Ta là Thực Sắc

Chương 36 : Cầu ta đi, cầu ta muốn ngươi!

Hắn mặc một thân áo ngủ, tựa hồ vừa mới ngủ dậy, trên mặt có một loại lười biếng khêu gợi. Tôi bỗng nhiên nổi lên thú tính, hùng hổ chồm lên, hai tay ôm gáy hắn, tiếp theo đó là hôn mãnh liệt. Tôi hôn thật dùng sức, không có chút ôn nhu nào. Lưỡi tôi, lướt vòng quanh đôi môi mỏng hoàn hảo của hắn, vẽ một vòng, như là giúp mĩ nhân tô son. Tiếp theo, lưỡi phấn hồng của tôi khi dễ liếm lên răng của hắn, từng chút từng chút liếm qua. Hô hấp càng ngày càng dồn dập, tôi đem lưỡi với vào trong miệng hắn, liều mạng mút vào, kích tình mãnh liệt thiêu đốt điên cuồng. Tôi quấn lấy lưỡi hắn, cuồng dã dây dưa, giống như không có ngày mai. Hắn sửng sốt một lát, đợi phục hồi tinh thần lại, lập tức đáp lại tôi. Chúng tôi gắt gao ôm, hôn đến thiên hôn địa ám, hôn đến nhật nguyệt vô quang, hôn đến núi băng tan chảy, hôn đến sông cạn đá mòn, hôn đến cát bay đá chạy, hôn đến điêu luyện sắc sảo, hôn đến mưa bụi tình thâm, hôn đến chim lạc trăng mờ, hôn đến "sông cạn, núi mòn, trời đất hợp mới cùng chàng ly biệt"[1] Tóm lại, hôn đến trong đầu tôi chỉ còn toàn rau cải. Vì suy nghĩ cho an toàn tính mạng, chúng tôi tạm thời ngừng lại, hít thở không khí trong lành. Thịnh hồ ly nhìn thấy tôi, khóe miệng cong lên, cười nói: "Ta còn tưởng bị sắc nữ nào đó nhu cầu không được thỏa mãn đến cường bạo, hóa ra là ngươi." "Ngoài ta ra, còn có ai xem trọng ngươi chắc?" Tôi khiêu mi. Thịnh hồ ly cúi đầu, vươn lưỡi phấn nộn, liếm vành tai tôi một cái, dùng thanh âm hấp dẫn tràn ngập từ tính nói: "Ngoài ta ra, làm gì có ai cam tâm bị ngươi đè chứ?" Vốn là một câu nói đùa, nhưng lại vừa lúc đâm trúng bí mật trong lòng tôi. Tôi hung hăng đẩy Thịnh hồ ly một cái, đặt hắn ở trên cửa. Sau đó, tôi thò tay xé toạt áo ngủ của hắn. "Xoạt" một tiếng thanh thúy vang lên, bộ ngực gầy gò trắng nõn của hắn cứ như vậy mà lộ ra trong không khí. Hai tay tôi bắt đầu di chuyển trên lồng ngực hắn, xoa nắn hai chỗ nổi lên. Tôi vừa đùa, vừa đánh giá sắc mặt hắn, muốn thưởng thức vẻ mặt không khống chế được của hắn. Nhưng công lực không đủ, Thịnh hồ ly dù để ý nhưng vẫn ung dung đón lấy ánh mắt tôi. Một khi đã như vậy, liền tiếp tục trò chơi đi. Môi tôi, áp vào cổ hắn, liếm mút, khiêu khích. Lưỡi mềm mại chậm rãi xuống phía dưới, linh hoạt liếm mút nơi gồ lên màu hồng nhạt, từng chút từng chút khơi dậy tình dục của hắn. Môi lưỡi không yên mà ác độc, chậm rãi xuống phía dưới, đến nơi cơ bụng của hắn, trằn trọc. Lưỡi mềm mại, cùng cơ bụng cứng rắn của hắn, tiếp xúc với nhau. Tay của tôi, bắt đầu từng tấc từng tấc kéo quần hắn xuống, mà lưỡi tôi, cũng làm như vô tình liếm phần da thịt