Ta là hệ thống trong hệ thống của ta
Chương 147 : Hỗn chiến
Lần này, Chu Gia gia chủ là thật biến sắc, khuôn mặt trở nên vô cùng dữ tợn. Bàn tay phải nhanh chóng đưa ra, cả cánh tay lập tức chuyển thành màu đồng cổ, đỡ lấy trước mặt.
Xoẹt. . .
Một tiếng chém thanh thúy vang lên, trường đao của Tông chủ Hắc Dao Tông dễ dàng chém qua bàn tay đấy, chặt đứt cánh tay phải của Chu Gia gia chủ.
Chu Gia gia chủ lợi dụng lực chém, cả người hơi nghiêng về sau, nhanh chóng lấy đà chui vào đằng sau đám người Chu Gia.
Đến bây giờ, đám người Chu Gia mới kịp phản ứng, cảnh giác bao vây chặt chẽ Gia chủ của mình, rút vũ khí ra chĩa thẳng về đám người Tông chủ Hắc Dao Tông và Cao Lãng.
Nhìn thấy Chu Gia gia chủ còn chưa có chết, Tông Chủ Hắc Dao Tông khuôn mặt lộ vẻ tiếc nuối. Trong lòng thầm than, Chu Gia gia chủ tính cảnh giác quá nặng, khoảng cách gần như vậy rồi lại có tới hai người đánh lén vẫn không thể giết được hắn.
Tuy thế, nhận ra Chu Gia gia chủ hai cánh tay đã phế, Tông chủ Hắc Dao Tông cảm thấy phần thắng nghiên về mình, liền vui vẻ nói:
" Chu Gia gia chủ ẩn giấu thật sâu đâu? Bề ngoài để lộ là Linh Đan Cảnh tam trọng, thật không nghĩ đến thực lực thật sự lại là Linh Đan Cảnh ngũ trọng. Chậc chậc, thật không ngờ đến a."
Vừa nói, Tông chủ Hắc Dao Tông lại hơi mỉm cười lắc đầu, cố tình kích thích hắn.
Không sai. Chu Gia gia chủ thực lực thật sự là Linh Đan Cảnh ngũ trọng.
Ban nãy khi hai người đánh lén hắn, Chu Gia gia chủ đã không phản ứng kịp, phải vận dụng toàn bộ thực lực của mình, bởi thế mới có thể còn sống sót.
" Ha ha, ta trăm tính ngàn tính. Lại không nghĩ đến đường đường Là Tông chủ của một tông môn, lại có thể ẩn núp giả bộ làm thuộc hạ của người khác."
Chu Gia gia chủ được một tên thuộc hạ đỡ dậy, dáng vẻ chật vật, trên hai tay còn đang liên tục chảy máu tươi, khoé miệng vẫn nở nụ cười lạnh nói.
Bên cạnh hắn có hai tên đệ tử Chu Gia trẻ tuổi đang cầm máu trên cánh tay cho hắn. Tay trái bị đứt mất ba ngón, còn tay phải bị đứt mất cả cánh tay.
Ánh mắt Chu Gia gia chủ nhìn xuyên qua đám người, lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào người mặc áo choàng đen, đéo mặt nạ tiểu quỷ vừa đánh lén hắn.
" Đối phó với một kẻ âm mưu quỷ kế như ngươi, thì cần phải sử dụng đến âm mưu quỷ kế khác." Đằng sau chiếc mặt nạ, một âm thanh trầm thấp nói ra.
Bàn tay hắn khẽ giơ lên tháo chiếc mặt nạ xuống, để lộ ra khuôn mặt của hắn bên trong đó. Chính là Tông Chủ Thượng Thanh Tông.
" Ha ha, ta chỉ là có chút không nghĩ tới, hai tông môn rõ ràng ngươi sống ta chết, lại có thể nhanh chóng liên hợp lại với nhau. m ta một vố. Tốt . . . Tốt. . ."
Chu Gia gia chủ cười to nói, lộ ra khí phách hào hùng. Ngay cả đám người Chu Gia bên cạnh hắn, cũng đều bị ảnh hưởng lây.
" Hai vị, xin đừng nói nhảm nhiều với hắn, để tránh đêm dài lắm mộng."
Nhìn thấy hai tên Tông chủ còn định nói chuyện, Cao Lãng tức giận lạnh giọng nói.
Hai tên ngu ngốc này, ban nãy thừa cơ lợi dụng hắn còn yếu ớt sao không nhanh chóng lao lên luôn. Nói nhảm nhiều như vậy, không phải theo đúng ý tên Chu Gia gia chủ muốn kéo dài thời gian sao?
" Tiểu hữu xin yên tâm. Chu Gia gia chủ đã phế, ta không tin hắn còn có thể làm loạn gì được nữa." Tông chủ Hắc Dao Tông tự tin nói ra.
