Ta Có Thể Biến Thành Cá
Chương 347 : Khu Vực Thần Bí
Người dịch: ThanhThuy.
Biên: Cẩuca
Team dịch: Cá
Nguồn: TruyenYY.com
Chương 345: Khu Vực Thần Bí
Thành viên của bọn cướp biển Đầu Lâu Trắng nhiều như vậy nguyên nhân lớn nhất chính là do một số thành viên trong đó phải phụ trách việc bắt cá, do phải là cá sống nên tương đối phiền phức. Nhưng thay vào đó bộ tộc nguyên thủy lại cho bọn chúng châu báu nên tóm lại chúng vẫn có được những lợi ích rất lớn.
Nghĩ đến những con cá xanh, Sở Tiên vô cùng hiếu kỳ, sau khi giết chết ba tên kia, hắn do dự một chút rồi hạ quyết tâm đi đến bộ tộc nguyên thủy để xem xét.
- Ông chủ.
Sau khi kết thúc cuộc chiến đấu với bọn cướp biển Đầu Lâu Trắng, Hổ nhị vô cùng phấn khích thả neo tàu hộ vệ của mình ở cách tàu của đám cướp biển Đầu Lâu Trắng không xa.
- Hổ Nhất, Hổ Nhị hai cậu ở đây đợi, tôi đi đến bộ tộc nguyên thủy thăm dò xem sao.
Sở Tiên nói với đám người Hổ Nhất, Hổ Nhị.
- Vâng thưa ông chủ.
Đám người cá gật gật đầu. Sở Tiên cảm nhận vị trí của cá cờ rồi gọi nó tới.
Con cá cờ biến dị to hơn bốn mét không đến năm phút nhanh chóng bơi tới bên cạnh tàu. Sở Tiên nhảy xuống biển rồi cưỡi lên trên người con cá cờ, chỉ định vị trí cho nó và nhanh chóng di chuyển đi.
Cá cờ lặn xuống dưới nước rồi di chuyển với một tốc độ khủng khiếp lao tới quần đảo của bộ tộc nguyên thủy.
- Đi đến chỗ cái khe đó.
Khi vừa cập chân tới khu vực xung quanh quần đảo thì Sở Tiên lại chỉ định cho cá cờ tới một vị trí khác.
Vừa vào bên trong cái khe đó, Sở Tiên lập tức khởi động sóng âm thăm dò, tốc độ di chuyển của cá cờ cũng giảm xuống.
- Vị trí của khe hở này đột nhiên sâu hơn rất nhiều so với hải vực vừa rồi.
Khi Sở Tiên mở sóng âm thăm dò lên bèn cảm thấy có chút kỳ lạ.
Chỗ sâu nhất ở vịnh Bengal sâu tới hơn bốn nghìn mét, chỗ này ít nhất cũng phải bốn nghìn mét và chỗ vừa rồi cũng khoảng hai nghìn mét gì đó.
Hai bên khe là núi đá lởm chởm, di chuyển trong cái khe này giống như đang đi vào vực thẳm vậy, đến cả cá cờ cùng phải cẩn thận dò xét xung quanh và di chuyển từng ít một.
- Không có bất cứ loài cá nào ở đây cũng không có bất cứ sinh vật đáy biển này, u ám giống như vực thẳm vậy.
Sở Tiên dùng sóng âm thăm dò xung quanh và phát hiện nơi đây không có bất cứ sự sống nào, quả là hiếm gặp trong đại dương mênh mông này.
Cho dù là ở gần núi lửa vẫn đang hoạt động thì trong phạm vi chừng 2, 3 km vẫn có rất nhiều sinh vật sinh sống.
- Đúng rồi, hình như xung quanh quần đảo này cũng không nhìn thấy bất cứ loài sinh vật sống nào khác.
Sở Tiên chợt nhớ lại lúc tiến đến gần quần đảo này cũng không hề nhìn thấy sinh vật sống nào, chỉ là lúc đó chưa bật sóng âm thăm dò nên mới không để ý.