mẫn cảm mới vừa lộ ra. Thịnh hồ ly bắt đầu hô hấp dồn dập, thân mình cũng trở nên cứng ngắc. Quan trọng là, "gốc rễ" của hồ ly cũng thanh tỉnh, bắt đầu ngẩng đầu đứng thẳng. Tôi mỉm cười, lại cười, tiếp tục cười. Thằng nhãi này, vẫn là không học được bình tĩnh a. Quần ngủ của Thịnh hồ ly, đã muốn toàn bộ cởi ra, chỉ còn một cái quần lót màu đen, bao vây lấy "nơi đó" của hắn. Tôi cúi đầu, cách vải dệt, hôn tiểu hồ ly của hắn. Trên môi, truyền đến cảm giác nóng rực cùng gắng gượng. Thân thể Thịnh hồ ly, bắt đầu nhẫn nại và run rẩy. Tôi đứng lên, nhìn thẳng vào khuôn mặt đang nhiễm khát vọng của hắn, gương mặt trắng nõn, nhiễm tình dục đến ửng đỏ. Mà cặp con ngươi hẹp dài kia, càng thêm vài phần quyến rũ. Tôi hôn hai má trơn bóng của hắn, mà tay phải, luồn tay vào nơi che giấu cuối cùng của hắn, cầm tiểu hồ ly của hắn, nhẹ nhàng gảy. Kích thích mãnh liệt như vậy, bất cứ người nam nhân nào, cũng không thể thờ ơ. Thịnh hồ ly cũng thế, thân mình hắn, bắt đầu căng thẳng, mà tiểu hồ ly, cũng hướng tới gần tay tôi, như muốn tìm kiếm đòi hỏi càng nhiều. Tôi hơi hơi cúi đầu, cười gian xảo mà xinh đẹp, nói: "Cầu xin ta đi, cầu xin ta muốn ngươi" Hồi đó đọc tiểu thuyết ngôn tình, nam chính đều là bình tĩnh như vậy nhìn nữ chính ở dưới thân mình, nhận lấy tình dục dày vò, buộc nàng giữa tôn nghiêm và dục vọng chọn một. Hôm nay, tôi cũng thử thực hiện một lần, xem Thịnh hồ ly cuối cùng lựa chọn như thế nào. Ai ngờ, tôi đã quên chính mình đang đối mặt với ai. Chỉ thấy trong mắt Thịnh hồ ly tinh quang chợt lóe, tiếp theo, tôi liền cùng hắn đổi vị trí. Tiếp theo, hắn bắtđầu cởi bỏ quần áo của tôi. Không bao lâu, quần áo, liền ở trên mặt đất, tôi trần trụi. Ngón tay Thịnh hồ ly, ngón tay có chứa ma lực, dọc theo đùi tôi hướng lên, đi vào nơi nữ tính riêng tư. Tiếp theo, hắn vuốt ve thật kỹ xảo. Một cỗ dòng điện theo ngón tay hắn, bắt đầu tiến vào trong cơ thể tôi, cơ thể tôi bắt đầu tê dại, run rẩy. Mà nơi riêng tư của tôi, cũng bắt đầu chảy ra chất lỏng phản bội. Hai tay tôi gắt gao bám ở lưng hắn, chôn đầu vào trong cổ hắn, phát ra rên rỉ. Lúc này, thanh âm Thịnh hồ ly truyền đến: "Cầu xin ta đi, xin ta muốn ngươi" Tôi ngẩn ra, con mẹ nó, cư nhiên lặp lời lời kịch của tôi? Tốt, ta cùng ngươi chơi. Vì thế, tôi liền đẩy hắn ra, nói: "Không xin không xin là không xin, cùng lắm thì không làm, lại đây, theo giúp ta đánh ma thú." Thịnh hồ ly con ngươi tối sầm lại, không biết có phải tôi nhìn lầm không, răng nanh của hắn nghiến lại một chút, tựa hồ như muốn một ngụm cắn xuống cổ tôi. Hắn cầm hai chân tôi, đem quấn trên thắt lưng hắn. Tiểu đệ đệ và tiểu muội muội của chúng tôi liền thân mật tiếp xúc. Hắn