Tông chủ Thượng Thanh Tông hơi quay đầu lại, nhìn thấy Vạn Thanh Sơn đã an toàn đi ra bên ngoài lồng sắt, trong lòng hơi yên tâm, mới chăm chú nhìn vào Chu Gia.
Thực ban nãy hai vị Tông chủ không phải không muốn thừa thắng xông lên. Cả hai chỉ là kiêng kỵ nhau mà thôi, mắt thấy Chu Gia gia chủ đã phế hai tay. Không ai muốn làm chim đầu đàn.
Tông chủ Hắc Dao Tông khẽ ra hiệu, lập tức đám đệ tử Hắc Dao Tông vốn đứng vòng ngoài lập tức bao vây lại, chĩa vũ khí về đám người Chu Gia, vẻ mặt hung thần ác sát.
Cùng lúc đó, Tông chủ Thượng Thanh Tông kẽ ra hiệu. Đám đệ tử Thượng Thanh Tông vốn ẩn núp ngoài xa nhanh chóng tiến tới, cùng với Hắc Dao Tông bao vây đám người Chu Gia.
" Tiểu hữu thấy thế nào. Lần này người của Chu Gia tại đây tuyệt đối sẽ không thể rời đi được." Sắp xếp xong xuôi mọi chuyện, Tông chủ Hắc Dao Tông quay đầu mỉm cười nói.
" Chuyện hợp tác của chúng ta, vẫn giữ lời hứa chứ?"
Thấy thế, Cao Lãng không chút do dự gật đầu, cả người đi sang một bên, nói:
" Ngài yên tâm, sau khi Chu Gia bị diệt, Thượng Thanh Tông sẽ dẫn người di dời tông môn."
Băng bó xong xuôi, Chu Gia gia chủ miệng hơi thở dốc, chăm chú nhìn vào thế cuộc xung quanh.
Ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Cao Lãng. Nhìn vào cuộc nói chuyện từ nãy giờ, sao hắn lại không nhận ra, kế hoạch này là một tay tên thiếu niên đeo mặt nạ đó tạo nên cơ chứ.
" Tiểu hữu quả nhiên tài giỏi. Đứng trước mặt bọn ta, ngươi lại có thể nói dối một cách không chớp mắt. Xem ra sự hợp tác giữa ta và ngươi căn bản chỉ là nói miệng thôi. Hắc Dao Tông chủ, ngươi nên cẩn thận, hắn có thể lừa ta, như vậy hắn cũng có thể lừa ngươi."
Chu Gia gia chủ cười lạnh nói.
Cao Lãng đảo mắt sang một bên, nhìn thấy Tông chủ Hắc Dao Tông vẻ mặt do dự, trong lòng thầm chửi một tiếng, lạnh nhạt nói ra.
" Hắc Dao Tông chủ, ngươi hiện tại đã chặt đứt một cánh tay của hắn, bây giờ đã hoàn toàn kết thù với Chu Gia, ngươi còn muốn đổi ý sao?"
" Sao lại không? Hắc Dao Tông chủ tấn công ta chỉ là do bản thân hắn nhất thời mù quáng tin kẻ địch mà thôi. Chỉ cần hai bên ta tiếp tục liên hợp đối phó Thượng Thanh Tông, mọi việc ta đều có thể coi như không có."
Chu Gia gia chủ vội vàng nói, lời nói vô cùng thản nhiên.
Nghe hắn nói xong, Cao Lãng chỉ có thể ngầm cảm thán tại sao Chu Gia có thể phát triển đến vậy. Chu Gia gia chủ quả nhiên không hề muốn mặt, vì lợi ích hắn có thể hoàn toàn bỏ qua tất cả.
" Hắc Dao Tông Chủ, ta biết trong đầu ngươi đang nghĩ gì. Ngươi hiện giờ đang nghĩ Chu Gia gia chủ bị phế hai cánh tay, đã mất đi mối đe doạ đối với ngươi, hiện giờ liên thủ với Chu Gia diệt Thượng Thanh Tông. Hắc Dao Tông của người sẽ triệt để trở thành kẻ đứng đầu."
" Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết. Ngươi nghĩ rằng con át chủ bài của hắn chỉ có thực lực Linh Đan Cảnh ngũ trọng thôi hay sao? Hừ, nếu chỉ có chút thực lực ấy, mới chỉ đối phó được với ngươi chứ chưa đủ để tiêu diệt ngươi."
Nhìn thấy Tông chủ Hắc Dao Tông vẫn còn đang do dự, Cao Lãng lạnh giọng nói ra.
Dường như bị lời nói của Cao Lãng cảnh tỉnh, Tông chủ Hắc Dao Tông bước chân tiến về phía trước, nghiêm túc nói:
" Tiểu hữu nói phải. Chu Gia hiện giờ là một mối nguy hại, chúng ta phải nhanh chóng sớm diệt trừ Chu Gia, tránh cho đêm dài lắm mộng."
(ー_ー゛)
Được Tông chủ ra lệnh, lập tức đệ tử Hắc Dao Tông cùng Thượng Thanh Tông lao vào hỗn chiến với đám người Chu Gia.
