Tà thần thực tập sinh tại thế giới giả tưởng
Chương 135 : Hỗn chiến 2
Tia chớp vàng loé lên, thiếu niên Quân Thần xuất hiện trên bờ cát cháy đen, ổ quay sau lưng lại tiếp tục chuyển động rồi dừng lại ở hình [lợn rừng].
“Thần Ánh Sáng Mithra đã tuyên bố... Kẻ tội lỗi sẽ bị chính nghĩa trừng phạt, xương sống bị nghiền nát, xương cốt bị bẻ gãy, xé rách gân, tóc cùng não cùng máu sẽ bị chà đạp vào trong mặt đất. Kẻ tội lỗi sẽ bị trừng phạt bởi cây búa sắt của chính nghĩa!”
Khởi động hoá thân [lợn rừng], Quân Thần Ba Tư triệu hồi ra bên cạnh hắn một Thần Thú lợn rừng với độ cao ngang toà nhà mười tầng, hơi thở dữ dằn từ mũi của nó tạo thành gió lốc đủ để bật gốc cây cối.
Đồng thời, Masamune nhanh mắt nhìn thấy ổ quay sáng chói sau lưng hắn lại tiếp tục xoay chuyển - lần này là dừng lại ở [chiến sĩ].
Hắn ngay lập tức quyết đoán khởi động loại ma thuật gần nhất với [ma pháp] của mình.
“[Không Tưởng Cụ Hiện Hoá]!”
Từ dưới mặt cát, đầu tiên mọc lên là bốn cây cột trụ làm từ đá đen chọc trời, sau đó mái thần điện cũng xuất hiện. Đá đen như được lôi kéo vào từ một không gian thú nguyên hoàn toàn khác, xuyên qua hư vô điền vào từng chỗ trống, xây lên thần điện khổng lồ che khuất tầm mắt.
Chiều cao của thần điện còn cao hơn cả Thần Thú lợn rừng, tràn đầy cảm giác áp bách mà sợ hãi kỳ lạ. Thần Thú cũng vì vậy mà hơi sững sờ giây lát, sau đó mới lùi vài bước lấy đà, từng bước chân rung chuyển mặt đất lao đến cánh cửa.
Tiếng va chạm chấn rung cả hòn đảo, nhưng thần điện vẫn đứng yên không chút di động - Lợn rừng lại bị bắn ngược, hồi lâu mới có thể lắc lắc đầu loạng choạng đứng dậy.
“Thú vị... Ta vậy mà không nhận ra đây là loại [quyền năng] gì! Khá lắm, con của Kẻ Ngủ a!”
Hoàng Kim Kiếm từ hoá thân [Chiến sĩ] có thể phong ấn [quyền năng] của kẻ địch, nhưng điều kiện tiên quyết là phải nhận ra quyền năng mà đối phương đang sử dụng là gì. Dù đôi chiếu với tất cả những kiến thức của mình, nhưng Quân Thần vẫn không thể nhận ra loại thần điện đen mà toả ra khí thức chẳng lành này đối ứng với thần điện nào trong thần thoại.
Đột nhiên, tầm nhìn của Quân Thần bị nhoè đi, nhưng ngay lập tức lại khôi phục. Verethragna nhấc lên lòng cảnh giác, nhìn bốn phía xung quanh.
“... Là loại quyền năng nào đó đặc biệt? Hay là do chính căn thần điện này?...” Tự hỏi trong đầu Verethragna cuôi cùng lại ném bỏ suy nghĩ của chính bản thân, tiếp tục sung sướng hô lên: “Không quan trọng! Đến đây đi, để ta xem ngươi có thể mang đến niềm vui thú như thế nào!”
Theo từng khe hở không gian bị xé rách, từng loài sinh vật trong thần thoại được Masamune dùng quyền năng [Vua Tinh Linh] triệu hoán từ Netherworld xuất hiện. Có Chimera, Độc Giác Thú, nhưng càng nhiều vẫn là đủ kiểu Fairies trong hình dạng các đốm sáng trong không khí.
Các loài sinh vật sớm đã tuyệt tích trên thế giới hiện thự này trên mặt đều là sợ hãi giãy dụa, nhưng chúng không thể chống lại [quyền năng] của một vị Ma Vương - chúng bị thanh niên tóc đen ra lệnh phải vây công Quân Thần Ba Tư cùng Thần Thú của hắn.
Ở trên bầu trời cao, từng ma thuật trận lại xuất hiện, các họng pháo làm từ ma lực lại tiếp tục nhắm về phía Verethragna, chỉ chờ hắn lộ ra một sơ hở là sẽ đồng loạt tấn công.
