Bóng đêm rút đi nhanh chóng như khi nó đến, trả lại một mảnh trong sáng đầy mây trắng trên bầu trời của thành phố Milan. Vô số du khách cùng người dân đều mắt lớn mắt nhỏ nhìn nhau khó hiểu, nhưng rất nhanh liền nhận được lời giải thích của chính phủ - Một loạt các thuật ngữ khoa học cao thâm mà khó hiểu, kèm theo “nhật thực đột biến” và “ngàn năm có một” dễ dàng lôi kéo sự chú ý của bọn hắn sang nơi khác. Có một số nhà khoa học hoặc là các “học bá” vừa định lên tiếng phản đổi, muốn thể hiện hiểu biết rộng lớn của mình về khoa học tự nhiên và thiên văn học. Không được bao lâu, bọn hắn liền được một nhóm người đặc biệt viếng thăm... Kết quả đương nhiên là không cần phải nói. Quảng trường Milan. “Ngài đưa Gorgoneion cho Dị Thần Athena?!!” Erica Blandelli thất thố giật mình, thậm chí còn không kịp quan tâm đến hình tượng đại tiểu thư mà nàng thường hay giữ. Mái tóc dài màu vàng vì động tác quá mức kịch liệt mà bay tán loạn, vị đại kỵ sĩ của Copper-Black Cross lúc này mới thực sự có một chút dáng vẻ của Diavolo Rosso nổi tiếng Italy. Cao ngạo, ưu nhã nhưng lại mãnh liệt. Tiếng nói của Erica thu hút sự chú ý của mọi người khác trong quảng trường, nhưng khi họ thấy được một nam ba nữ với dung mạo xuất sắc cùng trang phục rõ ràng là vô cùng đắt đỏ trên người, ánh mắt bọn hắn nhanh chóng rời đi. Rất tò mò, nhưng bản năng nói cho tất cả bọn hắn biết rằng nếu tiếp tục lắng nghe sẽ có hậu quả không tốt — Đám người nhìn qua giống hệt Mafia mặc vest đen vừa xuất hiện tạo thành vòng tròn bảo vệ một nam ba nữ kia chính là bằng chứng. “Ta cũng rất tò mò, Masamune Vương.... Ngươi làm sao lại nghĩ đến việc đưa cho nàng Gorgoneion? Viên đá kia có tác dụng gì?” Ở bên cạnh, Liliana vừa tiếp tục âm thầm liên lạc với các thành viên của Seven Sisters ở Milan để khống chế tình hình, vừa vểnh tai nghe lời nói của công chúa Alice. Mà Masamune cũng chưa hề có ý định giấu giếm hành động của mình với các thiếu nữ. “Các ngươi biết thần thoại về Athena cùng Medusa đúng không? Trên thự tế, đó vốn là phiên bản bị biến dị của thần thoại ban đầu... Thời xa xưa khi chế độ mẫu hệ còn đang là chế độ chủ chốt, Dị Thần Athena - hay đúng hơn phải gọi là Metis, từng là Nữ Hoàng của các vị Thần, nắm giữ lấy sinh mạng cùng tử vong, bầu trời cùng cú vọ...” “Cho tới khi chế độ mẫu hệ bị lật đổ bởi phụ hệ, thần thoại cũng vì đó mà thay đổi theo. Athena bị các vị thần nam tính dẫn đầu bởi Zeus lật đổ, từ đó biến thành con gái của Zeus trong thần thoại Hi Lạp - Hai phần khác của nàng là Medusa cùng Metis cũng bị tách ra, trong đó thân thể của rắn là Medusa còn bị hoá thành Long Xà và bị anh hùng Thép Perseus chặt đứt.” “Còn viên đá Gorgoneion kia đương nhiên tác dụng chỉ có một - giúp Athena khôi phục lại [Tam vị nhất thể] a!” Mang theo vẻ mặt vui thích, thanh niên tóc đen kết thúc phần thuyết trình giải đáp câu hỏi của mình. Nhưng đối diện với hắn, ba vị thiếu nữ lại không thể bình tĩnh. “Vương! Ngài nói là ngài cung cấp sách ma thuật Gorgoneion cho Dị Thần Athena để nàng khôi phục sức mạnh?!?” “Thậm chí còn yêu cầu nàng sau khi hoàn toàn khôi phục thì