Ta sống lại ở thế giới one piece
Chương 81 : Thoát khỏi sương mù bảy màu
Usopp hỏi.
- Sao rồi, có cảm nhận được Luffy đang ở đâu không Isora?
Isora nhíu chân mày nói.
- Khí xung quanh loạn quá, tớ không thấy khí của Luffy ở đâu hết... Aaa, chờ chút, hình như tớ cảm thấy khí của Nami thì phải.
Usopp nói.
- Không thể nào, cậu ấy ở bên ngoài sương mù mà.
Robin nói.
- Biết đâu cô ấy đã vào đây rồi.
Zoro hỏi.
- Cậu có cảm thấy Sanji với Chopper không?
Isora nói.
- Chỉ có một mình Nami thôi, cậu ấy sắp đến đây rồi đấy.
Robin nói.
- Chờ cô ấy tới chúng ta sẽ đi tìm Luffy.
Lúc này ông già Henzo nói.
- Trong tình huống xấu nhất, có lẽ hai người họ đã bị đẩy đến nơi tận cùng của màn sương mù rồi.
Đứa bé áo xanh nói.
- Ý của cậu là... Ta không thể gặp lại Lapanui nữa à?
Henzo nói.
- Rất có thể...
- Này, các cậu!
Isora nói.
- Nami tới rồi.
Zoro nói.
- Ồ.
Nami nói.
- Tất cả những gì tớ nhận được là “Ồ” hả? Tôi đến cứu các cậu đấy, biết chưa? Lũ ngốc các cậu.
Usopp nói.
- Cậu thậm chí còn không thể giúp mình thoát khỏi đây nữa là, đúng không hả?
Isora nói.
- Có vẻ cậu kiếm được kha khá nhỉ Nami?
Nami cười nói.
- Đống này là tớ nhặt được trên đường tới đây đấy. À mà, mấy đứa nhóc này là ai thế? Còn Luffy đâu rồi? Với lại cái mặt đưa đám này là sao hả?
Isora nói.
- Là ông già đó nói mấy thứ bi quan cho nên họ mới có bộ mặt như thế.
Usopp nói.
- Họ đã đi đến tận cùng của màn sương mù.
Isora nói.
- Đấy, lại nói mấy chuyện bi quan.
Nami hỏi.
- Họ? Có chuyện gì xảy ra à?
Usopp nói.
- Tớ bảo rằng họ đã biến mất.
Nami nói.
- Cậu đang nói gì thế?
Isora nói.
- Họ là Luffy và một thằng nhóc tên Lapanui. Hai người đó bị lạc trong màn sương mù và ông già này bảo là họ đã kẹt lại ở nơi tận cùng của màn sương mù.
Nami gật đầu nói.
- À, hiểu rồi. Đi thôi!
Zoro nói.
- Chờ đã!
Usopp nói.
- Còn Luffy?
Nami nói.
- Dù không biết họ có nguy hiểm hay không, nhưng Luffy sẽ không chết đâu, phải không? Cậu ấy tự lo được mà. Nào quay lại thôi!
Robin hỏi.
- Cô biết đường ra à?
Nami cầm một sợi dây nói.
- Chưa chắc lắm.
Usopp nói.
- Một sợi dây!
Lúc này một giọng nói xa lạ vang lên.
- Vậy cô đến từ Ruluka phải không?
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn, trên boong thuyền của một con thuyền lớn có một tên mặc đồ thủy thủ khoảng 30 tuổi đang ôm lấy một bé trai đi ra, đứa bé gái trên thuyền nhìn thấy tên mặc đồ thủy thủ thì nói.
- Ian...
Zoro hỏi.
- Ai vậy?
Đứa bé trai mặc áo xanh nói.
- Là tay sai của Whetton!
Usopp hỏi.
- Hắn làm gì ở đây?
Isora nói.
- Chắc là muốn đi nhờ.
Isora vừa nói xong thì tên thủy thủ lập tức nhảy xuống thuyền Going merry nói.
- Đưa ta sợi dây.
Nami nói.
