Ta là hệ thống trong hệ thống của ta
Chương 148 : Đảo lộn cuộc chiến
Phanh. . .
Tông chủ Hắc Dao Tông một chưởng vỗ về phía Đại Trưởng Lão, chỉ là bị ảnh hưởng của vết thương, tay trái của hắn ra chưởng không hề có một chút sức lực nào.
Phốc. . .
Một tay cầm con dao găm rút ra, một tay đỡ lấy chưởng của Tông chủ Hắc Dao Tông. Đại trưởng lão bình tĩnh lui về phía sau, giữ một khoảng cách với hắn, vẻ mặt âm lãnh.
Con dao bị rút ra, máu tươi chảy càng nhiều, Tông chủ Hắc Dao Tông toàn thân lảo đảo, cảm giác không có chút sức lực nào.
" Ha ha ha. . ."
Chu Gia gia chủ điên cuồng cười lớn, vẻ mặt âm lãnh nói ra:" Hắc Dao Tông chủ, bị chính người của mình trước mặt đâm dao, cảm giác như thế nào?"
Cố gắng ổn định thân hình, Tông chủ Hắc Dao Tông cười lạnh, miệng lẩm bẩm:" Vậy ra đây mới chính là con át chủ bài của ngươi."
Nói xong lại quay sang nhìn Đại trưởng lão Hắc Dao Tông, ánh mắt khó hiểu nhìn hắn, lời nói như rít ra từng kẽ răng:
" Tại. . .sao ~. .?"
So với kẻ địch ban đầu là Chu Gia gia chủ, hắn còn hận hơn là chính là kẻ phản bội.
Đại trưởng lão Hắc Dao Tông có thể coi là chỉ đứng thứ hai phía sau hắn tại Hắc Dao Tông, hắn gần như không có nghĩa lý gì phải phản bội chứ?
" Xin lỗi Tông chủ, cháu dâu của ta là người Chu Gia, nên ngươi hiểu. . ." Đại trưởng lão cười khổ nói.
" Ta không hiểu."
Tông chủ Hắc Dao Tông tức giận quát, gân xanh trên trán nổi lên:
" Chỉ là nữ nhân mà thôi, ngươi bảo cháu ngươi tìm đứa khác là được, người Hắc Dao Tông chúng ta thiếu thốn đến thế sao?"
" Ha ha ha, Hắc Dao Tông chủ, đứa cháu trai của Đại Trưởng Lão đây đang sống rất tốt tại Chu Gia chúng ta, ngươi nghĩ hắn không dám nghe lời sao?" Chu Gia gia chủ cười lớn, vẻ mặt vô cùng sảng khoái.
" Không chỉ thế thôi đâu, Tông chủ. Ngươi vốn không hề biết rằng Chu Gia đã xâm nhập vào trong tông môn nhiều đến mức nào." Đại trưởng lão Hắc Dao Tông nhỏ giọng nói ra.
Hắn vừa dứt lời, một số tên trưởng lão cùng với vài tên đệ tử của Hắc Dao Tông đồng loạt bỏ qua người Chu Gia, quay sang tấn công đệ tử Thượng Thanh Tông.
" A, các ngươi làm gì?"
" Giết. . ."
Nhất thời, cuộc chiến ngày càng trở nên hỗn loạn. Đệ tử Thượng Thanh Tông vốn không hề để ý lập tức bị minh hữu bên cạnh mình đả thương, sĩ khí sa sút.
Ngay cả đệ tử Hắc Dao Tông cũng đồng thời trở nên hỗn loạn, không biết hiện tại nên tin ai, nên chém giết với ai.
Nhìn thấy tình cảnh này, Tông chủ Hắc Dao Tông trong lòng trầm xuống. Hắn biết Hắc Dao Tông của hắn xong rồi.
" Hắc Dao Tông chủ, ngươi đang làm gì vậy? Mau bảo đệ tử của ngươi dừng tay."
Đằng sau hắn, Tông chủ Thượng Thanh Tông lập tức quát lên. Đánh bay hai tên Chu Gia phía trước mặt mình, lập tức chạy lên chỗ Tông chủ Hắc Dao Tông.
Chỉ là vừa mới tiến đến, bước chân của hắn chậm đi một nhịp, sắc mặt liền trở nên khó coi.
Vừa nhìn hai bên là biết, Hắc Dao Tông có kẻ phản bội, âm Tông chủ của bọn hắn một đao.
" Thượng Thanh Tông chủ, kế hoạch của các ngươi quả nhiên rất tốt, thế nhưng sau cùng phần thắng vẫn thuộc về Chu Gia ta."
Chu Gia gia chủ âm dương quái khí cười lớn nói, cái cảm giác lật ngược thế cờ như này quả thực vô cùng sung sướng.
" Thượng Thanh Tông chủ, ngài còn nhớ ta không?"
