tới bây giờ, Yuri vẫn không thể tin tưởng được là kẻ lúc trước vong tình phôi hợp, thậm chí gào thét đến mức bây giờ còn hơi khản cả cổ đó chính là mình.
Nghĩ đến điều gì đó, đôi má của thiếu nữ lại bắt đầu đỏ lên. Đương nhiên là không chỉ vì trong bộ nhớ của Mariya Yuri bỗng nhiên lại xuất hiện những hình ảnh vừa rồi, mà còn là vì nàng cảm nhận được vật gì đó lúc trước nóng rực trong thân thể bây giờ lại có dấu hiệu bị tràn ra — Số lượng thực sự là nhiều lắm.
Chống cánh tay trắng noãn của mình dậy từ trong chăn, thân hình xinh đẹp nảy nở bây giờ lại có nhiều dấu vết của thiếu nữ bại lộ dưới không khí, Mariya Yuri vội vàng cố gắng tìm kiếm trang phục của mình. Nhưng có lẽ là bởi vì động tác có phần hơi quá vội vã, khiến cho vết thương bị ảnh hưởng, vị Công Chúa Vu Nữ Mushashino này lại nhíu mày đau đớn.
Đúng lúc này, tiếng vặn tay nắm cửa lại vang lên, Mariya Yuri hệt như một con thỏ bị sợ hãi lao vội vào trong chăn, trùm lấy đầu giả vờ như vẫn còn đang ngủ say.
Masamune thần thanh khí sảng từ bên ngoài bước vào, trong cổ họng còn ngâm nga lấy một vài bài hát không biết đã từng nghe ở đâu. Ngày hôm nay được thưởng thức hương vị của một vị thiếu nữ là nữ chính trong Campione nữa khiến cho hắn vô cùng thoải mái, thậm chí cảm thấy là cả không khí bỗng có mấy phần trong sạch thoáng đãng hơn.
— Thể hiện rõ là cảm nhận của một người với thế giới xung quanh là dựa trên cảm xúc cá nhân của bản thân hắn.
Thanh niên tóc đen có chút buồn cười nhìn thiếu nữ đang giả vờ làm đà điểu trốn trong ổ chăn, chỉ đơn giản bình luận một câu:
“Ena đang chờ ngươi về Tokyo, có đi cùng nàng không?”
“... Ngài không giữ ta ở lại Nagasaki sao?”
“Ngươi có muốn ở lại đây không, Yuri?” Masamune nghiêng đầu cười. “Nếu như ngươi muốn, chỉ cần nói với Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử một câu là được rồi. Bọn hắn sẽ xử lý tốt mọi việc.”
Mariya Yuri chậm rãi ngồi dậy, bôi rồi lấy chăn che lấy thân thể mình, thậm chí là che lấy cả mặt. Nàng nhỏ nhẹ thì thầm:
“Ta nghĩ rằng ta muốn tạm thời ở lại Tokyo... Có được không?”
“Đương nhiên, ở Tokyo cũng đã có truyền tống trận ta lập ra, đến đây cũng chỉ là chuyện trong chốc lát thôi.”
Hắn tiến lên, trực tiếp bế vị thiếu nữ Yamato Nadeshiko này dậy từ trong đống chăn trong tiếng kinh hô của nàng. Làn da như ngọc bại lộ dưới không khí, lại tiếp xúc trực tiếp với thanh niên khiến Mariya Yuri đột nhiên bị trí nhớ ùa vào trong đầu, thậm chí là đã quên đi phản kháng —
— Độ khoẻ mạnh cùng kiên trì không thể so được với Đại Kỵ Sĩ của Copper-Black Cross hay là Bạch Công Chúa, nhưng thiếu nữ yếu đuối cũng có một loại vị đạo rất riêng.
