Quang minh kỷ nguyên
Chương 1 : Dạ hành
Lịch Phục Sinh mùa đông năm 1465, đêm.
Gió lạnh Cực Bắc băng nguyên Odin thổi qua Ngũ Đại Liên Đảo, xâm nhập qua các lục địa của phương Tây. Màn đêm bao phủ xuống thủ đô Bolelli - đế quốc đệ thất Gaul run rẩy trong cái lạnh, trên đường phố chẳng thấy dấu vết chân người. Thỉnh thoảng có Long kỵ binh của đế quốc hoàng gia mặc áo choàng đen ngắn tay cầm trường thương dài bạc sắc bén quất ngựa đi qua, tiếng vó ngựa vang lên rõ ràng khiến cho các sinh vật thường đi lại trong đêm đen lo sợ bất an.
Gió lạnh chẳng khác gì người cầm chiếc roi khổng lồ trong tay, hung dữ quất toàn bộ thành thị. Nội thành gần như đều chìm đắm trong bóng đêm thâm sâu, tất cả thị dân đều theo nếp cũ giờ phút này đang tiến vào mộng đẹp cùng với cuồng phong gào thét.
Nhưng từ trung tâm cung điện Victory phía Tây Bolelli, đi qua đại lộ Champs được gọi là "đại lục Minh Châu", theo đường cái Lục Ấm và Bạch Hà thẳng suốt đi tới cuối đầu đường hạm đội, nơi đây có một tòa nhà lớn đèn đuốc sáng trưng. Đại học đệ nhất, đại học đệ nhị thông suốt đến đại học đệ ngũ Bolelli, Học viện đế quốc Lục quân, học viện hải quân cùng với học viện kiến trúc, viện khoa học chuyên khoa hành chính đế quốc cùng với viện học thần Bolelli, hơn mười tòa học viện vô cùng chuyên nghiệp đều tập trung ở nơi này, nơi đây chính là hồ sơ cá nhân của toàn bộ “Đại học thành phố Bolelli”.
Ba mươi năm trước, lục đảo chiến tranh kéo dài mấy trăm năm làm lục địa Phương Tây cuối cùng không còn chút nguyên khí đã lặng yên chấm dứt, với gia đoạn sau trong chiến tranh vua Saint Louis XIII nổi lên là một thế hệ anh chủ hiếm thấy. Đế chế Gaul đệ thất làm chiến trường chính của chiến tranh lục đảo, sau cuộc chiến được các quốc gia Châu Âu có kinh tế lớn viện trợ. Lợi dụng những viện trợ này, vua Saint Louis XIII phát triển mạnh về giáo dục, trong vòng ba mươi năm ngắn ngủi đã thành lập nên trường đại học thành phố nổi tiếng trong lịch sử Châu Âu mà trước nay chưa từng có.
Trong ba mươi năm ngắn ngủi, nơi đây đã đào tạo ra vô số nhân tài tinh anh, làm đế quốc trống rỗng sau cuộc chiến bổ sung cuồn cuộn một luồng máu mới mẻ không ngừng. Đế chế rộng lớn dưới sự thúc đẩy của những tinh anh, giống như hùng sư vừa mới thức dậy hùng cứ toàn bộ lục địa Tây bộ, thực lực hùng mạnh của một nước làm cho cả đại lục đều run sợ.
Đây là thời kỳ đế quốc nổi tiếng nhất, cũng là thời kỳ đế quốc xấu xa nhất. Đây là thời kỳ đế quốc kiên quyết tiến thủ nhất, cũng là thời kỳ đế quốc xa hoa lãng phí hủ bại nhất.
Các nơi trong tòa thành Đại học đèn đuốc lóe sáng, người dạy học trong lầu dạy học và thư viện chịu khó nghiên cứu, trên võ đài của mấy giáo viện quân sự thỉnh thoảng vọng đến tiếng ngựa hí và tiếng kỵ thương va chạm, trong công trường học viện công nghiệp, có tiếng đập gõ kim khí kéo dài chói tai vang lên không ngừng bất cứ lúc nào cũng kích thích màng nhĩ người khác.
Thời đại nơi đây thiếu trò giải trí vào ban đêm, thị dân thường vừa vào đêm sẽ đi ngủ nghỉ ngơi, nhưng ở đại học thành phố, quang cảnh náo nhiệt như vậy còn phải duy trì liên tục đến mười hai giờ đêm mới có thể dần dần chấm dứt. Đại học thành phố to lớn như vậy, giống như một trái tim tràn ngập sức sống, tuổi trể và nhiệt huyết ở đây ấp ủ nảy mầm, các sinh viên tinh anh đang vì tương lai của đế quốc
Các sinh viên ưu tú là tiết kiệm năng lượng và sự nhiệt tình cho tương lai của đế chế
Thế nhưng ngay dưới ánh nắng sáng ngời luôn luôn có bóng ma tồn tại, cũng bộ dạng nhiệt tình này hướng về phía đại học thành phố, luôn luôn có ba năm kiểu người không tầm thường.
Ngay khi các sinh viên đang vì sự quật khởi của đế quốc mà nỗ lực phấn đấu thì Lâm Tề nghênh ngang đi ra khỏi cổng trường đại học Đệ ngũ. Sắc mặt hắn tối tăm, mấy lão sinh năm tư đang trực tại cổng trường thấy sắc mặt hắn cứng ngắc cùng đồng thời ngoảnh đầu đi, coi như không nhìn thấy sinh viên năm ba học viện tài vụ kế toán chuyên nghiệp trái với lệnh cấm mà ra ngoài ban đêm.
