Ta là hệ thống trong hệ thống của ta

Chương 157 : Vọng hương lâu

Cao Lãng nghiêm túc nhìn vào bảng hối đoái, cả người rơi vào trầm tư. Chênh lệch giữa việc mua trang bị trên hệ thống so sánh với bảng hối đoái khi thu vào bị giảm mất một nửa. Tuy khá đắt đỏ nhưng ít ra nó vẫn khá hợp lý nếu Cao Lãng vứt bỏ những món đồ không cần thiết để đổi lấy điểm năng lượng thay bằng những món đồ có lợi cho bản thân hắn. Nhưng. . . " Tử Văn, giá cả hai bên có phải hay không chênh lệch quá cao, ta mua về với số điểm năng lượng nhưng khi bán lại chỉ bán được một nửa, lỗ quá nhiều đi." Cao Lãng nhẹ giọng nói. Hắn muốn trả giá, dù sao nếu Tử Văn nghe được lời của hắn mà giảm chút giá tiền, Cao Lãng vẫn có thể tiết kiệm được điểm năng lượng đi. Chỉ là Cao Lãng nghĩ quá đơn giản. " Không hề đắt chút nào. Ngươi phải biết chi phí để vận hành hệ thống rất tốn kém, ngươi xài điểm năng lượng mua một món đồ trong hệ thống, sau đó bán lại. Hệ thống sẽ phải chịu một chút sự ảnh hưởng từ món đồ đó, vì nó đã qua sử dụng." " Đó là còn chưa kể quá trình chuyển đổi năng lượng thành tài nguyên trao đổi bên trong hệ thống, rồi quá trình chuyển đổi tài nguyên đó thành năng lượng, ngươi nghĩ nó miễn phí sao?" Tử Văn bình tĩnh nói, ngữ khí vô cùng lãnh đạm. " Nhưng. . ." " Nếu ngươi còn tiếp tục thắc mắc việc này, tỉ lệ hối đoái từ 50 phần trăm giảm xuống còn 25 phần trăm." Tử Văn nhẹ giọng nói, bình tĩnh cắt ngang lời Cao Lãng. Cao Lãng nhanh chóng ngậm miệng lại, vô cùng phối hợp lướt xuống bên dưới tiếp tục xem. Tỉ lệ hối đoái vốn đã ít ỏi như thế rồi, Tử Văn bây giờ còn cắt giảm xuống còn 25 phần trăm. Cao Lãng khi đó có mà khóc không ra nước mắt. Ngoại trừ phần Nạp điểm năng lượng ra, bên trong Sảnh vui chơi có hai trò chơi chính. Vòng quay may mắn. Chia làm ba cấp bậc. Bậc Thấp, 100 năng lượng/ vòng. Bậc Trung, 1000 điểm năng lượng/ vòng. Bậc Cao, 10000 điểm năng lượng/ vòng. Mở hộp ngẫu nhiên. Chia làm hai hộp. Mở hộp nhỏ, tiêu hao 10000 điểm năng lượng. Mở hộp lớn, tiêu hao 100 000 điểm năng lượng. " Hít. . . Phù." Cao Lãng thở sâu, hắn cố nén xúc động chửi thề, cái Sảnh vui chơi này giống như một cái động tiêu tiền thì đúng hơn. Một trăm điểm năng lượng, 1000 điểm năng lượng, Cao Lãng còn chịu được. Nhưng xin hỏi 100 000 điểm năng lượng là cái khái niệm gì? Ít ra Cao Lãng chưa bao giờ được nhìn thấy con số đấy. Hắn nhìn Tử Văn với cái nhìn trìu mến, nhẹ giọng nói: " Sao đắt vậy?" " Không hề." Tử Văn bình tĩnh lắc đầu. " Đồ đáng tiền nó phải khác. Ngươi đơn giản hiểu đây là nơi hên xui mà thôi. Nếu ngươi may mắn, chỉ tốn kém 10000 điểm năng lượng dùng vòng quay may mắn bậc cao. Ngươi thậm chí có thể kiếm được Thiên giai công pháp với giá cả lên tới 50000 điểm năng lượng nha." Tử Văn giọng nói vô cùng ngọt, hắn bắt đầu chào hàng dụ dỗ Cao Lãng, không khác gì mấy vị tỷ tỷ chuyên tư vấn khách hàng. " Đừng nhìn mở hộp lớn tiêu hao 100 000 điểm năng lượng là nhiều, thế nhưng vận khí tốt, ngươi có thể mở được Thẻ nâng cấp Công pháp lên Siêu Phàm nha, giá của nó lên tới 500 000 điểm năng lượng đó. . ." " Ờm. Rồi nếu khí vận không tốt thì sao?" Cao Lãng trong lòng cảm thấy vô cùng im lặng, cười lạnh nói. " Thì mua thêm vài lần, chắc chắn sẽ mở được ra. Ngươi mua bốn lần, mà mở được thẻ nâng cấp Công