Ta Là Vạn Cổ Chúa Tể
Chương 17 : Tiến vào Lục Vụ cốc
Tinh huyết của Thanh Mãng cấp bậc Linh thú, lớn hơn mấy chục lần so với đầu Hổ Vương kia!
Tinh huyết huyết khí Thanh Mãng tiến vào trong cơ thể Diệp Vô, giống như sông lớn đang điên cuồng gào thét lao nhanh xuống dưới, điên cuồng đánh thẳng vào toàn thân Diệp Vô Trần.
Dù lúc trước Diệp Vô Trần đã trải qua quá trình cường hóa tinh huyết Hổ Vương rồi, nhưng lúc tinh huyết Thanh Mãng trùng kích vào, mạch máu hắn vẫn có loại cảm giác bị no bạo.
Diệp Vô Trần không dám khinh xuất, toàn lực vận chuyển Thủy Long Quyết, một lần lại một lần luyện hóa tiến vào tinh huyết Thanh Mãng đang tiến vào thân thể hắn.
Rất nhanh, bên ngoài thân lỗ chân lông Diệp Vô Trần giống như trước đó, bắt đầu chảy ra huyết châu, hơn nữa huyết châu càng ngày càng nhiều.
Toàn thân, không ngừng truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt.
Tình huống của hai người A Lực và Trần Hải so với Diệp Vô Trần đỡ hơn rất nhiều, dù sao A Lực cũng là Linh Thể lục trọng đỉnh phong, hơn nữa thân là Vạn Thú Bá Thể! Vạn Thú Bá Thể mạnh hơn rất nhiều so với thân thể hiện tại này của Diệp Vô Trần.
Trần Hải mặc dù không có Bá Thể, nhưng đã là Linh Thể thập trọng đỉnh phong, lực tiếp nhận cũng mạnh hơn nhiều so với Diệp Vô Trần.
Bất quá, cho dù vậy, hai người A Lực và Trần Hải lỗ chân lông cũng dần dần rịn ra tơ máu màu đen, đây là tạp chất trong máu trong cơ thể hai người.
Trần Hải mặc dù là Linh Thể thập trọng đỉnh phong, nhưng huyết dịch trong co thể vẫn có tạp chất, dưới sự cọ rửa của mênh mông tinh huyết Thanh Mãng, tạp chất trong máu trong cơ thể, bắt đầu từ từ chảy ra.
Ba người vừa tu luyện đã là một ngày một đêm, đợi lúc ba người dừng lại, đã là sáng sớm ngày thứ ba.
Có Địa Mẫu đại trận bảo hộ, Diệp Vô Trần cũng không lo lắng bị hung thú đi ngang qua quấy nhiễu.
Sáng sớm ngày thứ ba, lúc Diệp Vô Trần tỉnh lại, phát hiện ra mình không chỉ đột phá đến Linh Thể ngũ trọng, mà là đến Linh Thể ngũ trọng đại thành.
Về phần A Lực, từ Linh Thể lục trọng đỉnh phong đột phá đến Linh Thể thất trọng!
Đáng tiếc duy nhất chính là Trần Hải cũng không có đột phá đến Thần Thông bí cảnh.
Mặc dù tinh huyết cấp bậc Linh thú là đồ tốt, nhưng Trần Hải muốn đột phá đến Thần Thông bí cảnh, còn chưa đủ, Thần Thông bí cảnh không phải chỉ cần có tinh huyết Linh thú là có thể đột phá.
Trần Hải mặc dù không đột phá lên Thần Thông bí cảnh, nhưng lần luyện hóa tinh huyết Thanh Mãng này, hiệu quả tăng lên không hề nhỏ, mặc kệ là nội lực, hay là nhục thân, khoảng cách Thần Thông bí cảnh càng gần thêm một bước, lần sau đột phá có thể dễ dàng hơn rất nhiều.