“Ha ha ha! Công thành? Ta thế nhưng là Thần Chiến Thắng, Thí Thần Giả a!”
Verethragna ngay lập tức hiểu ý định của Masamune, thần lực một lần nữa bốc lên, xoay chuyển về hoá thân [dê].
Thần Thú lợn rừng của hắn đã bắt đầu bị hàng nghìn sinh vật thần thoại vây quanh, lấy Fairies làm chủ lực, bọn chúng dùng cả tính mạng của mình để đổi lấy từng vết thương trên cơ thể của Thần Thú. Cầu lửa, mũi băng hoá thành mưa rào phủ lấy thân thể của nó, dù không thể đâm xuyên qua lớp da của Thần Thú nhưng lại có thể gây cho nó rất nhiều đau đớn.
Cuối cùng, Thần Thú lợn rừng cũng nổi điên, nó quay đầu chạy nhanh rời khỏi bờ biển, hướng thẳng về phía thành phố Cagliari nơi xa.
“Hừ! Thú hoang cuối cùng vẫn chỉ là thú hoang...”
Lầu bầu một tiếng, Quân Thần lại giơ tay hai, khởi động hoá thân [dê] của mình.
Trong thời kỳ xa xưa, dê là một loại động vật được thần thánh hoá, vì sừng của chúng được cho là một loại nguyên liệu vô cùng cần thiết trong các nghi thức thần bí. Trong thần thoại Hi Lạp, Zeus cũng nhiều lần hoá thân thành [dê], để thể hiện quyền hành của mình và sức mạnh.
Verethragna vừa có những mối liên hệ trong thần thoại với Hercules - con của Zeus, vừa là một hoá thân của Indra, nên hắn đương nhiên cũng có thể kêu gọi sấm chớp đến lắng nghe mệnh lệnh của mình.
Tia chớp thô to liên tục đánh xuống trên phạm vi toàn đảo Sardinia, luồng điện hàng trăm triệu Volt phá huỷ mọi vật mà nó có thể chạm vào. Các sinh vật thần bí đỏ Mấmune trieeuj hồi cũng không phải là ngoại lệ - Dù đa số bọn chúng đều có sức mạnh sánh ngang với các ma thuật sư hay kỵ sĩ, nhưng đối mặt với vài tia chớp mỗi giây, sức chống cự của bọn chúng hoàn toàn có thể bị bỏ qua.
Ở trong thành phố Cagliari, từng tia chớp mạnh mẽ đánh xuống lớp bảo vệ vô hình được các thủ lĩnh của Seven Sisters vất vả mất vài tuần để thành lập. Mỗi một tia chớp đánh xuống, sắc mặt của bọn hắn lại trắng thêm một phần.
— May mắn là đại đa số uy lực của [Dê] bị Quân Thần tập trung vào khu vực bờ biển.
Dù vậy, Quân Thần Verethragna lại cảm thấy ngày càng không ổn. Các khe nứt trên bờ biển vẫn liên tục tuôn ra thêm đủ loại sinh vật, nhưng Verethragna có thể nhận ra bản năng nguy hiểm đang cảnh báo mình không phải đến từ chúng hay là nguồn ma lực mạnh mẽ đang ngưng tụ trên nóc thần điện kia.
Cũng không phải là từ Dị Thần Melqart đang dùng hết tốc lực để di chuyển đến đây....
Ánh mắt của Verethragna lại tiếp tục nhoè đi thêm một chút, nhưng lần này kéo dài đến tận một giây. Quân Thần theo bản năng đưa tay chạm lấy thái dương, sau đó thầm nhận ra không ổn.
Dường như là đã chờ đợi thời cơ từ lâu, luồng laser ma lực ma lực nhân tích tắc này phóng thẳng về phía thiếu niên trẻ tuổi.
Đồng thời, từ trong thần điện, ngôn linh của Thí Thần Giả vang vọng:
“Không gian a! Thứ nguyên a! Nghe lệnh ta, để cho kẻ địch nhận lấy thẩm phán!”
Bản năng chiến đấu của Thần Chiến Thắng khiến Quân Thần kịp thời xoay người, chỉ để tia Laser thiêu đốt cánh tay trái thành hư vô. Nhưng không chờ hắn kịp thở ra, một thanh kiếm tím đã xé ra không gian, vượt qua khoảng cách đâm vào bụng của Verethragna.
“Ngô!!!”
Thanh kiếm tím mang theo thân thể của Quân Thần bay xa, đâm xuyên vào một ngọn núi đá. Đất đá ầm ầm rơi xuống, che khuất lấy Dị Thần vào bên trong.