pháp Siêu Phàm, là vẫn lãi 100 000 điểm năng lượng nha." Tử Văn vẫn tiếp tục ngọt ngào nói, không chịu buông tha. Vụt. Cao Lãng không nói chuyện, hắn nhanh chóng tắt màn hình trước mặt. Hai mắt nhẹ nhàng nhắm lại, ngồi khoanh chân trên giường. Linh khí xung quanh từ từ vận chuyển một cách nhè nhẹ chui vào cơ thể của hắn, bồi dưỡng lấy những vết nội thương bên trong cơ thể. Hành động của Cao Lãng, đã chứng minh thái độ của hắn đối với Sảnh vui chơi. Triệt để cắt đứt tưởng niệm của Tử Văn. ". . ." Tử Văn trong đầu Cao Lãng nụ cười cứng đờ trên mặt, một lúc sau hai tay nhanh chóng ôm đầu ngồi xổm xuống đất. Chết tiệt ~ . . .Tính sai, tính sai. . .Là ta mở Sảnh vui chơi quá sớm. Tử Văn suy nghĩ điên cuồng hô. Bản thân Cao Lãng hiện tại mới chỉ có 85 điểm năng lượng, số năng lượng bên trong Sảnh đối với hắn hiện tại là quá xa vời, tất nhiên sẽ không có nhiều hứng thú. Đáng nhẽ ta phải nên đợi cho Cao Lãng tích trữ được nhiều điểm năng lượng, khi đó mới lôi Sảnh vui chơi ra, để hấp dẫn sự chú ý của hắn, mới bắt đầu tiêu tiền vào bên trong a. " Không." Tử Văn nhanh chóng lắc đầu, bình tĩnh đứng dậy. Ánh mắt rất giống một tên dân chơi cờ bạc tính sai nước cờ của bản thân muốn gỡ lại trận sau. " Ta không tin thứ này lại không gây được sự hứng thú của ngươi." Tử Văn lẩm bẩm cười lạnh. Chỉ cần Cao Lãng dám thò một chân bước vào bên trong Sảnh vui chơi, Tử Văn sẽ cho hắn được nếm mùi ngon ngọt trước. Đã cảm nhận được vị ngọt của nó một lần, chắc chắn sẽ có lần hai, rồi lần ba, . . . Và sau cùng, Cao Lãng sẽ bị Sảnh vui chơi thu hút, ngày càng tiêu hao điểm năng lượng cho hắn. " Ha ha. . . " Tử Văn cười nhẹ, trên tay cầm một ly cà phê nóng, tự tin ngồi vào ghế đệm. " Ha ha ha ha ~. . ." Sau cùng không ức chế được sự vui vẻ trong suy nghĩ của mình, điên cuồng cười lớn trong đầu Cao Lãng. " Thần kinh." Cao Lãng nhíu mày lẩm bẩm, triệt để nhúng sâu tư tưởng vào chữa trị thương thế, hoàn toàn loại bỏ giác quan với xung quanh. Nhìn thấy dáng vẻ Cao Lãng hiện tại, Tử Văn nhanh chóng thu lại nụ cười, phối hợp giữ im lặng không gây ảnh hưởng đến hắn. Thực với tình trạng hiện tại của Cao Lãng, Tử Văn đơn giản tốn chút năng lượng là có thể nhanh chóng chữa trị cho hắn. Thế nhưng tính cách của Cao Lãng và Tử Văn có một điểm tương đồng với nhau, không có chỗ tốt không bao giờ làm. Nếu Cao Lãng không có điểm năng lượng trao đổi, Tử Văn sẽ không giúp hắn. Thế nên Cao Lãng hiện tại mới phải tự mình chữa thương. (ー_ー゛) . . . . . . Cứ thế, Cao Lãng bên trong phòng yên tĩnh được một tháng, thương thế khôi phục tám, chín phần. Liền bị Vân Hi quấy phá, gọi hắn đi đến gặp Đầu Trâu đại nhân. Cao Lãng cùng Vân Hi bước ra ngoài căn phòng, đi dọc hành lang di chuyển lên tầng trên của tòa nhà. Trong một tháng này, Cao Lãng sơ bộ đã biết mình đang ở đâu. Hắn đang ở Vọng Hương Lâu, một trong những khu nhà trọ có tiếng tăm bên trong Dược Hoa Vực. Cả toà lâu có tất cả năm tầng, hai tầng bên dưới dùng cho ở trọ, vô cùng được người bên trong hoan nghênh. Căn phòng Cao Lãng ở nằm trên tầng ba, là khu vực phòng Vip chỉ dành cho những người có tiền và địa vị. Còn hai tầng bốn và năm, người bên ngoài Vọng Hương Lâu không được phép đi lên nếu không có người Vọng Hương Lâu dẫn đường. Tuy nhiên Vọng Hương Lâu chỉ là