Ta là hệ thống trong hệ thống của ta
Chương 55 : Lẻn vào
Vạn Thanh Sơn mặc dù hoảng hốt, gặp nguy không loạn, trấn an đám đệ tử Thượng Thanh Tông xung quanh, tầm mắt nhìn thẳng về phía thú rống không xa.
" Yêu khí thật nặng, xem ra yêu thú lần này xuất hiện không ít." Vạn Thanh Sơn trầm giọng nói ra, khuôn mặt lạnh nhạt bên ngoài nhưng trong đôi mắt lộ vẻ lo lắng.
Bàn tay cầm chặt thanh trường kiếm bên hông, tay phải cầm chắc chuôi kiếm, tích súc khí thế, hắn có thể ra kiếm bất cứ lúc nào.
May mắn lần này có Thanh Sơn thiếu tông chủ ở đây, không thì mạng nhỏ khó bảo toàn. Đám đệ tử Thượng Thanh Tông nhìn bóng lưng Vạn Thanh Sơn, trong lòng nói thầm.
Xuất hiện trong tầm mắt, là ba con yêu thú cấp một, khí thế hung hăng, hai mắt đỏ ngầu xông về đám người. Cũng không vì nhìn thấy khí thế của Vạn Thanh Sơn mà do dự.
Đằng sau ba con yêu thú cấp một, vẫn còn rất nhiều yêu thú khác nữa. Chỉ là tốc độ di chuyển không nhanh bằng mà thôi.
Nhìn thấy yêu thú xuất hiện, Vạn Thanh Sơn rút kiếm. Hàn quang chợt loé, kinh lôi nổ vang, ba con yêu thú cấp một ngay lập tức chết dưới mũi kiếm của hắn.
Kiếm Khiếu Lôi âm. Kiếm pháp vừa chuyển, lôi âm chấn động, ba đầu yêu thú cấp một vồ tới Vạn Thanh Sơn đều bị vỡ nát sọ, ngã xuống đất mà chết.
Cao Lãng nhìn hắn xuất kiếm, ánh mắt lập loè, kiếm vừa rồi nếu ra tay với hắn, cũng khó liệu a.
Nhìn kiếm Vạn Thanh Sơn vừa ra, thuộc tính của hắn là thuộc tính hiếm Lôi hệ.
Dần dần, yêu thú ngày càng đông, một mình Vạn Thanh Sơn cũng không lo hết được, đám đệ tử Thượng Thanh Tông cũng bắt buộc gia nhập chiến cuộc.
Cửa ra vào hang động, từng con yêu thí đang rống giận, bên cạnh là đệ tử Thượng Thanh Tông đang chém giết với yêu thú. Gió tanh mưa máu.
Giết một thời gian, Vạn Thanh Sơn muốn chửi má nó. Hắn giết thế này, cũng có ngày bị mài chết a.
Thật không hiểu đám yêu thú hôm nay bị cái bệnh gì, từng con từng con hung hãn không sợ chết. Còn cái tên đệ tử chạy vào trong hang động thông báo nữa, tại sao đến giờ này vẫn chưa thấy ai vác mặt ra.
Ta nếu có mệnh hệ gì. Các ngươi có chịu được không hả?
" Rống."
Một tiếng thú rống vang lên sâu trong đám yêu thú, khiến cho những con đứng xa thân hình thoáng khựng lại, run lẩy bẩy.
Vạn Thanh Sơn ngước mắt qua nhìn, có vài bóng đen to gấp ba, bốn lần yêu thú cấp một, đang bước tới.
Cao Lãng trốn gần đấy xem kịch cũng hít ngụm khí lạnh. Ba con yêu thú cấp ba, nếu tối hôm đó tấn công Hồng Đoàn Hội không phải đàn U Minh Lang, mà là bốn con yêu thú cấp ba này, sinh tử khó liệu a.
Vạn Thanh Sơn nhìn thấy bốn bóng đen, khuôn mặt cũng biến sắc, lùi về sau vài bước, chuẩn bị bỏ trốn. Ba con yêu thú cấp ba, hắn cũng không có khả năng lo được.
" Súc sinh, muốn chết."
Một tiếng quát lớn từ trong hang động vọt ra, năm bóng người từ bên trong lao ra ngoài.
Khí thế to lớn áp bách lên ba con yêu thú cấp ba, tất cả đều là Linh Đan Cảnh.
Vạn Thanh Sơn nhẹ thở ra một hơi, cứu viện đến rồi.
Năm cường giả Linh Đan Cảnh, bốn nam một nữ. Một Linh Đan Cảnh cấp một, hai Linh Đan Cảnh cấp hai, hai Linh Đan Cảnh cấp ba.
Khí thế hùng hồn, linh khí hội tụ xung quanh còn mạnh hơn cả Hàn Quý lúc trước.
Đi sau là đám đệ tử của Thượng Thanh Tông, số lượng hơn hai mươi người, cũng coi là đông đảo.