Sau đó, Diệp Vô Trần cũng không tiếp tục nuốt mật Thanh Mãng, những ngày này, hắn đột nhiên tăng mạnh, liên tục đột phá, bộ thân thể này căn cơ quá nhỏ bé, cho nên, hắn cần mấy ngày để căn cơ vững chắc một chút, chờ vài ngày sau lại nuốt cũng không muộn.
Thế là, Diệp Vô Trần triệt hồi Địa Mẫu đại trận, cùng hai người Trần Hải, A Lực tiếp tục lên đường.
Về phần linh nhục Thanh Mãng, Diệp Vô Trần để A Lực cắt lấy mấy khối, cái khác, chôn được thì chôn, chờ về sau lại đến lấy, Thanh Mãng quá lớn, cũng không thể khiêng thi thể Thanh Mãng đi đường được.
Trên đường đi, ba người Diệp Vô Trần gặp không ít hung thú, bất quá đám hung thú này thực lực cũng không mạnh lắm, đều là hung thú cao giai bình thường.
Buổi trưa, ba người cắt lấy mấy khối linh nhục Thanh Mãng nướng lên ăn, đi đến chạng vạng tối rốt cục cũng chạy tới Lục Vụ cốc.
Lúc ba người đuổi tới Lục Vụ cốc, Lục Vụ cốc người đông nghìn nghịt.
Mặc dù đã qua mấy ngày, nhưng vẫn không có ai có thể phá được đại trận sâu nhất trong Lục Vụ cốc, cho nên vẫn chưa có người nào đạt được bảo tàng Trận Pháp sư kia.
Các cao thủ của các quốc gia, chạy đến Lục Vụ cốc nối liền không dứt.
"Nghe nói Tứ công chúa Đông Hoàng quốc hai ngày trước đã tiến vào Lục Vụ cốc, ngay cả Trần Anh đại nhân cũng đi theo Tứ công chúa tới đây."
"Cái gì! Tứ công chúa!"
"Trần Anh đại nhân thế nhưng là Đại Trận Pháp Sư, hắn vậy mà cũng tới ! Bất quá, nếu Trần Anh đại trận tới, bảo tàng kia chỉ sợ không có phần của chúng ta."
"Nghe nói bảo tàng Lục Vụ cốc không phải một vị Trận Pháp sư lưu lại, mà là bảo tàng của một vị Đại Trận Pháp Sư, chỗ sâu trong cốc có trận pháp cấp ba, cho nên hai ngày nay Trần Anh đại nhân vẫn không cách nào phá giải được đại trận chỗ sâu nhất kia."
Trong lòng Diệp Vô Trần hơi động, bảo tàng Đại Trận Pháp Sư!
Xem ra, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Nếu là bảo tàng Đại Trận Pháp Sư, đô vật cất giấu khẳng định là phong phú hơn, nói không chừng sẽ có cả linh đan thượng phẩm?
Ngay tại thời điểm Diệp Vô Trần muốn dẫn Trần Hải và A Lực tiến vào Lục Vụ cốc, đột nhiên, ở nơi xa đám người bạo động, đám người nhao nhao nhường ra một con đường.
Một lão giả thân mặc cẩm bào Đại Trận Pháp Sư chen chúc trong đám cao thủ đi tới.
"Là Mộc Ân đại nhân của Phi Long quốc!"
"Gặp qua Mộc Ân đại nhân!"
Trong đám người xung quanh Lục Vụ cốc có rất nhiều cao thủ nhìn thấy lão giả kia, nhao nhao ôm quyền cung kính xưng hô.
Trần Hải biến sắc: "Không nghĩ Mộc Ân đại nhân của Phi Long quốc cũng tới!" Sau đó giải thích với Diệp Vô Trần: "Trong mười mấy nước xung quanh, Mộc Ân đại nhân là vị Đại Trận Pháp Sư mạnh nhất, ngay cả quốc vương Phi Long quốc đối với Mộc Ân đại nhân cũng phải lễ kính."
