Một lúc sau, Isora mở cửa ra nói. - Tớ đi dạo một chút đây. Nami nói. - Cẩn thận đấy. Và đừng có gây chuyện. Isora nói. - Biết rồi. Khi đi ngang qua cái bàn, Luffy nói. - Ông chú đó tỉnh lại chưa Isora? Isora nói. - Vẫn chưa, nhưng có lẽ là sắp tỉnh rồi đó. Luffy nói. - Vậy à. Isora nói. - Tớ đi vào rừng dạo một chút. Nói xong, Isora đi thẳng vào khu rừng ở phía nam, vài phút sau Isora vừa bước đi vừa nói. - Này Goro, con chim đó trông thế nào? Garuda Goro nói. - Khá giống một con vẹt, có bộ lông màu vàng cộng tím và cái đầu hình quả chuối của nó luôn quay về hướng nam. Isora nói. - Đại hải trình có thật là nhiều thứ thú vị. Garuda Goro nói. - Nửa đoạn sau còn thù vị hơn. Isora nói. - Chưa chắc. Garuda Goro nói. - Đương nhiên là nếu cậu muốn vui vẻ ở nửa đoạn sau của đại hải trình thì cậu phải mạnh hơn bây giờ rất rất rất nhiều mới được. Isora nói. - Biết ngay mà. Nhưng không sao, tôi cũng chỉ còn vài tế bào nữa thôi là có thể tự do dùng Khí rồi. Garuda Goro nói. - Đừng có vội mừng. Phá vỡ vách ngăn của toàn bộ tế bào chỉ là bắt đầu thôi. Sau đó tôi sẽ huấn luyện cậu bằng cách đặt biệt. Isora hỏi. - Là như kiểu ông chỉ dạy sau đó tôi tự luyện chứ gì? Garuda Goro nói. - Không. Là một cách khác. Khi cậu bắt đầu dùng được khí, thì cậu sẽ có thể dùng dạng linh hồn để đánh với tôi trong đầu của cậu. Khi đó mới là bắt đầu huấn luyện. Nhưng vì dùng linh hồn để chiến đấu, nên tôi cảnh báo trước là cậu có thể chết trong lúc huấn luyện đấy nhá. Isora nói. - Ờ, có thể chết bất cứ lúc nào à... Garuda Goro hỏi. - Cậu sợ à? Nếu sợ thì không... Isora nói. - Ông tìm hộ tôi tên nào không sợ chết xem. Chỉ là nếu tôi muốn mạnh hơn thì phải chấp nhận huấn luyện thôi. Nhưng tôi muốn hỏi một chuyện. Garuda Goro nói. - Chuyện gì? Isora nói. - Có cách nào cho tôi cao hơn được không? Garuda Goro nói. - Dùng Khí kích thích các mô và cơ trong cơ thể thì cậu sẽ phát triển như bình thường. Thật ra chuyện cậu không thể phát triển cũng là do lỗi của tôi đã hấp thu năng lượng trong cơ thể cậu. Isora nói. - Là do ông cứu tôi nên mới thiếu năng lượng. Việc đó không có gì đáng trách. Một lúc sau, khi Isora đang nói chuyện với Goro thì đột nhiên có một khúc cây bay thẳng vào đầu Isora, Isora nghiêng đầu né khúc cây sau đó quay đầu lên nhìn lên trên nhánh cây ở bên trái sau lưng, nơi đó có một con chim kì lạ đang đậu, nó quay đầu về hướng nam, dùng ánh mắt chọc tức nhìn Isora một cái rồi bay đi. Isora sờ sờ cằm nói. - Mình yếu tới mức bị con chim khinh thường à...? Garuda Goro nói. - Nó là chim phương nam. Isora nói. - Không cần ông nói tôi cũng biết, cái đầu nó cứ quay về hướng nam thế kia mà. Sau đó Isora nhanh chóng đuổi theo chim phương nam... Sau vài tiếng đuổi bắt, sắc trời dần biến thành màu đen, Isora ngồi dựa vào một gốc cây thở hổn hển nói. - Con chim này... Nó có họ hàng gì với cá chình không nhỉ? Trơn quá. Garuda Goro nói. - Là do cậu quá chậm. Isora nói. - Là nó quá xảo quyệt. Chả hiểu sao một con chim lại có thể làm bẫy. Garuda Goro nói. - Tóm lại vẫn là do cậu quá chậm. Chậm về tốc độ di chuyển và cả tốc độ phản ứng. Xem ra