Cao Lãng nhìn trong ba bóng đen yêu thú cấp ba đấy, hắn thấy một con U Minh Lang Vương bị chột mắt. Xem ra là gặp người quen rồi.
Nhân lúc đám người Thượng Thanh Tông còn đang bận vây quét yêu thú, Cao Lãng chọn thời cơ thích hợp nhất, lẻn vào bên trong.
" Hả." Vạn Thanh Sơn nhíu mày, hắn nhìn thấy một tên đệ tử Thượng Thanh Tông đi vào trong hang động.
Vì bận chém giết với yêu thú, nên khi nhìn thấy bóng lưng cùng trang phục, hắn cũng không nhận ra là người khác cải trang.
Vạn Thanh Sơn mặt lạnh xuống, lúc mọi người còn đang bận đối thú yêu thú. Tên đệ tử kia lại dám bỏ trốn, đợi xong xuôi mọi việc, ta sẽ thanh toán với ngươi.
Cao Lãng đi vào trong hang động, bên ngoài còn cần lửa đốt. Thế mà vách tường hai bên lại có gắn viên ngọc phát sáng vừa đủ để nhìn rõ đường đi lại.
Cao Lãng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, nói đây là bí cảnh, chả bằng là nói mộ của một tên Nguyên Anh Cảnh cường giả nào đấy, bị tìm ra.
Xem xét mấy viên ngọc phát sáng này, cũng tốn kha khá tiền. Mà cường giả Nguyên Anh Cảnh, thì thiếu gì tiền a. Nghĩ tới đây Cao Lãng càng hưng phấn.
Cứ thế một đường, Cao Lãng đi sâu vào bên trong.
Cẩn thận đi bộ một chung trà, Cao Lãng vẫn chưa thấy đường khác. Trong đầu khẽ tính toán, hiện tại chỗ Cao Lãng đứng còn cần ở trong lòng núi a.
Vào bên trong là một căn phòng rộng như phòng khách, có một cái bàn ghế đá khá rộng rãi, trên mặt bàn còn có bộ ấm chén trà, trong cốc còn nước chưa khô. Xem xét là của năm tên Linh Đan Cảnh vừa nãy còn đang ngồi uống trà.
Xung quanh căn phòng còn có khoảng năm lối đi khác nữa.
Giữa lúc Cao Lãng còn đang không biết đi lối nào, một tiếng nói vang lên bên trái khiến hắn hơi giật mình.
" Tại sao ngươi lại ở đây? Bên ngoài không phải đang đánh nhau sao?"
Cao Lãng quay lại, một tên thiếu nữ dáng người thon dài, khuôn mặt cao ngạo như muốn ngẩng lên trời, mặc bộ trang phục Thượng Thanh Tông, đường văn trên đoa còn chi tiết hơn bộ trang phục của Cao Lãng.
" Gặp qua sư tỷ."
Giả bộ trấn tĩnh, Cao Lãng hơi cúi đầu, nhẹ giọng nói ra.
Không biết người này là ai, nhưng mặc đồ cao cấp hơn hắn, gọi sư tỷ là không có sai. Nếu là trưởng lão thì sẽ mặc trang phục khác. Khi nãy năm tên Linh Đan Cảnh đi ra cũng không có ai mặc giống như vầy.
" Bên ngoài đã xử lý không sai biệt lắm, nên trưởng lão bảo ta đi vào trong." Cao Lãng trấn tĩnh đáp, lộ ra khuôn mặt ngây thơ, tìm không ra mao bệnh cảm giác.
" Là thế sao?" Thiếu nữ lộ vẻ hiểu ra.
Nàng cũng không tin có kẻ này lại dám nói dối, nếu tí nữa hỏi trưởng lão mà biết được, thì nàng cũng sẽ xử lý hắn sau. Cũng không có tên đệ tử Thượng Thanh Tông nào, dám nói dối trước mặt nàng. Trừ khi thích bị nàng tra tấn.
Trong phòng nàng cũng có nuôi dưỡng một số tên có sở thích như vậy.
Nhìn khuôn mặt Cao Lãng, trong lòng nàng hi vọng tên đệ tử này nói dối, để nàng có lý do ra tay. Mấy tên nuôi nhốt ở nhà, nàng cũng đã chơi chán. Khuôn mặt tuấn lãng này trước mặt nàng đúng là không tệ.
" Được. Ngươi dọn dẹp mấy cái chén trà này đi." Thiếu nữ vẫy tay, chỉ vào chỗ ấm trà trên bàn.
Cao Lãng vâng dạ cầm lấy ấm trà đi vào trong lối đi thứ nhất.
" Đứng lại." Thiếu nữ quát lớn:" Ngươi đi nhầm đường rồi, là lối đi bên kia."
Nói xong hất mặt về phía cửa thứ ba.
Cao Lãng mỉm cười, nhẹ gật đầu.