Masamune giống như là người đã quen ăn bữa tiệc lớn, bây giờ lại đột nhiên chuyển sang ăn một vài món ăn tráng miệng tinh tế, dù khôi lượng không nhiều nhưng lại rất có thể khiến cho người ta cảm thấy thoả mãn.
Vì vậy, hắn còn phá lệ lộ ra săn sóc hơn mức bình thường, trực tiếp giúp đỡ Mariya Yuri mặc lại trang phục cùng cài lại tóc của mình. Công Chúa Vu nữ Mushashino suốt quá trình đó giống như một búp bê bị quá tải mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, nhưng chỉ có gương mặt đỏ bừng cùng con mắt láo liên không ngừng bại lộ rõ tâm tình của nàng trên thực tế cũng không hề bình tĩnh chút nào.
Cho tới khi bước ra ngoài cửa của căn phòng, đôi mặt với Seishuuin Ena như cười mà không cười, Mariya Yuri mới lắp bắp nói ra lời tạm biệt với Masamune, sau đó vội vàng lôi kéo theo người bạn thân của mình bước sang căn phòng có sắp đặt sẵn truyền tống trận về Tokyo.
...
Masamune đã tưởng rằng cuộc sống sung sướng của mình sẽ được tiếp tục tới khi nào Nữ Thần Trí Tuệ Athena đến Nhật Bản, nhưng hắn đã nhầm.
Qua vài ngày thường xuyên an ủi Công Chúa Vu Nữ Mushashino, thậm chí còn được Seishuuin Ena thành công mở khoá bánh sandwich, Masamune ngày hôm nay lại tiếp tục nghiên cứu các kiến thức được ghi chép trong Necronomicon.
“Kiến thức vĩnh viễn giống như là biển cả thâm thuý không bờ bến, nhưng cuối cùng chỉ riêng diện tích của mặt biển đã không thể tưởng tượng được, nói gì đến độ sâu được ẩn giấu dưới mặt nước...”
Thanh niên một lần nữa bỏ xuống sách ma thuật, bực bội cảm thán.
“Ngài cũng không cần phải quá chăm chú như vậy, Masamune Vương. Phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi mới có thể có hiệu quả tốt được.”
Erica Blandelli làm một kỵ sĩ hộ vệ kiêm tình nhân rất tri kỷ, lúc này đang dùng đôi bàn tay thon nhỏ của mình bóp vai cho hắn từ đằng sau.
“Không được.” Masamune bất đắc dĩ lắc đầu. “Ta có linh cảm thời gian tới phiền phức sẽ tiếp tục đến rất nhiều, cần phải có chuẩn bị kỹ lưỡng.”
“Phiền phức? Thứ cho ta nói thẳng, với sức mạnh hiện nay của ngài cùng với Võ Hiệp Vương cùng... Phu Nhân Aisha, ta không nghĩ có Dị Thần nào có thể chiến thắng được ngài.”
“Đầu tiên, kẻ địch chân chính của ta chưa bao giờ là các Dị Thần. Giống Hầu Tước Voban, chỉ cần tích luỹ đủ số lượng quyền năng, chính sự linh hoạt của các quyền năng sẽ cho các Thí Thần Giả một ưu thế tự nhiên trước Dị Thần, rất khoa để bị đánh bại.”
Thí Thần Giả cũng có trần nhà tối đa có thể chạm đến. Lượng ma lực của bọn hắn sẽ theo số lượng Dị Thần đã thành công chinh phạt mà tăng trưởng, nhưng sự tăng trưởng này không phải là không có mức tối đa. Đến một mức nhất định, việc chinh phạt Dị Thần chỉ có thể làm tăng số lượng quyền năng mà Thí Thần Giả sở hữu.
— Dù vậy, đó cũng là đã đủ để Thí Thần Giả có ưu thế khi chiến đấu với Dị Thần, đến mức để các Dị Thần phải coi bọn hắn là [thiên địch].