bề ngoài, bên trong nó là chi nhánh của Địa Cung. Thế nên đám người Cao Lãng có thể coi là người Vọng Hương Lâu, đi lên tầng trên không bị làm sao hết. Tầng bốn Vọng Hương Lâu, chỉ dành cho những người Vòng Trong của Địa Cung. Còn tầng năm, là lão bản của Vọng Hương Lâu, cũng là một trong những cường giả đứng đầu của Địa Cung. Diêm La Vương. " Ở đây lâu như vậy, ngươi gặp Diêm La Vương đại nhân bao giờ chưa?" Sóng vai cùng Vân Hi, Cao Lãng bình tĩnh hỏi. Vân Hi chỉ nhìn thoáng qua Cao Lãng, sau đó lạnh nhạt lắc đầu, nhẹ giọng nói: " Ngoại trừ Người Vòng Trong của Địa Cung ra, chưa hề có ai được nhìn thấy Diêm La Vương đại nhân. Ngay cả hạ nhân của Vọng Hương Lâu cũng chưa từng được nhìn thấy mặt Lão bản của mình. Vô cùng thần bí." " Thần bí như vậy?" Cao Lãng cười nói, hai tay thoải mái gác lên sau đầu, miệng cảm khái:" Quả thật rất muốn được nhìn thấy cường giả Hoá Thần Cảnh một lần a." " Thực ra ngươi đã từng gặp một lần, chỉ là ngươi không biết thôi." Vân Hi ánh mắt không quay đầu lại, bình tĩnh nói. " Hửm? Sao ta không biết?" Cao Lãng mộng bức, hắn gặp bao giờ? Liền kinh ngạc hỏi. " Lần bị sét đánh, Vô lão liền dẫn ngươi về đây, sau đó đưa đi gặp Diêm La Vương đại nhân chữa trị. Bọn ta cấp bậc quá thấp nên không thể gặp được, chỉ có thể sốt ruột chờ bên ngoài." " Sau đó thì Đầu Trâu đại nhân và Mặt Ngựa đại nhân xuất hiện, bộ dáng khi đó quả thật vô cùng sốt ruột. Ta khi đó rất tò mò, Đầu Trâu đại nhân sốt ruột còn có thể hiểu, nhưng Mặt Ngựa đại nhân khi đó, dáng vẻ không khác gì Đầu Trâu đại nhân." " Rốt cuộc Mặt Ngựa đại nhân có liên quan gì đến ngươi a? Kể ra mệnh ngươi cũng khá tốt đó chứ, được hẳn một vị Hoá Thần Cảnh chữa trị, theo quy củ trao đổi của Địa Cung, chi phí không hề ít đâu? Chắc hẳn Đầu Trâu đại nhân đã trả phí giúp ngươi, dù sao cũng là sư thúc của ngươi mà." Vân Hi cười đùa nói, cánh tay huých nhẹ Cao Lãng. Cao Lãng trong lòng hơi động, thầm suy tư lời nói của Vân Hi, sau đó khẽ lôi vào sâu trong đáy lòng. Phần tình cảm này, Cao Lãng nhận. Cao Lãng và Vân Hi bước lên trên tầng bốn, đi đến cửa căn phòng, cả hai lập tức dừng lại, chờ đợi người bên trong. " Vào đi." Một giọng nói trầm thấp từ bên trong vang lên, là giọng nói của Đầu Trâu, ra hiệu cho bọn hắn đi vào. Cạch. Nhanh chóng mở cửa bước vào phòng rồi đóng kín cửa lại. Cao Lãng cẩn thận quan sát bên trong căn phòng. Cả căn phòng được trải một tấm chiếu lớn vô cùng mát mẻ, ở giữa căn phòng là một chiếc bàn nhỏ, với vài bộ ấm trà. Đầu Trâu đại nhân ngồi ở giữa, trên bàn trà còn nghi ngút khói, ánh mắt hắn lãnh đạm nhìn Cao Lãng và Vân Hi vừa bước vào bên trong phòng. Đối diện hắn là bốn chiếc bàn gỗ cùng bốn cái đệm ngồi, bên trên mỗi bàn chỉ có duy nhất một chén trà nóng. A Lôi và Mao Sơn phân biệt ngồi trên hai chiếc. Hai chiếc còn lại, dành cho Cao Lãng và Vân Hi. " Tham kiến Đầu Trâu đại nhân." Cao Lãng và Vân Hi đồng thanh đáp, đầu hơi cúi. " Ngồi." Đầu Trâu không nói nhiều, hắn chỉ ra hiệu hai người ngồi xuống. " Phải." Cả hai nhanh chóng gật đầu, ngồi xuống nghiêm túc chờ đợi hắn nói chuyện. " Thương thế của ngươi thế nào?" Đầu Trâu ánh mắt nhìn sang Cao Lãng, nhẹ giọng quan tâm hỏi. " Giao thủ với người khác không thành vấn đề, đa tạ đại nhân quan tâm." Cao Lãng gật đầu đáp lại.