- Tại sao? Nếu ngươi muốn rời khỏi đây, thì hãy đi cùng bọn ta.
Tên thủy thủ rút cây súng bên hông ra chỉa vào đầu đứa bé nói.
- Ngươi không quan tâm đến thằng bé này sao?
Nami nói.
- Không hề.
Tên thủy thủ kinh ngạc nói.
- Cái gì?
Nami nói.
- Thằng nhóc đó là ai? Ta không tốt bụng tới mức đi cứu người lạ đâu.
Tên thủy thủ nói.
- Tốt, hiểu rồi... Ta sẽ bắn nó, ta thề đấy!
Isora nói.
- Ờ, cho hỏi, ngươi có nhìn cờ trên thuyền này chưa?
Tên thủy thủ nói.
- Cờ?
Isora gãi đầu nói.
- Bọn ta là hải tặc. Hải tặc đó! Ngươi có thấy tên hải tặc nào vì một người xa lạ lại đưa bản thân vào đường chết chưa? Ngu ngốc!
Tên thủy thủ nói.
- Ta sẽ lập tức bắn đó!
Đứa bé trong tay hắn hét lên.
- Đồ sát nhân!
Đứa bé gái trên thuyền chạy đến gần Nami nói.
- Xin chị hãy làm theo lời hắn nói.
Nami nói.
- Em ngốc quá.
Nami vừa nói xong thì đứa bé lập tức giơ dao lên kề vào cổ Nami, Isora thấy vậy thì phóng sát khí ra âm trầm nói.
- Tốt nhất nên bỏ con dao đó xuống trước khi ta chém ngươi.
Usopp nói.
- Từ từ, Isora! Để tớ thuyết phục nó.
Isora nói.
- Cho cậu 30 giây. 30 giây sau mà nó không di chuyển cây dao ra chỗ khác thì tớ sẽ lập tức chém nó làm hai mảnh.
Usopp vội nói.
- Này, dừng lại!
Bé gái nói.
- Tôi không muốn mất thêm bất cứ người đồng đội nào nữa! Xin hãy nghe theo hắn!
Tên thủy thủ nói.
- Làm tốt lắm Isoka!
Isora nắm tay lại nói.
- Xem ra nó có lựa chọn rồi đó Usopp, tránh ra không là tớ đánh cả cậu!
Nói xong Isora lập tức xuất hiện ở ké bên Nami, hắn dùng tay nắm lấy con dao kéo mạnh một cái, sau đó nhấc chân đá đứa bé xuống biển, làm xong Isora lại nhìn về phía tên thủy thủ nói.
- Ngươi muốn chết thế nào?
Tên thủy thủ lập tức kề súng vào đầu đứa bé nói.
- Đừng bước tớ gần, không thì ta sẽ nổ súng!
Isora nói.
- Ngu ngốc! Ta phải nói bao lần nữa ngươi mới hiểu?
Vài phút sau, Isora đá thi thể của tên thủy thủ xuống biển, đứa bé gái Isoka cũng đã leo lên thuyền, Usopp bưng một ly trà nóng ra cho Isoka, Isora nhìn thấy thì nói.
- Cậu không nên lo lắng cho một kẻ xém giết hoa tiểu của chúng ta đâu, Usopp.
Usopp nói.
- Đừng nghiêm khắc thế chứ Isora, chúng vẫn là những đứa trẻ.
Isora nói.
- Nếu đã có gan cầm dao lên để uy hiếp người khác thì nó không còn trẻ nữa đâu Usopp. Và nếu cậu tưởng tượng ra những chuyện sẽ xảy ra cho chúng ta nếu tên đó cướp được sợi dây thì cậu sẽ không nói thế đâu.
Nami nói.
- Dù sao thì chuyện đó cũng không xảy ra, đúng không Isora?
Isora nói.
- Được rồi, tớ hiểu. Ý cậu là bảo tớ bỏ qua cho nó chứ gì.
Nami nói.
- Cậu thông minh ghê.
Isora nói.
