Ta là của nhau
Chương 18
Trong Sài Gòn mẹ có một ngôi nhà ở trung tâm. Mình đến đó ở cùng dì út. Hai dì cháu lọ mọ cả ngày mới dọn xong ngôi nhà. Nhà rộng, thoải mái. Sở dĩ mẹ mình mua căn nhà này vì lúc trước mẹ với ba vào nam công tác dài hạn nên mua hẳn căn nhà ở cho thoải mái.
Dì út vào nam là để làm việc. Quên kể, dì là một giáo sư khá nổi tiếng. Được một trường đại học ở Sài Gòn mời dạy cho trường của họ. Chẳng hiểu sao trường đại học ở Hà Nội không mời dì nhỉ? Và rồi......
-"Mĩ Nhân. Em ơi!!!!"
Tên của dì út mình là Mĩ Nhân. Vừa nghe gọi cửa, dì lập tức bỏ đồ chạy ra ngoài. Là một người trung niên, đẹp trai lắm, mắt đeo cặp kính cận. Nhìn dì cười. Rồi hai người ôm siết chặt lấy nhau.
-"Lâu rồi không gặp em. Nhớ em đến phát điên mất!"
Hả??? Thế là không phải dì không chịu lấy chồng. Mà là dì đang yêu xa. Nghe dì út giới thiệu, anh ấy là Anh Tuấn, hơn dì hai tuổi. Hiện đang là giảng viên đại học. Nghe nói bằng cấp của anh ấy cũng dữ dằng lắm kìa. Rồi dì giới thiệu mình với anh ấy.
-"Chào anh."
Mình chào. Anh ấy nhìn nhìn mình rồi phán một câu
-"Sau này anh lấy dì út em. Em nên gọi anh là gì nhỉ?"
Mình ngẩng tò te luôn. Thế mình phải gọi là "dượng út" á?! Mình cười cười. Rồi dì nói ra ngoài với "dượng út" tí. Bảo mình ở nhà dọn dẹp hay ra ngoại chơi cho biết phố xá. Mình gật gật rồi đóng cửa vào nhà.
.....
Vài tuần sau đó, không ngày nào Vinh không gọi cho mình. Nhìn số máy ấy khiến mình như muốn phát điên. Mình cầm lấy điện thoại, tháo thẻ sim rồi bẻ gãy nó luôn. Mình muốn chấm dứt, muốn xoá bỏ tất cả về con người ấy!
Mình mua sim mới, lưu lại số của gia đình với tụi thằng Tùng. Rồi thông báo rằng mình đổi số, đừng ai nói cho anh biết.
......
Đang nấu bữa trưa trong bếp, chợt bụng mình khó chịu, nhợn lên rồi nôn mửa ra. Dì út nhìn mình chớp chớp mắt. Chẳng lẽ......
Mình chậm kinh cũng đã một tuần lễ rồi. Đừng nói với mình là.. là...
Dì út chạy xuống quầy thuốc cạnh nhà mua 2 que thử. Trời đất! 2 vạch. Cả 2 que đều 2 vạch. Đầu óc mình rối mù, tim cứ thổn thức. Dì út cứ lay lay mình
-"Nói thật cho dì nghe. Mau lên!"
Mình nhìn dì. Rưng rưng nước mắt, chẳng hiểu sao mà mình muốn khóc quá. Dì ôm mình vào lòng vỗ về.
-"Cha đứa bé..... là ai?"
Dì hỏi. Môi mình mấp máy
-"Vinh....."
-"Thế mày có định nói cho nó biết không?"
Dì hỏi. Mình như người mất hồn nhìn dì, rồi lắc đầu. Mình không muốn cho anh biết. Anh giờ như đã có gia đình, mình đâu thể phá hoại được chứ! Mình sẽ nuôi đứa bé. Vì nó.... là con của anh và mình mà.
Mình gọi điện báo cho mẹ biết. Nghe đầu dây bên kia như thất thần lắm ấy. Rồi mẹ hỏi
-"Cần mẹ vào với con không?"
Mình nhẹ nhàng trả lời
-"Thôi mẹ ạ. Con tự lo được mà, có dì út con nữa. Mẹ đừng nói cho Vinh biết, mẹ nhé"
Mẹ ừ nhẹ. Chuyển máy qua cho ba, cho anh hai rồi chị hai. Ai cũng quan tâm hỏi han mình. Kêu mình giữ sức khoẻ. Nếu thấy không ổn, cứ việc kêu mọi người. Hạnh phúc quá đi mất.
Còn tụi thẳng Tùng. Mình nghĩ mình sẽ giấu tụi nó. Vì nếu có kêu tụi nó giữ bí mật đi chăng nữa, thế nào cũng có thằng "nhỡ miệng" cho mà xem.
....
Rồi cái thai từ từ lớn lên trong bụng mình. Đêm đến thì khó ngủ. Cứ nôn mửa, khó chịu. Ăn gì vào cũng muốn nôn ra. Mệt mỏi. Nhưng mình sẽ cố gắng.
Sáng ngồi phơi nắng sớm, tay mình xoa bụng
-"Con yêu. Tháng sau là con chào đời rồi nhỉ? Mẹ thương con lắm con à"
Thoáng chốc đã qua tám tháng. Nhiều lần tụi thằng Tùng đòi vào. Nhưng mình từ chối. Để sinh bé ra đã.
Dì út từ phía sau đi đến, tay đặt lên bụng mình
-"Mày nhé. Cứ làm khổ mẹ mày thôi. Mày ra đây đi, bà út cho mày biết tay con ạ"
Mình cười
-"Dì hâm he thế, nó sợ sao nó dám ra chứ dì"
Mình với dì cười ha hả. Rồi dì lại đổi giọng thương thương con, ra đây rồi bà dẫn đi chơi con nhé. Mình cũng đến sợ dì luôn ấy..
Hôm nay ở trường không có tiết nên dì đưa mẹ con mình đi mua sắm. Vào shop đồ cho trẻ em, mình mê mẩn. Cô phục vụ lại đặt tay lên bụng mình hỏi
-"Bé gái hay trai vậy chị?"
A. Hôm trước đi siêu âm....
-"Bé trai ạ"
Mình cười. Là con trai. Không biết nó sẽ giống mình hay giống anh nhỉ?
Mua đồ cho em bé, mua giày, mua nón. Tất cả đều bé tí tẹo. Thấy thương quá đi mất.
Ra ngoài, chỗ cửa kính. Đồ cặp cho cả gia đình. Có cha, có mẹ và có bé. Mình đặt tay lên kính trầm ngâm nhìn. Thích quá đi mất!
....
Dạo này em bé nó hư lắm, cứ đạp mình mãi thôi. Dì với dượng út thì quyết định vài năm nữa làm đám cưới. Nghe thích thật đấy. Đám cưới à? Mình có được làm không nhỉ? Chắc là không rồi.....
Dạo này dượng út rảnh rỗi lắm, đến chơi với hai dì cháu suốt ý. Nói chuyện với dượng tí thôi là hai dì cháu cười đến lết. Dượng út nói chuyện hài lắm, đôi lúc còn trẻ con dễ thương cực ý chứ. Dượng si tình lắm nhé, thương dì dữ lắm kìa. Nghe dì nói chuyện với chàng nào thôi là dượng đâm ra tính trẻ con giận dỗi ấy. Nhìn cặp đôi ấy, mình cười cho số phận của mình. Ông trời thật biết cách trêu đùa con người.
....
#Canary: diễn biến truyện hơi nhanh mọi người nhỉ? Huhu
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
118 chương
36 chương