Trận chiến với Dị Thần Tôn Ngộ Không chính là một lần thử nghiệm lớn. Thử nghiệm về sức mạnh của [Minh Ước Cổ Xưa], cũng như là thử nghiệm về tác dụng của [Dị hoá]. [Dị hoá] là chặng đường mà nhất định các sinh vật lựa chọn hỗn loạn cần phải trải qua để có được sức mạnh, đương nhiên không chỉ là một loại [tác dụng phụ]. Mà khi chính thứ tiến vào trạng thái [thân thể dị hoá], Masamune mới hiểu được vì sao quá trình [dị hoá] là một quá trình bắt buộc cần phải trải qua. Các sinh vật cần phải trải qua thử thách, cần phải giữ được lý trí trong suốt quá trình tiến gần đến [chân thực], hoặc ít nhất là giữ lại được [lý trí] cơ bản nhất về khái niệm của [sinh vật]. Nêu không bọn hắn sẽ biến trở thành những con [thú] bị dục vọng điều khiển,... hoặc tệ hơn thế. Lý do cũng vô cùng đơn giản — Cảm giác [dị hoá] sẽ gây nghiện. Lấy bàn tay hơi run rẩy bóp chặt lấy hai huyệt thái dương, Masamune cố gắng đánh lạc hướng bản thân khỏi cảm giác muốn tiếp tục nhìn sâu vào [chân thực]. Khi sử dụng bí thuật [A Call Beyond], hắn có thể cảm giác được [chân thực] giống như là một bức tranh trống rỗng, mà hắn có thể thoải mái dùng [kiến thức] của mình để vẽ lên nó. Vì vậy, hắn vẽ ra năm ngôi sao băng rơi xuống tiêu diệt Tề Thiên Đại Thánh, rồi lại thông qua loại ma lực bị biến dị trong thân thể để kéo [chân thực] vào thế giới thật. — Nếu như đây chỉ là một loại sức mạnh mà các Bí Thuật Sư thờ phụng Tà Thần có thể thực hiện khi chưa đến Bán Thần, vậy thì các Bán Thần chân chính lại có thể làm gì? Tẩy sạch bề mặt của một hành tinh? Sáng tạo ra một chủng tộc phục vụ cho riêng mình? Hay thậm chí là viết lại [quy tắc], đảo ngược thời gian cùng không gian? Mà nếu Bán Thần đã là như vậy... Sức mạnh chân chính của các Tà Thần vĩ đại lại là như thế nào? Masamune ép bản thân ngừng lại dòng suy nghĩ này, vì nếu tiếp tục suy nghĩ, hắn chắc chắn mình sẽ không nhịn được tiếp tục tìm hiểu thêm các kiến thức vượt qua trình độ hiện nay của bản thân. Hít một hơi thật sâu, hắn đặt tay lên quả cầu là bảng điều khiển của thần điện. Hàng loạt âm thanh của các Vu Nữ ngay lập tức tràn vào trong tai Masamune. “[Arthur Pendragon], ngài là vương của Anh Quốc, là chủ nhân của Quần đảo Anh...” “Đánh bại Vortigern, thống nhất Anh Quốc, tiêu diệt Saxons...” Từng luồn âm thanh liên tục nhắc nhở Masamune về [bản thân (self)], trở thành một sợi dây để giữ hắn lại. Giống như là một người đang đứng ở bờ vực nhìn xuống, Masamune lại được giọng nói của các Vu Nữ dần dần kéo về đằng sau Cảm giác hấp dẫn từ vực sâu dần biến mất, việc còn lại chỉ là xoá bỏ các [kiến thức] hiện nay đang lưu trữ trong đầu hắn.Quảng Cáo Các kiến thức này hiện nay chưa làm hại hắn, do cấu trúc não bộ cùng tuỷ não của Masamune đã được điều chỉnh khi tiến vào trạng thái [thân thể dị hoá], để đảm bảo hắn có thể [hiểu] và sử dụng các kiến thức này một cách bình thường. Thông qua các đường dẫn tín ngưỡng nhỏ bé đang kết nối với thần điện, Masamune lập tức trút ra toàn bộ những gì đang còn tồn đọng lại trong trí nhớ. ... Greenwich. Tiếng kêu rên thảm thiết vang vọng trong căn phòng họp biến dạng, các quái vật từng là thành viên của Hiền Nhân Nghị Hội co giật, tứ chi vung vẩy mất kiểm soát. Thấy cảnh này, Bạch Công Chúa gật đầu, sau đó rời khỏi căn phòng. Cũng chỉ một lát ngắn ngủi sau, im lặng chết chóc phủ xuống. — Tổ chức từng có tên là Hiền Nhân Nghị Hội, kẻ địch của Royal Arsenal, những kẻ thống trị thế