Tháng trước Lâm Tề vừa hoàn thành lễ trưởng thành mười tám tuổi. Hắn đã học tròn ba năm tại học viện tài vụ và kế toán của đại học Đệ ngũ. Tóc đen, mắt đen, da vàng, hắn có bề ngoài điển hình của người Phương Đông. Thế nhưng khác với người phương Đông bình thường, Lâm Tề có cơ thể cường tráng không thua kém gì thanh niên Phương Tây, bất luận hình thể hay bờ vai đều cao rộng hơn người thường rất nhiều.
Thế nhưng người ngoài bình luận như này, toàn bộ sinh viên khoa tài vụ và kế toán chuyên nghiệp của trường Đại học Đệ ngũ Bolelli đều là ký sinh trùng của đế quốc. Ký sinh trùng Lâm Tề này cũng không hề ngoại lệ là hút no chất dinh dưỡng, cơ thể cường tráng thậm chí còn hơi mập mạp nữa. Lúc hắn đi lại nhìn từ xa giống như con gấu chó đang ngủ đông thức dậy, đong đưa vô cùng dễ thấy.
Enzo đứng ở góc đường đối diện với trường đại học đệ ngũ, mượn gốc cây hợp hoan che giấu hơn nửa người. Gã đội chiếc mũ tam giác có vành rộng viền vàng xung quanh đang thịnh hành nhất hiện nay, mặc một chiếc áo choàng ngắn màu nâu mô phỏng theo Long kỵ binh cũng là loại thịnh hành nhất hiện nay, một chiếc quần vải sa tanh đen Phương Đông bó sát hai chân dài của hắn, làm từng khối góc cạnh trên đùi hắn lộ ra rõ rệt. Không thể nghi ngờ gì nữa, loại quần dùng vải sa tanh đen bó sát người cũng là kiểu dáng thịnh hành nhất tại Bolelli trong ba tháng gần đây.
Cố dùng sức nhai nghiến nhấm nuốt cây thuốc lá hòa với lá trầu với nhau, mùi vị vô cùng kích thích khiến cho Enzo tinh lực tràn đầy. Giống như mũ, áo choàng và quần bó sát trên người y, nhai nghiến cây thuốc lá và lá trầu cùng lúc cũng là trào lưu đẳng cấp vừa mới nổi lên gần đây tại Bolelli.
Thấy Lâm Tề giống như con chó gấu lớn chầm chậm đi ra, Enzo vội vàng nhổ toẹt ra một ngụm nước bọt đỏ lòm như máu, hít hà miệng một tiếng. Y lộ nửa người từ sau thân cây đại thụ, hướng về Lâm Tề ngoắc ngoắc:
- Thủ trưởng, ở đây, ở đây!
Vừa kêu gọi Lâm Tề, Enzo vừa nắm thật chặt miếng vải đen cuộn ở tay trái. Chiều dài của miếng vải dài bốn thước quấn rất chặt, thỉnh thoảng Enzo lại sờ sờ nó, cho dù có chào hỏi Lâm Tề y cũng sẽ cảnh giác mà thỉnh thoảng nhìn trái phải xung quanh một chút.
Lâm Tề cũng nhìn trái phải, hắn bước nhanh qua đường cái, thân hình cường tráng không tiến vào bóng tối của cây cổ thụ hợp hoan.
Mượn ánh đèn xa xa nhìn khuôn mặt rõ ràng của Enzo, Lâm Tề kéo kéo miếng vải đen đang cuộn dưới nách y. Một vật kim loại màu vàng cứng rắng dưới miếng vải đen dày, xúc cảm và hình dạng đặc biệt của vật này chứng minh bên trong chính là vật mình cần. Lâm Tề nhếch miệng cười cười, khoa chân múa tay ra hiệu.
Enzo gật đầu, y móc ra một chất hỗn hợp giữa cây thuốc lá và lá trầu nhét vào trong miệng, cần thận nhìn trái phải rồi nhanh chóng men theo góc tường đi về hướng Bắc. Thân hình cao to cường tráng của Enzo lúc đi lại không hề có một tiếng động nào, lưng y còng còng xuống chẳng khác gì bóng ma quỷ hồn thỉnh thoảng xuất hiện.
Lâm Tề quay đầu lại nhìn mấy sinh viên năm tư đứng ở trước cửa trường học, nở nụ cười yên ắng, giống như không có chút âm thanh nào cùng với Enzo. Hai người một trước một sau cách xa nhau chừng năm mươi thước, trườn qua hẻm nhỏ ngóc ngách phức tạp, chẳng bao lâu sau thì rời khỏi nội thành đại học sáng rực đi tới khu lão thành phía Bắc trị an hỗn loạn nhất của Bolelli.
Lúc đi qua một hẻm nhỏ vô danh của một cổng viện nào đó thì Lâm Tề kêu lên tiếng mèo quái dị.
Cổng viện không một tiếng động mở ra, bốn thân hình tráng kiện gia nhập vào đội ngũ nhỏ này, bọn họ đi theo sau Lâm Tề chừng mười thước, Enzo không nhanh không chậm tiếp tục đi về phía trước.
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
44 chương
345 chương
1947 chương
138 chương
139 chương
11 chương
942 chương