Cá cờ chậm rãi bơi vào bên trong, Sở Tiên chú tâm xem xét xung quanh một cách kỹ lưỡng và liên tục tiến về phía trước. Di chuyển được tầm hơn chục km thì trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một hình ảnh mờ ảo không rõ nét.
- Sao thế nhỉ? Sóng âm thăm dò tới chỗ đó đột nhiên bị cản trở? Là chỗ của những con cá xanh sao?
Sở Tiên hơi cau mày bước xuống từ trên người cá cờ rồi đi vào trong khu vực mờ ảo đó.
- Xuồng máy còn có cả một con tàu cá nữa, xem ra chính là chỗ này rồi.
Sở Tiên cảm nhận con tàu cá phía trước rồi tăng tốc nhanh hơn.
- Sao xung quanh lại tụ tập nhiều người thế kia mà đều là người của bộ tộc nguyên thủy cả.
Lúc này, Sở Tiên đột nhiên cảm nhận thấy phía trên bên tay trái của khe hở có hơn một trăm tên là người của bộ tộc nguyên thủy vô cùng cường tráng đang đứng quan sát tứ phía trông như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Đám người đó đa số là cầm cung tên trong tay, một số thì cầm những cây giáo dài, trên người toát lên một luồng khí dã thú.
Sở Tiên nhìn thấy bọn chúng liền hơi nhíu mày, hắn có thể cảm nhận được cơ thể cường tráng của đám người đó, mặc dù chưa đạt tới trình độ như bọn người cá nhưng so với người bình thường thì mạnh hơn rất nhiều.
- Thân thể cường tráng này là do những viên ngọc kia sao?
Sở Tiên trầm tư, ánh mắt hướng về phía trước.
Ngay tại vị trí này, sóng âm thăm dò của Sở Tiên bị cản trở, độ sâu của nơi đây đạt tới một mức độ khiến hắn ngỡ ngàng, sóng âm thăm dò không nhìn thấy đáy, sâu tới mức không thể thấy được đáy của nó, ít nhất cũng phải trên năm nghìn mét.
Được chứng kiến tận mắt vùng nước biển trông rất huyền ảo ở phía trước kia đang toả ra những tia sáng xanh mờ nhạt trông giống như một thế giới khác, một không gian khác vậy.
Sở Tiên hơi do dự một chút rồi từ từ tiến đến chỗ đó, tâm thức khẽ lay động liền biến thành một hình thái khổng lồ rồi chậm rãi thò hai tay vào sâu bên trong.
Từng chút từng chút một, cánh tay của Sở Tiên dường như đang tiến vào một không gian khác nhưng không hề cảm thấy chút khó chịu nào.
Và ngay lúc này, hắn đột nhiên nghe thấy những tiếng kêu gấp gáp, âm thanh vô cùng chói tai.
Trong đầu hắn chợt hiện ra hình ảnh trên mặt biển.
Trên mặt biển, từng con cá nhỏ màu xanh nhảy ra từ khu vực phía trước, miệng chúng phát ra những âm thanh kỳ quái.
Đám người nguyên thuỷ ở bên trái kia nhìn thấy những con cá xanh nhảy ra rồi phát ra những tiếng kêu sắc bén vẻ mặt ai nấy cũng đều hoảng sợ, thần sắc tức giận trông giống như có ai ăn trộm bảo bối của chúng vậy.
- Sao thế nhỉ?
Sở Tiên bị cảnh tượng kỳ quái đó khiến cho đờ đẫn, sắc mặt không ngừng thay đổi rồi rụt tay lại.
Nhìn đôi tay không có bất cứ chút tổn thương nào nên Sở Tiên quyết định sẽ tiến vào bên trong xem sao.
- Tuy nhiên thì cứ nên để cá cờ biến dị đi vào trước thì sẽ an toàn hơn,
Sở Tiên nở một nụ cười nham hiểm rồi nhìn con cá cờ bên cạnh và cười cười với nó.