động thân một cái, tiến vào trong tôi. Loại cảm giác tràn đầy dầy đặc này làm cho cả người tôi run lên. Tôi gắt gao bám vào người hắn, hắn gắt gao ôm tôi, chúng tôi xỏ xuyên qua nhau, cùng một luật động. Môi hắn vuốt ve hai má tôi, tay hắn vuốt ve nụ hoa trước ngực tôi, môi hắn liếm mút vành tai mẩn cảm của tôi. Chúng tôi da thịt dán vào nhau, mồ hôi hòa hợp, nhiệt độ lan tràn, cùng nhau chìm giữa cảnh tình sắc mờ mịt, ở trên người nhau tìm kiếm thứ gì đó mà bản thân đã thất lạc. Sau khi tình cảm mãnh liệt chấm dứt, tôi đi vào phòng tắm, rửa đi tất cả yêu dịch cùng mồ hôi, mà trái tim xốc nổi suốt một đêm, cuối cùng cũng trầm tĩnh lại. Mặc quần áo, sấy tóc, tôi đi ra phòng tắm. Thịnh hồ ly đang nằm trên giường, dưới ngọn đèn màu vàng nhạt, nét mặt hắn, dịu dàng đến lạ lùng. Tôi đi qua, nửa quỳ ở trên giường, cúi đầu, hôn lên mặt hắn, nhẹ giọng nói: "Hồ ly, ngủ ngon." Vào lúc này, tôi là thực sự cảm kích hắn. Bởi vì nhờ hắn, đêm nay tôi đã được giải phóng trong phút chốc. Hôn xong, đang muốn đi, hắn lôi kéo tôi, nói: "Ngươi đi đâu?" "Đương nhiên là về nhà." Tôi nói. "Tại sao không ngủ ở đây?" Hắn hỏi. "Bởi vì ở đây chỉ có một cái giường." Tôi đáp "Chẳng lẽ không thể ngủ cùng nhau sao?" Hắn hỏi. “Ta không quen." Tôi ăn ngay nói thật. "Rồi sẽ quen thôi." Nói xong, hắn kéo tay tôi đến trên giường, nói như ra lệnh: "Ngủ đi." Tôi lắc đầu: "Không được, ta quen giường." Thịnh hồ ly xoay người qua nhìn tôi, cặp con ngươi trong bóng tối phi thường yên bình thuần khiết, hắn nói: "Ta sẽ không để ngươi đêm khuya còn đi trên đường như vậy." Tôi kéo ngón tay, nói: "Vậy ngươi đưa ta về đi." Thịnh hồ ly chậm rãi nhếch khóe miệng, ánh trăng chiếu lên nụ cười thâm trầm của hắn: "Hàn Thực Sắc, còn cãi nữa, sáng mai không có mì thịt bò ăn." Vừa dứt lời, tôi bật người chui vào ở chăn, có chết cũng không nói nữa. Mì thịt bò a, mì thịt bò, ngươi xem ta yêu ngươi sâu sắc cỡ nào. Tuy rằng thân thể có chút mệt mỏi, nhưng tạm thời lại không ngủ được. Tôi không có chuyện gì làm, liền bắt đầu nương theo ánh trăng nhìn quanh phòng Thịnh hồ ly. Thực sạch sẽ, yên tĩnh, lấy hai màu trắng đen làm màu chính, cảm giác được chủ nhân là người tiêu sái mà rõ ràng. Đang tiến hành quan sát kĩ lưỡng, Thịnh hồ ly bỗng nhiên xoay người qua, tay vòng qua thắt lưng tôi, mà lưng tôi liền như vậy kề sát trong lồng ngực hắn. Tôi lập tức giãy giụa ra, nói: "Thả ta ra, nam nữ thụ thụ bất thân nha!" Hắn hừ nhẹ một tiếng: "Nói ít thôi, ta đã tiến vào ngươi biết bao nhiêu lần, còn ở đây giả bộ với ta." Tôi lo lắng, tiến vào thì tiến vào, nhưng ôm ngủ như vậy là việc chỉ có bạn trai bạn gái mới có thể làm nha. Mà tôi cùng hắn, chính