Ta sống lại ở thế giới one piece
Chương 207 : Gần Kết
- Tiếc là tôi không mang theo kiếm.
.
.
Isora xoa xoa cái đầu mới vừa đập vào sàn tàu, nói.
- Chứ không là tôi chém cậu thành 8 khúc rồi đấy, thuyền trưởng.
.
.
- Ha ha ha.
Luffy cười ngây ngô nói.
- Xin lỗi nha.
Isora đứng lên, bực mình nói.
- Giờ cướp con tàu này đi hay mượn thuyền nhỏ đi đây?
- Cướp tàu thì không hay lắm đâu.
.
.
Chopper nói.
- Mượn thuyền thì chúng ta không biết đường đi.
.
.
- Đính chính lại chút.
Isora chỉ vào Luffy và Chopper nói.
- Chỉ có hai cậu không biết đường đi thôi.
- Vậy.
Luffy để hai tay ra sau đầu, nói.
- Đi thôi, Chopper, Isora.
- Này!
Lúc này cậu bé Jiro đi tới, nói.
- Cho tôi đi với! Xin anh đấy!
- Hở?!
Isora quay đầu lại, lớn giọng nói.
- Nhóc vẫn còn cái tư tưởng ngu ngốc đó hả?!
Chopper nói nhỏ.
- Jiro.
.
.
Jiro còn chưa trả lời thì Puzzle lại nói.
- Không được! Ở đây đi, Jiro.
Đừng đi.
Jiro nói.
- Thuyền trưởng.
.
.
- Chúng ta không còn lý do gì để đi cả.
Puzzle nói.
- Anh đã không còn.
.
.
- Không sao đâu.
Jiro nói.
- Nếu em lấy lại được cờ, chắc chắn thuyền trưởng sẽ trở lại như lúc đầu.
Đó là lý do mà em nhất định phải lấy lại lá cờ!
- Đừng nói vớ vẫn thế.
Puzzle nói.
- Anh.
.
.
Đã bỏ cuộc rồi.
- Tên hèn nhá-
Isora quay lại nhìn Luffy hỏi.
- Cậu kéo tớ lại làm gì?
Lúc này Jiro lại nói.
- Từ bỏ cuộc nghe trống rỗng lắm.
.
.
Anh không thể nói như thế.
.
.
Bởi vì anh là.
.
.
Anh là người sẽ trở thành vua hải tặc!
- Tên đó xứng à?!
Isora bực mình nói.
- Cậu làm gì kéo tớ lại hoài vậy, Luffy?!
- Cậu đứng qua một bên đi.
Dứt lời, Luffy tiếng tới vài bước, giơ tay lên đánh một cú vào đầu của Jiro.
-.
.
.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Luffy, Isora vuốt mặt nói.
- Tên này.
.
.
Chopper hét lên.
- Cậu làm gì thế, Luffy?!
Trong sự kinh ngạc của mọi người, Luffy đứng dậy, tỉnh bơ nói.
- Đừng có nói mấy lời ngớ ngẩng như thế.
Đám thuyền viên của tàu phoniex nói.
- Cậu là ác quỷ à?!
Jiro đứng bật dậy, hét lên.
- Anh làm cái gì thế?!
- Hai từ “Bỏ cuộc” là dành cho những người đã chiến đấu tới cùng!
Luffy chỉ vào mặt Puzzle nói.
- Cậu không xứng đáng dùng nó! Nghe đây Jiro! Một người như tên này không thể trở thành vua hải tặc được! Người trở thành vua hải tặc là anh!
- Không phải thế!
Jiro khoác tay nói.
- Tôi đã quyết định Puzzle-san là vua hải tặc rồi! Dù anh có nói gì đi nữa thì cũng không qua được giấc mơ của anh ấy đâu!
Nghe vậy Luffy lại giơ tay lên.
- Oi, Luffy!
Chopper hô to rồi định xông lên, Isora kéo Luffy lại, nói.
- Luffy biết điểm dừng.
- Jiro.
Quả nhiên, Luffy đặt nắm tay trước ngực Jiro, nói.
- Cậu không yếu đâu.
Cậu đã có sức mạnh rồi đó.
- Oi, oi.
Luffy.
Isora nói.
- Đừng có cổ vũ một đứa bé đi chết chứ.
.
.
- Ha ha, được rồi!
Luffy hét to.
- Đi lấy lại cờ của cậu và cứu đồng đội của tôi nào, Jiro!
Jiro gật đầu nói.
- Ừm.
Luffy xoay xoay cánh tay nói.
- Mình sẽ không tha có cái bọn đó đâu!
.
.
- Rồi.
.
.
Isora nhìn một con thuyền nhỏ bị 3 người ngồi đầy thì nói.
- Tớ ngồi ở đâu?
Luffy nói.
- Cậu bay đi.
- À.
.
.
Tớ vừa định lười biếng một chút.
.
.
Isora nói.
- Nhưng mà biết sao giờ.
.
.
.
.
Lúc này, trong pháo đài Lovely Land, nhóm mũ rơm đang nhanh chóng tiến lên tới trên hành lang, mà người dẫn đường lại là.
.
.
- Oi, Nami! Cậu không thấy theo sao Zoro là đang đi tự sát à?
Nghe câu hỏi của Usopp, Zoro bực mình nói.
- Im đi!
- TRẢ ĐỒNG ĐỘI VÀ CON TÀU CỦA TA LẠI ĐÂY!!!
Trong vùng biển im lặng, bỗng nhiên có một tiếng hét vang lên.
- Gì.
.
.
?
Nghe tiếng kêu kinh ngạc của Zoro, Sanji nói.
- Oi, đừng phí thời gian nữa, Luffy đang tới kìa.
Nami vuốt mặt nói.
- Nhanh lên đi, đi tìm kho báu trước khi cậu ta đánh nát chỗ này.
.
.
.
- Này, Luffy.
Isora nhìn Luffy đứng trên tàu, để Jiro và Chopper chèo thuyền thì nói.
- Cậu đang bóc lột sức lao động của trẻ em và động vật đó.
.
.
- ?!
Luffy hỏi.
- Có à?
- À.
.
.
Isora nói.
- Xem như tớ chưa nói gì đi.
Giải thích cho cậu mệt não lắm.
.
.
.
.
- Cộp, cộp, cộp, cộp ~ !
Tiếng bước chân liên tục vang lên trên một cái cầu thang xoắn ốc.
- Nhanh lên! Chúng ta phải tìm được kho báu trước khi Luffy đánh sập chỗ này!
- Ừ!
Nghe tiếng nói của Usopp, Zoro đáp một tiếng rồi chỉ vào một lối rẽ, nói.
- Là tầng này!
Usopp hét.
- Tiến lên!
Cả nhóm rẽ vào hành lang, đi được một lúc Nami mới nói.
- Có đúng tầng này không đó?!
Sanji nói.
- Tôi có một linh cảm không tốt lắm.
.
.
Ánh sáng hiện lên cuối hành lang, khi cả nhóm đi ra khỏi hành lang, Usopp nhìn căn phòng hình tròn với những cánh cửa màu hồng ở xung quanh, hỏi.
- Chúng ta đang ở đâu thế nhỉ?
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
315 chương
69 chương
77 chương
277 chương
3 chương