tôi phải tiếp tục ra bài tập cho cậu tập hàng ngày. Isora nói. - Sao cũng được, tôi về nhà của ông chú Cricket để ăn đây. Sau khi ăn xong tôi sẽ quay lại bắt nó. ... Một tiếng sau, Isora bước ra khỏi khu rừng, vừa ra khỏi khu rừng hắn lập tức dừng bước chân lại nhìn đám Luffy nói. - Các cậu định đi... Bắt con chim khốn nạn đó à? Luffy nói. - Bọn tớ định đi bắt chim phương nam. Nami nói. - Khoan. Cậu nói thế nghĩa là... Cậu thấy nó rồi đúng không? Isora nói. - Ờ, thấy rồi. Tớ đuổi bắt nó từ lúc trưa đến giờ. Sanji, còn đồ ăn không? Tớ đói quá. Sanji nói. - Tớ có chừa cho cậu một ít ở trong kia, cậu tự đi lấy đi. Isora nói. - Cảm ơn. À đúng rồi! Con chim đó rất rất rất là giảo hoạt. Các cậu cẩn thận không khéo sẽ bị nó dẫn tới ổ rắn, sâu, bọ, hay là mấy thứ kinh dị đấy. Usopp nói. - Không đáng sợ tới mức đó chứ? Zoro nói. - Là do cậu ta quá kém thôi. Isora nói. - Cái tên mà cả khả năng định hướng cũng kém hơn động vật như cậu thì không có tư cách nói tớ yếu kém đâu Zoro. Zoro tức giận hét lên. - Tên khốn!!! Isora quay lưng lại giớ tay lên nói. - Vậy đi, tớ đi ăn đây. Một lúc sau tớ sẽ lại vào rừng tìm con chim khốn nạn đó để báo thù. Nếu nó có bầy đàn tớ sẽ nướng hết, chỉ chừa một con để chỉ đường! Isora bước vào ngôi nhà của Cricket nói. - Chào ông chú Cricket, Masira, Shojo. Masira, Shojo nói. - Chào Isora. Cricket nói. - Cậu không vào rừng tìm chim phương nam à? Isora nói. - Tôi rượt theo nó mấy tiếng đồng hồ rồi mà không bắt được. Cricket nói. - Cậu lông mày xoan có chừa thức ăn cho cậu trong bếp. Cậu tự đi lấy đi, bọn tôi phải gia cố con thuyền của các cậu đã. Isora nói. - Cảm ơn, nhưng mà có vẻ như có vài tên rác rưởi muốn phá bữa ăn của tôi rồi đấy. Ba người nghe Isora nói xong thì lập tức mở cửa đi ra ngoài, Isora cũng đi ra theo, ở bên ngoài Bellamy và đám thủ hạ đang nhìn vào thuyền Going merry, khi nghe tiếng động thì Bellamy quay đầu lại nhìn rồi nói. - Nghe nói các ngươi có vàng nhỉ. Mau giao ra đây. Sarquiss nói. - Đúng vậy, mau giao ra đây. Không thì sẽ không giữ được tính mạng đâu. Shojo nói. - Này ông anh, ông anh, đừng chọc tức chúng tôi! Masira nói. - Các ngươi đến vào nửa đêm và muốn chúng ta giao vàng ra ư, lũ lùn? Về nhà đi, chúng ta còn việc phải làm! Bellamy cười nói. - Các ngươi là vệ sĩ hả? Có cả hải tặc Cricket và... Cái tên lùn đánh lén ta lúc trưa nè. Isora nói. - Rác rưởi đúng là rác rưởi, chả có câu nào nghe thơm cả, bốc mùi cả một bầu trời. Bellamy nói. - Ta sẽ xử ngươi sau... Ta đã nghe câu chuyện đáng thương của gia đình Montblanc ở quán rượu. Nó làm ta rất cảm động đấy. Thành quả do người khác làm ra có mùi vị rất riêng biệt. Để ta cho các ngươi biết mọi người gọi ta thế nào nhé. Linh cẩu! Ha ha ha ha! Isora nói. - Thảo nào giống cho thế. Sau đó Isora định xông lên nhưng lại bị anh em Cricket cản lại, Cricket nói. - Đây là chuyện của bọn tôi. Chúng muốn cướp vàng của bọn tôi nên bọn tôi phải là người ra trận. Cậu vào trong tiếp tục bữa ăn của mình đi. Isora nói. - Ờ. Tôi sẽ đứng đây xem các ông đánh. P/s mai là một mình main xử cả băng Bellamy, các đh muốn đánh thế nào đây?