là bạn bè có quan hệ thân thể mà thôi. Đang chuẩn bị đánh rắm một cái dọa hắn chạy, nhưng đang muốn đánh, Thịnh hồ ly nhẹ nhàng ở bên tai tôi hỏi: "Hôm nay, đã xảy ra chuyện gì phải không?" Nghe vậy, rắm của tôi, ‘sưu’ một tiếng trở về bụng. Một lúc sau, tôi hỏi lại: "Không có, sao ngươi lại hỏi vậy?" Hắn lẳng lặng nói: "Bởi vì, ngươi chưa bao giờ chủ động tới nhà tìm ta." Tôi làm như không có việc gì, nói: "À, đêm nay ăn hơi nhiều, muốn vận động tiêu hao một chút." "Phải không?" Hắn thoải mái hỏi, ngữ khí miệt thị lời nói dối của tôi. "Đương nhiên thật." Ngữ khí đến cả bản thân mình tôi cũng không lừa được Sau đó, chúng tôi đều im lặng. Ánh trăng như lưới mỏng, như sương mù, theo cửa sổ chiếu vào phòng, đem phòng chiếu thành một mảnh sóng sánh. Không gian ngoài cửa sổ, yên tĩnh trong suốt, như giữ lại một chút màu xanh thuần túy. Thịnh hồ ly bỗng nhiên thở dài, không biết vì sao. Hắn nói: "Ngủ đi." Tiếp theo, hắn buông lưng tôi ra, xoay người, ngủ. Khẩu khí kia, than thở nhẹ nhàng mà ngắn ngủi, lại kéo dài vô hạn trong lòng tôi, làm cho lòng tôi tràn đầy một tư vị không rõ. Ánh trăng dần dần từ mờ ảo thành sáng rõ trong mắt tôi, còn kèm theo chút cảnh vật. Như truyền đến hương thơm, ảo cảnh ăn uống linh đình. Bọn họ đã thực sự đính hôn, không phải sao? Mang theo nghi vấn chua xót, tôi dần dần ngủ. Sáng hôm sau, tôi bị trận đau trên mặt làm bừng tỉnh. Từ từ trợn mắt, phát hiện Thịnh hồ ly đang dùng sức nhéo má tôi. Tôi mơ mơ màng màng "A" một tiêng, nói: "Ngươi làm gì?" "Rời giường, đi làm!" Hồ ly hạ lệnh xong, đi vào phòng tắm, tự mình rửa mặt chải đầu. Tôi nói: "Ờ." Sau đó ngã xuống, đem chăn đắp, tiếp tục ngủ mê. Một lúc sau, chăn bị kéo đi, một luồng khí lạnh tràn ngập da toàn thân tôi, tôi cuộn mình ngồi dậy, lẩm bẩm nói: "Cái gì đây, lạnh quá." "Còn chưa đủ lạnh đâu." Tôi tựa hồ nghe Thịnh hồ ly nói vậy. Sau đó, là tiếng hắn bước chân đi xa. Tiếp theo là tiếng tủ lạnh. Sau đó, tiếng hắn bước chân lại gần. Cuối cùng, ngực tôi bỗng nhiên bị xốc lên, sau đó, mấy cục nước đá liền như vậy nhét vào trước ngực ấm áp của tôi. Cái loại cảm giác này, thật không thể chịu nổi! Tôi từ trên giường nhảy dựng lên, vừa giũ rớt hết mấy cục nước đá, vừa hét lớn: "Thịnh hồ ly, ngươi điên rồi!" Ai ngờ Thịnh hồ ly kéo chân tôi một cái, tôi nhất thời quỳ rạp xuống trên giường, nhìn thẳng hắn. "Thịnh hồ ly, ngươi điên rồi?" Lời nói vẫn giống nhau, nhưng lo lắng thì nhiều hơn. Bởi vì, Thịnh hồ ly khép nửa mắt, trên mặt là một loại bình tĩnh nguy hiểm. "Có muốn bị ta nhúng cả người vào bồn tắm lớn đựng toàn nước đá không?" Hắn nhẹ giọng hỏi. Tôi lắc đầu. "Có muốn bị ta cưỡng gian xong rồi treo như