giới ma thuật của Anh Quốc một thời bây giờ tan thành khói bụi. Nhưng Alice không hề lo lắng về vấn đề này. Biến mất chỉ là các thành viên chân chính của Hiền Nhân Nghị Hội, vẫn còn rất nhiều các thành viên vòng ngoài khác sẵn sàng chiếm lấy vị trí của bọn hắn, chớp lấy thời cơ khi mà có một khoảng trống quyền lực được lộ rõ. Đặc biệt là khi được dụ dỗ bởi sức mạnh của một vị Thí Thần Giả đưcoj mệnh danh là Ma THuật Vương, bọn hắn sẽ giống như là thiêu thân lao đầu vào lửa - Sẽ có những kẻ thông minh biết được rằng có gì đó không đúng, nhưng đại đa số sẽ không thể cưỡng lại được cơ hội trở thành tầng lớp thống trị trong thế giới ma thuật. “Hi vọng là Alec không phát hiện ra điều gì kỳ lạ... Nếu không Masamune chắc chắn sẽ không tha cho hắn.” Nhìn lên bầu trời đầy sao trên cao, Bạch Công Chúa than nhẹ. Dù sao cũng đã quen biết được nhiều năm, Alice cũng không muốn nhìn thấy Hoàng Tử Đen chết trong tay của người yêu. Nhưng nếu như là Hoàng Tử Đen tiếp tục với thói quen của hắn, việc hắn phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ ở Hiền Nhân Nghị Hội là chuyện chắc chắn, mà kết quả sẽ chỉ có thể dẫn đến cuộc chiến giữa hai vị Vương. Không. Đúng hơn là dẫn đến cuộc chiến giữa Hoàng Tử Đen và Masamune, nhưng chắc chắn sẽ có hai vị Thí Thần Giả khác không cho phép Masamune thất bại — Chưa kể đến việc chính Alice cũng đã nhìn thấy loại sức mạnh mà Masamune sở hữu, nàng cũng không tưởng tượng ra cảnh hắn sẽ thất bại dưới tay Alexander Gascoigne. Thân ảnh của nàng biến mất dưới bóng đêm. Lúc Alice mở mắt, nàng phát hiện mình đang được đặt trên giường trong một căn phòng bệnh. Cảnh tượng này khiến nàng hoảng hốt trong giây lát - Đã từng có thời gian nàng phải cả ngày sinh sống trong bệnh viện - Nhưng sức sống truyền đến từ khắp thân thể nhắc nhở Alice rằng nàng đã không còn là vị thiếu nữ bị bệnh tật hành hạ. Nhẹ nhàng vén chăn ngồi dậy, Bạch Công Chúa ưu nhã bước chân trần ra bên ngoài cửa phòng. Hành lang của bệnh viện gần như trống không, nhưng âm thanh vội vã cùng tiếng trò chuyện huyên náo vẫn có thể được nghe thấy thông qua lớp tường ở tầng dưới, nói cho Alice biết rằng bệnh viện này hiện đang vô cùng bận rộn. “Ngươi đã đưa ta đến đây sao? Cảm ơn Erica~”Quảng Cáo “...Là [Vương] dùng ma thuật đưa chúng ta đến gần đây. Ta chỉ tạm thời đưa ngươi vào trong phòng bệnh thôi, công chúa Alice.” “A~ Masamune càng ngày càng biết trân trọng thục nữ ta đây, thật là hạnh phúc~” Erica ngạc nhiên nhìn vị Ma Nữ đối diện một mặt hạnh phúc ngu ngốc ôm mặt cười, khó hiểu đặt câu hỏi: “Công chúa Alice, ngươi không thấy... loại lực lượng kia mà Masamune Vương dùng khi chiến đấu với Dị Thần sao?” “Có, thì sao?” “[Thì sao]?” Thiếu nữ kỵ sĩ nhíu mày. “Loại lực lượng đó cho ta một cảm giác vô cùng bất an, giống như... giống như nó có năng lực để huỷ diệt chính người sử dụng, cùng tất cả những thứ xung quanh họ. Ngươi có chắc rằng Vương có thể kiểm soát được nó? Ta tin rằng đó không phải là [quyền năng] - Loại năng lực này không hề giống với bất kỳ vị thần nào trong thần thoại.” Các chương trình đào tạo của kỵ sĩ có bao gồm cả các khoá học về thần thoại. Từ thần thoại của người Indian cổ xưa, thần thoại Aztec, Ai Cập, cho đến các loại thần loại gần đây hơn như thần thoại Hy Lạp và Kinh Thánh, các kỵ sĩ thực tập đều cần phải nắm giữ các kiến thức sơ bộ về chúng trước khi có thể chính thức tốt nghiệp. Mà Erica là Đại Kỵ Sĩ, thậm