Bên cạnh Chu Gia gia chủ, một lão già mặc áo bào xanh xuất hiện. Vừa nhìn thấy hắn, Tông chủ Thượng Thanh Tông lập tức trở nên tức giận.
" Tào Khôn."
Nắm tay hắn siết chặt lấy thanh trường kiếm cầm trên tay, cả người run rẩy. Tào Khôn chính là Nhị Trưởng Lão Thượng Thanh Tông.
Sau khi Thượng Thanh Tông sa sút, hắn liền rời khỏi Tông môn. Lúc đấy Tông chủ Thượng Thanh Tông không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ là hắn rời đi không muốn nhúng chân vào vũng nước đục này mà thôi.
Nhưng bây giờ nhìn thấy hắn xuất hiện ở đây. Tông chủ Thượng Thanh Tông sao có thể không hiểu, hắn vốn là đầu nhập vào Chu Gia.
" Hắc Dao Tông chủ, ngươi còn nhớ không? Sau lần ta chủ động kêu ngươi liên hợp đối phó với Thượng Thanh Tông. Để tỏ thành ý, ta liền cho người của Chu Gia trên Thượng Thanh Tông rút hết về Gia tộc. Thực lực Thượng Thanh Tông từ mười phần, xuống còn sáu phần."
Chu Gia gia chủ khoé miệng nở nụ cười lạnh lùng, âm trầm nói.
" Sau lần đó, ngươi bắt đầu hoài nghi Chu Gia ta, liền ra lệnh ta đưa hết người Chu Gia bên trong Hắc Dao Tông về Gia tộc. Lúc đó, Hắc Dao Tông tổn thất hai thành thực lực. Ngươi lúc đó liền gật đầu hài lòng, cho rằng ta vốn đã cho hết người Chu Gia rút về hết rồi."
" Hắc hắc, ta khi đó vốn chỉ rút lại những người mặt ngoài ủng hộ Chu Gia mà thôi. Những kẻ đó nếu ở lại ngươi cũng dễ dàng tra xét được. Nhưng những người trong bóng tối thì khác."
" Lúc đầu ta định để Thượng Thanh Tông diệt mới cho lộ hết ra ngoài, nhưng không sao hết. Dù sao bây giờ Chu Gia chúng ta vẫn có thể diệt được cả hai tông môn, độ khó lớn hơn một chút mà thôi."
" Chu Gia chủ, ta phải thừa nhận kế hoạch này của ngươi, nhưng ngươi đừng quên rằng, bên ta có tới hai vị Linh Đan Cảnh ngũ trọng." Tông chủ Thượng Thanh Tông trầm giọng đe doạ.
" Phì. . ."
Chu Gia gia chủ khoé miệng khếch lên nụ cười nhạt, dùng ánh mắt khinh thường nhìn Tông chủ Thượng Thanh Tông.
" Ngươi không cần phải mạnh miệng, hai tên Linh Đan Cảnh, cả hai đều bị thương. Thượng Thanh Tông chủ, vết thương của ngươi còn chưa lành đi. Nếu không ngươi không phải đánh lâu như vậy."
Chu Gia gia chủ bắt đầu phân tích.
" Ta Linh Đan Cảnh ngũ trọng cũng bị trọng thương, nhưng ngươi đừng quên. Về Số lượng Linh Đan Cảnh tứ trọng trở xuống, quân số bọn ta hiện giờ nhiều gấp đôi bọn ngươi."
Chu Gia gia chủ vừa dứt lời, đám người bên cạnh hắn lập tức xông lên, lao vào tấn công hai vị Tông chủ.
Tông chủ Thượng Thanh Tông và Tông chủ Hắc Dao Tông nhìn thấy đối phương xông lên, lập tức liên thủ đối phó.
Tuy cả hai cảnh giới đều cao hơn đối phương, nhưng vì mang thương tích trên người, lại thêm đối phương đông hơn về quân số. Chỉ có thể bị động chống đỡ.
Nhìn thấy Tông chủ của mình bị đối phương vây công, đám trưởng lão trung thành còn sót lại của Thượng Thanh Tông và Hắc Dao Tông lập tức xông lên giải cứu Tông chủ của mình.
Thế nhưng đối thủ của họ sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy, lập tức lao vào vây kéo.
(ー_ー゛)
Trên chiến trường lập tức phân ra làm hai khu vực, khu vực đám người Linh Hải Cảnh trở xuống hỗn chiến với nhau.
Đằng xa hơn là khu vực đám người Linh Đan Cảnh hỗn chiến với nhau.
Thượng Thanh Tông và Hắc Dao Tông tính cả hai vị Tông chủ chỉ còn lại bảy vị Linh Đan Cảnh. Trong đó, hai vị Linh Đan Cảnh ngũ trọng, ba vị Linh Đan Cảnh nhị Trọng, hai vị Linh Đan Cảnh nhất trọng.