Đi được vài bước, giọng nói của thiếu nữ khiến Cao Lãng giật thót:" Tại sao ngươi lại không biết đường, ngươi không phải…"
Lông mi thanh tú khẽ nhíu, khuôn mặt hồ nghi nhìn về Cao Lãng:
" Ngươi không phải là đám người mới tới chiều này đó chứ."
" Dạ phải sư tỷ, chiều nay mới tới nên không nhớ đường."
Cao Lãng nhanh chóng đáp, âm thầm may mắn, cô nàng này trí óc không đủ thông minh.
Bộ mặt thiếu nữ hiện lên quả là thế biểu lộ, bảo sao nàng thấy Cao Lãng lạ mặt, đơn giản đã suy nghĩ thông.
Cũng chắc chắn rằng không có kẻ nào dám giả trang làm người Thượng Thanh Tông cả. m thầm gật đầu trí tuệ của mình, thiếu nữ giả trang bộ mặt cao ngạo nói ra:
" Mấy tên đệ tử cũ làm ăn thế nào vậy? Ngươi nghe kỹ cho ta, cả căn phòng này có sáu lối đi. Lối thứ nhất ngươi vừa đi vào đây là cửa ra; lối đi thứ hai là phòng ngủ; lối đi thứ ba là thư tịch chứa công pháp, võ kỹ; lối đi thứ tư có dòng nước ngầm, là nơi để đồ đạc và chứa nguồn nước; lối đi thứ năm là sân tập luyện, hiện tại đệ tử Thượng Thanh Tông canh gác đều nghỉ ngơi ở đấy; còn lối đi cuối cùng là nơi mật thất tu luyện."
" Thượng Thanh Tông chúng ta đã điều tra hết tất cả, chỉ có mật thất tu luyện có chứa cơ quan, cao tầng tông môn không dám ngạng cứng, chỉ có từ từ điều tra."
" Ngươi nhớ kỹ chưa?"
" Nhớ kỹ rồi sư tỷ." Cao Lãng gật mạnh đầu, khuôn mặt hơi hưng phấn.
Hắn còn không biết đường, cô thiếu nữ này đã chỉ hết cho hắn rồi. Là người tốt a.
Nếu đã điều tra rõ, vạy đồ tốt chỉ còn nằm trong mật thất tu luyện mà thôi. Còn mấy đường kia, đâu còn chỗ tốt nữa.
" Nhớ rồi thì ngươi đi đi." Thiếu nữ phẩy tay, nếu không phải thấy hắn xinh đẹp, nàng cũng sẽ không nói nhiều như vậy.
Nhìn thấy Cao Lãng đi sâu vào trong, thiếu nữ quyết định. Mặc kệ như thế nào, tý nữa xin trưởng lão tên thiếu niên kia đi theo bên cạnh hỗ trợ nàng. Tin tưởng bằng địa vị của mình trong tông môn, trưởng lão cũng sẽ nguyện ý.
Đáng tiếc Chu Y nàng muốn đánh chủ ý lên Vạn Thanh Sơn, thật không hiểu tên đầu gỗ ấy không biết tâm ý của nàng. Sau đó thì nghe tin Chu Ban Mai sẽ cạnh tranh địa vị với nàng.
Đáng ghét Chu Ban Mai, nếu ta gặp ngươi sẽ khiến ngươi sống không bằng chết. Dám tranh chấp địa vị mà ta nhắm đến. Chu Y thầm nghĩ.
Cao Lãng đi vào bên trong mạch nước ngầm, tiện tay vứt ấm trà ở một góc nào đấy, hắn quay lại đường cũ, cẩn thận đi ra ngoài. Căn phòng khách đã không còn hình ảnh của thiếu nữ nữa.
Nhanh chân chạy vào lối đi cuối cùng, cũng là lối đi mật thất mà thiếu nữ nói.
Thế nhưng Cao Lãng lại bị chặn lại, trước mặt hắn bây giờ là một bức tường màu xám vô hình, đằng sau bức tường là làn khói màu xanh.
Cẩn thận kiểm tra bức tường, Cao Lãng lộ ra nét vui mừng, thực lực của hắn có thể đánh tan bức tường này, thế nhưng cẩn thận là làn khói xanh đằng sau.
Nhìn qua cũng nhận ra được, làn khói đấy không hề thân thiện gì. Là bức tường ngăn chặn không cho làn khói phả ra ngoài, nếu bức tường phá, xảy ra chuyện gì cũng không ai biết.
Có thể chính là vấn đề này mà Thượng Thanh Tông mới kiêng kỵ đến bây giờ. Dù sao cũng không ai biết làn khói đó, có thể gây ảnh hưởng cho Linh Đan Cảnh cường giả hay không.
Thủ đoạn của Nguyên Anh Cảnh cường giả nhiều vô cùng. Không phải ai cũng có thể bình an đi qua.
Truyện khác cùng thể loại
272 chương
3923 chương
1595 chương
35 chương
78 chương
1 chương
296 chương