đến Nhật Bản để khiêu chiến ngài?!” Bạch Công Chúa sắc mặt kỳ dị, tựa như muốn nói lại thôi. Cuối cùng, Ma Nữ đứng đầu châu Âu cũng chỉ có thể thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu. “Tại sao ngươi lại có thể tin chắc nàng sau khi khôi phục sẽ không ngay lập tức phá hoại Italy, Masamune? Dù ta biết ngươi có lòng tin có thể ngăn chặn sự hiếu chiến của các Dị Thần, nhưng ngươi vốn không nên làm ra loại hành động cảm tính này...” “Cảm tính?” Masamune nhướng mày. “Ta biết chắc chắn Dị Thần Athena sẽ không đối phó với ta.” “Làm sao ngươi có thể biết được?” “Các vì sao nói a.” Đối mặt với cái thở dài càng dài hơn của Alice, Masamune cũng chỉ nhún vai cười nhẹ. Hắn đương nhiên là biết rõ — Một phần là bởi vì quyền năng chiếm được từ Tôn Ngộ Không, phần còn lại là bởi vì hắn biết Athena càng căm hận ai. So với các Thí Thần Giả, vị Nữ Thần Tam vị nhất thể kia càng căm ghét [thép] - Đặc biệt là kẻ từng giết chết [Medusa]. Chúc may mắn a, Perseus. Thanh niên tóc đen thầm nói trong lòng, sau đó ôm lấy eo của Bạch Công Chúa tiếp tục đi dạo trong thành phố Milan. ..... “Liên tục tiêu diệt hai vị Dị Thần, sau đó hư hư thực thực đánh lui một vị thứ ba? Bạn thân kia của ta đúng là vô cùng đáng nể a! Aaaa, ta muốn chiến đấu với hắn~” “Ngu xuẩn! Trước khi Ma Thuật Vương đánh bại vài vị Dị Thần gần nhất ngươi đều không thể chiến thắng, bây giờ đi khiêu chiến là để chịu chết sao?” “Andrea, ngươi không thể thiếu niềm tin vào ta như vậy! Lần này kiếm của ta sẽ không thể bị hắn chặt đứt nữa!” Ở trên con đường lát đá, Kiếm chi Vương Salvatore Doni cùng [Quản gia của Vương] Andrea Rivera vừa đi vừa trò chuyện vô cùng náo nhiệt. Trên trán Andrea Rivera gần như sắp nổi lên gân xanh, nhưng vẫn phải cố gắng nhẫn nại không để mình đá cho tên đồng bạn ngu xuẩn một cái - Chân của hắn không cứng rắn đến thế, đá nhiều vào thân thể thép của Thí Thần Giả là cũng sẽ gãy. ..... Nước Áo, trong một pháo đài cổ nào đó. Người hầu câm cầm lấy cuộn giấy bên trên chiếc khay tròn, đưa cho vị Ma Vương đang ngồi trên ghế giữa sảnh chính. Hầu Tước Voban mở đôi mắt, sau đó tuỳ tiện nhìn qua nội dung của tờ giấy - Đó chính là các tình báo mới nhất mà tổ chức ma thuật địa phương định kỳ cung cấp cho hắn. Về mặt bản chất, Hầu Tước Voban trên thực tế có điểm khá giống với Masamune. Bọn hắn đều rất ít khi rời khỏi hang ổ của mình, nhưng một khi đã rời khỏi... Thường không phải là chuyện tốt gì. “Hai vị Dị Thần bị đánh bại? Không tệ, Ma Thuật Vương... So với đám oắt con dám tự xưng là Thí Thần Giả kia, ngươi vẫn chưa từng làm ta thất vọng...” Ánh mắt của hắn loé lên tia sáng lạnh lẽo thấu xương. Tên người hầu câm không cần chủ nhân ra lệnh, hắn đã tự động lui xuống đi chuẩn bị cho hành trình tiếp theo của Hầu Tước. Bọn hắn vốn là những kẻ đã chết. Đã từng, những người hầu câm này có thể là Đại Kỵ Sĩ nổi tiếng lẫy lừng, hay là những ma thuật sư mạnh mẽ, nhưng tất cả đều phải mờ trước mặt Ma Vương. Với quyền năng chiếm đoạt từ Osiris, Hầu Tước Voban có thể ép linh hồn của những kẻ đã chết cũng phải trả lời cho hắn, phục vụ hắn mà không được ngủ yên. Thậm chí có những Thần Thú cũng đã bị Hầu Tước giết chết rồi dùng quyền năng này để khôi phục, chôn sâu dưới lòng đất chờ ngày được chủ nhân gọi dậy... Hai trăm năm đủ để Voban tích luỹ sức mạnh của mình, chờ đợi ngày báo thù xưa. Sói luôn là động vật thù dai — Nó chưa báo thù là để chờ kẻ địch đủ mạnh, coi như là báo đáp lại trận chiến ngày xưa, nhưng sớm thôi... Sói sẽ lại lộ ra răng nanh. Khoác bộ áo khoác da lên trên người, Hầu Tước bước về phía cổng của pháo đài. Ở nơi đó, chiếc xe mô tô phân khối lớn đã chờ sẵn. ..... Anh Quốc. Nữ Thủ Tướng trầm ngâm nhìn thanh niên ngồi đối diện trên bàn họp. Đây là số 10 phố Downing, nơi được bảo vệ với mức độ an ninh cao nhất, thậm chí ngoài sáng trong tối còn có cả một vài ma thuật sư cùng kỵ sĩ bảo vệ. Đối với các tổ chức ma thuật, đặc biệt là loại tổ chức như Hiền Nhân Nghị Hội, việc giữ gìn ổn định và trật tự là vô cùng quan trọng. Chỉ có khi nào trật tự cùng ổn định xã hội tiếp tục được duy trì, bọn hắn mới có thể tiếp tục kê cao gối ngủ say với quyền lực của mình. Đương nhiên, đó đã [từng] là Hiền Nhân Nghị Hội. Chính nữ Thủ Tướng cũng không thể biết được đám người cả ngày coi mình là quý tộc cao cấp thượng đẳng thần thần bí bí kia bây giờ biến đi đâu. Nàng chỉ có thể biết là thời gian vừa qua, tỉ lệ phạm tội cùng khủng bố ở London gia tăng đột biến - Cho dù bây giờ đã tốt hơn, nhưng tất cả những lời chất vấn cùng nỗ lực để liên lạc của nàng với Hiền Nhân Nghị Hội đều như là ném vào lỗ đen, biến mất hoàn toàn không một dấu vết. Vì vậy, ngày hôm nay nàng mới lựa chọn cùng vị Ma Vương này hợp tác. “Alexander Gascoigne các hạ... Như vậy ngài muốn được chúng ta ủng hộ như thế nào?” Hoàng Tử Đen gõ gõ ngón tay trên mặt bàn, sắc mặt không thèm quan tâm nhìn ra ngoài cửa sổ. Hắn lơ đãng trả lời: “Nói thật, các ngươi không thể giúp được ta. Quân đội hay công nghệ đối với chúng ta là hoàn toàn không có ý nghĩa, thậm chí những thứ vũ khí mà các ngươi tự hào nhất đối với chúng ta cũng chỉ là sắt vụn.” Nữ Thủ Tướng không tỏ ra bất kỳ thái độ gì - bao nhiêu năm đấu tranh để tranh cử, kẻ địch mồm mép khó chịu hơn Ma Vương này nhiều như cá diếc sang sông. “Nhưng đối phó với một số đối tượng giấu đầu hở đuôi, ta cũng phải công nhận rằng các ngươi làm rất không tệ. Ta cần lực lượng của các ngươi để tìm kiếm những Nghị Viên mới của Hiền Nhân Nghị Hội.” “... Nghị Viên mới?” “Đám Nghị Viên cũ chết hết rồi - Đừng có hỏi, có biết ngươi cũng không giải quyết được gì.” Nữ Thủ Tướng lập tức nhíu mày. Thái độ tuỳ tiện của Hoàng Tử Đen có làm nàng hơi khó chịu, nhưng quan trọng hơn vẫn là câu trả lời của hắn... [Không giải quyết được gì] vốn đã là một loại đáp án. Không một ai có thể để cho một quốc gia [không giải quyết được], ngoại trừ Thí Thần Giả. “Như vậy chúng ta cần có đầu mối, đúng không?” Alexander Gascoigne rút ra một tờ giấy từ trong túi áo, đặt lên trên mặt bàn. “Tiện thể... Nếu như ngươi tìm thấy cô gái tóc vàng này, có thể liên hệ với chúng ta.” ..... Mà trong lúc mạch nước ngầm lại bắt đầu chảy xuôi mãnh liệt, Masamune vẫn đang vui vẻ vui đùa cùng Ma Nữ và kỵ sĩ.