Nhưng giống như Âm có Dương, [hỗn loạn] có [trật tự] - Các Thí Thần Giả cũng sẽ bị [Thép tối cường] tiêu diệt sau mỗi thời đại. Đây vốn là vòng quay của số mệnh không biết bao nhiêu năm qua, nhưng lần này Masamune lại muốn phá vỡ nó.
Sau đó, hắn sẽ còn phải tiếp tục hướng lên phía cao hơn, giữ vững một tinh thần không ngừng tiến tới, thậm chí sẽ còn phải đối mặt với những Cổ Thần sẽ gây khó khăn cho hắn.
Những sinh vật mang theo sức mạnh vĩ đại gần như có thể sánh ngang cùng các Great Old One kia nhờ vào sự đồng lòng đoàn kết cùng nỗ lực đã thành công chiến thắng trận chiến thời viễn cổ, để rồi bây giờ ngồi cao trên thành phố vĩnh hằng trong mơ, thống trị vô số thế giới cùng chủng tộc. Nếu như có ai không muốn nhìn thấy một vị Tà Thần mới xuất hiện nhất... Không phải là bọn hắn thì không còn ai khác.
“Nhưng dù sao trong đa nguyên vũ trụ này Tà Thần có vô số, bọn hắn cũng sẽ không dành quá nhiều sự chú ý cho ta...”
— Đáng tiếc, thanh niên tóc đen không biết là hắn đã [vô tình] làm ra một đại sự... Chẳng qua đại sự đó còn chưa tiến vào [hiện thực] mà thôi.
Ở trong những góc tối tăm cùng bị lãng quên của vũ trụ này, Gla’aki vẫn đang kiên nhẫn đếm từng điểm sáng biến mất. Từng cây xúc tu làm từ kim loại sống của nó vung vẩy liên tục, thể hiện tâm tình vô cùng tuyệt vời của Tà Thần lúc này.
“Ngài vừa nói gì vậy, Vương?”
“Không có gì.”
Ngả đầu ra sau, để cho mình tựa vào một dãy núi nhấp nhô trùng điệp dù không đến mức hùng vĩ như của Phu Nhân Aisha nhưng cũng hoàn toàn có thể coi là đầy đặn, Masamune tiếp tục câu có câu không bồi dưỡng cảm tình với thiếu nữ kỵ sĩ.
Nhưng vừa mới trò chuyện thêm được một lát, Erica đã phải cười xin phép ra ngoài nghe điện thoại. Masamune vẫn rất hiểu độ bận rộn của các thiếu nữ - Hắn lựa chọn làm một chưởng quỹ vung tay không thèm lo đến công việc, đương nhiên trách nhiệm sẽ rơi vào người của các nàng.
Năm phút sau, vị Đại Kỵ Sĩ của Copper-Black Cross quay lại, trên gương mặt lại rơi vào một mảnh bóng tối cùng khó hiểu.
Masamune nhướng mày.
“Sao vậy?”
“Vương... Italy truyền tới thông tin, nói rằng Hầu Tước Voban chuẩn bị thực hiện nghi thức triệu hội Dị Thần!”
“Tại Italy sao? Con chó sói kia tự dưng nổi điên?”
“Không thưa Vương, Hầu Tước Voban dự định triệu hồi Dị Thần ở Bắc Âu.” Erica chần chờ chốc lát, sau đó mới kiên quyết nói: “Vấn đề là Hầu Tước yêu cầu toàn bộ các Ma Nữ của châu Âu phải giúp hắn thực hiện nghi thức, bao gồm cả Italy!”
— Gây hấn.
Hành động này của Hầu Tước đã hoàn toàn là gây hấn với một vị Thí Thần Giả khác, vì hắn chẳng khác gì đang yêu cầu vua của một nước khác cung cấp nhân lực cho mình.
“Thú vị...”
Gương mặt của Masamune nở một nụ cười lạnh lẽo.
Truyện khác cùng thể loại
31 chương
24 chương
190 chương
192 chương
35 chương