Ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo
Chương 47 : Thiên cơ lâu, thiên kiêu bảng!
Thời gian chậm rãi trôi qua, đã một tháng trôi qua kể từ cuộc thi tài bắt đầu, rốt cuộc cũng chọn được 10 tuyển thủ mạnh nhất Giang Nam học viện.
Theo thứ tự là:
Thiên Tài Kiếm Đạo La Thiên Quân!
Siêu Cấp Thổ Hào Kim Bất Hoán!
Hồng Anh Kỵ Sĩ Huyết Tường Vi!
Nhất Quyền Vô Địch Thiết Quyền!
Hữu Thắng Vô Bại Cuồng Long!
Tiểu Kiếm Tiên Huyết Hồng!...
Tất nhiên, cả Nguyệt Quang Nữ Thần mới nổi dậy, Lâm Vi Vi!
Vì lúc nàng chiến đấu luôn có một vầng trăng tròn như ẩn như hiện, nên mới được gọi là Nguyệt Quang Nữ Thần.
Nàng và Kim Bất Hoán đang tiến hành so đấu "tối đại hắc mã!"Cũng ngay lúc đó, viện trưởng Giang Trường Thanh xuất hiện trên lôi đài, ngay trước mặt mọi người thu nhận Lâm Vi Vi làm đệ tử của mình, xác nhận thân phận chân chính của nàng, khiến toàn viện phải khiếp sợ.
Tất nhiên, càng khiếp sợ hơn, người được xưng là Nguyệt Quang Nữ Thần Lâm Vi Vi lại lao vào lòng Lâm Bắc Phàm, hệt như tiểu nữ hài chờ sủng ái, khiến vô số ánh mắt giết người bắn sang đây.
Lâm Bắc Phàm hung hăng nói: "Nhìn gì mà nhìn? Đây là tiểu tức phụ của ta, nhìn nữa ta móc hết mắt các ngươi ra!"Giờ khắc này, Lâm Vi Vi cũng xấu hổ không dám ngẩng đầu lên.
Thấy Nguyệt Quang Nữ Thần yểu điệu như vậy, rất nhiều kẻ hâm mộ nhất thời cảm thấy như bi dao đâm một nhát.
Lại thêm điệu bộ "diễu võ giương oai" của đối phương, khiến họ phải giậm chân vỗ ngực.
Họ cảm thấy đây không còn là Nguyệt Quang Nữ Thần mình biết nữa, một bông hoa nhài cắm bãi phân trâu!
Hơn nữa còn là thứ phân trâu thối như vậy!
Kim Bất Hoán bật cười ha ha: "Chúc mừng Lâm đồng học ôm được mỹ nhân về!"Sau đó hắn ta lại nhìn đám người bất mãn xung quanh, hừ lạnh nói: "Lâm đồng học là bạn thân nhất của Kim Bất Hoán ta, ai đối nghịch với hắn tức là đối nghịch với ta! Tốt nhất các ngươi nên thức thời một chút, không nên khiến ta nổi giận!"Người xung quanh cảm thấy như có một luồng khí lạnh xộc lên đỉnh đầu."Không dám không dám, sao ta có thể đối nghịch với Lâm đồng học chứ?""Ta chỉ tò mò, tò mò thôi!"...
Người xung quanh lập tức ủ rũ.
Đừng thấy bình thường Kim Bất Hoán hay cười ha hả mà tưởng hắn ta dễ bắt nạt, khi hắn ta nổi giận, sợ rằng ai cũng không phải đối thủ của hắn ta.
Cuối cùng mắt Kim Bất Hoán quét đến chỗ La Thiên Quân cách đó không xa, đầy vẻ cảnh cáo.
La Thiên Quân: "..."Ngươi nhìn ta làm gì?
Ta đã sớm tuyệt vọng rồi được không?"Đây là bạn trai của Vi Vi sao?"Ngồi trên đài cao nhìn xuống, mắt Giang Trường Thanh đăm đăm trên người Lâm Bắc Phàm, nhíu mày, cứ cảm thấy người này có hơi quen thuộc.
Cho rằng Giang viện trưởng bất mãn với Lâm Bắc Phàm, Lâm Đạo Văn lập tức giải thích: "Hai đứa là thanh mai trúc mã, lớn lên bên nhau, tình cảm rất khăng khít. Hơn nữa, tôn nữ ta cũng nhờ tiểu tử kia mới thức tỉnh. Đừng thấy tên tiểu tử thối này như thế mà nghĩ hắn cà lơ phất phơ, thật ra hắn là một thiên tài phù văn vô cùng hiếm có!""Ngươi hiểu lầm rồi, ta không định chia rẽ chúng nó..." Giang Trường Thanh lắc đầu: "Chỉ là... Chỉ là ta cảm thấy... Cảm thấy bóng dáng hắn có vẻ quen thuộc. Chuyện của đám trẻ, cứ để tự chúng giải quyết, chúng ta xem là được!"Lâm Đạo Văn gật đầu. Đây cũng là suy nghĩ của lão.
Giang Nam học viện cũng đã chọn được thập cường, ý là cuộc thi Học Viện Tranh Bá cũng sắp bắt đầu.
Chỉ còn chưa đến một tháng nữa, 1080 thiên kiêu học viên đến từ 108 học viện của 56 khu, sẽ hội tụ tại Giang Nam học viện, thi đấu chọn ra tối cường thiên kiêu, vì học viện tranh quang.