- Hình như cậu đang nói là bình thường tớ rất ngu ngốc thì phải...
Nami nói.
- Làm gì có, là cậu nghĩ nhiều thôi. Ha ha ha.
Usopp nói.
- Sợi dây đâu rồi?
Nami hỏi.
- Dây gì?
Usopp nói.
- Sợi dây cậu đem vào đó.
Nami nhìn một vòng rồi hoảng sợ kêu lên.
- Sợi dây đâu rồi?!!!
Isora nói.
- Có lẽ nó rơi xuống nước rồi...
Đúng lúc này, đột nhiên biển động dữ đội, sau đó một cái đầu tháp đâm vào trong sương mù, Zoro hỏi.
- Cái gì thế?
Henzo nói.
- Là tháp cầu vòng! Whetton muốn đi vào sương mù 7 màu!
Đầu tháp mở toang, để lộ một con đường, sau đó rất nhiều chiếc thuyền nhỏ chạy ra từ con đường đó, một vài chiếc thuyền trong số đó nhanh chóng tiếp cận Going merry, người trên thuyền nhỏ quăng một cái móc câu rồi leo lên thuyền Going merry, bọn trẻ và ông già lao lên chiến đấu để bảo vệ bãi tàu đấm, nhưng ông già Henzo vừa leo lên mạn thuyền thì lập tức bị một tia sét bắn trúng rơi xuống nước. Isora thấy thế thì vội chạy vào khoang thuyền lấy kiếm đeo lên vai rồi lại chạy ra, Isora vừa ra tới thì thấy Zoro đã nhảy xuống thuyền đối đấu với một tên mặc bộ giáp kì lạ, hắn gãi gãi đầu nói.
- Lại chậm một bước rồi...
Nami nói.
- Zoro, hắn dùng điện, cậu cẩn thận đó.
Zoro nói.
- Điện à? Ta đã kiên nhẫn chờ đợi. Nếu ngươi chỉ có điện thì ta sẽ dùng kiếm... Chặc nó làm hai khúc!
Nami với Usopp khoác tay nói.
- Không, không. Điện không chặt được...
Isora nói.
- Nhưng có thể chặt dây điện, đúng không?
Nami nói.
- Có lý.
Isora gật đầu rồi rút kiếm ra chém một luồng kiếm khí chặt đứt sợi dây điện trên người tên mặc đồ kì lạ, sau đó đút kiếm vào bao nói.
- Khỏi cảm ơn nhá Zoro.
Zoro nói.
- Tên khốn! Ngươi phá trận đấu của ta mất rồi!
Isora nói.
- Là cậu giành đối thủ của tớ trước!
Zoro nói.
- Là do ngươi chậm chạp!
Tên mặc đồ kì lạ cố bấm cái nút trên tay điều khiển một lúc rồi nói.
- Làm sao lại không có điện chứ!? Chết tiệt!!!
Zoro nói.
- Ngươi ồn ào quá.
Nói xong Zoro chém ra một kiếm, tên mặc đồ kị lạ lập tức bay khỏi thuyền rơi xuống nước, lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, ánh lửa sáng chói chiếu sáng cả một vùng, sau đó cậu bé Lapanui và Luffy trồi lên mặt nước, sau một phen tương phùng, ông già Henzo nói.
- Có lẽ nào...
Robin hỏi.
- Chuyện gì thế giáo sư?
Henzo nói.
- Sự tồn tại của dải đá ngầm tàu đắm làm nhưng lại sự cần bằng. Nếu một vụ nổ lớn xảy ra. Sẽ không thể nói trước được điều gì!
Trên bầu trời đột nhiên vang lên vài tiếng kêu kì lạ, mọi người nhìn lên sau đó tất cả cùng khiếp sợ, Zoro hỏi.
- Cái quái gì vậy?
Henzo nói.
- Sự méo mó không gian đang mở rộng! Cứ đà này, chúng ta sẽ bị kéo vào và chết hết!
Usopp nói.
- Cái gì?
Henzo nói.