Con cá cờ đã bị thống trị tuyệt đối nên không có bất cứ một chút khả năng phản kháng nào chậm rãi bơi vào bên trong tầng lớp không gian huyền ảo kia.
Sở Tiên để thần thức của mình vào trong người của con cá cờ, khi nó vừa bơi vào bên trong Sở Tiên liền đột nhiên cảm thấy đầu óc của nó trở nên trống rỗng, cảnh tượng trước mắt cũng vô cùng hỗn độn không nhìn rõ được phương hướng và không cảm nhận được bất cứ thứ gì, hắn phát hiện cơ thể của con cá cờ hơi có chút đau đớn.
- Sao vậy nhỉ? Cá cờ bơi vào bên trong đó sao đột nhiên lại mất đi tất cả các khả năng?
Sắc mặt Sở Tiên biến đổi mạnh, sức tấn công của cá cờ không hề yếu vậy mà tại sao khi đi vào trong đó lại giống như đi vào trong trận pháp vậy.
Hắn không điều khiển cá cờ đi ra mà lặng lẽ cảm nhận bốn bề xung quanh.
Rất nhanh sau đó Sở Tiên liền phát hện ra những con cá nhỏ màu xanh đang bơi về phía cá cờ, những con cá xanh này chính là những con cá lạ vừa nhảy lên từ mặt nước.
Những con cá xanh này có những hàm răng sắc nhọn, trông rất sắc bén, chúng nhìn thấy cá cờ đang mê man liền tiến lại.
Một con cá xanh lập tức há miệng rồi cắn vào người cá cờ.
Điều khiến Sở Tiên cảm thấy vô cùng ngạc nhiên đó là con cá xanh đó chỉ cần nhẹ nhàng cắn một miếng đã có thể cắn đứt một miếng thịt trên người con cá cờ.
- Răng sắc quá trời, hoàn toàn có thể sánh được với cá ăn thịt người rồi.
Sở Tiên sắc mặt kinh hãi, nhìn thấy cá cờ đang không cảm nhận được kẻ địch tới gần, tâm thức của hắn chợt rung động rồi lập tức điều khiển cá cờ bơi quay lại.
Cá cờ 100% phục tùng theo Sở Tiên, cho dù nó đã bị mất đi tất cả tri thức nhưng nó vẫn bị khống chế.
Tâm thức chợt rung động, Sở Tiên vội vàng điều khiển cá cờ nhanh chóng bơi ra ngoài.
Cá cờ sau khi bơi ra ngoài ngay lập tức hồi phục lại, ánh mắt hoảng sợ nhìn về cái nơi thần bí trước mắt kia.
- Thật là một nơi thần bí, có thể khiến con người ta u mê lạc vào trong đó và còn có thể gây tổn thương cho các loài sinh vật khác, thật là kỳ lạ, kỳ lạ quá. Không biết là do từ trường ở đó hay là do loài cá xanh kia nữa.
Sở Tiên suy nghĩ trong lòng không dám mạo hiểm tiến vào thêm lần nữa.
Nếu như hắn đi vào trong đó rồi bị mất tâm trí thì sẽ không thể đi ra được nữa.
- Muốn biết được câu trả lời một là phải hỏi đám người nguyên thuỷ kia hai là thống trị một số loài cá để thử nghiệm một chút.
Sở Tiên vừa nghĩ vừa cảm nhận đám người nguyên thuỷ đang sốt ruột ở phía trên rồi cau mày.
- Xem ra, đám người nguyên thuỷ đã biết có kẻ đột nhập rồi, chắc là đám cá xanh kia đã báo cho chúng biết, thật kỳ lạ là loài cá lại có thể giao tiếp được với con người.
Sở Tiên cảm thấy loài cá xanh này càng ngày càng thần bí và có những khả năng vô cùng thần kỳ.
Không tìm thấy bất cứ phương hướng nào, Sở Tiên hướng mắt nhìn xuống đáy biển sâu do dự một lúc rồi lặn xuống.