Còn bên Chu Gia có tới 15 vị Linh Đan Cảnh, một vị Linh Đan Cảnh ngũ trọng, hai vị Linh Đan Cảnh tứ trọng, ba vị Linh Đan Cảnh tam trọng, bốn vị Linh Đan Cảnh nhị trọng, năm vị Linh Đan Cảnh nhất trọng.
Đáng buồn hơn là trong 15 vị Linh Đan Cảnh bên Chu Gia, chỉ có bảy vị Linh Đan Cảnh là người Chu Gia, tám vị còn lại đều từng là người Thượng Thanh Tông và Hắc Dao Tông bây giờ đầu nhập vào Chu Gia.
Cao Lãng đứng bên ngoài để ý xem xét toàn bộ chiến cuộc. Nếu tình thế tiếp tục như thế này, vậy việc Chu Gia giành chiến thắng chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Dù sao nếu so về quân số, Chu Gia chiếm thế thượng phong.
Cuộc chiến của mấy vị Linh Đan Cảnh hiện tại, mới là cuộc chiến chính thức giành lấy thế cuộc của cả hai phe.
" Nhất Quỷ huynh đệ, phiền ngươi mau nghĩ cách giải quyết thế cuộc. . ." Bên cạnh hắn Vạn Thanh Sơn liên tục nói ra.
Vẻ mặt vô cùng sốt sắng, nhất là khi nhìn thấy phụ thân mình thương càng thêm thương, hắn đã có chút không chịu đựng được.
Nếu không phải bên cạnh hắn bị Tam Quỷ khống chế, hắn đã liều mạng xông ra rồi.
Cao Lãng lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, mới khẽ thu ánh mắt về, bước chậm tới chỗ khu vực các vị Linh Đan Cảnh giao chiến phía trước.
" Các vị, cần ta giúp không?"
Đứng bên ngoài vòng chiến, Cao Lãng lạnh lùng nói vọng vào bên trong.
" Tiểu hữu, ngươi mau mời vị cường giả mà ngươi nói ra đây, bọn ta sắp không chống đỡ nổi nữa rồi." Né thoát khỏi đòn đánh của đối thủ trước mặt, Tông chủ Hắc Dao Tông chật vật nói ra.
Nghe thấy lời hắn nói, Chu Gia gia chủ thu lại nụ cười, nhíu chặt lông mày nhìn chằm chằm Cao Lãng, trong lòng bực bội.
Phần thắng hiện tại đang nghiêng về phía Chu Gia, hiện tại nếu như xuất hiện một tên cường giả theo miệng Tông chủ Hắc Dao Tông nói, e sợ thế cuộc sẽ lại bị đảo ngược.
" Xin lỗi, thực ra lúc đó ta chỉ nói để ngươi tin tưởng mà thôi, căn bản không có vị cường giả nào hết. Nếu có cường giả, vậy đó chính là ta." Cao Lãng lạnh lùng nói.
Nghe thấy thế, Tông chủ Hắc Dao Tông trong lòng hơi trầm xuống, động tác chậm mất một nhịp.
Thấy thế, đối thủ của hắn lập tức giơ ra một chưởng đánh trúng tay trái.
Bốp. . .
Bị đẩy lùi về phía sau, Tông chủ Hắc Dao Tông vết thương trên người càng trở nên nặng nề, cố gắng né tránh đòn đánh tiếp theo, miệng thở dốc nói:
" Tiểu hữu, bây giờ không phải là lúc để đùa giỡn, ngươi nghĩ rằng sau khi Chu Gia giết chết bọn ta xong, ngươi có thể bình an rời khỏi đây sao?"
Đôi lông mày của Chu Gia gia chủ vốn đang nhíu lại lập tức giãn ra, khoé miệng cười lạnh nói:
" Tiểu hữu quả nhiên vì để lừa dối người khác, lời gì cũng có thể nói ra. Ngươi yên tâm, để báo đáp lại chuyện này, sau khi giải quyết xong Hắc Dao Tông và Thượng Thanh Tông, ta sẽ cho ngươi một cái chết tử tế."
" Tiểu hữu, ngươi nghe rồi đi, còn không mau mời vị cường giả đó ra. Chỉ với thực lực Linh Hải Cảnh bát trọng cỏn con của ngươi, tùy tiện một người ở đây ngươi cũng không thể đối phó được." Tông chủ Hắc Dao Tông vội vàng nói, hắn còn chưa triệt để hết hi vọng.
Cao Lãng hơi nghiêng đầu nhìn về phía Tông chủ Hắc Dao Tông, giọng trầm thấp nói:
" Ngươi nói nhiều thế để làm gì? Làm như ta sẽ không giết ngươi vậy?"
" Hả?"
Tông chủ Hắc Dao Tông trong lòng thầm ngạc nhiên, hắn nói ý vậy là sao?
Chỉ là hắn còn chưa kịp phản ứng, lập tức toàn thân cảm thấy mềm nhũn, không còn một tia sức lực, chật vật quã xuống mặt đất.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
1108 chương
205 chương
78 chương