- Bầu trời đang dần sụp đổ. Chúng ta không có thời gian đâu. Chắc chắn không đến một giờ!
Usopp nói.
- Chúng ta gặp rắc rối rồi! Phải mau rời khỏi đây!
Nami nói.
- Nhưng bằng cách nào chứ?
Isora nói.
- Để tớ thử chém cái màn sương mù này ra xem sao. Mong là nó không quá khó...
Isora nói xong thì đứng lên mạn thuyền hai tay nắm lấy chuôi kiếm, nhắm mắt lại bắt đầu tập trung tất cả khí xung quanh vào thanh kiếm, một lúc sau Isora mở mắt ra nói.
- Không được rồi, khí ở đây loạn quá tớ không thể tập trung tất cả vào thanh kiếm được. Chết tiệt thật! Nếu tớ phá vỡ hết tất cả vách ngăn thì tốt rồi.
Robin nói.
- Để tôi tìm trong cuốn sách xem sao... Tác giả của cuốn sách này từng thoát ra rồi, nên chắc là sẽ có cách.
Robin lật sách một lúc sau đó khép sách lại nói.
- Tiếp tục ở quyển cuối.
Usopp hỏi.
- Vậy cậu có không?
Robin lắc đầu, Usopp hét lên.
- Cậu không có!!!???
Lúc này cậu bé Lapanui chỉ về một hướng nói.
- Ánh sáng.
Luffy hỏi.
- Cái gì?
Lapanui nói.
- Luffy, là ánh sáng hoàng hôn!
Luffy nói.
- Hoàng hôn à?
Lapanui nói.
- Phải, có một vết rách trong không gian này... Và ánh sáng lọt qua từ đường đó! Chúng ta đã chạy theo ánh sáng đó thoát ra!
Usopp hỏi.
- Thật à?
Henzo nói.
- Nhanh lên! Nó có thể biến mất bất cứ lúc nào!
Nami nói.
- Căng buồm lên. Mọi người chèo hết tốc lực đi!
Isora nói.
- Các cậu căng buồm lên rồi giữ bánh lái đi, tớ sẽ tạo gió!
Lapanui hỏi.
- Bằng cách nào chứ?
Isora nói.
- Chút nữa cậu sẽ biết.
Nói xong Isora lập tức dùng năng lực trái ác quỷ biến thành một con thiên niên long khổng lồ màu tím bay ra sau thuyền, thanh âm của Isora truyền từ trong người con thiên niên long ra hỏi.
- Chuẩn bị xong chưa?
Zoro nói.
- Đã giữ bánh lái!
Nami nói.
- Qua phải một chút đi Zoro!
Zoro nói.
- Được rồi!
Isora nói.
- Tớ quạt đây!
Một cơn gió đột nhiên kéo căng buồm, Going merry lướt trên mặt nước hướng về phía ánh mặt trời, Isora vội vỗ cánh bám theo sau... Mười phút sau, Going Merry xuất hiện từ trên trời qua một lỗ thủng, sau đó đập thật mạnh xuống mặt nước làm gãy mất chiếc đầu cừu ở mũi thuyền, vài giây sau lại có một con quái vật màu tím bay ra từ trong lỗ thủng trên bầu trời. Isora bay về Going merry, giải trừ năng lực sau đó thở hổn hển nói.
- Mấy người các cậu, mỗi người lấy 10.000 Beli ra để đền bù cho tấm thân bé nhỏ của tớ mau lên!
Nami nói.
- Mơ đi!
Sau đó Isora vội né ra chỗ khác, Isora vừa lăn đi chỗ khác xong thì cột buồm của Going merry lập tức ngã xuống đập vào chỗ lúc nãy Isora vừa nằm, Isora vỗ ngực nói.
- May quá... Xém tí thì bị đè bẹp rồi... Thêm 10.000 Beli tiền tổn thất tinh thần nhá.
Zoro nói.
- Tớ chém cậu 3 nhát bù.
Isora nói.
- Thôi khỏi, cảm ơn...
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
315 chương
69 chương
77 chương
277 chương
3 chương