Tokoyogi Masamune cũng không kỳ vọng đòn đánh này của hắn có thể tạo được tác dụng tiêu diệt Quân Thần Ba Tư. Hắn biết rõ Verethragna ít nhất vẫn còn hoá thân [Cừu đực], có thể đầy máu phục sinh tại chỗ.
— Hắn chỉ đơn giản là đang mua thêm thời gian, chờ đợi các Thợ Săn từ Bên Ngoài làm công việc của bọn chúng.
Ở ngọn núi đá, cái bóng của vạn vật tiếp tục lay động, nhưng bị bàn tay nào đó vô hình điều khiển.
Vì vậy, khi Dị Thần Melqart xuất hiện ở bờ biển Sardinia, đập vào mắt hắn là khung cảnh tan hoang với vô số xác của các sinh vật trong Netherworld trải dài la liệt.
Ở bên cạnh mặt biển, các động vật thần thoại đông nghìn nghịt như kiến, Fairies lấp loé trên vai chúng, lập trận địa sẵn sàng đón địch.
Thần điện đen cắm thẳng lên bầu trời, không gian vốn đã thiếu khuyết ánh sáng do bão tố lại càng đen tối hơn.
Không hỏi Verethragna đang ở đâu, Thiên Không chi chủ đã phát ra tiếng gầm thét:
“Ngươi tự đại đến mức coi rằng những nhãi nhép này có thể ngăn cản ta sao, Ma Vương? Quân đoàn Minh Phủ a, lấy Melqart danh nghĩa cưỡng chế các ngươi, lôi kéo địch nhân trước mặt của ta về biển sâu lạnh lẽo!”
Từ trong biển xuất hiện binh đoàn người chết.
Thủy thủ, người bị thuỷ táng, ngư dân, người bị cuốn trôi - Tất cả những [người chết] trong biển mang theo quần áo lam lũ bước ra từ đáy biển, mở ra miệng đỏ như máu, điên cuồng lao về phía đối diện.
Không chỉ thế, các đám mây đen cao cao cũng hạ xuống, lộ ra bộ mặt thật của chúng - Hằng hà sa số châu chấu lớn bằng nắm tay, mang theo sức mạnh của tai nạn phủ đến các kẻ địch trên bờ biển.
Tiếng kêu gào, tiếng xé rách, tiếng nổ tung cùng tiếng gặm nuốt bao phủ toàn bộ bờ biển.
Thân thể lực lưỡng của Melqart sừng sững trên không, hắn hai tay cầm lấy [Aymur] cùng [], sấm sét cùng bão tố quấn quanh người hắn, mang theo tiếng khiêu khích vang vọng:
“Ngươi chỉ có thể trốn trong đó sao, Ma Vương?! Các anh hùng còn dám vung kiếm đồ Long, ngươi thân là Ma Vương thí thần lại chỉ có thể ẩn nấp ở một chỗ?!”
Đáp lại hắn là đủ loại ma thuật đồng thời xuất hiện, lấy ba trăm sáu mươi độ không có bất kỳ góc chết nào bao phủ lấy Melqart.
Đồng thời, ở nơi xa cũng lại vang lên ngôn linh của Quân Thần:
“Bội thu, sinh sôi, nguồn lửa của văn minh! Ngọn lửa chôn giấu trên mặt đất a! Hãy xua tan màn đêm rét lạnh, vì ta mà mang đến thánh khiết bất tử!”
Ngọn lửa trắng bùng cháy lên ở núi đá xa xôi, khi dập tắt lại lộ ra thân thể của thiếu niên trong bộ áo dài trắng. Nhưng trạng thái của hắn cũng không tốt - Sắc mặt nhợt nhạt, bàn tay còn run run nhỏ, thần quang từ bàn quay sau lưng cũng đã hơi ảm đạm.
Dù vậy, trong con ngươi của Verethragna vẫn cháy rừng rực chiến ý.
“Chỉ có như vậy! Chỉ có như vậy mới xứng làm đối thủ của Verethragna ta, mới chứng minh được sức mạnh của ta!” Nắm chặt lấy thanh Hoàng Kim Kiếm, Quân Thần hướng mũi kiếm về phía Melqart: “Thí Thần Giả a, để ta cùng tham gia với ngươi! Thiên Không chi chủ, hãy thử xem vũ khí của ngươi so với Hoàng Kim Kiếm của ta, cái nào cứng cỏi hơn!”
Truyện khác cùng thể loại
31 chương
24 chương
190 chương
192 chương
35 chương