Sở Tiên lặn xuống đáy biển sâu theo lớp màng mỏng màu xanh huyền ảo kia, ba nghìn mét, bốn nghìn mét rồi đến tận sáu bảy nghìn mét mà chưa lặn tới đáy biển.
Sở Tiên nhíu mày, sóng âm thăm dò không thể thăm dò dưới đáy biển, dường như có cả một khoảng không gian vô hạn vậy.
- Không đúng không đúng.
Sở Tiên lắc lắc đầu, hắn luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng, nơi này không thể sâu như vậy được, mình hình như đang bơi lặn trong một không gian uốn khúc nên tạo ra cảm giác sâu không thấy đáy.
Nhưng hiện tại hắn đang không ở trong không gian thần bí kia mà.
Sở Tiên nhìn về phía sau mình chợt phát hiện phía sau chính là đáy biển nhưng rồi lại nhìn tấm màng mỏng màu xanh phía trước thì vẫn là sâu không thể nhìn thấy đáy.
- Đây là do vấn đề về từ trường.
Sở Tiên khẳng định trong lòng.
Từ trường là một loại vật chất đặc biệt mà không thể nhìn thấy hoặc sờ được, cũng không phải do nguyên tử hoặc phân tử tạo thành nhưng lại tồn tại một cách khách quan. Từ trường có đặc trưng bức xạ sóng. Xung quanh nam châm có sự tồn tại của từ trường, sự tác dụng lẫn nhau giữa các nam châm là do có từ trường làm nguồn dẫn, nên hai nam châm không cần tiếp xúc vẫn có thể phát sinh tác dụng lẫn nhau.
Từ trường có thể khiến toàn bộ không gian bị uốn cong và phát sinh đủ các loại hiện tượng không thể ngờ tới, tổng hợp lại những biểu hiện của cá cờ khi nãy, Sở Tiên có thể dám chắc rằng nguyên nhân ở đây là do từ trường. - Đây là một loài cá có thể phát ra từ trường đặc biệt hay là do không gian này tạo ra? Là do cá xanh tạo ra vùng từ trường này hay vùng từ trường này sinh ra những con cá xanh? Trên mặt Sở Tiên lộ rõ thần sắc nghi hoặc.
Sở Tiên nghĩ mãi không ra liền quyết định sẽ nghiên cứu từ đám người nguyên thuỷ kia, bọn chúng luôn gìn giữ và bảo vệ vùng này nên chắc chắn sẽ biết một số bí mật trong đó.
Cảm nhận đám người nguyên thuỷ ở phía bên trái kia, Sở Tiên vô cùng đau đầu.
Khi tiếp xúc với một chủng tộc lạ thì chướng ngại vật lớn nhất đó chính là ngôn ngữ, theo như lời của ba tên cướp biển Đầu Lâu Trắng thì chúng tiếp xúc với đám người nguyên thuỷ kia cả ba năm trời mà vẫn không thể hiểu được ngôn ngữ của bọn chúng mà chỉ có thể dùng tay ra dấu thực hiện một số những hành động giao tiếp đơn giản.
- Nhưng chúng cũng nói là có rất nhiều nơi trên quần đảo này chúng chưa từng đặt chân tới, mình sẽ lặng lẽ đi tới đó xem sao biết đâu có thể sẽ phát hiện được điều gì đó.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Sở Tiên có chút hớn hở, nhìn đám người nguyên thuỷ đang căng thẳng lo lắng kia rồi bơi đến bên cạnh cá cờ sau đó cưỡi lên người nó và bơi ra bên ngoài.
Khi Sở Tiên rời đi ra đến một phạm vi nhất định thì một con cá xanh nhảy lên khỏi mặt nước rồi phát ra những âm thanh kỳ lạ, lúc ấy đám người nguyên thuỷ mới rời đi và chỉ để lại một tên để canh chừng.
Truyện khác cùng thể loại
77 chương
4508 chương
41 chương