chí còn là một vị Đại Kỵ Sĩ xuất sắc có thể sử dụng đại ma thuật từ [Book of David], nên nàng có thể chắc chắn rằng loại năng lực đó không phải đến từ bất kỳ Thần Hệ nào có mặt trên thế giới hiện nay. “Ngươi đang lo ngại cái gì? Chẳng lẽ ngươi lo rằng Masamune sẽ tuỳ ý dùng loại sức mạnh đó để huỷ diệt thế giới hay sao? Mà... theo tính cách của Masamune, rất có thể hắn sẽ làm như vậy cũng không biết chừng! Lúc đó Erica lại trở thành kỵ sĩ chống lại Ma Vương, chắc chắn sẽ rất lãng mạn a~” Vị Đại Kỵ Sĩ của Copper-Black Cross không rõ rằng lời này của Bạch Công Chúa là lời nói đùa hay lời nói thật. Dù vậy, Erica vẫn lắc đầu, đưa ra câu trả lời của mình: “Không phải. Ta đã tuyên thệ trung thành với Vương, đương nhiên sẽ không thể đi ngược lại lời thề của chính mình. Dù Vương có quyết định trở thành Ma Vương, thân là kỵ sĩ ta cũng sẽ phải trở thành kiếm cùng khiên của Vương.” Không liên quan đến tình cảm cá nhân, mà chỉ đơn giản là lập trường cùng với tinh thần trách nhiệm của một vị kỵ sĩ. “Không tệ, Erica.” Bạch Công Chúa gật đầu, tinh nghịch nở nụ cười. “Ta nghĩ lúc đó Masamune rất tức giận nên mới lựa chọn sử dụng loại lực lượng đó. Trước đây hắn cũng chưa bao giờ dùng đến - Ngươi đoán là tại sao hắn lại tức giận, Erica?” “Tại sao...”Quảng Cáo “Ta đã nói với ngươi [Masamune có ý muốn sở hữu rất mạnh].” “Hừ.. Ha ha.” Phản ứng của Erica vượt ra ngoài dự kiến của Alice. Thiếu nữ kỵ sĩ không hề đỏ mặt hay ngạc nhiên, mà chỉ tự tin vươn người, để lộ ra thân mình với các đường cong nảy nở. Dù bộ lễ phục đỏ trên người thiếu nữ vẫn còn dính nhiều bụi đất, các vết thương cũng vẫn còn chưa hồi phục hẳn, nhưng điều đó cũng không thể che giấu được vẻ đẹp cùng sức quyến rũ của Erica. “Là như vậy sao? Nếu như ta được lọt vào trong mắt xanh của Vương, vậy có lẽ cũng nên tận dụng tối đa cơ hội này mới đúng... Biết đâu ta lại có thể chiếm được sự sủng ái của Vương từ ngươi, đúng không công chúa Alice?” Sững sờ giây lát, Bạch Công Chúa khoanh tay trước ngực, thú vị trả lời. “Nếu như Erica nghĩ rằng ngươi có thể làm vậy, ta rất chào đón ngươi thử xem. Nhưng nói trước, [không có kinh nghiệm] và [có kinh nghiệm] là có sức quyến rũ hoàn toàn khác biệt đấy.” “[Không chiếm đươc thì mới là quý], đúng không? Ta cũng rất hiểu nam giới, công chúa.” Đứng dậy từ trên ghế ngồi, Erica mở cửa sổ, đặt chân lên trên thành cửa. Ma thuật trận sáng lên dưới chân của thiếu nữ, nàng nhún chân, bật lên trên không trung. “— Ta đi trước. Cảm ơn ngươi, công chúa Alice.” “... Cũng rất thông minh.” Mà đến khi thiếu nữ bay nhảy giữa các ma thuật trận trên bầu trời đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Alice mới đưa ra bình luận. “Ngay sau khi bị phá vỡ [dã tâm], hiểu được sự chênh lệch giữa người bình thường với [Ma Vương] lại dễ dàng lấy lại lòng tin, thậm chí giữ vững được lập trường của mình... Có lòng tự tin, biết lợi dụng điểm mạnh của bản thân, đồng thời biết điều khiển chính cảm xúc của mình... Rất không tệ.” “Nhưng mà Masamune cũng không phải là động vật ăn cỏ, Erica. Hi vọng ngươi nhớ rõ điều đó.” Tiếng cười nhẹ của Bạch Công Chúa vang lên trong hành lang yên tĩnh. — Có lẽ nàng sẽ thành lập được một [liên minh châu Âu] chân chính, có thể có hi vọng đấu lại được với vị nữ giáo chủ ở Ngũ Ngục Thánh Giáo kia... Còn lời đe doạ của Erica? Đáng tiếc, nàng vẫn còn quá trẻ. “Xem nào... Ta nên chọn bộ trang phục gì... Tai thỏ, vẫn là tai mèo?”