Hoàng Nguyệt Ly ngồi bên cạnh cười cười: “A, nhị tỷ, tỷ nhìn kìa! Tài múa của Liễu Y Y thật xuất sắc, quyến rũ nhưng không yêu nghiệt, xinh đẹp nhưng không dung tục, không hổ danh là thiên kim Định Quốc công phủ! Nghe nói thiên phú tu vi của nàng cũng rất cao, ta thật ngưỡng mộ nàng ấy!”
Bạch Nhược Kỳ tức đến mức muốn thở không thông.
Liễu Y Y nhảy xong, cả mặt mang theo gió xuân rời khỏi vũ đài, nàng còn cố ý nhìn Bạch Nhược Kỳ nở một nụ cười khiêu khích.
Tiếp theo là Tề Đường Nhi của Trấn Quốc tướng quân phủ, tiểu thư của Tịnh Quân hầu phủ, lần lượt lên đài biểu diễn.
Trăm hồng nghìn tía, mỗi người đều có một nét riêng.
Bọn họ ban đầu là cố kỵ Bạch Nhược Kỳ, cho nên đều không chọn cổ cầm, tự chọn cho mình tiết mục khác.
Cũng nhờ đó mà bọn họ tránh được ảnh hưởng từ màn biểu diễn kinh động lòng người của Hoàng Nguyệt Ly, cuối cùng người thê thảm nhất chỉ có mỗi mình Bạch Nhược Kỳ!
Bạch Nhược Kỳ càng nghĩ càng tức, chỉ có thể tự thuyết phục mình, biểu diễn tài nghệ chỉ là để góp vui mà thôi, chẳng là gì hết.
Tài nghệ có tốt hơn thì cũng vô dụng, cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực để nói chuyện!
Biểu diễn tài nghệ kết thúc.
Không chỉ Bạch Nhược Kỳ, mà ngay cả hoàng hậu cũng thở ra một hơi.
Lần này thật sự là tính toán sai lầm rồi, hào quang của Hoàng Nguyệt Ly xuất ra thật sự quá lớn! Cần phải nhanh chóng ép nàng ta xuống mới được!
Rất may, tiết mục kế tiếp chính là so tài thiên phú võ đạo, về điểm này, nàng ta tuyệt đối chính là một phế vật, sẽ không thể nào có sai lầm!
Nàng ta dù có bản lĩnh thông thiên, cũng không thể nào trở mình được!
Cung nữ dâng thức ăn lên, mọi người uống vài ly rượu, tiếng nghị luận về phần biểu diễn tài nghệ cũng đã lắng lại.
Hoàng hậu không bỏ qua thời cơ, cất tiếng nói: “Bổn cung nghe nói, các vị thiên kim ngồi ở đây đều là những nhân vật thiên phú võ đạo xuất sắc, trong đó có vài người còn là thiếu nữ thiên tài nổi danh cả nước. Rất tiếc bổn cung trước giờ luôn ở trong cung, không có cơ hội được chứng kiến.”
Hoàng hậu ngẩng đầu lên, hoàng đế cười tiếp lời.
“Hoàng hậu muốn được mở mang tầm mắt thì có gì khó? Vừa khéo quốc sư cũng có ở đây, mời các vị tiểu thư biểu hiện một chút, cũng có thể nhờ quốc sư chỉ điểm thêm. Quốc sư, người thấy thế nào?”
Quốc sư vuốt râu cười nói: “Lão phu cũng có ý này. Nếu thật sự có người có thiên phú xuất chúng, lão phu còn muốn thu nhận làm đệ tử nữa!”
Ánh mắt hoàng đế sáng lên, vui mừng nói: “Như vậy thật là quá tốt!”
Hoàng hậu cũng lập tức mỉm cười: “Quốc sư là người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhất trong số những cao tủ Tứ Trọng cảnh của Nam Việt quốc chúng ta, bình thường ở trong cung, cũng chỉ có thái tử mới có thể được quốc sư chỉ điểm, các vị tiểu thư phải nắm chặt cơ hội này biểu hiện cho thật tốt!”
Lời này vừa nói ra, các vị thiên kim ngồi ở dưới đều kích động không thôi.
Thật không ngờ, hôm nay không chỉ là yến tiệc tuyển phi của thái tử, mà ngay cả quốc sư cũng muốn nhân yến tiệc này thu nhận nữ đồ đệ!
Quốc sư là một trong số những cao thủ Tứ Trọng cảnh hiếm có của Nam Việt quốc, đức cao vọng trọng, thế nhưng đệ tử rất ít, ngoài thái tử điện hạ ở trong cung ra, chỉ có thêm hai đệ tử nữa, nhưng họ đều rời Nam Việt quốc từ rất lâu rồi.
Nghe nói quốc sư vô cùng yêu mến vị đồ đệ thái tử này, hôm nay ở đây nói muốn thu nhận thái tử phi tương lai làm đồ đệ, e là muốn trợ giúp thái tử ổn định địa vị, có thể nói thái sư vô cùng có lòng.
Trong số những thiên kim tiểu thư ở đây, người có thể nhìn thấu điểm này chẳng được mấy người.
Nhưng điều này cũng không ngăn được sự kích động trong lòng họ, họ đều hạ quyết tâm, muốn nhân lần tỉ võ này khiến mọi người phải kinh ngạc!
Bạch Nhược Kỳ nhìn thấy biểu cảm kích động của đám người kia, trong lòng nhịn không được mà cất tiếng cười lạnh.
Truyện khác cùng thể loại
107 chương
9 chương
39 chương
63 chương
277 chương
55 chương
87 chương