treo cờ trước của sổ không?" Hắn ôn nhu hỏi Tôi lắc đầu. "Như vậy," hắn nói từng chữ từng chữ lộ cả răng nanh: "Vậy lập tức rời giường!" Tôi sợ tới mức tè ra quần, chân tay run rẩy, chạy nhanh theo sự sai khiến của hắn, chạy nhanh vào phòng tắm, bắt đầu rửa mặt. Nhưng khi đánh răng, nhìn thấy sắc mặt mình trắng bạch trong gương, tôi bắt đầu lẳng lặng phân tích. Sao mà sáng này Thịnh hồ ly giống như ăn phải thuốc nổ vậy? Chẳng lẽ là tối qua, tôi không trả lời vấn đề của hắn nên hắn mới tức giận? Hỉ nộ thất thường, thật là nhóc con không đáng yêu. Tôi lắc đầu, nhanh chóng chuẩn bị cho bản thân xong, sau đó đi theo hắn ra cửa. Tuy rằng nhà hồ ly xa bệnh viện một chút, nhưng còn may là hắn có xe. Lúc lên xe, tôi đem "áo mưa", không, là dây an toàn cài vào, tựa đầu tựa vào cửa kính xe, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần. Ánh mặt trời, bởi vì bị che đậy suốt cả một đêm, nên có chút tư vị không thể chờ được rồi, là một loại chói mắt mà không có độ ấm. Mí mắt hơi mỏng, che không được ánh sáng tiến vào ánh mắt tôi. Vì thế, thứ tôi tiếp xúc, là một mảnh màu hồng hòa thuận vui vẻ. Một loại ấm áp, một cảm giác trong trí nhớ. Nhớ đến vô số cái sáng sớm đã từng trải qua, tôi cùng Ôn Phủ Mịch nóng bức chen chúc trên xe bus như vậy? Dừng dừng dừng, còn tiếp tục nghĩ nữa là không được rồi. Tôi cắn răng, dùng sức đập đầu vào cửa thủy tinh. Thật vất vả, kéo cái túi ra, thoáng phân tán lực chú ý của tôi. Nhưng đồng thời, cũng hấp dẫn sự chú ý của Thịnh hồ ly. "Ngươi sao vậy?" Hắn hỏi "Giết chết sâu ngủ." Tôi nói dối không chớp mắt. Lúc này, xe đã muốn chạy tới đầu cầu, mặt trời sáng sớm chuyển đến trước mắt bọn tôi. Một khắc đó, ánh sáng mặt trời ấm áp giống như một lớp sa mỏng, trải trên mặt hắn. Mặt Thịnh hồ ly, nhuộm thành màu vàng, tinh thuần mà ôn nhu. Hắn thanh thanh giọng, vỗ vỗ đùi mình. Tôi nghi hoặc: "Ngươi làm gì vậy?" Hắn nói: "Để đầu ngươi lên đây." Tôi che mặt, nghiêng đầu, thẹn thùng sẵng giọng: "Ngươi, ngươi thật hư đốn, cư nhiên muốn ta dùng miệng cùng tiểu hồ ly nhà ngươi thân mật tiếp xúc. Cũng khó trách, dục vọng buổi sáng của nam nhân là khá mãnh liệt, nhưng nếu bị cảnh sát thúc thúc bắt được thì làm sao?" "Két" một tiếng, xe trượt. [1] Trích trong bài thơ "Thượng da" (Hỡi trời) - khuyết danh của Trung Quốc Đầy đủ là: Thượng da, Ngã dục dữ quân tương tri, Trường mệnh vô tuyệt suy. Sơn vô lăng, Giang thuỷ vị kiệt, Đông lôi chấn chấn, Hạ vũ tuyết, Thiên địa hợp, Nãi cảm dữ quân tuyệt. Tạm dịch: Hỡi trời, Tôi nguyện với chàng tương tri, Mãi mãi chẳng phân ly. Núi chưa mòn, Sông chưa cạn kiệt, Đông vang sấm dậy, Hè mưa tuyết, Trời đất hợp, Mới cùng chàng ly biệt.