Trong khoảng thời gian này, người đến Giang Nam ngày một nhiều, vì vậy cũng rất dễ gặp phải những kẻ ảo tưởng.
Đến mũi cũng hếch lên trời, như sợ người ta không biết mình là thiên kiêu.
Thậm chí có mấy kẻ không biết điều, thấy đồ ăn của Thanh Bạch Nhân Gia ngon, lão bản lại xinh đẹp, có phần ngang ngược, kết quả bị Bạch Thanh Thanh thuần thục đánh tới hoài nghi nhân sinh."Chỉ dựa vào chút bản lĩnh này cũng dám tới trêu đùa lão bản? Đúng là chán sống rồi!""Cho mình là một trong thập cường thì hay lắm sao, không biết học viện của ta là tàng long ngọa hổ?""Cả cao thủ Siêu Phàm cũng bị đánh ra bả, huống chi mấy tên khốn kiếp chưa mọc đủ lông như các ngươi!""Hạng 86 trên Thiên Kiêu Bảng cũng không hơn gì thế này!"...
Xung quanh toàn người đến xem náo nhiệt, tên thiêu kiêu bị đánh tới hoài nghi nhân sinh kia mất mặt đến mức chỉ muốn chui xuống đất, đành gạt đám người ra chạy mất.
Nhưng Lâm Bắc Phàm lại nghe được một danh từ mới.
Thiên Kiêu Bảng?
Là có ý gì?
Vì thế hắn bèn thân thiết hỏi một nhân huynh bên cạnh: "Vị huynh đài này, Thiên Kiêu Bảng là gì vậy? Sao trước kia ta chưa từng nghe nói có bảng xếp hạng này?"Lâm Bắc Phàm mới chỉ nghe tới Phong Vân Bảng, nhưng lại chưa nghe đến Thiên Kiêu Bảng.
Đối phương thấy người hỏi là Lâm Bắc Phàm, "nam nhân" của Nguyệt Quang Nữ Thần Lâm Vi Vi, nhất thời giật mình, cung kính nói: "Lâm đồng học, Thiên Kiêu Bảng này là bảng xếp hạng mà Thiên Cơ Lâu mới đưa ra, chuyên đánh giá nhân vật thiên tài dưới ba mươi của Nhân tộc, cũng tiến hành xếp hạng, chỉ lấy 100 tên đầu tiên. Vậy nên Lâm đồng học không biết cũng đúng.
Thiên Cơ Lâu?
Lâm Bắc Phàm biết thế lực này.
Đây là thế lực do Tôn Tiểu Hồng tiền bối đến từ thế giới võ hiệp sáng chế 200 năm trước.
Không sai, chính là người đến từ thế giới võ hiệp Cổ Long, tôn nữ của Thiên Cơ lão nhân, là thê tử của Tiểu Lý Phi Đao - Lý Tầm Hoan.
Để tưởng nhớ gia gia mình, Tôn Tiểu Hồng đã lập ra Thiên Cơ Lâu, thu thập tình báo trong thiên hạ, đồng thời còn lập ra đủ loại bảng xếp hạng nổi tiếng.
Trong đó, những bảng tương đối nổi danh có Phong Vân Bảng, xếp hạng thực lực mỗi học viên trong học viện.
Siêu Phàm Bảng, xếp hạng cao thủ Siêu Phàm cảnh giới.
Thiên Nhân Bảng, xếp hạng cao thủ Thiên Nhân cảnh giới.
Bách Hoa Bảng, xếp hạng mỹ nhân trong thiên hạ.
Kỳ Trân Bảng, xếp hạng kỳ trân dị bảo....
Còn cả các bảng xếp hạng cho các chức nghiệp, nhiều không đếm xuể.
Trải qua nhiều năm phát triển như vậy, địa vị của Thiên Cơ Lâu đã đâm hoa kết trái trong học nhân khu, tin tức ngày càng được thu thập nhanh và hoàn chỉnh, bảng xếp hạng cũng dần dần được tin tưởng hơn.
Bây giờ lại có một bảng xếp hạng mới - Thiên Kiêu Bảng."Có bảng xếp hạng này nữa sao? Để ta xem một chút!" Lâm Bắc Phàm móc ra một túi nhỏ linh tệ.
Mắt người nọ sáng lên, lập tức đưa bảng xếp hạng cho hắn, nói: "Ta có bảng xếp hạng, nhưng chỉ là thông tin cơ bản thôi, nếu ngươi cần nội dung tương đối cặn kẽ, ngươi phải đến Thiên Cơ Lâu, tự bỏ tiền ra mua.""Ta biết rồi." Lâm Bắc Phàm lấy bảng, đưa tiền cho hắn ta.
Hắn mở bảng ra nhìn thử, phát hiện quả nhiên chỉ toàn thông tin cơ bản. Trừ tên, ảnh và một ít giới thiệu ra thì không còn gì nữa, phần lớn là người hắn không nhận ra.100 thiên kiêu dưới 30 tuổi, thực lực thấp nhất cũng là cửu giai, còn mạnh nhất đã là Siêu Phàm cảnh giới.
Lâm Bắc Phàm bèn mở ra xem, thấy tên nào quen thì dừng lại.
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
93 chương
706 chương
80 chương
135 chương
13 chương