Cùng lúc đó, hai vị Tông chủ đồng thời xuất thủ, giống như hổ vào bầy dê, người của Chu Gia gần như không thể phản kháng lại được.
Vây quanh Chu Gia gia chủ là hơn 300 trăm người Chu Gia, nhìn số lượng tuy có vẻ nhiều, thế nhưng thực lực Linh Đan Cảnh lại chỉ có hơn mười người mà thôi.
Trong đó hơn mười người này, có tới một nửa số người của Chu Gia, từng làm đệ tử hoặc chức vị trưởng lão bên trong hai tông môn.
Đủ để hiểu rằng nhờ sự chỉ đạo đúng đắn của Chu Gia gia chủ khi đó, hai tông môn Thượng Thanh Tông và Hắc Dao Tông đã bồi dưỡng người của Chu Gia tốt đến thế nào.
Để bây giờ số người đó đều quay lại cắn người bồi dưỡng mình.
Nuôi ong tay áo cũng chỉ đến thế này mà thôi.
Trớ trêu hơn là, biết là nuôi ong tay áo, nhưng vẫn cố tình nuôi, chỉ vì thèm muốn cái mật ong, mà quên đi việc con ong sẽ đốt mình.
Hai bên giao chiến vô cùng hỗn liệt, ai ai cũng hai mắt đỏ ngầu, sát chiêu liên tục nhằm vào đối thủ.
Không phải ngươi chết, chính là ta vong.
Ngay cả vốn vừa bị cởi trói ra ngoài Vạn Thanh Sơn cũng lập tức rút kiếm lao ra bên ngoài, chỉ là hắn nhanh chóng bị Cao Lãng kéo lại, đưa sang một bên.
Nói đùa, Vạn Thanh Sơn là mục tiêu chính của nhiệm vụ lần này, nếu hắn không may bị làm sao, vậy chẳng phải không công đi một chuyến rồi sao?
Chính vì vậy đối với Cao Lãng, ba thế lực trong đây ai cũng có thể chết, duy chỉ có Vạn Thanh Sơn không được chết.
Tốt nhất là giữ hắn an toàn một bên, tránh cho việc không may xảy ra chuyện mà Cao Lãng không kịp xử lý.
Trong cuộc chiến.
Chu Gia gia chủ bàn chân đạp bay ra một tên đệ tử Thượng Thanh Tông, vẻ mặt lãnh khốc.
Hắn tuy bị phế đi hai cánh tay, nhưng hắn vẫn còn đôi chân của mình. Với thực lực Linh Đan Cảnh ngũ trọng, đừng hòng mấy tên đệ tử quèn này có thể đối phó được với hắn.
" Để ta."
Trong đám đông xuất hiện một tiếng nói, sau đó lập tức xuất hiện một lão già lao vào vòng chiến giao thủ với Chu Gia gia chủ.
Lão già đó chính là Đại Trưởng lão Hắc Dao Tông, cảnh giới Linh Đan Cảnh tứ trọng. Chu Gia gia chủ tuy hơn hắn một cảnh giới, nhưng thực lực bị phế đi ít nhiều, cả hai nhất thời giao chiến ngang tay nhau.
Tông chủ Hắc Dao Tông nhìn thấy Đại trưởng lão giao chiến với Chu Gia gia chủ, hắn quát khẽ một tiếng, trường đao trên tay quét một hinh vòng cung, đánh bay ba tên Trưởng lão Chu Gia trước mặt, liền lao đến giúp tên Đại Trưởng lão.
" Đại trưởng lão, ta đến giúp ngươi."
Liếc thấy Tông chủ Hắc Dao Tông lao đến, Chu Gia gia chủ khoé miệng hơi nhếch lên tia cười mỉm.
Chân phải đột nhiên phát lực, đạp trúng ngực Đại trưởng lão Hắc Dao Tông.
Phốc. . .
Đại trưởng lão Hắc Dao Tông miệng phun một tia máu, cả người cấp tốc lao về phía sau, lao đến chỗ Tông chủ Hắc Dao Tông.
Nhìn thấy thế, Tông chủ Hắc Dao Tông trường đao hơi thu lại, cánh tay trái khẽ đưa ra đỡ lấy lưng hắn.
Bộp. . .
" Ngươi không sao chứ?"
Đỡ được Đại trưởng lão, Tông chủ Hắc Dao Tông khí thế hơi thu về, mỉm cười nói.
Phốc. . .
Chỉ là hắn vừa nói xong, một con dao găm nhỏ cắm trúng ngực hắn.
" Ngươi. . ." Tông chủ Hắc Dao Tông hai con ngươi trừng lớn, vẻ mặt không thể tin được nhìn về phía trước mặt.
Đối diện hắn, là vẻ mặt âm lãnh mỉm cười của Đại trưởng lão Hắc Dao Tông.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
1108 chương
205 chương
78 chương