"Thật à." Diệp Vô Trần sắc mặt lạnh nhạt.
Vị Đại Trận Pháp Sư mạnh nhất?
Rất nhanh, dưới sự che chở của các cao thủ vương thất Phi Long quốc, Mộc Ân đi tới cửa hang Lục Vụ cốc, dừng lại một chút, rồi dẫn các cao thủ Phi Long quốc đi vào Lục Vụ cốc, biến mất tại trong lục vụ.
Nhìn thân ảnh Mộc Ân biến mất, lúc này Diệp Vô Trần mới nhấc chân lên, mang theo hai người Trần Hải tiến vào Lục Vụ cốc.
Lục Vụ cốc quanh năm sương mù màu lục nhạt bao phủ, bởi vậy nên mới gọi là Lục vụ cốc, những sương mù màu lục này, có chướng độc, cho nên, cao thủ Linh Thể bình thường không thể ở bên trong quá lâu.
Bất quá, Diệp Vô Trần tu luyện Thủy Long Quyết nên không sợ, Thủy Long Quyết vận chuyển, linh khí Long tộc nhàn nhạt lưu chuyển toàn thân, chướng độc đều bị ngăn ở bên ngoài cơ thể.
Lục Vụ cốc rất lớn, giống như một toà thành trì nhỏ.
Vừa tiến vào Lục Vụ cốc không bao lâu, ba người đã gặp trận pháp cấp hai, đương nhiên, trận pháp cấp hai này, Diệp Vô Trần chỉ cần tiện tay là có thể phá.
Liên tục phá hết ba cái trận pháp cấp hai, ba người đi tới một vùng núi.
Chỉ thấy trên vùng núi, hai ba mươi người đứng trên đấy, có cao thủ Đông Hoàng quốc, có cao thủ các nướ xung quanh, đám người vây quanh một khối linh điền trước mặt.
Không sai, chính là một khối linh điền! Khối linh điền trước mặt trồng hơn 20 gốc linh dược.
"Ngọc Huyết Sâm!"
"Bích Sắc Linh Chi!"
. . .
"Cửu Diệp Thảo!"
Trần Hải nhìn hơn 20 gốc linh dược kia, nuốt nước bọt liên tục, đây chính là linh dược đó! So với linh quả là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt, linh quả một năm hoặc hai năm là thành thục, một quả linh quả mười mấy kim tệ, còn linh dược, trăm năm hoặc mấy trăm năm, thậm chí là ngàn năm mới thành thục, một gốc hạ phẩm linh dược có giá trị vạn kim thậm chí đến mấy vạn kim tệ!
Một số Linh dược thượng phẩm, linh dược cực phẩm cho dù là có tiền cũng không mua được.
Diệp Vô Trần nhìn hơn 20 gốc linh dược trước mắt, trong lòng cũng đại động, nếu có thể đạt được hơn 20 gốc linh dược này, hiệu quả so với túi mật Thanh Mãng còn tốt hơn, những linh dược này, có vài cọng đã là trung phẩm.
Lúc này, một tiếng hét thảm vang lên, chỉ thấy một vị cao thủ Thần Thông bí cảnh muốn xông vào linh điền bị đánh bay ra, lúc rơi xuống đất, khắp người máu me be bét.
"Là cao thủ Đao Hoàng môn của Đông Hoàng quốc chúng ta!" Trần Hải nói với Diệp Vô Trần.
Diệp Vô Trần gật đầu.
Đao Hoàng môn, ở Đông Hoàng quốc thực lực gần với Lôi Cực tông, bất quá, linh điền này có bố trí đại trận cấp ba, cho dù là cao thủ Thần Thông bí cảnh thập trọng cũng khó có thể xông vào được, cho nên, các cao thủ các phương chỉ có thể vây quanh bên ngoài linh điền giương mắt nhìn những linh dược kia mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
225 chương
184 chương
14 chương
881 chương
23 chương
32 chương